Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51: "Lần NG thứ tư rồi."

Edit: Ry

Giải Dương nhớ tới khuôn mặt của Mộc Chu Dịch và cảm giác buồn nôn ban nãy, quyết định mở kịch bản ra.

Được rồi, giờ hoàn thành công việc quan trọng hơn.

...

"Tay nhạc sĩ điên cuồng" là câu truyện kể về vị nhạc sĩ sau một buổi biểu diễn đột nhiên thay đổi tính cách, kiên trì tới từng hiện trường giết người ghê rợn để tìm kiếm linh cảm sáng tác.

Mộc Chu Dịch đóng vai Diệp Băng - một cảnh sát hình sự mới vào nghề. Cô nhiều lần phát hiện dấu vết của vị nhạc sĩ kia ở hiện trường, nên rất đương nhiên mà hoài nghi hắn là hung thủ của vụ án mạng liên hoàn này, cắn chặt không chịu nhả.

Mà ở bên kia, vị nhạc sĩ đã dùng chính bản lĩnh của mình nắm được cái đuôi của hung thủ, hung thủ cũng đã nhận ra uy hiếp, liên tục chế tạo các loại hiện trường giả, muốn thuận theo đó đổ tội giết người cho hắn.

Một vị nhạc sĩ điên cuồng che giấu bí mật, một cảnh sát mới vào nghề bị hung thủ lừa dối, tên hung thủ đứng sau màn khống chế toàn cuộc, ba bên cứ thế giằng co...

...

Tốc độ lật trang của Giải Dương càng lúc càng nhanh, trước mắt anh gần như xuất hiện hình ảnh vị nhạc sĩ linh hoạt di chuyển trên mũi đao của hung thủ, càn rỡ chế giễu và khiêu khích gã.

Anh đột nhiên đặt kịch bản xuống, xuống giường lấy laptop từ vali ra, bật lên rồi bắt đầu cắm cúi gõ.

Chuông điện thoại di động vang lên, có cuộc gọi đến.

Giải Dương không nhìn, linh cảm không ngừng tuôn trào từ những đầu ngón tay.

Không biết qua bao lâu, chuông cửa đột nhiên réo.

Giải Dương vẫn không ngẩng lên.

Tiếng chuông biến thành tiếng đập cửa.

Công việc của Giải Dương tạm thời có một kết thúc, cuối cùng cũng chú ý tới tiếng động. Anh đi tới mở cửa, thấy Ngô Thủy đứng bên ngoài thì hỏi: "Có chuyện gì?"

Ngô Thủy giơ điện thoại lên: "Ông chủ, chủ tịch Cừu tìm ngài."

Giải Dương nhìn điện thoại của Ngô Thủy lập lòe báo có cuộc gọi, chợt nhận ra điều gì, bèn hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"Mười một giờ năm mươi phút đêm."

Suýt nữa thì.

Giải Dương lập tức giơ tay cúp máy, bảo Ngô Thủy đi ngủ, sau đó trở lại phòng lấy đi động của mình, quả nhiên thấy màn hình hiển thị một chuỗi cuộc gọi nhỡ từ Cừu Hành.

Anh nghĩ sâu tính kỹ, cuối cùng chọn mở Wechat, gửi tin nhắn: Tôi không thức đêm, ngủ giờ đây, ngủ ngon.

Cừu Hành trả lời ngay tức khắc: Hừ!

Giải Dương đè ngón tay lên mũi, ép sự chột dạ xuống, gửi thêm một cái sticker "ngủ ngon mơ đẹp", sau đó ngoan ngoãn lên giường đắp chăn.

Một đêm yên giấc, sáng sớm hôm sau vừa dậy Giải Dương đã nhắn WeChat cho Cừu Hành.

Giải Dương: Buổi sáng tốt lành.

Cừu Hành không trả lời.

Giải Dương lại nhắn thêm một câu dặn Cừu Hành nhớ ăn sáng đàng hoàng, sau đó vừa lướt Weibo vừa vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Trên bảng từ khóa tìm kiếm hot, chủ đề #Giải Dương ghen tị với Tiết Hiền# vẫn treo ở vị trí rất cao. Nhưng ở ngay dưới nó là hai cái #Giải Dương và Long Thụ Vưu đều ghen tị với Tiết Hiền# và #Cả thế giới ghen tị với Tiết Hiền# bám sát nút, trông thật buồn cười.

Hôm qua Giải Dương chỉ nghe từ lời của Hồ Tiêu, biết mình bị giẫm chứ không rõ cụ thể là chuyện gì, thế là bấm vào chủ đề #Giải Dương ghen tị với Tiết Hiền# xem thử.

Bài đăng Weibo sốt dẻo nhất trong chủ đề này chính là cái mà hôm qua Ngô Thủy cho Giải Dương xem, mấy trang đưa tin cũng đã dựa trên bức ảnh "lẻ loi ngóng trông trong góc" kia suy ra một đống chuyện. Đầu tiên là phân tích một chút thành tích của Tiết Hiền hiện giờ, tiếp đó là phân tích thành tích của Giải Dương, tiện thể hâm mộ một chút bối cảnh và thân phận con nhà giàu của Giải Dương, cuối cùng làm như rất công bằng chính trực đưa ra kết luận --- Giải Dương thành công được hoàn toàn là nhờ có bối cảnh, còn Tiết Hiền dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng rất xứng đáng được ngưỡng mộ, mặc dù xuất thân khác biệt, nhưng cả hai đều là hi vọng tương lai của giới âm nhạc!

Mà bình luận ở dưới bài đăng này cũng khiến người đọc hiểu lầm vô cùng, toàn là fan của Tiết Hiền khống chế dư luận. Đám fan đó biểu thị Tiết Hiền vẫn luôn chú tâm sáng tác, giờ lại vô tình trở thành đối tượng cho người ta ghen tị, hi vọng mấy vị blogger đừng có gây thù chuốc oán cho Tiết Hiền, sau đó còn khách khí khen Giải Dương một chút, chúc cho Giải Dương sau này có thêm nhiều fan hơn.

Giải Dương nhướng mày, rời khỏi đề tài này, bấm vào cái thứ hai xem thử.

Bài đăng hot nhất của cái chủ đề #Giải Dương và Long Thụ Vưu đều ghen tị với Tiết Hiền# này là một bài bóc trần của blogger.

Tổng Đà Ăn Dưa: #Giải Dương ghen tị với Tiết Hiền# há há há há, vì bên kia ồn quá nên nhìn một cái cũng thành ghen tị? Thế thì tôi muốn hỏi chắc Long Thụ Vưu đứng cạnh Giải Dương lúc ấy cũng ghen tị với Tiết Hiền lắm nhỉ. Được rồi, #cả thế giới đều ghen tị với Tiết Hiền#, ok chưa. Nếu lúc ấy tôi mà có mặt thì đảm bảo tôi cũng 'ghen tị' với Tiết Hiền lắm luôn. Dù sao thì fan ầm ĩ đến mức đó thì người bình thường nào lại không nhìn sang đó 'ghen tị' một chút chứ. Fan Tiết Hiền khỏi phải chúc Giải Dương, xem số người theo dõi của Weibo Giải Dương đi, sắp đông hơn anh nhà mấy người rồi đó. Người ta không phải là không có fan, chỉ là khiêm tốn thôi.

Dưới bài đăng còn đính kèm một đoạn video ngắn và mấy tấm ảnh chụp màn hình.

Giải Dương bấm xem.

Video vừa phát, một trận la hét và hoan hô đã truyền ra, sau đó hình ảnh rung lắc, từ mặt đất chuyển lên trên. Sau nhiều lần điều chỉnh cuối cùng cũng nhắm được thẳng vào đám fan đang kích động, một giọng nữ ở gần đó vang lên: "Đông thế, siêu sao nào vậy? Ai thế ai thế? À... Tiết Hiền à."

Video đột ngột kết thúc.

Giải Dương lại bấm xem mấy bức chụp màn hình, lúc này mới phát hiện hóa ra trong video vừa rồi có lọt cả anh và Long Thụ Vưu vào, có điều lúc đó anh và Long Thụ Vưu đều đứng ở trong góc tương đối vắng, nếu không quan sát kĩ thì gần như không thấy được.

Mà khéo làm sao, cái video này lại quay trọn vẹn quá trình anh nhìn sang phía Tiết Hiền, sau đó quay lại nhìn Long Thụ Vưu, Long Thụ Vưu đi tới bên cạnh anh, cũng nhìn bên kia một cái, cuối cùng hai người đi tới một góc khác.

Ghen tị trở thành lời đồn vô căn cứ, hành động tránh né lại rất chân thực.

Khu bình luận dưới bài bóc phốt này náo nhiệt vô cùng, có vẻ như tụ tập rất đông anti của Tiết Hiền, trong đó bình luận của một vị anti còn lên hẳn top 1.

Hôm nay thím có ghen tị với Tiết Hiền không: Má há há há! Anh em xem ID của tôi đi! Cười vãi, cuối cùng cái trò kéo giẫm của Tiết Hiền cũng lật xe rồi! Tiền Hiền, anh công bố hành trình từ sớm để fan tới tiễn có gì hay mà ghen tị, khinh Giải Dương là tân binh nên không làm mấy trò này à? Lại nói quan hệ của Giải Dương và Long Thụ Vưu tốt như vậy, phải là Tiết Hiền anh ghen tị với người ta chứ nhỉ? Hồi trước anh còn cố tình bấu víu quan hệ với Long đại sư cơ mà, người ta phải thẳng thừng nói trước mặt truyền thông là không quen anh đó ~

Mà phần phản hồi của bình luận này cũng rất nhức mắt, đảng sao chép bắt đầu spam, nội dung bình luận toàn là "Tiết Hiền chỉ chăm chăm giẫm đạp người khác, cố gắng trở thành đối tượng để tất cả mọi người phải ghen tị", đằng sau còn kèm tag #cả thế giới đều ghen tị với Tiết Hiền#.

Giải Dương cười.

Đám anti này đúng là đau chỗ nào giẫm chỗ đó.

Anh rời khỏi Weibo, nhắn WeChat cho Hồ Tiêu: Làm tốt lắm.

Hồ Tiêu trả lời ngay: Đợi cậu về rồi chúng ta nói chuyện đi.

Giải Dương khựng lại, gõ chữ: Được.

Lúc mặc áo khoác vào, Giải Dương đột nhiên nhớ ra hôm qua Cừu Hành có nhét một cái thẻ vào trong mũ áo của mình. Anh vươn tay mò, lấy ra một tấm thẻ tín dụng phụ.

Giải Dương nhướng mày, không hề khách sáo mở ví ra, nhét tấm thẻ này vào bên cạnh tấm thẻ đen lần trước.

Ăn sáng xong Giải Dương đến trường quay, phát hiện Tiết Hiền và Long Thụ Vưu đều có mặt, chiếm giữ hai vị trí trái phải bên cạnh đạo diễn, nhìn Thẩm Ngạn và Mộc Chu Dịch đang quay phim ở trung tâm.

Giải Dương cũng nhìn về phía chính giữa trường quay, quan sát cảnh vật được bố trí, đại khái đã biết Mộc Chu Dịch và Thẩm Ngạn đang quay đoạn nào. Anh đi tới bên cạnh Long Thụ Vưu, kéo một cái ghế nhỏ tới ngồi xuống.

"Cắt!"

Từ Hành đột nhiên vứt kịch bản trong tay, đứng dậy, nhanh chân đi đến trước mặt Mộc Chu Dịch và Thẩm Ngạn. Hắn nói: "Mộc Chu Dịch, biểu cảm vừa rồi của cô không đúng! Bây giờ là cô chuẩn bị không màng tới lời khuyên nhủ của cấp trên, muốn còng tay ép Thẩm Ngạn về đồn cảnh sát để thẩm vấn. Thẩm Ngạn lợi dụng sự hiểu biết của mình về địa hình, dụ cô tới tiệm sửa nhạc cụ bị bỏ hoang này. Cậu ta sẽ dùng các loại nhạc cụ chế tạo ra âm thanh khủng bố để dọa cô, đúng là cô rất sợ, nhưng chủ yếu là phẫn nộ! Cô cảm thấy mình bị lừa, cô muốn tìm được Thẩm Ngạn đằng sau những nhạc cụ ghê tởm đó, thậm chí muốn phá hủy chúng. Là phẫn nộ, có hiểu không?"

Mặt Mộc Chu Dịch tràn ngập sự xấu hổ và hối lỗi, trả lời: "Em hiểu ạ. Đạo diễn Từ, em xin lỗi, vừa rồi em đã không nhập tâm."

"Đáng lẽ không nên để cô nghỉ về thành phố B xử lý việc, cảm giác quay phim mấy hôm trước đã mất sạch." Vẻ mặt rất Từ Hành khó coi: "Tạm nghỉ mười phút, cô đi tìm lại cảm giác đi."

Mộc Chu Dịch gật đầu, nói xin lỗi với Thẩm Ngạn và mọi người, sau đó đi tới ghế dựa cùng trợ lý, ngồi xuống cắm cúi lật kịch bản.

"Lần NG thứ tư rồi." Long Thụ Vưu đóng kịch bản, cau mày: "Hoàn toàn không có cảm giác của Diệp Băng."

Giải Dương lấy cuốn kịch bản của mình ra: "Không có cảm giác mới là bình thường."

Kĩ thuật diễn của bản thân Mộc Chu Dịch cũng chẳng ra đâu vào đâu, mặc dù đã dùng bàn tay vàng để tăng cấp một lần, nhưng cũng chỉ đạt tới trình độ có thể xem, còn lâu mới đạt mức đạo diễn Từ yêu cầu. Mà để đạt tới bước tăng kĩ thuật diễn vĩnh cửu cần tiêu tốn quá nhiều giá trị yêu thích, hiện giờ Mộc Chu Dịch chưa thể tích lũy đủ.

Trong cốt truyện, lúc Mộc Chu Dịch quay bộ phim này, cô ta hoàn toàn dựa dẫm vào kĩ thuật diễn đã được bàn tay vàng trau chuốt tạm thời để đối phó với Từ Hành.

Mà dạo trước Mộc Chu Dịch mới dùng giá trị yêu thích để cải tạo thanh quản, dưới tình huống không có tin tức mới không có tác phẩm mới để thu hút fan thì giá trị yêu thích hiện thời mà cô ta có hẳn cũng không đủ để đổi lấy kĩ năng tăng kĩ thuật diễn tạm thời. Lại thêm hôm qua anh mới hóa giải một lần sử dụng kĩ năng của nữ chính, còn tra thuốc nhỏ mắt cho Thẩm Ngạn...

"Giải Dương."

Giải Dương giật mình, giương mắt nhìn Thẩm Ngạn chẳng biết đã đi đến trước mặt từ khi nào.

Thẩm Ngạn lịch sự cười chào anh rồi hỏi: "Cậu biết chơi vĩ cầm đúng không?"

Giải Dương cất cuốn kịch bản đi, đứng dậy đáp: "Vâng."

"Đoạn này trong kịch bản miêu tả là Vân Già chủ yếu dùng tiếng vĩ cầm hù dọa Diệp Băng, nhưng tôi chơi không được tốt lắm nên cũng không bắt được cảm giác, cậu có thể xem giúp tôi một chút được không?"

Đây là yêu cầu rất bình thường, Giải Dương gật đầu, đi theo Thẩm Ngạn vào trong bối cảnh.

Tiết Hiền ngồi ở bên kia không khỏi bóp cuốn kịch bản, nhưng gã không thể nói được gì, vì gã không biết chơi violon.

Thẩm Ngạn dẫn Giải Dương đi vào đứng ở một vị trí giữa cảnh quay, lấy ra một cây đàn violon có hơi cũ kĩ từ trong góc. Anh ta nói: "Lúc quay tôi đóng vai Vân Già sẽ trốn ở đây dùng cây đàn này dọa người ta, nhưng tôi không biết nhiều về đàn violon nên cũng không biết kéo đàn kiểu gì thì sẽ gây ra được dạng âm thanh kinh khủng như vậy."

Giải Dương quan sát chung quanh, sau đó nhận đàn rồi nói: "Vậy em kéo thử vài tiếng cho tiền bối nghe nhé? Rồi tiền bối chọn cái thích hợp."

Thẩm Ngạn gật đầu.

Giải Dương đi tới chỗ ban nãy Thẩm Ngạn chỉ, hồi tưởng lại giai điệu anh viết ra sau khi đọc hết kịch bản tối qua. Kê đàn lên vai trái, trước hết làm quen với âm sắc của cây đàn cũ này, sau đó đè ngón tay lên dây, cổ tay hơi cử động, để dây cung nặng nề nhảy trên dây đàn hai nhịp.

Tiếng đàn bén nhọn khàn rít như xé tan con tim đột ngột vang lên, mãnh liệt rạch đôi bầu không khí ồn ào trong trường quay, chớp mắt đã níu chặt dây thần kinh người.

Tất cả những người nghe được tiếng đàn đều vô thức ngừng việc, không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh ấy.

Hai mắt Giải Dương đã nhắm chặt. Anh tưởng tượng mình là Vân Già, mình muốn dùng âm nhạc dọa Diệp Băng không biết trời cao đất rộng kia phải lùi bước... Giải Dương mở mắt ra, khuôn mặt bình tĩnh ban đầu bỗng nhiễm lên sắc thái điên cuồng cố chấp, trong con ngươi lóe lên ánh sáng của sự nóng nảy, khóe miệng nhếch cao, cung đàn trong tay lại nhẹ nhàng rơi xuống.



____________________________

Chẹp, xưng hô bộ này có vẻ lại bị loạn nên tui chú thích ở đây cho mọi người (và để đề phòng tui cũng quên lol). Giải Dương không gọi Thẩm Ngạn là "lão sư" mà là "tiền bối", có thể là vì Thẩm Ngạn không ở trong cùng ngành với anh. Và vì quan hệ của Giải Dương với anh này khá tốt (ko phải kiểu cà khịa như Quý Trạch Huy) nên Giải Dương sẽ xưng em gọi anh này là tiền bối, về sau đổi thành anh Thẩm (theo lời đề nghị của ảnh).

Quý Trạch Huy là tiền bối lão làng, ca sĩ gạo cội nên mới được gọi là thầy. Nhưng chỉ khi ở trước truyền thông hay người ngoài thì Giải Dương mới gọi ông này là thầy rồi xưng em để thảo mai thôi, cũng là để xây dựng hình tượng lịch sự lễ độ, chứ bình thường là tôi - anh vì cha nội này tếu bome =)))))

Long Thụ Vưu thì là kiểu ở một level dạng giáo sư tiến sĩ của giới âm nhạc dù còn trẻ - trong truyện cũng không nhắc tới anh này bao nhiêu tuổi, nhưng dựa trên tính cách và cách nhân vật đối xử (Cừu Hành có gọi anh này là "cậu con út nhà họ Long", "tiểu thiên tài âm nhạc") thì tui mạn phép cho là anh này hơn tuổi Giải Dương (hiện đang 20) nhưng nhỏ hơn Cừu Hành (29), nên để Giải Dương gọi người ta là anh nhưng sẽ không xưng em vì 2 người này sàn sàn tuổi nhau.

Mộc Chu Dịch thì cũng không nói rõ là bao nhiêu tuổi (hoặc tui quên) nhưng có vẻ như là cũng hơn tuổi Giải Dương, cộng thêm việc cô này gia nhập giới giải trí sớm hơn nên Giải Dương gọi cô này là chị hoặc tiền bối, nhưng sẽ không xưng em, 1 là vì ghét, 2 là vì xét theo "vai vế" cô này là người yêu của cháu trai. Về sau trở mặt sẽ là tôi - cô.

Hồ Tiêu thì là trường hợp Giải Dương là chủ anh này làm công ăn lương nên Giải Dương cũng sẽ không xưng em.

Có bạn ib cho tui nói nên để các nhân vật gọi Giải Dương là cậu chủ thay vì ông chủ/ông chủ nhỏ vì Giải Dương còn trẻ, thêm nữa là cách gọi ông chủ nhỏ hơi gượng. Lí do tui giữ nguyên là ông chủ/ông chủ nhỏ là vì địa vị của Giải Dương là chồng của Cừu Hành - gần như là ngang hàng với Cừu Hành. Nếu gọi Cừu Hành là ông chủ gọi Giải Dương là cậu chủ thì người ngoài nghe vào thành cha con mất =))) Anh Hành khóc cho mà coi =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro