chương 20
Anh làm cái gì, ở thời điểm Jessica say khướt, chỉ vì một câu "hôn cô" nói ra lúc thần trí mơ hồ, liền chiếm đoạt thân thể của cô, đây chính là tình yêu vẫn mong đợi sao?
Xi Luhan nở nụ cười khổ, nếu như tình yêu pnhiều năm như vậy chỉ là vì thỏa mãn dục vọng của mình, vậy tình cảm của anh cũng quá kinh khủng, thậm chí ích kỉ hơn so với người đàn ông có dục vọng trần trụi.
Mượn danh nghĩa tình yêu tổn thương người khác, sẽ chỉ làm người khác chán ghét, anh muốn lấy được lòng của Jessica , mà không phải thừa dịp cô say trong mộng mà cướp lấy thân thể của cô.
Cúi đầu liếc mắt nhìn Jessica đóng chặt hai mắt, Xi Luhan kéo chăn mỏng ở bên cạnh sang đắp lên cho cô, thở thật dài, "Anh đang làm cái gì đây, anh không thể bỉ ổi chiếm đoạt em như vậy."
Dục vọng khiến cho thân thể anh giống như bị bắt lửa, thế nhưng anh lại chỉ có thể nhìn cô gái mến yêu khổ sở giãy giụa, sau đó bắt đầu khinh nhờn trêu chọc Jessica ở nhà trong buổi họp, nếu như cô không uống say, tất cả chuyện này cũng sẽ không xảy ra.
Nằm ở bên kia giường, thân thể Xi Luhan bình tĩnh một chút mới đứng dậy, khom lưng đặt Jessica nằm xong, lại lau mặt cho cô, lúc này mới cười khổ đứng dậy trở lại trên ghế sa lon ở bên ngoài.
Một đêm này, tốt nhất anh vẫn nên đợi ở bên ngoài để chăm sóc cô, bằng không cũng không có nghị lực bảo đảm không hề chiếm đoạt thân thể của cô lần nữa.
Xi Luhan ngã ở trên ghế sa lon, thân thể hưng phấn làm cho anh khó có thể ngủ, mà Jessica trong phòng ngủ, cũng chậm rãi mở mắt.
Tại sao Xi Luhan phải dừng lại, anh nói không thể tổn thương mình, là vì đau lòng sao?
Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có đáp án này có thể làm cho cô vui vẻ, vì vậy Jessica mơ màng mà thỏa mãn, men say rất nhanh xông tới, cô từ từ lọt vào giấc ngủ mê man, trên mặt mang theo nụ cười thỏa mãn.
Mà trên ghế sa lon ở phòng khách, cả đêm Xi Luhan chưa chợp mắt.
Anh muốn lấy được Jessica , từ mười chín tuổi cũng biết mình thích cô nhóc này, nhưng anh vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì sợ cô sẽ chạy trốn, sẽ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cứ im lặng nhẫn nại như vậy, gần như sắp điên cuồng.
Nghĩ đến bên cạnh anh không phải là chưa từng xuất hiện người phụ nữ khác, đáng tiếc, mỗi một lần anh thử yêu người khác, chỉ có thể bất đắc dĩ phát hiện tất cả mọi người đều không thay thế được Jessica.
Tình cảm này giống như ngọn lửa mong được bung ra, nhưng đành phải nhẫn nại, chờ đợi cô lớn lên yêu mình, anh tự nhận anh luôn luôn làm rất tốt điểm này, nếu như không có một đêm kia. . . . . . Anh đứng ở dưới chỗ ngồi quầy bar, mắt gần như si mê nhìn bóng dáng diêm dúa lòe loẹt trên sàn nhảy, đẹp như vậy, quyến rũ lòng của mỗi một người đàn ông.
Nhìn đám đàn ông ồn ào trầm trồ khen ngợi dưới bàn, Xi Luhan cũng không đè nén được sự phẫn nộ nữa, Jessica là của anh, anh nhất định không cho phép bất kỳ kẻ nào dám khinh nhờn.
Rốt cuộc, anh vẫn đi lên trước muốn dẫn cô rời đi, lại không nghĩ rằng một đêm kia ham muốn như lửa đốt, đã xảy ra thì không thể ngăn cản. Giây phút Jessica nằm ở dưới người anh rồi bị chiếm giữ, rốt cuộc sâu trong đáy lòng đạt được thỏa mãn, giống như thu được vật báu mơ ước đã lâu về trong túi, toàn thân đều vui sướng.
Jessica say trong mộng đẹp như thế, mắt say mơ màng đưa mắt nhìn anh, từng tiếng ngâm nga gọi tên của anh, trong một khắc kia, Xi Luhan tự cho là mình khống chế lý trí rất tốt hoàn toàn mất khống chế, mặc cho dục vọng nắm trong tay liên tục chiếm đoạt cô. . . . . .
Anh không hối hận, chưa bao giờ hối hận một lần điên cuồng kia của mình, mặc dù Jessica glựa chọn trốn tránh, chính miệng nói ghét anh, Xi Luhan cũng chưa từng hối hận, anh chỉ im lặng chịu đựng tất cả.
Anh yêu Jessica , nhưng đây cũng không có nghĩa là anh có quyền trói buộc cô gái này cả đời, nếu như cô thật sự ghét anh muốn rời đi, anh cũng chỉ có thể giúp đỡ cô đạt được mong ước, chỉ có điều chuyện này cũng không có nghĩa là Xi Luhan buông tha, anh chỉ cảm thấy mình còn chưa đủ tốt, không có tư cách nắm giữ lòng của cô.
Nhớ khi đó park chanyeol nói với anh: "Sao cô ấy lại chán ghét cậu chứ, trừ người nhà ra thì cậu chính là người thân cận nhất của cô ấy, chỉ có điều cậu còn chưa đủ hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức cô ấy phát hiện mình đã yêu cậu."
Chính là bắt đầu từ một giây kia, rốt cuộc Xi Luhan tỉnh ngộ, đúng vậy, Jessica sao em lại chán ghét anh chứ, nếu quả thật là như vậy, em sẽ không thích đi theo phía sau của anh, sẽ không cười gọi anh là Xi Luhan. . . . . . Có lẽ, chỉ là em còn chưa tìm được lý do yêu anh.
Chính là bắt đầu từ khi đó, sau khi Jessica rời đi, anh hoàn toàn đắm mình trong trong công việc, liều mạng phát triển sự nghiệp của mình, thật may là trời không phụ người có lòng, anh thành công, mặc dù tình hình bây giờ cũng không thể khiến cho anh thỏa mãn, nhưng anh đã tìm được dũng khí.
Vì lấy được lòng của Jessica , thử sử dụng tất cả tài năng, thay đổi tất cả của mình, Xi Luhan tự nói với mình, anh sẽ không lỗ mãng ngu ngốc giống như trước kia, anh muốn dùng một trái tim mới tinh của mình để nắm giữ cô gái này.
Mà bây giờ, Jessica trở lại, anh cũng không còn là thiếu niên thô lỗ kiêu ngạo lúc trước nữa, cho nên Jessica, em cũng không thể chỉ nhớ rõ anh trêu chọc em, lại quên anh vừa nhìn thấy người khác ức hiếp em, đánh nhau vì em rồi bị người ta đánh thành đầu heo; không thể quên anh lo lắng em đi đường ban đêm, mỗi ngày cố ý cùng về muộn với em; không thể quên anh thay đổi bản thân là vì em. . . . . .
Anh cũng sẽ không quên một đêm kia, em từng nói, thật ra thì, em cũng hơi thích anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro