Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19-20-21

Fujimogawa đặt tách trà xuống bàn làm việc của Sầm Dao, thò tay búng trán y: "Hiếm quá nhỉ, còn ngẩn người cơ đấy."

Sầm Dao bực bội đánh tay gã, rồi lại sờ lên trán.

Y sờ như vậy khiến Fujimogawa hết hồn, gã bỉ ổi cười: "Sầm Dao à, sờ nhẹ thế là chú tính làm gì đây?"

Sầm Dao chậc một tiếng, không chút khách khí hất tay gã lần nữa, trượt ghế về sau, mở kho dữ liệu, kết nối với EP.  Xong xuôi mới nói: "Cút xa một chút."

Giờ mới bình thường này, Fujimogawa tựa vào bàn làm việc nhìn y ghi chép số liệu, nửa ngày sau đột nhiên nói: "Thưởng Tân Tinh tối cao của viện khoa học năm nay cho Tuế Chỉ An."

"Vậy tốt quá." Sầm Dao tập trung ghi số liệu: "Danh xứng với thực."

"Mày cam tâm à?" Fujimogawa nói: "Nếu mày không chuyển từ sở nghiên cứu vật lý năng lượng cao qua, nếu mày tiếp tục làm thí nghiệm β điện ly làm lạnh thì chưa biết chừng giải thưởng đó đã là của mày."

"Gáy to thế, filter của mày về tao hơi dày đó Fujimogawa." Sầm Dao cười: "Tuế Chỉ An nghiên cứu máy gia tốc lượng tử, về phương diện này anh ta có thiên phú hơn tao nhiều, còn chịu bỏ thời gian. Công trình 62 tốn 3 năm, xứng đáng mà."

Sầm Dao đẩy mắt kính: "Với cả tuổi tao quá nhỏ, dù được đề cử cũng sẽ bị đẩy xuống thôi. Quan trọng là, tao chưa có bất cứ thành tựu gì, người bên trên bị mù mới trao giải cho tao."

"Hệ thống trung tâm G18 đâu?" Fujimogawa nói: "Chưa đủ à?"

"Nhưng mà chỉ có một Heinz Norman." Sầm Dao cúi đầu thử điều chỉnh số liệu của kính, hờ hững nói: "Cơ giáp phải được sử dụng, không thì nó là rác. Tinh thần lực và thể chất đạt được tới giá trị van của Huyền Quang chỉ có mình Heinz, nhưng đó không phải là vấn đề của binh lính, mà là vấn đề của chúng ta."

Y đeo kính lên, gạt phần tóc mái bị chèn: "G18 cần thời gian, tao sẽ chứng minh giá trị của nó." Ngón trỏ nhẹ nhàng gõ lên khung kính, số liệu khổng lồ nháy mắt hiện lên trước mặt. Y nói: "Chỉ có một Heinz Norman thôi không đủ, chỉ có một Huyền Quang cũng không đủ, tao muốn G18 hoàn toàn thủ tiêu G17."

Fujimogawa cười, trả lại nguyên câu cho y: "Hờ, gáy to thế anh Dao."

Anh Dao cho gã một bàn tay.

Fujimogawa thật sự không kìm nén được sự bỉ ổi của mình, nhịn tới lúc nghỉ trưa gã lại bắt đầu: "Nghỉ kết hôn tận một tháng, tao nằm mơ cũng phải cười tỉnh. Mày thì giỏi rồi, phòng mình có tăng ca cũng không được thêm tiền đâu."

Sầm Dao nói Heinz có nhiệm vụ khẩn cấp phải về bộ quân sự.

Fujimogawa cười tít mắt nói nhưng mày có nhiệm vụ khẩn cấp đâu.

Sầm Dao rất thành thật: "Tao đang bị ỷ lại vào Heinz do đánh dấu, ở một mình không chịu được."

Fujimogawa cười hô hố: "Sầm Dao mày cũng có ngày hôm nay."

Sầm Dao ngắt kết nối, tháo kính ra: "Đừng có cười." Y nói: "Tao hôm nay chính là mày ngày mai đấy."

Sầm Dao đứng dậy cởi đồ thí nghiệm, tiến hành khử độc toàn thân, lại nghe thấy Fujimogawa bảo: "Ngày mai vĩnh viễn không tới đâu. Tổ mình trừ mày ra làm gì còn ai là Omega."

Sầm Dao phiền muốn chết, bảo gã cút.

Fujimogawa cười khằng khặc, tới nhà ăn vẫn chưa ngừng được. Jasmine bưng khay tới hỏi có thể ngồi chung không, thấy Sầm Dao gật đầu, cô nàng đặt khay xuống cười hỏi: "Thầy Fujimogawa đang cười gì vậy?"

Sầm Dao: "Mấy thằng ngu ngày nào chẳng cười."

Jasmine: "..."

Dự án Thiên Xu đã bị dừng khoảng 1 tháng, tổ của Sầm Dao mỗi ngày rảnh không khác gì đã về hưu. Người có chức quyền cao nhất trong tổ là Sầm Dao, đồng thời là người nhỏ nhất, lại thêm tính cách y thoải mái dễ gần, nên bầu không khí trong tổ luôn rất hòa thuận. Buổi trưa các thành viên bưng khay ngồi thành vòng tròn, buôn chuyện chơi game khí thế ngất trời.

Sầm Dao tiếp tục ngẩn người, tay cứ vô tình hoặc cố ý vuốt ve cái trán. Fujimogawa vỗ vai y: "Anh Dao, anh nói em nghe, rốt cuộc trên trán anh có của quý gì vậy."

Tầm mắt mọi người tập trung hết vào cái trán trắng nõn của Sầm Dao.

Sầm Dao: "Cơm trưa nay không ngon à?"

Fujimogawa mỉm cười: "Ngon cũng không chặn miệng tao được. Mày kết hôn thôi mà kết mất hồn rồi à?"

Sầm Dao thật sự cảm thấy tên này phiền muốn chết.

Jasmine cười giải vây: "Chúng em còn chưa chúc mừng thầy kết hôn đâu."

Cruise tham gia náo nhiệt: "Tráng niên tảo hôn, em chưa bao giờ nghĩ rằng thầy lại là người đầu tiên kết hôn trong tổ mình."

Có thể thấy tất cả thành viên trong tổ đều hứng thú với đối tượng kết hôn của Sầm Dao, chủ đề vô tình hoặc cố ý đều lái sang Heinz. Nhưng họ ngại Sầm Dao chưa tỏ thái độ nên không dám nói thẳng.

Fujimogawa thân với y nhất, không hề để ý hỏi: "Thiếu tướng Norman thế nào?"

Tất cả vểnh tai lên.

Sầm Dao cầm khăn lau miệng, chầm chậm nói: "Mấy người ở viện khoa học đúng là lãng phí tài năng, đáng lẽ nên đầu quân cho ban biên tập của <Mỗi ngày một tin>."

<Mỗi ngày một tin>, tuần san giải trí lớn nhất Liên Bang, lượng đặt hàng luôn nằm top bảng xếp hạng.

Các thành viên: "..."

Smith phá ra cười, đặt đồ ngọt tráng miệng lên bàn: "Đáng đời, ai bảo mấy người chọc cậu ta."

Fujimogawa tiếp tục hành vi bỉ ổi của mình: "Nó ghen đó, Omega độc chiếm dữ lắm."

Đồ ngọt tráng miệng sau bữa ăn là pudding vị caramel, Sầm Dao cầm cái thìa gỗ nhỏ chọc chọc, pudding đàn hồi lắc lắc. Y múc một muỗng, nuốt xuống rồi mới nói: "Trước kia tao là động khẩu không động thủ, nhưng hôm nay tao rất muốn đánh mày."

Jasmine cười với y, gió chiều nào theo chiều ấy: "Vậy thiếu tướng Norman rốt cuộc là người như thế nào vậy thầy? Anh ta đối xử với thầy cũng lạnh như băng vậy à?"

Sầm Dao chịu thua: "Tại sao mấy người lại có hứng thú với anh ấy thế?"

"Bọn tao đều từ trường quân đội thủ đô ra." Fujimogawa nhìn y: "Hiểu chưa? Sầm Dao."

"Hiểu gì?" Sầm Dao nhướng mày: "Đang khoe trình tập thể với tao à?"

Fujimogawa theo bản năng định bá cổ y, nhưng sực nhớ ra, hơi lúng túng rút tay về: "Heinz Norman ở trong trường quân đội là sự tồn tại ngang với truyền kì."

Cruise bổ sung: "Là thần đó."

Jasmine đế thêm: "Hôm qua thiếu tướng Norman đăng thông báo, fan của Cố Lăng tới tài khoản của anh ấy chửi bới dữ dội lắm, tất cả bị khóa mõm hết. Đúng là một đêm đẫm máu. Bao nhiêu Omega thất tình khóc lóc, bảng tin của em là vô số dòng trạng thái kêu than của nam lẫn nữ, không phân biệt chủng tộc và giới tính."

Sầm Dao không để ý chuyện về sau của vụ hôm qua, nhưng đã có Beta tổ chức phản đối chế độ hôn nhân xứng đôi của đầu não, đằng sau dính líu rất nhiều thế lực, chắc chắn không chỉ đơn giản là chuyện giới giải trí.

Sầm Dao không nhiều lời, ung dung ăn pudding: "Ăn tất già trẻ gái trai cơ đấy."

Jasmine vội vàng giải thích: "Thiếu tướng luôn giữ mình trong sạch, chưa từng có bê bối nào hết."

Cruise: "Thiếu tướng chắc chắn là một người đàn ông tốt."

Đám còn lại gật như mổ thóc.

Sầm Dao: "..."

Chắc chắn mấy đứa này bị hâm hấp.

Thật ra Sầm Dao cũng nể mặt Heinz lắm đó, thấy cái mỏ quá trời không, nhưng mà chưa bật Heinz lần nào nha.

Sầm Dao ở viện khoa học suốt 4 ngày, cuối cùng vẫn về nhà.

Lúc về là buổi chiều, ánh tà dương rơi đầy sân. Sầm Dao thay đồ, chân trần ngồi trên bậc thang bằng gỗ hóng gió. Adam bật bản nhạc vĩ cầm du dương, Sầm Dao châm điếu thuốc, trầm tư ngắm cả vườn hoa cỏ.

Giai đoạn xao động khó chịu đã qua. Ngày đầu tiên Heinz đi, Sầm Dao hiếm thấy mà mất ngủ, lật qua lật lại trên giường mãi không ngủ được, cuối cùng chạy vào tủ treo đồ lấy cái áo sơ mi của Heinz ra ôm mới mơ màng tiến vào mộng đẹp.

Nói là tình cảm sâu đậm thì Sầm Dao biết rõ, y vĩnh viễn có lí trí, nhưng lí trí lại không thể giải thích cho bản năng này.

Bản năng khao khát được ôm, khao khát được hôn, khao khát được lấp đầy.

Tàn thuốc rơi trên thềm gỗ, Sầm Dao chầm chậm nhả khói trắng, thật sự không nghĩ ra tại sao mình lại không phản kháng nổi bản năng, chẳng có tiền đồ gì cả, chưa chi đã quỳ gối.

Hút thuốc xong, cuộc đời cũng đã nghĩ đủ. Sầm Dao thở dài: "Omega, tên của mày có nghĩa là thần kì."

Sầm Dao thần kì lấy ra một cây đàn ghita, chỉnh âm xong đối diện với vườn hoa xanh mát, bắt đầu đàn hát.

Adam nói: "Cậu chủ, mặc dù tôi là trí tuệ nhân tạo, nhưng tôi cũng có gu, cậu hát dở ẹc."

Sầm Dao à một tiếng: "AI như mày thì biết cái gì."

Sầm Dao đàn hát nửa tiếng, hát cho một dàn hồng trắng đang nở rộ cũng phải héo hon mới hài lòng đi tắm, lúc ra Adam nói Heinz gửi tin nhắn cho y.

Sầm Dao đang mặc áo thun, nghe vậy ồ một tiếng: "Lại chúc ngủ ngon à?"

Adam: "Vâng, có cần tôi trả lời chúc ngủ ngon giúp cậu không?"

Sầm Dao mở EP, không khỏi cảm thán lịch làm việc nghỉ ngơi của quân nhân đúng là quá quy luật. Từ ngày Heinz đi, mỗi sáng sớm và tối sẽ nhắn chào buổi sáng và chúc ngủ ngon cho Sầm Dao. Ban đầu Sầm Dao còn tưởng là Heinz cài tin nhắn tự động, nhưng bị Adam phủ nhận, bởi vì Heinz không gửi theo thời gian cố định. Adam cho rằng Sầm Dao đang sỉ nhục AI, không một AI nào lại thiếu chính xác về thời gian như vậy.

Sầm Dao nhắn lại ngủ ngon, đột nhiên nhớ ra một việc, gửi đoạn mình hát ban nãy mà Adam ghi âm cho hắn, còn rất tự tin hỏi Heinz có phải là tiếng trời không.

Năm phút sau, Heinz trả lời:... Còn không gian rất lớn để tiến bộ.

Sầm Dao cau mày, rất không hài lòng với câu trả lời của Heinz, gọi thẳng video.

Video tinh tinh hai tiếng, Heinz chấp nhận cuộc gọi, đối mặt với Sầm Dao vừa tắm xong chỉ mặc một cái áo thun.

Omega ở đối diện hỏi hắn: "Cái gì mà còn không gian rất lớn để tiến bộ, hay như thế mà anh cũng không biết thưởng thức à?"

Heinz: "..."

Hắn nghe được Adam ở bên kia đều đều kêu từng tiếng "Ha ha ha".

Heinz im lặng nửa ngày, dùng chất giọng khẳng định: "Bây giờ đã rất hay rồi, nhưng có thể theo đuổi cảnh giới cao hơn nữa."

Sầm Dao sờ cằm trầm tư, cảm thấy Heinz nói rất có lý: "Vậy để tôi tìm thời gian luyện tập thêm." Y ngẩng lên hỏi: "Nhiệm vụ của anh sao rồi?"

Trong video, Heinz đã cởi áo khoác quân phục màu đen, áo sơ mi trắng thẳng thớm đã cởi hai chiếc cúc cổ, để lộ xương quai xanh. Áo trắng phác họa hình dáng cơ ngực, vài sợi tóc vàng rũ bên tai làm yếu bớt sự hoang dại, nhìn bối cảnh thì có vẻ như là đang trong phòng làm việc.

"Xong rồi, chỉ còn nộp báo cáo lên nữa thôi." Heinz dựa vào ghế, hai tay tao nhã đặt trước bụng, nhìn Sầm Dao: "Em đang mặc áo của tôi."

Sầm Dao ừ, đi tới bên giường, ống kính di chuyển theo y. Omega không hề có hình tượng ngã ra giường, gối lên hai tay, lười biếng nói: "Trên áo có mùi của anh."

Sầm Dao cúi đầu hít hà, ồm ồm bảo: "Nhưng mà cũng sắp bay hết rồi."

Omega có vẻ đã rất buồn ngủ, y nhắm mắt lại, nhỏ giọng hỏi: "Chừng nào thì anh về vậy."

Adam chỉnh nhiệt độ trong phòng về mức thích hợp cho giấc ngủ, tắt đèn, nói với Heinz: "Thiếu tướng Norman, cậu chủ ngủ rồi ạ."

Heinz ừ một tiếng, mắt vẫn nhìn màn hình, một lúc sau nói: "Cứ để video đi."

—————-
Gần đây Andrew phát hiện cấp trên của mình rất không bình thường.

Mọi thứ bất thường bắt đầu từ lúc Heinz đăng kí kết hôn thành công, anh ta phát hiện trong xe của hắn có một cuốn <Nhập môn nghề làm vườn siêu đơn giản>.

Sau đó họ tới Lan Đảo chấp hành nhiệm vụ, kết thúc rồi Andrew như thường lệ kiểm điểm lại những vấn đề lần này trong hội nghị. Tổ chức khủng bố Rắn Cạp Nong vẫn luôn hoạt động quanh vùng biển của Lan Đảo, mặc dù lần này tiêu diệt được cứ điểm của chúng, nhưng thủ lĩnh của Rắn Cạp Nong đã bỏ trốn. Về sau họ vẫn phải cử người đóng quân ở Lan Đảo, đồng thời tiến hành theo dõi thường xuyên, truy tìm tung tích của Rắn Cạp Nong.

Andrew phát biểu xong, theo thường lệ nhìn Heinz Norman, nhưng vẻ mặt của sếp... Giống đang ngẩn người.

Lúc ấy Andrew rất là sốc, vội đằng hắng một tiếng, giây sau đôi mắt xanh bình thản của Heinz đã nhìn sang. Hắn gật đầu: "Tiểu đội 2 của tổ 5 Thân Vệ Quân tiếp tục đóng quân ở Lan Đảo, tiểu đội 6 tới thủ đô Rod của tinh hệ thứ tư truy lùng, những đội còn lại chỉnh đốn trở về."

Hội nghị kết thúc, Andrew sửa sang lại ghi chép, báo cáo với bộ quân sự thời gian trở về. Ngay khi anh ta định rời khỏi, Heinz nhắn một tin trong mạng nội bộ. Cấp trên trực tiếp của anh ta - Heinz Norman, trả lại phòng kí túc ở bộ quân sự.

Cái tay đang chuẩn bị nhập của Andrew run lên, ý thức được một chuyện, cảm giác sốc và không hài hòa khi ấy thật sự không thua kém gì cái lần đầu nhìn thấy quyển <Nhập môn nghề làm vườn siêu đơn giản> trong xe của Heinz. Andrew đang chuẩn bị trả lời vâng, tin nhắn tiếp theo là Heinz bảo anh ta đặt một lọ hạt cà phê của Lan Đảo.

Là sĩ quan phụ tá của Heinz, tài khoản của Heinz trên hệ thống có trao một phần quyền cho Andrew. Một là để cam đoan hiệu suất công việc, hai là để giám sát. Heinz là Alpha 3S, là thiếu tướng chỉ huy tối cao của đoàn Thân Vệ Quân độc lập số 7, không lệ thuộc Nội Các. Tinh thần và tình trạng sinh lý của Heinz nhất định phải được báo cáo hàng tháng với đầu não.

Andrew im lặng nửa ngày, định nhắn vâng. Một giây sau vị cấp trên luôn gọn gàng dứt khoát chưa từng nói nhảm của anh ta lại cho Andrew một cú sốc khác.

Heinz nộp đơn lên bộ quân sự xin về sớm.

Andrew: "Thiếu tướng, có nhiệm vụ khẩn cấp gì ạ?"

Heinz Norman: "Việc riêng, không cần lo."

Andrew hiếm hoi phá vỡ ranh giới công việc, chủ động hỏi: "Vì cậu Sầm ạ?"

Heinz không trả lời, nhưng Andrew đã biết đáp án. Anh đóng màn hình, nhìn ráng chiều như biển hồng đỏ đặc biệt chỉ có ở Lan Đảo, thầm nghĩ, núi băng độc thân 10 năm hôm nay lại ngộ ra rồi.

Cấp trên của Andrew, thiếu tướng Heinz Norman, tốt nghiệp thủ khoa ở trường quân đội thủ đô. Trong khóa năm đó, dù là tố chất thân thể hay là đẳng cấp tinh thần lực, hắn đều là mạnh nhất. Cho tới nay các kỉ lục của hắn vẫn chưa có Alpha nào phá vỡ được, có thể nói là trường hợp thành công nhất của nền giáo dục máu lạnh của trường quân đội.

Từ khi Heinz vào quân đội, Andrew vẫn luôn sát cánh cùng hắn. Là sĩ quan phụ tá của Heinz, anh ta hiểu tính tình của hắn hơn bất cứ ai khác. Lạnh lùng, cứng rắn và hùng mạnh gần như khắc vào gen của Heinz. Qua nhiều năm như vậy, đối mặt với vô số Omega mến mộ mình, hắn luôn từ chối rất dứt khoát sạch sẽ, lịch thiệp lại vô tình. Tổ chức bình đẳng Beta quyền vẫn luôn liệt Heinz vào mẫu thẳng Alpha điển hình, là người được lợi của cường quyền chính trị.

Thậm chí Andrew còn cho rằng, đời này Heinz Norman cũng không hiểu được cái gì là dịu dàng. Có thông báo ghép đôi thành công, anh ta còn thấy tiếc cho khuôn mặt xinh xắn tinh xảo của Sầm Dao trên tư liệu, một Omega nhu nhược như vậy kết hôn với Heinz thật sự không phải lựa chọn tốt.

Giờ thì sao. Andrew lập tức đặt một bình cà phê hạt của Lan Đảo, địa chỉ giao hàng là nhà Sầm Dao ở khu B3, còn tiện thể xin kết bạn với kênh thông tin của Sầm Dao.

Lời mời kết bạn đã gửi, Andrew tốt bụng nhắn cho Heinz: "Thượng tướng, thược dược đang vào mùa ở Lan Đảo."

——————————-
[Tác giả có lời muốn nói]:

Mọi chi tiết liên quan tới thí nghiệm, dự án của Sầm Dao, bao gồm cả các đoàn thể chính trị, địa danh, chức vụ đều là do tôi bịa, đừng nghĩ nhiều tính logic, đọc vui thôi là được.

Tình cảm của Heinz sẽ có quá trình càng ngày càng cháy mạnh, giờ mới nhóm than thôi, lửa còn chưa lên, nhưng cũng sắp rồi (cười)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro