Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Cái bang

Chương 13

Ôn Cửu Cửu theo thói quen dậy sớm, trong phòng vận động cơ xương một chút, cảm thấy không có việc gì làm thật nhàm chán.
 
Quay đi quay lại vài vòng, nàng nghĩ sắp tới chắc phải trong cảnh màn trời chiếu đất vài ngày, nên muốn nhân cơ hội này đi mua gì đó ở gần đây, đầu tiên ra ngoài nói với mẫu thân một câu mình muốn ra ngoài một chút.
 
Chu Tử Thư tỏ vẻ đã biết, còn chủ động đưa túi tiền cho Ôn Cửu Cửu, dặn nàng lúc nào trở về nhớ mua cho mình chút rượu uống.
 
Thật tốt, mẹ vẫn rộng lượng như vậy, không mất công nàng bày ra hình tượng nữ nhân yếu đuối, nghèo khổ cần được giúp đỡ suốt đường đi.
 
Đổi lại, nàng ... cố gắng vơ vét hết toàn bộ rượu ngon về cho mẹ vậy!
 
Hôm qua trên đương đi, Ôn Cửu Cửu đã quan sát thấy: Gần quán trọ Thiên Nhai có một khu chợ nhỏ, là do những người dân gần đó mở ra để kiếm kế sinh nhai.
 
Chai, gạo, dầu, muối, nước chấm, giấm và trà, miễn là cần thiết trong cuộc sống hàng ngày, đều có thể mua được tại đây.
 
Chợ sáng sớm không đông người, sạp hàng cũng không nhiều, ngổn ngang mọi ngóc ngách, chừng chục căn, nhưng đồ vừa rẻ vừa chất lượng đủ để Ôn Cửu Cửu tản bộ một thời gian dài.
 
Thịt khô? Thành Lĩnh vẫn còn nhỏ, cần ăn nhiều thịt hơn để phát triển cơ thể. Mua!
 
Lương khô? Thức ăn khô cần thiết hàng ngày của mẹ, còn có nàng phải bổ dưỡng thân thể để còn leo mấy ngọn núi, cánh rừng nữa. Mua!
Bột ớt? Có thể dùng làm gia vị hoặc vũ khí, lần sau còn muốn đánh nhau với Cố Tương, có thể đổi cách chơi nha. Mua!
 
Hạch đào? Đây là đặc sản vùng này, hạt căng mọng, thơm ngon,cửa tiệm bán lúc nào cũng xếp hàng dài người, có khi đến muộn còn không mua được, có thể dùng làm món ăn vặt lúc rảnh rỗi, hợp với tính khí kém của cha. Mua!
 
Nhân tiện, còn phải mua rượu! Nàng phải suy nghĩ lại xem thiếu thứ gì nữa không
 
Ôn Cửu Cửu đi dạo quanh chợ một vòng, chọn lựa hồi lâu, cuối cùng mua đủ thứ, không cách nào nhét hết vào túi quần áo.
 
Cảm giác giàu có, mạnh dạn mua sắm theo ý của mình thật tuyệt! Hèn gì có người không ước mơ học võ công dạt đến cảnh giới tối cao trở thành thiên hạ vô địch, mà lại chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền để mỗi ngày mở mắt ra là có thể thấy một đống vàng trước mặt ăn sung mặc sướng, tự do tự tại.
 
Một lão phụ nhân bán hàng tốt bụng thấy nàng mua quá nhiều đồ, không cầm hết đượcliền tặng cho nàng một chiếc khăn gói đồ lại.
 
Ôn Cửu Cửu cảm ơn bà lão, nhân lúc bà quay ra tiếp khách khác lén bỏ thêm vài lượng bạc vào túi tiền ở gian hàng.
 
Mọi người ai cũng có cái vất vả của riêng mình, hi vọng chút bạc này có thể giúp được bà.
 
Lúc này trời đã hửng sáng, khu chợ người đến người đi dần trở nên nhộn nhịp hơn, một đám người cùng tụ tập uống rượu tán gẫu bên vệ đường.
 
Ôn Cửu Cửu đeo gói hàng lên lưng, chậm rãi đi về phía quán trọ Thiên Nhai, đồng thời nghe trộm xem trong thành có chuyện gì lớn xảy ra hay không.
 
Người qua đường Ất, Giáp nào đó đang nói mấy chuyện linh tinh vụn vặt. Không có thông tin gì quan trọng. Nàng đang định không để ý đến nữa thì đột nhiên nghe thấy một người trong số họ nói: "Ta vừa đi ngang qua quán trọ Thiên Nhai, nhìn thấy đám người của Cái Bang đang chặn đánh một người. Nghe có vẻ đánh lớn lắm! Hình như là muốn bắt một đứa trẻ đi thì phải. "
 
Đứa trẻ ở quán trọ Thiên Nhai? Ôn Cửu Cửu trong lòng có chút cảm khái: Người có thể làm cho đám Cái bang để tâm đến chỉ có ... Thành Lĩnh!
 
Không được, nàng phải nhanh chóng trở về ngay lập tức!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro