Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17

Hai người cậu tới mình đi mấy câu nói, không khí bỗng chốc náo nhiệt lên, mọi người vây ở trước mặt Park Chanyeol, rối rít la hét ầm ĩ muốn nghe bí mật của tổng giám đốc Park.

Mười mấy phút sau, cũng không còn ai khẩn trương nữa, từng người một reo hò đùa giỡn, hăng say náo nhiệt, rót không ít rượu cho người vừa mới vào công ty.

Jessica ngồi ở bên trong sát chỗ của Xi Luhan, nhìn cô gái cùng phỏng vấn vào công ty với mình cũng bị rót rượu, thông cảm đồng thời lại rất may mắn, thật may là lúc cô tiến vào, Xi Luhan hấp dẫn ánh mắt mọi người, nên không ai để ý đến cô, bằng không khẳng định cô cũng trốn không thoát số mạng bị rót rượu.

Có người thấy Xi Luhan không lạnh lùng giống như đồn đại, liền đánh bạo chạy tới mời rượu, Xi Luhan cũng đều cười uống vào.

Dù sao người dám đến trước mặt Xi Luhan mời rượu cũng không nhiều lắm, vì vậy phòng bao biến hóa thành hai cực nghiêm trọng, bên cạnh Park Chanyeol là một đám quỷ khóc sói gào, bên cạnh Xi Luhan còn ngồi tư thế ngay thẳng là một đám mời rượu hữu nghị.

Trên mặt cười yếu ớt ứng phó người khác mời rượu, Xi Luhan xoay người nhìn Jessica , bởi vì uống quá nhiều rượu mà khuôn mặt đỏ lên, " Jessica, hoan nghênh gia nhập!"

"Cám ơn." Nhìn anh nghiêm trang, Jessica cũng bày ra khuôn mặt tươi cười cung kính, "Mời tổng giám đốc Xi."

Tiếng nói vừa dứt, hai người đều cười.

Uống một hơi cạn sạch ly rượu, Xi Luhan nắm ly rượu trống không chậm rãi chuyển động, dưới ánh đèn trên mặt Jessica đều là nụ cười đầy sáng lạn, con mắt lóe sáng lấp lánh, anh thấy cũng hơi hoảng hốt.

" Jessica, em còn nhớ lần trước chúng ta uống rượu là lúc nào hay không?"

"Chúng ta từng cùng uống rượu ở một chỗ sao? Anh đi ra ngoài uống rượu đều không dẫn em theo."

"Em quên." Nghĩ đến chuyện cũ, Xi Luhan cười vui vẻ, "Chính là năm anh thi đậu cao trung ấy, anh dẫn em đi tụ họp với bạn bè, em uống say rồi."

Uống một ngụm nhỏ lại một ngụm nhỏ trong ly rượu, cũng bởi vì đề tài này mà nét mặt Jessica rất đặc sắc, "Này, cái gì gọi là em uống say chứ, rõ ràng là các anh uống rượu em ngăn cản, là anh chê em phiền, dứt khoát chuốc em say ngà ngà, khiến cho cuối cùng anh chỉ có thể cõng em về nhà."

Nghĩ đến khi đó cô say khướt nằm ở trên lưng của Xi Luhan, Jessica cười mắt cũng nheo lại, "Nhớ anh còn bị chú Xi đánh, uống rượu khi chưa đủ mười tám tuổi, khi đó anh rất phản nghịch nhé."

"Em nhớ chuyện này à, anh còn tưởng rằng em sẽ cảm động với hành động anh cõng em về nhà chứ."

"Đó cũng là anh tự tìm." Liếc xéo Xi Luhan một cái, Jessica Jung đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, " Xi Luhan, em hỏi anh một vấn đề, anh phải thành thật trả lời, lúc em còn nhỏ thích quấn lấy anh, có phải khiến cho anh cảm thấy rất phiền hay không?"

Nhìn dáng vẻ nghiêm trang của cô, Xi Luhan cười, "Sao lại hỏi như thế?"

"Anh phải trả lời có hay không là được."

"Phải nói thật sao?" Xi Luhan nín cười nhìn cô, "Có một khoảng thời gian rất phiền, chẳng qua sau đó thành thói quen, em không ở đây thì anh lại cảm thấy thiếu cái gì đó, không quen."

Nghe được đáp án làm cho cô thất vọng, Jessica cau mày, "Em biết ngay mà."

Xi Luhan nhìn cảm xúc của cô đột nhiên trở nên sa sút, đáy mắt xẹt qua một chút ý cười, còn muốn trêu chọc cô vui vẻ, thư ký Tề bên kia lại xông tới.

"Tổng giám đốc Xi, tôi mời ngài." Thay cho đồ công sở nghiêm chỉnh, thư ký Tề ăn mặc càng nóng bỏng hơn, cô ta đẩy đám người xung quanh ra, dám ngồi ở bên phải của Xi Luhan.

"Cám ơn." Xuất phát từ lễ phép, Xi Luhan bưng ly rượu lên uống một ngụm Xi Luhan.

Còn chưa thoát khỏi cảm giác ghét bỏ không vui, Jessica đã nhìn thấy vẻ mặt Xi Luhan tươi cười uống rượu với thư ký Tề, chỉ cảm thấy trái tim bị lấp kín, càng thêm khó chịu, dáng vẻ cười nói của hai người kia rơi vào trong mắt cô, nhìn thế nào cũng không vừa mắt.

Không tự chủ siết chặt cái ly trong tay, Jessica gần như đang đếm thời gian chờ thư ký Tề rời đi, nhưng hai người kia còn vui vẻ nói chuyện, dứt khoát không thấy sự tồn tại của cô.

Khó chịu trong ngực càng để lâu càng nhiều, Jessica hung hăng mắng Xi Luhan ở trong lòng.

Ở trong nước cũng chỉ biết theo đuổi con gái, đến bây giờ thấy phụ nữ hơi có sắc đẹp đều cười đến rực rỡ như vậy, cô cũng biết Xi Luhan vẫn là hoa tâm đại củ cải trước kia.

Mỗi lần đi đến lầu mười tám, cô thường có thể nhìn thấy thư ký Tề tìm đủ loại lý do quyến rũ Xi Luhan, mặt cười nũng nịu, người sáng suốt đều biết rõ cô ta đang có ý đồ gì, nhưng Xi Luhan lại vẫn ai đến cũng không từ chối, cũng không tin người đàn ông này không nhìn ra ý tứ của người ta, rõ ràng chính là thích thú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro