Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: "Có phải lại muốn bị thao không?"

Edit: Lam.
Beta: Đường Hy.

***

"Đừng...." Tô Dao khẩn trương mở miệng, tiểu huyệt không nghe lời luôn chảy dâm thủy xuống. Chỉ có ý thức thanh tỉnh nhắc nhở cô bây giờ là ban ngày, sáng sớm tinh mơ lại làm loại chuyện đồi bại này, thật sự quá xấu hổ...

Nhưng Nhậm Tu Viễn lại kéo tay nhỏ của cô, mạnh mẽ hướng xuống mà cầm lấy đại dương vật.

To to, nóng nóng, đây là... Mặt Tô Dao trong nháy mắt đỏ bừng như bị nấu chín, không dám ngẩng đầu nhìn Nhậm Tu Viễn. Nhưng hắn không muốn buông tay cô ra, ngược lại càng dùng lực ép xuống.

"Sờ thấy thế nào? Nó thực sự rất thích cô."

Khi được Tô Dao sờ vào, đại dương vật lại thêm nóng. Thậm chí mặt trên những sợi gân xanh cũng như biết rung động mà đập liên hồi, nhiệt độ truyền đến như muốn đốt cháy cả lòng bàn tay cô. Nhậm Tu Viễn cũng không lo nhiều như vậy, hắn hưởng thụ sự âu yếm non nớt của Tô Dao. 

Rõ ràng còn chưa làm gì, nhưng lại làm cho cả người Nhậm Tu Viễn hưng phấn không thôi.

Tô Dao cảm nhận được dương vật trong lòng bàn tay to lớn hơn rất nhiều. Bất giác nghĩ đến tối hôm qua đại dương vật cắm vào tiểu huyệt tạo ra tiếng "Bạch bạch", thật dũng mãnh, khiến cô cao trào vô số lần.

Nghĩ đến đây, tiểu huyệt bắt đầu tiết ra nước, dâm dịch chảy ra không ngừng làm cô xấu hổ mà kẹp chặt hai chân lại, nhưng tất cả điều đó đều bị Nhậm Tu Viễn nhìn thấy.

Thời điểm tay cô sắp mỏi nhừ, Nhậm Tu Viễn đột nhiên dùng hai tay vạch môi âm hộ ra rồi bắt lấy chính xác âm đế, hung hăng chà xát: "Có phải lại thèm bị thao không?"

Âm đế bị cọ xát đem khoái cảm của cô đẩy lên cực hạn. Trong nháy mắt, Tô Dao bị kích thích mà hét lên: "A... Không... Không có...."

"Nhưng thân thể của cô không nói như vậy."

Nhậm Tu Viễn tăng thêm lực, dùng tay che âm đế lại, tàn nhẫn xoa nắn. Tô Dao tuy miệng nói không muốn, nhưng tiểu huyệt lại rất thành thật, rất nhanh đã chảy nước lênh láng khắp nơi.

Cô biết ngón tay của nam thần thon dài, khớp xương rõ ràng, như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ. Nhưng giờ đây lại dùng để đùa bỡn hạ thân dâm đãng của chính mình, có một cảm giác thẹn thùng khó nói nên lời.

Lý trí cô muốn nói cho hắn biết, nói Nhậm Tu Viễn hãy rút ngón tay ra đi. Nhưng tiểu huyệt tầng tầng lớp lớp giữ lại, mị thịt không ngừng hút hai ngón tay đang tùy ý chơi đùa bên trong, càng hút chặt hơn. Phảng phất như càng cắm sâu vào, càng nhanh thì tiểu huyệt sẽ càng hút mãnh liệt hơn.

Thật là không biết nghe lời, giống như bị ý thức của Nhậm Tu Viễn khống chế. Hắn quả thực đang khống chế mỗi tấc khoái cảm trên thân thể cô. So với bản thân Tô Dao, hắn còn hiểu thân thể này hơn.

Cô cảm thấy thân thể càng nóng hơn, dương vật trong tay cũng càng to càng nóng hơn. Mà tiểu huyệt bị tay của hắn thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nóng.

Rốt cuộc ngay lúc bị hắn ngậm lấy vành tai thì cô đã không thể khống chế được nữa. Thình lình đạt cao trào, tiểu huyệt phun ra đầy dâm thủy, làm ướt cả bàn tay hắn.

"A a... Đừng... Đừng mà...."

Nhậm Tu Viễn lại thọc vào rút ra làm thời gian cao trào của cô kéo dài không ngừng, sau đó mới đưa bàn tay bị dâm thủy của Tô Dao phun ướt lên...

Nhậm Tu Viễn vươn đầu lưỡi ra liếm láp ngón tay: "Thật ngọt."

Nhưng lúc này ánh mắt hắn không đặt trên ngón tay nữa mà lại nhìn chằm chằm vào Tô Dao. Đáy mắt tràn đầy dục vọng, lửa trong mắt hắn cháy hừng hực không ngừng. Giữa chân mày vẫn là sự lạnh lùng thường ngày, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa ham muốn khoái lạc, vô cùng tương phản, lực sát thương không quá lớn.

Tô Dao bị Nhậm Tu Viễn nhìn chằm chằm đến đỏ cả mặt, ngay cả nụ hôn của hắn cũng không phản ứng lại làm cho hắn rất không hài lòng.

Hắn nắm giữ lấy ót của Tô Dao, đầu lưỡi của cô và hắn không ngừng quấn lấy mà triền miên. Như muốn đoạt lấy sự hô hấp của và đánh dấu chủ quyền. Mỗi một chỗ trong miệng cô đều thuộc sở hữu của Nhậm Tu Viễn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro