Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Tiểu huyệt thật ngứa... Vô cùng trống trải...

Edit: Lam.

Beta: Đường Hy.

***

Nhậm Tu Viễn dò hỏi, cô chỉ có thể ấp úng, đầu óc trống rỗng.  Chỉ còn lại sự kích kích dị thường từ việc tiểu huyệt bị đại dương vật mạnh mẽ xỏ xuyên. Ngay cả vách thịt cũng cảm nhận rõ ràng đường gân xanh trên dương vật.

Tiểu huyệt thật ngứa... Vô cùng trống trãi...

Cô nhịn không được vặn vẹo mông, chà xát tiểu huyệt, nhưng lại bị nam thần hung hăng chụp lấy cặp mông. Dâm thủy làm ướt cả cặp mông căng mịn, bóng loáng chọc mù mắt người khác, Nhậm Tu Viễn hạ mi mắt xuống: "Sao rồi? Lại muốn bị thao?".

"Không có..."

"Không có? Đã như vậy rồi còn nói không có." Nhậm Tu Viễn đánh một cái "Bang" vào mông cô, làm cho cặp mông trắng nõn sưng đỏ cả lên, nhưng lại khiến cô kích thích không thôi. Đại dương vật của Nhậm Tu Viễn bị tiểu huyệt kẹp đến độ muốn xuất tinh, bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng chống cự lại cảm giác mãnh liệt do bị tiểu huyệt liếm mút không ngừng.

Hắn hít hà một hơi, đem đại dương vật rút ra từ tiểu huyệt, hơn nữa thân dương vật bị dâm thủy làm ướt át đã dần lộ ra. Khoảnh khắc rút ra thong thả như sự tra tấn ngọt ngào, Tô Dao cũng có cùng cảm giác khoái cảm, kích thích thân thể không nhịn được run lên.

"Ngô ngô... Đừng..."

"Hửm? Không cần rút ra?" Nhậm Tu Viễn nhướng mày, hơi thở nóng rực tiến gần tai của Tô Dao. Ngay sau đó đầu lưỡi liếm xuống vành tay cô, trầm thấp nói: "Được thôi... Thỏa mãn cô!"

Lời còn chưa dứt, Nhậm Tu Viễn đã chế trụ mông cô, hung hăng dồn lực vào dưới thân. Sau đó cắm mạnh vào, cơ bụng căng chặt của nam thần cùng với mông của cô tiếp xúc chặt chẽ.

"A a a... Lại... Lại cắm vào vào..."

Cặp vú của Tô Dao lắc lên lắc xuống như hai chú thỏ trắng, cả người đều bị Nhậm Tu Viễn cắm đến chẳng nói nên lời.

"Bao nhiêu?" Nhậm Tu Viễn vẫn không bỏ qua, giống như nếu cô không nói liền cắm hư cô.

"Ta... Ta không biết...." Tô Dao nhỏ giọng khóc, tiểu huyệt cũng vì thế mà khít chặt hơn làm người khác vô cùng tức giận.

"Sao? Tiểu huyệt dâm đãng sao lại không chuyên tâm?"

Nhậm Tu Viễn tức giận, hậu quả thật sự rất nghiêm trọng. Từng trận thọc vào rút ra như mưa rền gió dữ thi nhau kéo đến. Tô Dao rốt cuộc cũng không thể chịu đựng nổi nữa, tiểu huyệt đỏ ửng, chỉ có thể từ trong mớ kí ức hỗn độn mơ hồ, tùy tiện nói ra một con số.

"Một trăm... Một trăm hai mươi bảy..."

Trận cắm rút ra cuối cùng cũng tạm ngừng, tiểu huyệt sưng đỏ và cặp mông đã được nghỉ ngơi chút ít. Tô Dao cố hít thở, có thể là do đã lừa dối hắn. Cả người không còn chút sức lực, nhẹ nhàng bò xuống giường.

Không gian yên tĩnh kéo dài kỳ lạ, ngay cả Tô Dao cũng nhận ra có điều gì đó không đúng. Sau đó cô cố sức liếc mắt nhìn, nhưng vừa hay lại bị Nhậm Tu Viễn bắt được.

Nhậm Tu Viễn hình như cực kỳ thích nhéo cằm cô, giờ phút này cũng thế. Thậm chí còn lấy loại tư thế vặn vẹo này, đem cằm cô chậm rãi kéo gần, cả người cô đều bị bắt ép lại gần Nhậm Tu Viễn.

Càng gần, càng cảm thấy mặt mày hắn tinh xảo, lạnh lùng như băng, nhưng lại có đôi mắt như đang chứa đầy biển trời sao mênh mông vạn dặm. Cô nhìn đến ngây người, lại bị hắn hung hăng nhéo cằm, lúc này mới phản ứng lại. Nhìn thấy đôi môi mềm mỏng của Nhậm Tu Viễn khép mở, đầy ưu nhã và thanh lịch nhưng cũng ẩn chứa dục vọng mãnh liệt.

"Tốt lắm. Xem ra tiểu huyệt dâm đãng này rất muốn bị tôi làm."

Ngay sau đó, đại dương vật của Nhậm Tu Viễn ở trước mặt cô chậm rãi biến lớn, trông thật ưu nhã. Phảng phất liền một cái chế trụ rồi hôn cô, một giọng nói từ trận hôn kịch liệt truyền ra: "Thật vinh hạnh."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro