Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 77


Edit: Bilun

A3200 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 18,9 triệu, mã số trúng thầu là 244, chúc mừng.

Đây là khối đầu tiên Bạch Cảnh đấu giá, không trúng.

Tuy biết giá cả mình đưa ra không có khả năng trúng thầu, nhưng khi nhìn thấy kết quả hiện lên trên màn hình lớn, Bạch Cảnh vẫn hơi có chút thất vọng trong lòng.

Khối phỉ thúy băng chủng làm phỉ này cậu ra giá 9,2 triệu, bằng chưa tới một nửa giá trúng thầu.

Người đấu thầu quả thực điên rồi!

Bạch Cảnh không khỏi trở nên khẩn trướng, đã hơn 3.000 khối nguyên thạch, giá trúng thầu vẫn cao như vậy.

Cứ theo tình hình này, hai khối mao liêu A3680 và A4100 cậu nhìn trúng phía sau chỉ cần hai ba lượt nữa là tới, vậy giá cả——

Nó cũng sẽ rất cao phải không?

Tim Bạch Cảnh bỗng đập mạnh, cậu nhắm mắt lại hít sâu một hơi, nhắc bản thân phải trấn định, đã không thể thay đổi được kết quả rồi!

Đừng nghĩ nữa, đừng nghĩ nữa, đã quyết định thì đừng hối hận.

Cho dù lặp lại lần nữa, cậu tin bản thân vẫn sẽ làm ra lựa chọn như vậy.

Đôi mắt màu trà nhìn chăm chú lên màn hình lớn, ồn ào náo động xung quanh giống như ở một thế giới khác, mỗi phút mỗi giây đều trở nên cực kỳ lâu dài, khiến người đứng ngồi không yên.

Nhân viên điều hành đấu giá: "Sau đây là nhóm từ A3501-A3700, thời gian 90 giây, mời nhìn lên màn hình lớn."

Khoảnh khắc này, Bạch Cảnh bất giác ngừng thở, khối băng chủng hoàng phỉ kia rốt cuộc có trúng không?

A3679 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 13,8 triệu, mã số trúng thầu là 817, chúc mừng.

A3680 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 11,7 triệu, mã số trúng thầu là 005, chúc mừng.

A3681 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 12 triệu, mã số trúng thầu là 362, chúc mừng.

.........

Trong một dãy số, Bạch Cảnh nhìn thấy giá trúng thầu của A3680, 11,7 triệu, trúng! Cậu trúng rồi!!

Cơ thể căng chặt giây phút này chợt thả lỏng, trên mặt thiếu niên lộ ra nụ cười sáng ngời, đôi mắt màu trà giống như cất giấu một bầu trời sao, lộng lẫy bắt mắt, xinh đẹp kinh người.

Dù là ai cũng có thể cảm nhận được vui sướng phát ra từ trong tim cậu.

【 Cố Nguyên Triều, em trúng thầu rồi, vui quá! 】

Tin nhắn Bạch Cảnh cài sẵn trên điện thoại đúng giờ gửi đi.

Cậu biết đối phương lúc này không có thời gian, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc bản thân muốn chia sẻ niềm vui với hắn.

"Trúng rồi ha ha ha ha——"

"Tôi đấu giá sáu khối, cuối cùng hôm nay cũng trúng!"

"Chết tiệt, không trúng!"

"Lại không trúng, mẹ nó!"

Xung quanh tràn ngập tiếng hò hét, người trúng thầu hân hoan nhảy nhót, người không trúng thầu ủ rũ cụp đuôi, thậm chí có người còn suy sụp tới phát khóc.

Ngay lúc này, mấy vị nhà giàu cũng không khác gì người thường, đang tận tình phát tiết cảm xúc của bản thân trong đại sảnh.

Lại qua một nhóm, màn hình lớn sắp hiện lên giá cả trúng thầu của A3901-A4100.

Theo lời nói của nhân viên điều hành đấu giá, Bạch Cảnh cảm giác được tim mình đang đập mạnh tới nỗi chưa từng có từ trước tới nay, lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Ở đây có khối A4100 cậu coi trọng nhất, nhất định phải trúng đấy nhé!!

Giây phút màn hình thay đổi, Bạch Cảnh liếc mắt một cái liền nhìn thấy dòng chữ cuối cùng:

A4100 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 4,99 triệu, mã số trúng thầu là 005, chúc mừng.

"Trúng!!"

Bạch Cảnh kích động mà hét lên, tảng đá lớn trong ngực cuối cùng cũng rơi xuống, cảm giác nhẹ nhàng chưa từng có từ xưa tới nay.

Giọng nói của cậu bị bao phủ trong tiếng hô ầm ĩ, những người trúng thầu khác cũng kích động không kiềm chế được giống như cậu.

"Trúng!"

"Sao nhóm này lại thấp như vậy?"

"Đều là mao liêu có sương mù đen, xếp sau sương mù đỏ và sương mù vàng."

"Ha ha, nhặt của hời được mấy khối, buổi tối giải ra nhìn xem."

"Tôi cũng trúng một khối."

Sau khi chờ cho tâm trạng bình tĩnh trở lại, Bạch Cảnh rời khỏi phòng đấu giá ồn ào.

Khóe môi cậu vẫn luôn mang theo nụ cười, cả người đều tràn đầy sức sống, dọc theo khu ám tiêu nhanh chóng xem xét mao liêu ngày mai mở thầu, vẻ mặt không hề có chút mỏi mệt nào.

Ừm, người gặp chuyện vui tâm trạng sảng khoái, chính là loại cảm giác này nhỉ.

***

Thời gian sau đó cực kỳ khẩn trương.

Khu ám tiêu mỗi ngày mở 20.000 khối, ngoài ngày đầu tiên ra, các số tiếp theo không được xếp theo giá quy định của mao liêu, mà là dựa theo trình tự nhập kho, chênh lệch rất lớn.

Đây cũng là để đề phòng đại đa số người tập trung hết vào những mao liêu có số gần nhất, gây ra hiện tượng mấy chục nghìn khối mao liêu phía sau không có ai hỏi thăm.

20.000 khối mao liêu, buổi sáng còn phải trải qua phân đoạn mở thầu đầy kích động, cho dù rất nhiều người không trúng thầu sắc mặt uể oải, nhưng buổi chiều cũng kéo lên tinh thần tới xem đấu thầu, nếu không ngày mai lại không thu hoạch được gì!

Trong bầu không khí khẩn trương này, mọi người đều mang vẻ mặt sốt ruột, ngay cả tiếng nói chuyện với nhau cũng rất nhỏ.

Khu ám tiêu ngoài mao liêu bán đổ ra, còn có không ít mao liêu toàn đổ có biểu hiện không tồi, giá quy định cũng không hề thấp hơn.

Bạch Cảnh mở sổ điện tử, bên trên dày đặc ghi chú về hàng trăm khối mao liêu.

Ngoài A02 và A4100, còn có 5 khối thủy tinh chủng, 8 khối cao băng chủng, 15 khối băng chủng, có một nửa đều là những màu hiếm có như tử la lan, bạch đế thanh, hai màu, hồng phỉ v.v, thấp nhất là tính chất phù dung chủng.

Nhưng, 1/3 trong đó đều bị cậu gạch đi, những khối đó đều là không đấu thầu thành công.

Có vài giá thầu khiến Bạch Cảnh cảm thấy khiếp sợ.

Một khối mao liêu da cát muối trắng biểu hiện không tồi, nặng chưa tới 20 kg, giá trúng thầu lên tới 63 triệu!

Giá cao như vậy, có tỉ lệ đổ sụp rất lớn.

Nếu bên trong là thủy tinh chủng cao lục, hay là phỉ thúy mãn lục, đúng là có thể lời hơn 10 triệu tinh tệ.

Nhưng cậu dùng lực cảm giác tra xét qua, tính chất của phỉ thúy bên trong là băng chủng lục nhạt, chỉ bằng một nửa khối mao liêu, giá cao nhất là 15 triệu.

Người mua quả thực lỗ lớn!

Bạch Cảnh không biết, ngày đầu tiên mở thầu đã có giá cao phá kỷ lục hội chợ phỉ thúy, khiến rất nhiều người tay không mà về, không thu hoạch được gì.

Như vậy trong mấy ngày tiếp theo, những người này sẽ đặt mục tiêu lên những nguyên liệu biểu hiện tốt.

Nguyên liệu mọi người đều nhìn trúng, nếu muốn đấu thầu thành công, giá đấu thầu chỉ có thể duy trì ở mức cao nhất, đây cũng là việc không còn cách nào khác.

Huống hồ, phần lớn mọi người đều có tâm lý nghe theo đám đông, con số trên thùng đấu thầu càng cao, càng có người đấu tiếp, liều mạng tăng giá lên.

Còn những nguyên liệu biểu hiện không tốt, thì không có mấy lượt đấu thầu, người ta liếc qua liền thôi, khác biệt cực kỳ rõ ràng.

Tình trạng này cũng khiến Bạch Cảnh thành công nhặt của hời mấy khối nguyên liệu biểu hiện không tốt, nhưng bên trong có thể ra cao băng chủng và băng chủng.

Khi thời gian mở thầu khu ám tiêu sắp kết thúc, mao liêu còn lại cơ bản cũng không còn gì để chọn, giống như khu minh tiêu, phần lớn là một vài đá.

Ngày mai sẽ là ngày mở thầu cuối cùng, mao liêu đánh số A01-A100 sẽ được mở thầu ở nhóm cuối cùng.

100 khối mao liêu này được ban tổ chức lựa chọn trong hơn 100.000 khối mao liêu, tỉ mỉ lựa chọn ra mao liêu bán đổ có biểu hiện tốt nhất, trong đó xếp hạng nhất là A01 vô cùng có khả năng là tiêu vương của khu minh tiêu và ám tiêu của hội chợ Sauter lần này.

Điều đó mới là điểm nhấn lớn nhất của hội chợ Sauter lần này, tiêu vương rốt cuộc rơi vào nhà ai?

Liệu nó có tiếp tục giống như tiêu vương đại trướng lần trước? Giá cả sẽ cao tới mức nào?!

Tài lực, thủ đoạn, nhãn lực của các gia tộc lớn, sẽ được thể hiện trong 100 khối mao liêu này, thậm chí ở trình độ nào đó còn quyết định tương lai phát triển của 3-5 năm tới.

Lấy cái ví dụ: Gia tộc nào đó ở hội chợ Sauter không chỉ tổn thất trăm triệu, mà còn không giải ra được mấy khối phỉ thúy cao cấp, như vậy nhà đấu giá dưới tay anh ta rất khó có vật phẩm tốt để thu hút ánh mắt đại chúng, càng không cần nói tới vật phẩm áp trục.

Còn năng nguyên sư cao cấp bọn họ hợp tác, cũng cần phỉ thúy cấp 6 để chiết xuất dịch năng lượng, không bột đố gột nên hồ.

Nếu không thể nhanh chóng giảm bớt loại tình huống này, như vậy giậu đổ bìm leo, đối thủ cạnh tranh của bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này!

Còn Cố thị vì có Bạch Cảnh, sẽ là người thắng lớn nhất ở hội chợ Sauter lần này, lợi nhuận khổng lồ!

Nếu có thể giành được khối mao liêu A02 này, chẳng khắc nào thu được hơn 60 kg phỉ thúy thủy tinh chủng dương lục và mười mấy kg thủy tinh chủng đế vương lục cực phẩm!

Cùng với 2 khối thủy tinh chủng ở khu minh tiêu và 5 khối thủy tinh chủng khu ám tiêu, cũng đủ chiết suất mấy trăm hộp dịch năng lượng cấp 6 cao phẩm, ít nhất có thể thỏa mãn nhu cầu của nhà đấu giá và quân đội gần hai năm!

Còn những phỉ thúy cao băng chủng, băng chủng hiếm thấy như tử la lan, bạch đế thanh, hai màu, hồng phỉ..., thì có thể đặt từng nhóm ở nhà đấu giá làm vật phẩm áp trục.

Tuy không đạt tới trình độ phỉ thúy cực phẩm, nhưng cũng không đến mức đạp đổ biển hiệu.

Cồn khối thủy tinh chủng kê du hoàng cực phẩm kia, là phỉ thúy đỉnh cấp, chỉ dùng để triển lãm đã thu hút ánh mắt của không ít người, dù sao toàn bộ đế quốc cũng không tìm thấy khối hoàng phỉ cực phẩm thứ hai!

Có điều, những điều này phải chờ tới lần mở thầu cuối cùng ngày mai, mới có thể biết được.

****

Đêm đó, lần đầu tiên Bạch Cảnh mất ngủ.

Thời mạt thế, cậu phải giành giật từng giây để có thời gian nghỉ ngơi, sau khi đi tới thời đại tinh tế, cũng vẫn duy trì thói quen này, nằm trên giường trong vòng 30 giây sẽ ngủ.

Nhưng lúc này, cậu đã nằm trên giường hai tiếng, vẫn không buồn ngủ.

Mãi mới ngủ được, Bạch Cảnh còn gặp ác mộng.

Cậu mơ thấy nhân viên điều hành đấu giá cười nói: "Chúc mừng A02 khu ám tiêu trở thành tiêu vương danh xứng với thực trong hội chợ Sauter lần này, giá trúng thầu là 360 triệu, xin chúc mừng!"

360 triệu? Sao lại là 360 triệu!!

Bạch Cảnh toát hết mồ hôi tỉnh dậy, nhìn quanh bốn phía, phát hiện vẫn còn ở khách sạn, vì thế thở ra một hơi thật mạnh, phù, thì ra là mơ.

Nếu hiện tại có thể tiếp tục đấu thầu, chỉ sợ cậu sẽ cả đêm đi sửa!

Tận đến giây phút đóng thầu cuối cùng, cậu cũng không thay đổi giá cả, tuy con số trên thùng đấu thầu lại tăng thêm mười mấy, cậu vẫn kìm nén ý định đi đấu thầu một lần nữa.

Cậu tin tưởng vào phán đoán của Cố Nguyên Triều.

Nhưng hiện tại, Bạch Cảnh có hơi hối hận.

Nếu không trúng——

Vậy Cố Nguyên Triều, anh nhất định phải chết.

Sáng ngày hôm sau, người đàn ông phong trần mệt mỏi từ bên ngoài về, đối mặt với vẻ mặt có chút lạnh lùng của thiếu niên.

Cố Nguyên Triều cười nói: "A Cảnh, tôi về rồi."

Bạch Cảnh nhìn hắn một cái, vẫn không nhịn được, cụp mắt hỏi: "Anh....có bị thương không?"

Cố Nguyên Triều hơi nhíu mày: "Ừm, thương ở sau lưng, rất đau."

"Cố Nguyên Triều, anh bị thương thật à?!" Bạch Cảnh sợ hãi hô lên, lập tức đi tới cạnh hắn, tự tay cởi áo hắn ra.

Người đàn ông đè tay cậu lại, cười nhẹ nói: "Tôi tự làm."

Ngón tay thon dài của thiếu tướng đế quốc cởi từng cúc áo quân phục, động tác nhanh nhẹn nhịp nhàng.

Theo động tác của hắn, lồng ngực trần lộ ra, thân trên hoàn hảo dần dần hiển lộ.

Làn da màu mạch khỏe mạnh, dáng người cân xứng, vai rộng eo thon.

Đặc biệt là cơ bụng tám múi bên dưới, cơ bắp rõ ràng, đường cong tuyệt đẹp, ẩn chứa sức nổ mạnh mẽ, có thể nói là cực phẩm.

"Khụ, A Cảnh, em cảm thấy ——" thân thể của tôi thế nào?

Còn chưa nói xong, đã bị thiếu niên đẩy lên sô pha, lật người một lượt, ngón tay hơi lạnh nhẹ nhàng chạm vào vết thương sau lưng hắn.

Thực sự bị thương, nhưng dưới tác dụng của máy chữa trị đã gần như khép lại, chỉ còn một vết xước thật dài, giống như bị vũ khí sắc bén nào đó cắt phải.

Căn cứ vào chiều dài và tốc độ khép lại, có lẽ lúc ấy vết thương này rất nặng.

Cảm nhận được sự im lặng của Bạch Cảnh, Cố Nguyên Triều nghiêng đầu cười: "Không sao, vết thương nhỏ mà thôi."

Ngay sau đó liền bị đối phương cúi xuống hôn.

Thiếu tướng đế quốc sửng sốt, lập tức xoay người lại, được một tấc lại muốn tiến thêm một bước đè thiếu niên lên sô pha kéo dài nụ hôn rồi mới buông ra.

Còn Bạch Cảnh, cũng không tránh khỏi sờ lên cơ bắp căng phồng trên người hắn, ừm, cảm giác rất tốt, khiến người ta không nhịn được muốn sờ vài cái.

Kết quả, hai người suýt chút nữa lỡ mất thời gian mở thầu, còn cảm giác khẩn trương lúc trước của Bạch Cảnh cũng không còn lại tí nào.

Phòng bán đấu giá.

Trên màn hình lớn nhanh chóng hiện ra giá đấu thầu của mấy nghìn khối mao liêu còn lại, từ 200 một tổ biến thành 500 một tổ.

Có hơn phân nửa vì không ai đấu thầu nên bị hủy thầu, còn lại cơ bản cũng là tính toán nhặt của hời trong giá quy định.

Những vị khách có mặt ở đây bắt đầu tụm năm tụm ba nói chuyện với nhau, hỏi thăm về thu hoạch của mỗi người ở hội chợ Sauter, không ai để ý tới giá trúng thầu và mã số trúng thầu trên màn hình.

Cũng may không lâu sau, phần mao liêu còn thừa này đều công bố xong hết.

Tiếp theo sẽ mở thầu mao liêu đánh số A01-A100, đây là 100 khối mao liêu được chú ý nhất.

Mã số trúng thầu của mỗi khối mao liêu sẽ được nhân viên điều hành đấu giá đọc lên, màn hình lớn cũng sẽ trình chiếu hình ảnh để đảm bảo tất cả mọi người đều có thể thấy rõ.

Nhân viên điều hành đấu giá bấm chuông: "Xin hãy yên lặng, sau đây sẽ công bố giá trúng thầu của nhóm mao liêu cuối cùng của hội chợ Sauter, từ A01-A100."

Lời nói vừa vang lên, toàn bộ phòng đấu giá bỗng nhiên lặng ngắt như tờ, chỉ còn lại tiếng hít thở dồn dập rõ ràng.

"Đầu tiên là giá thầu của mao liêu số A01 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 320 triệu!"

Giọng nói của nhân viên điều hành đấu giá trào dâng thêm vài phần: "Đây cũng là tiêu vương của hội chợ Sauter lần này, mã số trúng thầu là ——012, chúc mừng!!"

"320 triệu? Sao lại cao như vậy!"

"Còn cao hơn hai lần tiêu vương lần trước!!"

"Hizz, ai hào phóng như vậy?"

"Xem mã số, là một trong năm gia tộc lớn của đế quốc - Nguyên thị!"

"Lợi hại, không hổ là gia tộc lớn!"

"Không ngờ hội chợ Sauter lần này Nguyên thị lại đứng thứ nhất——"

Nhất thời, mọi ánh mắt đều dồn lên người lão giả tinh thần quắc thước trong khu VIP, đôi mắt hẹp dài của lão giả hơi nheo lại, trên mặt lộ ra nét vừa lòng.

Người trẻ tuổi đeo mắt kính gọng bạc ngồi bên cạnh ông ta, ôn tồn lễ độ, cử chỉ trầm ổn, khẽ gật đầu với mọi người, nhất cử nhất động đều thể hiện ra giáo dưỡng tốt đẹp, khiến người như tắm mình trong gió xuân.

'Thiếu gia Nguyên Hạo đúng là tôn quý ưu nhã từ trong xương tủy."

"Ngoài Cố thiếu, người có nhân khí cao nhất trên Tinh Vực là anh ta!"

"Mạnh hơn anh trai anh ấy nhiều——"

"Xem ra gia chủ tiếp theo của Nguyên thị ngoài anh ta ra thì không còn ai khác."

Gia chủ Lôi thị bên cạnh khẽ hừ một tiếng, Nguyên thị cùng lắm là xếp hạng bét trong năm đại thế gia đế quốc, lại cứ thích được chú ý, thể hiện thực lực nhà mình.

Đáng tiếc giá đấu thầu của ông kém đối phương chục triệu, không giành được tiêu vương, chỉ có thể nhìn người nhà họ Nguyên đắc ý, thật là khó chịu.

Một phút qua đi, nhân viên điều hành đấu giá lại rung chuông: "Xin hãy im lặng, sau đây sẽ tuyên bố khối thứ hai:

Mao liêu số A02 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 213 triệu, mã số trúng thầu là ——005, xin chúc mừng!!"

Bàn tay đang nắm chặt tay Cố Nguyên Triều của Bạch Cảnh dần dần thả lỏng, cậu nhìn ánh mắt sâu thẳm mà dịu dàng của người đàn ông, đột nhiên ôm lấy đối phương: "Cố Nguyên Triều, anh nghe thấy không, em trúng thầu rồi!!"

Cố Nguyên Triều vỗ nhẹ lên lưng cậu, ghé tới gần tai cậu cười nói: "A Cảnh thật lợi hại."

Bạch Cảnh ngồi thẳng người lên, đôi mắt màu trà cong thành hình trăng non: "Anh mới lợi hại."

Lập tức bớt được hơn 100 triệu tinh tệ.

"005, đây, đây không phải là Cố Vân sao?"

"Cố Vân không cạnh tranh tiêu vương?!"

"Không đúng, tôi nhìn thấy cậu ấy đấu thầu A01."

"Tôi cảm thấy A02 chắc chắn sẽ đại trướng!"

"Nguyên thị và Cố thị, hai gia tộc lớn hàng đầu, chắc chắn có thứ hay để xem!"

"Buổi chiều giải thạch sẽ biết."

"Rửa mắt mong chờ!"

Sắc mặt gia chủ Nguyên thị bằng mắt thường có thể nhìn ra không quá tốt, Cố Vân, ha.

Ông ta nhìn Nguyên Hạo bên cạnh một cái, người sau liền gật gật đầu với ông ta.

Sắc mặt lão giả hòa hoãn không ít, khinh thường nhìn thoáng qua người xung quanh, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Buổi chiều mới là vở kịch lớn.

Giọng nói của nhân viên điều hành đấu giá tiếp tục vang lên: "Mao liêu A03 khu ám tiêu, giá trúng thầu là 168 triệu, mã số trúng thầu là ——019, xin chúc mừng!!"

......

Hầu hết mao liêu từ A01-A100 đều bị các gia tộc lớn chia cắt không còn, giá trúng thầu đều không thấp hơn 60 triệu tinh tệ.

Còn có đổ trướng hay không thì lại phải chờ xem.

Giá cả thành giao của hội chợ Sauter lần này đều vượt xa so với những lần trước, cũng cho thấy sự cạnh tranh trong việc kinh doanh nguyên thạch phỉ thúy sẽ trở nên càng ngày càng kịch liệt, gay cấn trong lương lai.

Bạch Cảnh dùng quang não quét lên thiết bị đấu thầu thanh toán tinh tệ, rất nhanh liền có người máy khuân vác mang khối mao liêu nặng hơn 100 kg này tới.

Lễ hội phỉ thúy lần này, tổng cộng Bạch Cảnh giành được 68 khối mao liêu, tổng chi phí hơn 700 triệu tinh tệ, chưa tính 20 triệu ban tổ chức giảm giá.

May mà Cố Nguyên Triều góp vốn 600 triệu tinh tệ, nếu không chỉ bằng số tinh tệ trên tài khoản quang não của cậu, còn thiếu hơn 100 triệu nữa.

Trong đám mao liêu này, mười mấy khu minh tiêu đã giải ra hết, có một số bán đấu giá ngay tại hiện trường, còn lại phỉ thúy thủy tinh chủng thì để trong nút không gian của Cố Nguyên Triều.

Nhưng thời gian niêm phong đấu giá mao liêu của khu ám tiêu quá muộn, ban tổ chức không sắp xếp thời gian giải thạch.

Mấy chục khối mao liêu kích cỡ không nhỏ xếp chồng lên nhau giống như ngọn núi nhỏ, căn bản không để được vào nút không gian, phải để Cố Nguyên Triều dùng phi thuyền vũ trụ riêng mang về tinh cầu Thủ Đô.

Còn một khối mao liêu A02 hơn trăm kg này, Bạch Cảnh định buổi chiều sẽ trực tiếp giải ra để mang đi cho thuận tiện.

Đồng thời, cũng là để Cố thị khiến cho các gia tộc lớn kinh sợ!

Cậu nhìn thoáng qua thân ảnh rời đi của Nguyên thị, ánh mắt lạnh lùng.

Dù là trong hội chợ Sauter hay sau hội chợ Sauter, các người đều xong rồi.

=========

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Cố thiếu: A Cảnh, em có hài lòng với những gì nhìn thấy lúc này không?

Bạch Cảnh: Lật qua.

Cố thiếu: QAQ cơ bụng của tôi em không muốn nhìn xem sao?

Bạch Cảnh: Ừm, xúc cảm đúng là không tồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro