Chương 5.3
BỘ III: ANH RỂ × CẬU EM VỢ
Tác giả: Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia
Edit + Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 5 (5.3)
Nhậm Quân Hạo nhìn mà đau lòng, anh đè lại đôi chân mà anh vô cùng thích vào bên người cậu em vợ, cơ thể nặng trịch của anh nằm đè trên người cậu, nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của cậu, nhưng nhịp điệu dưới thân vẫn vừa nhanh vừa tàn nhẫn như cũ, liên tục chịch nện lỗ dâm cực phẩm của cậu em vợ.
Cho dù đã bật điều hoà nhưng cả hai vẫn mướt mồ hôi hột, cả hai quấn quít lấy nhau không quan tâm điều chi, Nhậm Quân Hạo đè cả người cậu xuống giường, hôn thật sâu, chặn hết tiếng rên rỉ của cậu, anh cảm nhận được lỗ thịt của Triệu Nhạc Duẫn bị anh chịch lên đỉnh run rẩy bắn nước, từng vòng từng vòng thịt non bị anh căng ra liên tục, thật nhiều nước dâm chảy ra khỏi cơ thể, nhỏ giọt xuống gra giường, làm ướt tấm gra và cả mền.
"Ưm... A..." Miệng Triệu Nhạc Duẫn được thả ra, cậu lấy lòng mà vừa hôn lên khoé miệng anh, vừa rên rỉ dâm đãng, thật sự là cố gắng làm hết các thủ đoạn cậu có được, tiếc là cậu biết không nhiều lắm, thực hành cũng rất chi là vụng về, nhưng anh lại rất hưởng thụ.
Tay chân Triệu Nhạc Duẫn không nắm lấy Nhậm Quân Hạo nổi nữa, cơ thể cậu đã lên đỉnh rồi mà vẫn còn bị anh chịch hết nấc, lỗ thịt bủn rủn không thôi, hai mép lồn bọc trong lớp nước dâm, bị chịch đến mức mở rộng sang hai bên. Tinh dịch cậu bắn ra làm vùng bụng của cả hai ướt nhẹp.
"Ối a! A..." Ngón tay cậu dùng hết sức bấu chặt người đàn ông đang ra vào trong cơ thể mình, nhưng đáng tiếc là cậu không thể để nửa vết máu trên đó. Cả người cậu co rúm lại, cuối cùng đôi tay cũng chẳng còn sức nữa, chỉ có thể khóc thút thít gọi anh rể.
Chút sức lực đó cũng chẳng đau đớn gì, Nhậm Quân Hạo hôn lên trán cậu, nghe giọng cậu nỉ non gọi mình là anh rể, sự kích thích khi yêu đương vụng trộm khiến anh càng thêm mãnh liệt đâm vào động thịt của cậu em vợ, dùng một phần lực đáng sợ nhất chịch nện tử cung mềm mại, và để nơi sâu trong cơ thể cậu nhuộm mùi hương của chính anh.
Ngay khi Triệu Nhạc Duẫn cho rằng mình sắp bị chịch nát luôn rồi, thì cuối cùng gậy thịt của anh rể cũng cắm sâu vào trong cơ thể cậu, đầu khấc chôn vùi trong tử cung bắn ra tinh dịch, cọ rửa tử cung của cậu, cơ thể cậu run lẩy bẩy, bị buộc phải lên đỉnh thêm lần nữa.
Không biết tự lúc nào mà con cặc bự chảng của anh lại trở nên cứng ngắc, lấp đầy trong âm đạo với tử cung của cậu, đến tận khi Triệu Nhạc Duẫn tỉnh táo trở lại thì mới nhận ra mình đã bị đè trên cửa phòng.
"A... Anh rể..." Hai tay cậu chống cửa, cơ thể vẫn còn mềm nhũn không miếng sức, may mà có anh đỡ eo cậu, nhưng trong giây tiếp theo, Nhậm Quân Hạo đã đong đưa thắt lưng dồn dập, đưa đẩy liên tục trong lỗ thịt mềm mại nhiều nước của cậu em vợ, những dòng tinh dịch mới vừa bắn vào, thêm cả nước dâm của Triệu Nhạc Duẫn tiết ra, cứ nhỏ giọt tí ta tí tách từ chỗ giao hợp của cả hai, theo những âm thanh va chạm kịch liệt của cơ thể thì nó càng bắn ra tung toé không ngừng.
"Á a a a... Chậm xíu... Ưm a... Anh rể... Ư ưm..." Cơ thể đã trải qua hai lần cực khoái của Triệu Nhạc Duẫn dường như không thể chịu được những cú thúc mạnh bạo như vậy. Mặt cậu đỏ bừng, một giọt lệ văng ra khỏi hốc mắt bởi cú va chạm điên cuồng từ phía sau, cậu bị phịch đến mức tay chân run rẩy, cặp chân thon dài trắng nõn nà không đứng vững nổi nữa, trong tiềm thức cậu muốn sáp nhập nhưng lại bị anh tách ra xa hơn, mông cậu bị nâng lên để đón lấy con cặc to tướng của anh.
Cậu em vợ đáng thương bị anh rể chịch nện lỗ dâm thô bạo, tử cung nhỏ nhắn mỏng manh bị nện sắp nát nhừ luôn rồi, dường như nước dâm bên dưới theo tiếng khóc thút thít của Triệu Nhạc Duẫn mà tràn ra hết dòng này đến dòng khác.
Những giọt nước dâm tưới lên con cặc khủng của Nhậm Quân Hạo, làm cho con cặc càng thô càng lớn hơn, căng đầy trong lồn non của cậu em vợ đến mức suýt thì nổ tung. Cặp mông run rẩy vỗ bạch bạch vào bụng dưới rắn chắc của anh.
"Ư ưm... Anh rể... Sắp hỏng rồi... Ư a... Em... Em thích anh rể... Ư ưm..."
Triệu Nhạc Duẫn vừa bị chịch vừa khóc lóc đáng thương nói ra lời thích, anh xoay mặt cậu qua, nhìn sâu trong đôi mắt cậu, động tác dưới háng vẫn không dừng: "Anh cũng thích em."
Bọn họ dây dưa điên cuồng, vừa hôn nhau vừa kích thích cơ thể làm tình, không biết qua bao lâu, cuối cùng Triệu Nhạc Duẫn lại bị anh ôm đến cái ghế cạnh cửa, tiếp tục cuộc yêu mãnh liệt, lúc này, chỉ cần Triệu Nhạc Huyên đi ngang qua thì chắc chắn chị sẽ biết hai người họ đang làm gì ở trỏng.
Nhậm Quân Hạo chịch con người ta đến mức hoa cả mắt, cậu chỉ biết rên ưm ưm a a được anh ôm vào lòng chịch lỗ dâm mãnh liệt, sau đó lại xối hết tinh dịch không thể thừa giọt nào vào trong tử cung của cậu em vợ, giống như muốn xuất tinh vào để cậu mang thai vậy.
Tinh dịch nóng hổi làm cho tử cung của Triệu Nhạc Duẫn căng đầy, cậu bị nóng đến mức khóc rên một tiếng rồi lại lên đỉnh, cơ thể bị bắn co giật liên hồi, thậm chí cái bụng dưới còn hơi phình lên.
Cậu mơ mơ màng màng được anh đưa về giường, con cặc bán cương vẫn còn nhét trong lỗ lồn của cậu. Anh nhìn khắp gương mặt ngây thơ của cậu em vợ toàn là nước mắt hiện lên nét quyến rũ gợi cảm, chú em của anh lại ngo ngoe rục rịch...
Triệu Nhạc Duẫn không biết bị anh làm hết bao nhiêu lần, hình như một giây cuối cùng trước khi cậu mất đi ý thức thì anh vẫn chăm chỉ cày cấy, nhưng sau khi thức dậy, cơ thể cậu đã khô ráo thoải mái.
Hai chân của cậu, đặc biệt là vùng đùi, mới nhúc nhích một chút mà đã đau âm ỉ. Cậu nằm trên giường nửa tiếng đồng hồ mới cọ tới cọ lui thay quần áo, vừa mặc đồ vào xong thì tiếng gõ cửa vang lên.
Nhậm Quân Hạo đứng ngoài cửa mặc bộ quần áo màu trắng gạo ở nhà, mặt mày dịu dàng, anh nhìn Triệu Nhạc Duẫn vẫn đang sững sờ, cười nói: "Em không ra ngoài ăn sáng hả? Có phải đã mệt muốn chết rồi không?"
Đề tài này có chút nhạy cảm, Triệu Nhạc Duẫn không dám trả lời, cậu thật sự rất mệt mỏi, chỉ là đang cố nhịn mà thôi, nếu có thể thì cậu rất muốn ôm anh, tựa vào lòng ngực của anh.
Cậu nghe xong lắc đầu: "Không phải, em ngủ quên thôi."
Nhậm Quân Hạo đưa tay sờ tóc sau đầu cậu, cậu bị doạ chút ít, đột nhiên cảm thấy mình chuyện bé xé ra to.
"Tiểu Duẫn, anh rể cũng thích em."
"Anh rể! Anh... Anh..." Lời tỏ tình đột nhiên khiến Triệu Nhạc Duẫn không nói nên lời.
"Em ra đây với anh."
Triệu Nhạc Duẫn ngơ ngác bị anh kéo ra khỏi phòng, đến tận khi cậu nhìn thấy Triệu Nhạc Huyên bên bàn ăn, bấy giờ cậu mới cố gắng thoát khỏi tay anh, nhưng vô ích, sức lực của anh rất mạnh.
"Hai người... Có chuyện gì vậy?" Triệu Nhạc Huyên nuốt đồ ăn trong miệng, cầm ly sữa đậu nành uống cho nhuận cổ họng.
Nhậm Quân Hạo không nói lời thừa ôm vai Triệu Nhạc Duẫn, ôm chặt cậu bên cạnh mình: "Tiểu Huyên, bọn anh đang ở bên nhau."
"Phụt..." Một ngụm sữa đậu nành của Triệu Nhạc Huyên làm bẩn cả bữa sáng của ba người họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro