Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Cùng đi

Chương 11

* Ôn Cửu Cửu nói rằng nàng có những kỹ năng đặc biệt để phù hợp với cha mẹ.
 
————————————
 
Ánh sáng bầu trời chói chang xuyên qua cửa sổ chiếu vào năm người đang yên nghỉ trong ngôi miếu đổ nát.
 
Ôn Cửu Cửu là người mở mắt đầu tiên, vị trí của nàng đối diện với Ôn Khách Hanhg, mở mắt ra, nàng kinh ngạc thấy cha mình đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt u ám của mẹ với vẻ mặt tắm gió xuân, như đang chiêm ngưỡng một thứ gì đó đẹp tuyệt mỹ, vô song.
 
Nàng lặng lẽ nhắm mắt lại, trong lòng thầm nghĩ tại sao lại dậy sớm như vậy, buổi sáng đẹp trời ngủ không ngon sao?
 
Điều tốt duy nhất là nàng đã no, như vậy có thể tiết kiệm bữa sáng hôm nay.
 
Bản thân Chu Tử Thư cũng không chịu nổi ánh mắt trần trụi như vậy, sau khi tỉnh dậy với vẻ mặt ngơ ngác, y đánh thức Thành Linh và Ôn Cửu Cửu đứng dậy đi lên đường.
 
Ôn Khách Hành vẫn chưa chịu thua, hắn nghiêng người về phía trước nói trong vô vọng: " Chu huynh, tiểu khả vừa hay có một chiếc thuyền hoa chúng ta đi cùng nhau,có phải huynh đỡ mệt nhọc hơn không.”
 
Chu Tử Thư hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm đếm xỉa tới, vừa đi ra ngoài, không ngờ tay áo liền bị kéo. Y cho rằng Ôn Khách Hành lại đụng tay đụng chân, quay đầu định mắng, thấy Ôn Cửu Cửu đang kéo góc quần áo của y, lại nuốt xuống lời chửi thề.
 
Ôn Cửu Cửu thấy Ôn Khách Hành lôi kéo đã lâu mà không có kết quả, chỉ có thể đích thân ra tay giúp đỡ: " Chu sư huynh, ta thấy Ôn công tử lớn lên đẹp trai như vậy, không giống người xấu. Chúng ta cùng hộ tống Trương đệ đệ đi Hồ Châu. Nếu có nguy hiểm, mọi người có thể cùng giúp đỡ nhau. "
 
Sau khi nói xong, nàng giảm âm lượng xuống, cúi người gần hơn với Chu Tử Thư, " Chu sư huynh, người này võ công rất cao. Lúc này xem ra hắn ta là bạn chứ không phải địch, vậy chúng ta nên đồng ý. trên cùng đường đi, nếu hắn có mục đích khác sẽ có manh mối làm chúng ta có thể nhìn ra. "
 
Chu Tử Thư im lặng, nhưng tốc độ của y rõ ràng đã chậm lại; Ôn Cửu Cửu thấy mẹ mình đã nghe ra lời nàng nói, nhân lúc không ai chú ý đến liếc sang nhìn Thành Lĩnh.
 
Thành lĩnh hiểu ý, liền bước lên phía trước: " Chu thúc, con thấy Ôn công tử cũng không giống người xấu, nên ... chúng ta cùng nhau đi thì tốt hơn."
 
Thấy ánh mắt mong đợi của đứa trẻ, Chu Tử Thư rốt cuộc vẫn là mềm lòng, nhìn Ôn Khách Hành: "Cùng nhau đi cũng được, không đi đường thủy."
 
Nhìn đỉnh núi và mấy khúc quanh, Ôn Khách Hành ra vẻ quan tâm đến con đường mình đi, hắn lắc người cười: "Còn nữa, đó là sông Dương Tử. Chu huynh và ta cùng đi thưởng thức cảnh đẹp trên thế gian. "
 
Dọn dẹp xong cả đoàn chọn con đường ngắn trong rừng rồi lao về Hồ Châu.
 
Cố Tương theo sát Ôn khách Hành, không hiểu sao chủ nhân lại dính phải cái lao bệnh quỷ này này, phía sau còn có thêm hai chai dầu nữa.
 
Chẳng lẽ người này hoàn toàn không phải là lao bệnh quỷ, mà là yêu tinh hình người trên núi, mới có thể dùng cái vẻ mặt không có gì đẹp trai đó mà mê hoặc được chủ nhân.
 
Nàng suy nghĩ miên man, không khỏi nhớ lại câu chuyện ma quái chủ nhân đã kể cho mình, muốn xem có cách nào để trừ quỷ, đột nhiên nàng bị kéo lại, quay lại nhìn vẻ mặt tươi cười tốt bụng của Ôn Cửu Cửu.
 
Suy nghĩ trừ quỷ của Cố Tương bị gián đoạn, nàng lập tức khó chịu: "Ngươi làm gì vậy ?!"
 
Ôn Cửu Cửu vừa thấy nàng ta không yên lòng đi bên cạnh phụ thân và mẫu thân, liền bắt đầu kéo người tới.
 
Nhưng nếu nàng nói thẳng với Cố Tương những gì mình nghĩ, mặc dù cũng không phải nói dối, cũng sẽ rất dễ làm mất lòng mọi người. Ôn Cửu Cửu đảo mắt một vòng, nghĩ biện pháp đối phó:
 
"Lần đầu tiên nhìn thấy Cố Tương cô nương trên đường, tiểu nữ đã hy vọng thể hảo hảo giao lưu với cô nương , tiếc là hôm đó không làm được. Hôm nay nhàn dỗi đi trên đường như vậy sao chúng ta không đánh nhau một trận bù lại hốm đó? "
 
———————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro