Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16

Biên tập: Sườn Xào Chua Ngọt   

| Xin vui lòng |

- Không nhặt lỗi/góp ý

- Không công kích tác giả/editor/nhân vật chính

- Chỉ bình luận liên quan đến nội dung truyện, KHÔNG CHẤM/HÓNG

_________________

Đồng râm đọc thấy thích thì bình luận cho động viên mị ra chương nha, yêu~

_________________

Chương 16: Cửa sau

Độ cuối hè chớm thu, cái nóng vẫn hầm hập, may là trong xe bật điều hòa.

Trì Tối khép nép ngồi ở mép ghế, thẳng lưng, đặt hai tay ngay ngắn lên đầu gối. Chiếc áo khoác chiết eo và chân váy bó sát phác họa rõ rệt đường cong cơ thể. Cặp chân thon dài khép hờ, xếp nghiêng duyên dáng dưới mắt Bạc Vọng Tân.

Cô không đeo trang sức, cũng không xỏ lỗ tai. Hồi xưa mỗi khi tặng quà cho cô, anh đều cố ý dặn người ta đổi khuyên tai sang loại kẹp.

Cô hướng mắt ra ngoài cửa sổ, làn da từ gáy tới vai mỏng manh như trong suốt, ngỡ như anh có thể nắm trọn bằng một tay, chỉ có mỗi ngực là đầy đặn nhô cao.

Rõ ràng cô mình hạc xương mai mà cặp đào lại ngồn ngộn, khiến không ít kẻ từng bán tín bán nghi không biết cô có từng trùng tu vòng một không.

Hình như còn nảy nở hơn cả ngày xưa.

Cô ngồi im lìm, bộc lộ sự yên tĩnh quá mức và vẻ mong manh hiếm thấy, song không hề yếu đuối.

Trì Tối vốn có sự ương bướng và lòng tự trọng cao ngút mà đến cô có khi cũng chẳng nhận ra.

Cô bằng lòng cúi đầu, nhưng lại không cam tâm cúi đầu mãi mãi, tựa như cái cách cô thẳng sống lưng lúc này.

Vì cô đưa lưng về phía Bạc Vọng Tân nên anh có thể thoải mái ngắm nhìn cô chẳng cần dè chừng.

Trì Tối đắm mình trong thế giới riêng, chẳng mảy may hay biết.

Vẫn chiếc xe này, vẫn là người tài xế cũ, không biết anh ta có nhận ra cô không.

Chắc là không.

Số lần giáp mặt của họ chẳng đáng là bao. Lần nào Trì Tối lên xe, tấm chắn ở ghế lái đều đã kéo kín, mà hiện tại cách ăn mặc của cô cũng khác xa hồi đó.

Có lẽ tài xế chỉ thấy cô hơi quen mắt chứ chẳng thể nào ngờ cô trợ lý mới lại là con nhỏ mà sếp bao nuôi năm xưa.

Họ đã từng ân ái trong chiếc xe này vô số lần.

Hễ ra ngoài là Bạc Vọng Tân lại sốt ruột muốn nghịch cô ngay, không kịp đợi về đến nhà. Mọi bộ cánh cô mặc đều phải là kiểu dễ cởi, xe vừa lăn bánh một cái là môi cô đã bị anh ngấu nghiến, rồi bàn tay to phủ lên đôi gò bồng đảo ngay sau đó.

Dù xe cách âm rất tốt, Trì Tối vẫn không dám rên lớn tiếng, chỉ nũng nịu ngân nga:

- Ưm... chủ nhân...

Quần áo trên người cô bị anh lột sạch, phút chốc làn da trắng ngần phơi bày trần trụi, còn anh thì vẫn vậy, chỉ xắn tay áo lên.

Trì Tối luôn biết cách chủ động chiều lòng anh.

Khi những nụ hôn của anh lan khắp da thịt, đến đầu gối và bắp chân cũng chẳng bỏ sót thì cô giạng rộng chân, kéo tay anh dán sát khe nhỏ ướt át, than:

- Chủ nhân ơi, em ngứa quá.

Anh khẽ cười, cắm vào, day mạnh nơi nhạy cảm của cô.

- Ưm a...

Trì Tối lập tức căng thẳng, song vẫn níu chặt cổ tay anh, tiếp tục ấn vào trong người mình.

Sự chủ động của cô luôn khiến Bạc Vọng Tân thích thú. Anh gập đầu gối cô lên cao, phơi bày toàn bộ vùng bên dưới, rồi vừa vuốt ve vừa hôn cái bím non ướt át kia.

Môi đã dính đầy dâm thủy của cô, thế mà anh vẫn chưa thấy đủ, dùng ngón tay tách môi hoa ra, vùi đầu húp sùm sụp.

Miệng ngậm trọn cả khe tiên, lưỡi thọc sâu vào trong, đảo quanh tất cả những nơi nó có thể vươn tới.

Trì Tối vịn vai anh, bất lực run rẩy, đầu óc quay cuồng.

Khe thịt đỏ au như con trai ngậm ngọc, ướt đẫm thứ nước dính nhớp, bị anh dùng lưỡi cạy mở hoàn toàn.

Hạt châu kẹp giữa hai cánh môi nhanh chóng dựng đứng một cách kiêu hãnh, thu hút sự chú ý của anh.

Bạc Vọng Tân hôn lên đó rồi há miệng mút mát.

Cảm giác tê dại như bị điện giật từ hạt châu lan nhanh lên đỉnh đầu, bụng dưới tức khắc trào dâng nước lũ, tuôn ra ào ạt từng đợt một, chảy hết vào miệng Bạc Vọng Tân.

- Nước của bé Ngoan ngọt thế này là cố ý muốn dụ chủ nhân uống phải không? – Anh còn dùng lời lẽ cợt nhả để kích thích cô.

Dẫu đã từng nghe và nói biết bao lời tương tự, song có đôi lúc Trì Tối vẫn thấy ngại, huống hồ bây giờ cô còn đang bị anh liếm láp như vậy.

Răng cô va lập cập vào nhau, chẳng còn tâm trí đâu mà đáp lời.

Không nghe thấy câu trả lời, Bạc Vọng Tân mất hứng, quyết định trừng phạt cô.

- Sao? – Giọng nói đượm mùi hăm dọa vang lên.

Bỗng nhiên, cô cảm thấy hạt châu của mình bị ngậm chặt, khoái cảm mãnh liệt khiến cô choàng tỉnh, vội vàng đáp ngay:

- Chủ nhân liếm phê lắm... Em rất thích, ngày nào em cũng mong được chủ nhân húp sò...

Hai bầu ngực bị bóp mạnh đến nhức nhối, như thể anh muốn nghiền nát chúng, làn da trắng nõn tức thì ửng đỏ.

Trì Tối biết Bạc Vọng Tân đã hả dạ.

Lưỡi anh không ngừng lướt qua lướt lại bên trong lẫn bên ngoài lạch đào, chăm chút từng ngóc ngách, không bỏ sót chỗ nào.

Trì Tối đê mê, khi sắp sửa chìm đắm trong khoái lạc thì cái lưỡi ướt át kia trượt xuống dưới, đến một lỗ nhỏ hơi dúm lại.

Anh chỉ thọc mạnh hai lần là luồn vào được.

Trì Tối sợ khiếp vía, kêu lên:

- Chủ, chủ nhân, chỗ đó...

Lỗ sau còn khít hơn cả lỗ trước, lại càng bài xích sự xâm nhập của vật lạ. Biết anh đang tiến vào, Trì Tối căng thẳng đến mức gồng cứng người, muốn đẩy anh ra.

Bạc Vọng Tân nhận ra sự kháng cự của cô, bèn nhổm người dậy, song vẫn đè nghiến hai chân cô, dùng ngón cái banh lỗ nhỏ ra.

- Sợ cái gì, sớm muộn gì chỗ này cũng phải chịu trận thôi.

Rồi chẳng để cô kịp đáp lời, anh liền khép chặt hai ngón tay lại, thọc thẳng vào.

- Ưm... a...

Người Trì Tối bật khỏi ghế, hai tay bấu chặt lấy mép ghế.

Bạc Vọng Tân vừa dùng lưỡi càn quét khe trước, vừa lấy ngón tay nhấp lỗ sau.

Dịch yêu chảy xuống vừa hay làm chất bôi trơn, giúp anh dễ dàng xâm nhập hơn.

- Thả lỏng nào bé Ngoan. – Bạc Vọng Tân dẫn dắt cô. – Hít sâu vào.

Trì Tối nghe theo, dời sự chú ý từ phần thân dưới lên buồng phổi.

Hít vào, thở ra, hít vào, thở ra...

Bạc Vọng Tân cúi đầu, luân phiên liếm láp quanh hai lỗ.

Khi cô dần quen với sự hiện diện của anh, thì lỗ nhị đột nhiên truyền đến cảm giác ma sát mãnh liệt.

Bạc Vọng Tân đã đút trọn cả hai ngón tay vào trong.

- A... a...

Trì Tối không kìm được bật ra tiếng rên rỉ.

Chẳng biết từ lúc nào, hai chân cô đã bị anh vác lên vai, dù cố gắng khép chặt thì cũng chỉ có thể kẹp đầu anh giữa hai đùi, vô tình khích lệ anh hơn.

Bàn tay Bạc Vọng Tân khi thì xoa nắn hạt châu, lúc lại dời xuống nắn bóp cặp mông.

Nửa thân dưới bị dâm loạn ửng lên sắc đỏ quyến rũ, chỉ liếc sơ là đủ biết đã trải qua bao giày vò.

Dù là bậc thánh nhân cũng khó lòng kiềm chế.

Bạc Vọng Tân buông chân cô ra, đưa tay cởi quần, giải phóng cây hàng đang hừng hực khí thế chiến đấu.

Anh kéo tay Trì Tối đến, để cô vuốt ve hàng họ mình, tỉ mỉ cảm nhận độ rắn chắc và nóng bỏng của nó.

- Muốn nó không?

Nơi ấy trống trải đến khó chịu, chỉ dùng lưỡi thôi thì khó mà thỏa mãn, Trì Tối thành thật gật đầu.

Anh giơ tay đét ngực cô một cái.

Trên làn da trắng như sữa hằn lên năm dấu tay đỏ ửng.

Khi cú đét ấy giáng xuống nhũ hoa, cơn nóng rát lan tràn, Bạc Vọng Tân lập tức cảm nhận nơi ngón tay anh đang cắm vào khẽ thít lại.

- Lại quên anh đã dạy em thế nào rồi à? – Anh nhắc nhở.

Cửa sau bị ngón tay lấp đầy đến căng tức, còn phía trước lại trống không. Sự tương phản cực hạn giữa hai cảm giác đối lập càng khiến Trì Tối khó lòng chịu đựng.

Cô nức nở van vỉ:

- Xin chủ nhân... bím em nứng quá, muốn chủ nhân dùng cây hàng kia dập em.

Bạc Vọng Tân điều chỉnh tư thế, dời ngón tay đang cắm vào lỗ hậu ra trước, kề cây hàng vào môi hoa, thỉnh thoảng lại ngóc dậy, dùng quy đầu đánh nhẹ hạt đậu đang rạo rực.

- Sao nữa? Vào sâu chừng nào?

- Lút cán. Trì Tối thở dốc trả lời. – Dương vật cắm lút cán... Dù đâm nát bím luôn cũng không sao hết...

Biểu hiện này cuối cùng cũng khiến Bạc Vọng Tân hài lòng, anh rê ngón tay, ép ruột cô xuống.

Cảm giác ma sát ở cơ vòng khiến Trì Tối thấy lạ lẫm. Cô vô thức vặn vẹo, tiếp tục hít thở sâu, điều chỉnh trạng thái cơ thể.

Đúng lúc này, thừa lúc cô mất cảnh giác, Bạc Vọng Tân dồn sức thúc vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro