Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5

Từ nhỏ lớn lên cùng nhau, để Jessica  biết Xi Luhan là một người đàn ông kiêu ngạo, chưa bao giờ cho phép người khác có chút phản kháng nào đối với lời của anh, huống chi chuyện cúp điện thoại như vậy.

Cho nên cảm giác đầu tiên sau khi cô bình tĩnh chính là cô lại gặp xui xẻo rồi, không biết anh sẽ nghĩ ra biện pháp gì giày vò mình, nói không chừng tiếp theo sẽ gọi điện thoại tới âm trầm uy hiếp cô, để cho cô vắt hết óc tới chuộc tội.

Liên tưởng ra hình ảnh quá kinh khủng, Jessica  nơm nớp lo sợ chờ điện thoại đòi mạng gọi tới lần nữa, cô gần như nghĩ xong phải giải thích thế nào.

Nhưng, cuối cùng điện thoại cũng không vang lên nữa, trong phòng vẫn yên lặng, giống như mục đích người đàn ông bá đạo gọi cú điện thoại này tới chỉ là muốn nói một câu buổi sáng tốt lành, sau đó, cái gì cũng không có.

Sau khi ngồi yên ở trên ghế sofa mấy giờ, điện thoại vẫn không có động tĩnh, cuối cùng Jessica  cũng yên lòng, cảm thấy tránh được một kiếp, nhưng trải qua một hồi sợ hãi như thế, rất nhiều thứ vốn không muốn nhớ lại đều chen chúc bò ra ngoài từ trong óc.

Ngày hôm qua, rốt cuộc là sao cô lại đụng phải Xi Luhan đây?

Ở trên đường gặp phải người đàn ông tương tự, sau đó cùng krystal đến Thời gian ngày xưa, dùng bữa cười nói, sau đó Xi Luhan đột nhiên xuất hiện, sau đó nữa. . . . . . Chuyện cũng có chút hỗn loạn, không phải là cảnh tượng lúc đó hỗn loạn, chính là tâm Jessica  rối bời.

Trên thực tế, tình cảnh ngày hôm qua gặp lại vô cùng hài hòa.

Nếu đi tới thành phố này, hai nhà còn là hàng xóm, Jessica đã tính toán sẽ gặp lại Xi Luhan, nhưng cô không ngờ sẽ đột nhiên như thế, cho nên nhìn thấy anh cười nói an nhàn ngồi ở bên cạnh mình thì trong lòng liền hoảng hốt, còn hơi hoang mang.

Ở trong trí nhớ của cô, Xi Luhan là một người đàn ông dễ kích động, tính khí không tốt lại nhỏ mọn, luôn trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau đối với cô.

Cho nên Jessica từng nghĩ lúc hai người gặp lại, anh nhất định sẽ lỗ mũi không phải là lỗ mũi, mặt không phải là mặt mà quở trách mình một phen.

Em ra khỏi nước một chuyến mà sao vẫn còn bộ dạng không có tiền đồ như vậy? Ai, nước ngoài không dễ giả mạo, lúc đầu anh cũng đã nói em chỉ có thể ở bên cạnh anh, có anh bảo bọc suốt đời, không ai dám ức hiếp em. . . . . .

Còn không tin? Không phải bây giờ hối hận mới trở về ư, có muốn anh cho em mượn bả vai dựa vào khóc hay không? Mặc dù em khóc lên bộ mặt nước mũi, nước mắt, khó coi hơn người phụ nữ bình thường, anh cũng nhịn, ai bảo ngay cả thời điểm em mặc tã anh cũng đã thấy.

Em còn nhớ hay không , khi đó em xấu xí đến mức thiên lý bất dung, sao anh còn bảo vệ em nhiều năm như vậy. . . . . . Ai u, còn dám trừng anh, có phải không phục hay không, con nhóc xấu xa.

Nhưng nếu như cô thật sự khóc, tên khốn kia sẽ lập tức lúng túng, tay chân luống cuống cho mình một cái ôm, sức lực lớn đến nỗi có thể siết cô gần chết, sau đó bàn tay vỗ vỗ bả vai cô không nhẹ không nặng, giọng nói ồm ồm như con vịt, đừng khóc, thật ra thì, cũng không xấu xí như thế.

A, đúng rồi, hiện tại giọng nói của Xi Luhan không khó nghe, biến thành người đàn ông thành thục ưu nhã, không giống như thời kỳ vỡ giọng, nói chuyện ồm ồm, giống như con vịt.

Nghĩ tới đây, Jessica  liền có chút không thể khống chế được mà liên tưởng đến một số hình ảnh ban nãy, tưởng tượng ngày hôm qua nhìn thấy người đàn ông tuấn lãng ôm mình ở trong lòng an ủi, lập tức đỏ mặt, nhưng đợi cô vừa nghĩ đến người này là oan gia của mình, nhịp tim vừa tăng nhanh, lập tức đã tỉnh lại.

Cô đang làm cái gì, không lo lắng tiếp đó Xi Luhan có thể xuất hiện lần nữa không, lại tưởng tượng hình ảnh ôm ấp, cô nhất định điên rồi.

Mặt như đưa đám xoa xoa đầu, Jessica  ép buộc mình không được suy nghĩ lung tung đến hình ảnh ảo tưởng vừa rồi nữa, mặc dù lúc cô đang ở nước Pháp cũng nằm mơ được hình ảnh kia mấy trăm lần, nhưng dù sao thực tế và ảo tưởng cũng không phù hợp, cô nghĩ nhiều lần hơn nữa cũng vô dụng.

Sở dĩ Jessica lại thất bại như vậy, là bởi vì tình huống ngày hôm qua có chút không giống.

Gặp lại sau ba năm ly biệt, nếu như tình cảnh giống cô nghĩ, phát giận hoặc là cười lạnh, cô đều sẽ cảm thấy bình thường, bởi vì đó là Xi Luhan.

Nhưng trên thực tế, Xi Luhan lại không hề đi lên trước cho mình một cái ôm đầy ấm áp, cũng không nói thẳng lúc trước em ra đi không từ biệt chọc tới anh, nhanh chóng nghĩ biện pháp lấy lòng anh đi, nếu không sẽ bị chết rất thảm.

Anh chỉ cười nhạt đi tới, thẳng thắn mà nói, nụ cười dịu dàng, không giống như Xi Luhan bại hoại cùng nhau lớn lên từ nhỏ đó, giống như là một người bạn hiền lành gặp lại tri kỷ.

Nếu như đây là Xi Luhan bày mưu kế, như vậy chúc mừng anh đã thành công.

Bởi vì Jessica mê muội, suy nghĩ vô số loại khả năng sau khi gặp lại, nhưng tuyệt đối không phải là lạnh nhạt trước mắt, đối mặt với mình ra đi không từ biệt sau đó lại đột nhiên xuất hiện, anh cười nói tự nhiên nói một câu đã lâu không gặp như vậy, lập tức khiến cho cô có loại cảm giác choáng váng không hiểu.

Cho nên sau đó ở trong lúc nói chuyện, cô vẫn chóng mặt, nói cuộc sống của mình ở nước ngoài, sau đó nói tới nơi làm việc thử là công ty Hằng Viễn và tính toán sau này, còn có một chút lộn xộn. . . . . .

Lúc ấy đầu óc trống rỗng, cả người đều ở trạng thái nói xằng nói bậy, giờ phút này cô hoàn toàn không nhớ nổi mình nói lung tung cái gì, chỉ nhớ rõ cuối cùng krystal nói mệt mỏi muốn về nhà, sau đó Xi Luhan nói muốn gọi xe giúp các cô, cô từ chối, người đàn ông kia vui vẻ ra mặt rồi đưa họ đi ra khỏi quán cà phê, cũng không khiêm nhường nữa, không hề có một chút lưu luyến nào mà ngồi taxi rời đi.

Tất cả đều vượt ra khỏi tưởng tượng, đứng ở ven đường nhìn xe càng ngày càng xa, Jessica  có chút may mắn Xi Luhan không dây dưa nhiều, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy mất mác.

Ở trên đường trở về cùng krystal ,hai người cũng có chút không yên lòng, trở về chỗ ở lại nằm xuống ngủ, cho tới bây giờ. . . . . . Cô tỉnh lại, nhận được điện thoại Xi Luhan nói buổi sáng tốt lành, sau đó ngồi ngẩn người.

"Ông trời, phiền chết rồi!" Nghĩ tới một ngày một đêm hỗn loạn, Jessica ngã trên giường, cánh tay mảnh khảnh đấm lên giường, rối rắm kêu thành tiếng.

Mặc dù bởi vì Xi Luhan đột nhiên xuất hiện mà tâm tình trở nên không giải thích được, nhưng đến buổi chiều, Jessica vẫn miễn cưỡng chỉnh sửa lại tâm tình của mình, đi ra bên ngoài vận động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro