Q1- Chương 29:Tổng Tài (4)
Edit: Va
Nhạc Hải Sanh tủi thân ngậm côn thịt, bắt đầu liếm mút.
Cô thật sự không có tý kinh nghiệm khẩu giao nào, cái này rất mới lạ, côn thịt quá to vốn đã khiến cô ngậm vào rất miễn cưỡng, hơn nữa phía sau còn có Hạ Giản Ngôn đang va chạm, rong ruổi, ngay cả quỳ cô cũng không quỳ thẳng được, sao có thể tập trung tinh thần liếm nó. Mới được hai phút, Hoắc Ân Hải đã bị răng nanh va chạm vài cái, thái dương nhịn không được chảy vài giọt mồ hôi.
Để cô khẩu giao cho anh, cũng không biết là làm khó cô hay là làm khó bản thân nữa...
Nhưng đại gia hỏa bị cô ngậm trong miệng vẫn bừng bừng khí thế như cũ, cho dù thỉnh thoảng bị đau cũng không mềm nửa phân, ngược lại còn khát vọng tiến vào sâu hơn.
Hoắc Ân Hải vẫn biết côn thịt của mình hơi quá khổ, size M. Nhưng bị hàm chứa, vuốt ve gập ghềnh như vậy còn thích đến run rẩy.
Cái tay vốn đang ấn cô chuyển thành chậm rãi vuốt tóc, chăm chú nhìn côn thịt trướng đỏ bị bờ môi mềm mại mân nhẹ, cảm nhận đầu lưỡi của cô ngây ngốc hoạt động trên quy đầu, non nửa khúc côn thịt đều chìm trong sự ấm áp, ướt át, nhịn không được nhắm mắt lại, bất động thanh sắc hít sâu.
Hạ Giản Ngôn vọt mạnh mấy trăm cái mới phát tiết được một chút dục vọng, vì thế bắt đầu ấn mông cô xuống, chậm rãi đưa đẩy, bình ổn dục hỏa cuồn cuộn.
Nhưng nhìn thấy Hoắc Ân Hải say mê khi bị cô ngậm, lại có chút tâm lý bất bình. Tuy ở trên giường, trước nay anh ta làm chuyện gì cũng thuận lợi, nhưng kích thước của đàn ông luôn là thứ đáng để so đo thiệt hơn. Mà kích cỡ của Hoắc Ân Hải, quả thật hơn anh ta một chút... Vì thế Hạ đại thiếu gia lại khó chịu.
Anh cúi người nằm trên lưng cô, thân dưới không ngừng hoạt động, đồng thời vươn đầu lưỡi liếm từ lưng cô xuống dưới mông, khiến Nhạc Hải Sanh liên tiếp run rẩy, suýt nữa đạt cao trào, đuôi mắt đỏ ửng quyến rũ. Cô quay đầu dùng đôi mắt to tròn long lanh nước mắt lên án nhìn Hạ Giản Ngôn, lại lập tức bị Hoắc Ân Hải bất mãn, đẩy côn thịt vào sâu trong miệng.
Hai người đàn ông không hẹn mà đua nhau đẩy nhanh tốc độ, đồng thời ra vào trong hai cái miệng nhỏ và đùa bỡn các nơi mẫn cảm khác trên người cô. Nhạc Hải Sanh chưa từng chịu kích thích như vậy, thoáng chốc đã không quỳ nổi, côn thịt ngậm trong miệng cũng bất lực chịu đựng, cả người mềm nhũn trượt xuống nằm sấp trên giường. Hạ Giản Ngôn nhất quyết không tha giữ chặt thắt lưng của cô để va chạm, Nhạc Hải Sanh bị làm không còn sức lực, nằm bò trên giường nức nở.
Nói đến những người phụ nữ trước đây của Hoắc Ân Hải, đúng là không có loại đồ ăn nào giống Nhạc Hải Sanh. Thấy cô thật sự không có cách nào liếm cho anh nữa, đành thôi. Nhưng anh cũng không phải người dễ từ bỏ ý đồ, đã không dùng được miệng thì cũng muốn kéo tay cô qua nắm lấy côn thịt của mình, lại dùng tay mình dẫn tay cô lay động.
Tay cô mềm mại không xương như đậu hủ, vừa nhỏ vừa mềm vừa mịn màng lại vừa trơn nhẵn, khi nắm phân thân của anh loát động vô cùng sảng khoái. Nhạc Hải Sanh cảm thấy rất vất vả, chân tê, tay tê, miệng cũng tê, còn chỗ không ngừng bị đâm sâu kia càng tê mỏi không chịu được. Dù là khoái cảm, nhưng tích lũy quá nhiều cũng thành gánh nặng. Nhạc Hải Sanh khóc nức nở, không quan tâm tới ý đồ công phá Hoắc Ân Hải lúc trước nữa, lắc đầu khóc nói: "Tôi không làm nữa, tôi thật sự không chịu nổi... Không cần..."
Cô thật sự khóc, mũi hồng hồng, thút tha thút thít nói. Hoắc Ân Hải và Hạ Giản Ngôn đều là hai người đàn ông độc duy bá đạo, thấy cô như vậy lại không biết vì sao sinh ra chút đồng tình, sau khi trao đổi ánh mắt, Hạ Giản Ngôn cũng không cố ý kéo dài thời gian, điên cuồng tiến công một trận, trong tiếng thét chói tai của cô, va chạm mạnh mẽ trăm cái rồi rút côn thịt bắn lên người cô.
Lại trải qua một vòng kịch liệt, Nhạc Hải Sanh hấp hối nằm sấp, mềm nhũn cầu xin tha thứ: "Có thể, thôi không? Kết thúc như vậy đi? Tôi không còn sức nữa, đừng làm..."
Hạ Giản Ngôn quỳ gối sau lưng cô, vuốt tay lên xuống trên côn thịt để kéo dài khoái cảm, một tay kia lấy tinh dịch của mình bôi loạn lên hai quả đào trước mặt.
Hoắc Ân Hải nhìn Hạ Giản Ngôn liếc mắt một cái, dịu dàng dỗ: "Được rồi, không làm nữa... Tôi đưa em đi tắm."
Nhìn đôi mắt tràn ngập cảm kích của cô, Hoắc Ân Hải nhướn môi cười — sao có thể bỏ qua cho cô chứ.
Trong văn phòng cũng có phòng tắm nhỏ, Nhạc Hải Sanh nằm trong bồn tắm đầy nước ấm, còn Hoắc Ân Hải ngồi xổm bên cạnh, phân thân vĩ đại cắm vào miệng cô, giật giật lên xuống.
"Ưm, ưm ưm ưm..." Không phải nói không làm nữa sao? Quả nhiên lời đàn ông nói trên giường không thể tin! Cái gì mà anh chỉ sờ không vào, cái gì mà anh sẽ chịu trách nhiệm, còn cái gì mà không làm nữa, cmn đều là nói dối!
Chỉ ngay việc Hoắc Ân Hải đã khống chế chỉ đút vào một nửa, nhưng côn thịt quá thô to vẫn khiến cô ngậm vào khó khăn kia. Đỉnh viên đại quy đầu bất chợt chạm vào yết hầu, khiến cô có cảm giác muốn nôn gay gắt. Nhạc Hải Sanh không chịu nổi, chống hai tay lên xương hông đẩy anh ta ra, đồng thời liều mạng dùng đầu lưỡi đẩy quy đầu, lắc lắc đầu muốn phun côn thịt ra.
Hoắc Ân Hải cũng không miễn cưỡng cô — anh đã nhịn lâu rồi, nhu cầu cấp bách và khát vọng bây giờ là được nhấm nháp tư vị của cái miệng nhỏ bên dưới.
Côn thịt cực lớn rút khỏi đôi môi đỏ mọng kiều diễm của người phụ nữ, Nhạc Hải Sanh còn đang há mồm thở dốc, Hoắc Ân Hải đã đứng lên, sải bước vào trong bồn tắm lớn, chống bên cạnh nhìn từ trên cao xuống, cướp đoạt một nụ hôn dài, côn thịt cứng rắn để ở cửa miệng thuỷ huyệt, vận sức chờ phát động.
Quy đầu bành trướng cọ xát vài cái ở huyệt khẩu, rồi thuận thế sáp vào. Nhờ dòng nước trong bồn tắm, quy đầu thuận lợi trượt vào dũng đạo — nhưng chỉ có quy đầu mà thôi. Kích thước hai bên khác nhau, lỗ nhỏ của tiểu huyệt căng ra trắng bệch. Hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách, Nhạc Hải Sanh đau trắng mặt, nghiêng về một bên hít khí lạnh, mặt khác ỉ ôi trong ngực anh xin anh đi ra ngoài.
Hoắc Ân Hải cũng không chịu nổi, quy đầu bị tiểu huyệt cắn nhanh gắt gao, vừa đau vừa thích, sống mũi cao thẳng thấm mồ hôi. Mỗi tế bào đều đang kêu gào đừng quan tâm nữa mau xuyên nút cán, nhưng nhìn người phụ nữ dưới thân tái nhợt mặt, rưng rưng nước mắt, anh vẫn kiệt lực khống chế sức mạnh điên cuồng kia, cúi đầu cắn mút hai vú của cô, lại duỗi tay đi xoa âm đế để trấn an cô. Cho tới khi cô bắt đầu thả lỏng thân thể, cũng rầm rì xoay tròn kiều mông, mới lấy mu bàn tay lau mồ hôi lạnh trên trán, một tấc lại một tấc chậm rãi đẩy côn thịt vào.
Huyệt thịt mềm mại và vô cùng co giãn giam cầm côn thịt, không để chừa một kẽ hở, hạ thể từng chút một được cự vật thong thả nhồi thêm vào. Tuy vẫn không thích ứng được với kích cỡ mức này, nhưng dù sao cũng đến bước này rồi, không công phá xong thì có phải quá đáng tiếc không? Vì thế cô hít sâu một hơi, tận lực phối hợp với động tác của anh ta rồi thả lỏng cơ bắp, mở hạ thể. Dưới sự phối hợp của cô, quy đầu trên đỉnh côn thịt cuối cùng cũng chạm đến chỗ sâu nhất trong mật huyệt, đứng vững giữa cổ tử cung.
Nhạc Hải Sanh thở dài nhẹ nhõm một hơi, đang chờ anh tiến công, Hoắc Ân Hải lại đột nhiên rút côn thịt ra, đứng lên.
Dưới ánh mắt mê mang không hiểu của cô, Hoắc Ân Hải cúi thắt lưng hôn môi cô, ngay sau đó nói: "Đừng nóng vội, tôi đi lấy bao cao su đã."
Vote và cmt đi ạ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro