Chương 5.2
BỘ IX: ANH CHỒNG BỊ GIAN PHU ĐÈ RA ỊCH
Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia
Edit by Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑
Chương 5 (5.2)
Bất cứ lúc nào cũng sẽ có người nhìn thấy... May mắn thay, trên thuyền chỉ có một con thuyền nhỏ, chắc là sẽ không ai chèo thuyền qua đây, anh cứ suy nghĩ lung tung, nhưng lại không thể cưỡng được khoái cảm ngọt ngào ở phần thân dưới, lỗ thịt cũng không vâng lời cứ co rút mãi, cảm giác ngứa ngáy từ sâu trong âm đạo lan ra, anh muốn nói gì đó, nhưng rồi nhớ ra dáng vẻ dâm đãng tối qua của mình chẳng đẹp đẽ gì cho cam, cuối cùng anh cắn chặt môi dưới, nuốt lại mấy lời hư hỏng trở vào.
Lòng bàn tay nóng hổi xoa nắn khắp dương vật của anh, rồi kéo áo anh lên trên ngực, nụ hôn nóng như lửa đốt của hắn cuối cùng cũng rơi xuống phần bụng dưới, mút hôn bên eo, rồi chiếc lưỡi linh hoạt nán lại trên ngực anh, hắn cố tình không chạm vào dương vật, anh nóng nảy vặn vẹo người, vừa hưng phấn lại vừa căng thẳng, cơ thể cũng căng cứng hơn bình thường, anh biết Lăng Duệ đang trấn an mình.
"Ưm a... Đủ rồi..."
Lăng Duệ cười trêu, ngón tay xoa đỉnh dương vật của anh: "Còn cương nè, mới đó mà đủ rồi hả?"
Mộ Khai Vũ thực sự không nhịn được nữa: "Vậy, vậy cậu nhanh lên là được!"
Nói xong, mặt anh đã đỏ bừng, cơ thể ngày càng nóng, chỗ muốn phát tiết lại càng nóng hơn bao giờ hết, anh cong đầu gối, áp đùi vào háng hắn, cảm thấy chỗ đó cũng vừa cứng vừa nóng, anh hơn thua: "Có giỏi thì cậu mềm liền bây giờ đi!"
Giọng nói của anh cũng bộc lộ sự ham muốn, Lăng Duệ có thể nghe thấy, cũng nhìn thấy, lỗ thịt bị phá tung lên đã ướt nhẹp, vừa nãy hắn đưa lưỡi vào trong, thịt non chỉ hận không thể hút luôn cái lưỡi của hắn vào.
Đôi mắt của Lăng Duệ cứ như ngọn lửa đang nhảy múa, nhìn Mộ Khai Vũ hít thở hỗn loạn, anh như là một con mồi bị dã thú ngắm trúng, giây tiếp theo anh sẽ bị cắn đứt cổ chết tươi, tất nhiên, chuyện như vậy sẽ không xảy ra trong hiện thực, hắn chỉ từ tốn kéo khoá quần trước mặt anh, que thịt khổng lồ bật ra, đánh trúng đùi trong của anh, anh hơi nảy lên cứ như bị bỏng vậy.
Lăng Duệ liếc nhìn anh: "Gấp vậy sao?"
Mộ Khai Vũ quay mặt đi không trả lời, bởi vì anh sợ nếu mình lên tiếng, thì tiếng rên rỉ vang lên tại nơi đây còn mãnh liệt hơn cả hôm qua, nếu bị người khác nghe thấy thì hai từ mất mặt cũng không đủ để hình dung.
Tiếng cười trầm thấp quyến rũ của người đàn ông trưởng thành vang lên, anh kìm nén nhịp tim, nghe thấy tiếng thở ngày càng nặng nề từ hắn, âm đạo của anh co rút dữ dội, một dòng dịch trong suốt, dâm đãng trào ra ngoài.
Lăng Duệ áp dương vật của mình vào đôi môi đỏ tươi mà hắn vừa liếm, hắn nghiền vừa nhanh vừa mạnh, rồi ra sức đè ép cọ xát lên hột le bé tí, khiến Mộ Khai Vũ phải rên rỉ ư a lắc mông né tránh, nhưng phần đùi thì ngày càng dang rộng ra, sau đó anh bị tóm lấy, vòng eo rắn chắc của Lăng Duệ đẩy về trước, lỗ thịt đã nứng cắn lấy quy đầu của hắn một cách vui sướng.
"A a..." Cuối cùng Mộ Khai Vũ vẫn không kìm nén được giọng mình, hai chân anh run lẩy bẩy, vòng eo run nhè nhẹ, đôi môi nhỏ nhắn đầy đặn dưới háng bị gậy thịt to đẩy ra, mỗi lần tiến vào là anh lại có cảm giác sung sướng đến mức gần như nghẹt thở, cộng thêm khoái cảm điên cuồng, cùng với thân gậy non bị đè chặt chà xát, cặc lớn càng đi vào sâu thì nước dâm chảy ra càng lúc càng nhiều.
Con cặc to lớn với những đường gân guốc xông thẳng vào trong, có lẽ do chơi kiểu này kích thích hơn nhiều, nên động tác của Lăng Duệ cũng thiếu kiên nhẫn, hắn đưa thẳng phân nửa que thịt của mình vào, sau đó rút ra một chút, rồi lại địt thật mạnh vào trong, cây gậy thẳng băng nhét đầy trong đường đi mềm mại, sức lực mãnh liệt đến mức Mộ Khai Vũ kêu la thảm thiết, hai tay hoảng loạn tóm lấy cánh tay của hắn.
Con thuyền chở hai người cũng lắc lư, thân thuyền đập mạnh lên mặt nước, cả người Mộ Khai Vũ cứng đờ cảm giác bất an vô cùng, lỗ thịt cũng kẹp lại trở nên khít khao hơn hẳn, Lăng Duệ sung sướng thở dồn dập, hắn nhấc mông anh lên, dương vật to bự nhắm ngay lỗ thịt ướt nhẹp chơi bời mạnh bạo, hắn phịch vừa nhanh vừa sâu, khéo léo đâm nghiền những nơi nhạy cảm trong cơ thể Mộ Khai Vũ.
"A... Chậm chút... A... Cậu cẩn thận tí đi... Ư ưm... Đừng... A... Đừng nhanh quá..."
Mộ Khai Vũ cau mày, thoạt nhìn anh có vẻ đau đớn, nhưng thật ra anh đang sướng chết đi được, thịt dâm say mê quấn quanh dương vật thô to của hắn, cái thứ co chặt bị cây gậy cứng ngắc phịch cho rộng ra, mông anh cũng đong đưa hùa theo những cú đẩy của hắn, nước dâm trong lỗ thịt cũng bị những cú nắc làm cho phải lên tiếng, đột nhiên không thể nào phân biệt được đâu là tiếng nước trơn nhớt sền sệt, đâu là tiếng thuyền gợn sóng trên mặt hồ.
Lăng Duệ đè anh dưới người mình, tất cả các cơ trên người hắn đều tích tụ sức mạnh, hắn nhấp mạnh với sự hứng khởi, thanh thịt nghiền nát từng tấc thịt mềm mỏng, giống như muốn ra sức băm nát miếng thịt non, tư thế chịch choẹt dữ dội như này khiến Mộ Khai Vũ có ảo giác hai người sắp bị lật thuyền tới nơi.
"Ưm a... Nhẹ xíu... A a..." Mộ Khai Vũ đành phải ôm ghì lấy hắn, giống như đang ôm cọng rơm cứu mạng, nhưng thực tế, người đàn ông này lại đang tàn nhẫn đâm kiếm lung tung trong người anh, như thể hắn nhất định phải dập nát lỗ non của anh vậy.
"Hôm nay cậu khít quá! Chịch ở đây sướng hơn bình thường đúng không? Hử?"
"Không... A... Không phải... Ưm a a..."
Mộ Khai Vũ càng phủ nhận thì càng bị hắn đâm rút kịch liệt hơn, chim to ở bên trong ra vào quyết đoán, khuấy đảo không thôi, phần nhô lên của khúc thịt cạ vào thịt non, lúc rút ra dường như muốn kéo cả thịt non theo.
Dựa theo cái kiểu phải đụ anh cho đến khi nào anh thừa nhận mới thôi thì lần này động tác của Lăng Duệ càng thêm thô bạo, trước những cú va chạm dữ dội như vũ bão, đầu khấc hết lần này đến lần khác dập vào cổ tử cung, Lăng Duệ bế anh dậy, còn hắn thì nằm xuống, để anh cưỡi lên dương vật mình như đang cưỡi ngựa, lực đẩy từ dưới lên trên có thể khiến con cặc đâm đến nơi sâu nhất.
Hai tay Mộ Khai Vũ chống lên ngực hắn, anh bị phịch đến nỗi ngửa đầu ra sau, những tiếng rên đầy dục vọng dâng lên trong cổ họng anh cũng thay đổi giọng điệu, anh run rẩy ngồi lên người hắn, eo bị hắn siết ghì, nhấp điên cuồng trong lỗ thịt, âm đạo như chứa toàn là nước, mỗi một cú nhấp thì sẽ có thật nhiều nước chảy dọc xuống gậy thịt.
Mộ Khai Vũ đáng thương lắc đầu xin tha, cơ thể nhấp nhô lên xuống, mái tóc đen đẫm mồ hôi tung bay, giữa cặp đùi trắng nõn chỉ thấy một cây thịt đen hừng hực chui thẳng vào trong, chẳng mấy chốc đã nuốt chửng toàn bộ, thô bạo chui vào tử cung.
"Không!!! A a..." Mộ Khai Vũ không thể khống chế được tiếng hét ngày càng lớn của mình, khoảnh khắc tử cung bị mở toang ra, anh liền khóc la sướt mướt, nước mắt trong suốt làm ướt đẫm gương mặt, mà tử cung dâm đãng đó giống như một cái miệng nhỏ đầy sức hút siết chặt quy đầu của hắn, khiến hắn làm tình mãnh liệt hẳn, chiếm trọn cả âm đạo cùng tử cung của anh.
Cơ thể bị dương vật nóng hổi phịch mọi ngóc ngách, lỗ thịt chảy nước dâm liên tục của Mộ Khai Vũ bị làm đến muốn nhảy ra ngoài, dương vật xâm nhập thô bạo lấp đầy âm đạo ướt át một cách không thương tiếc, cuối cùng anh cũng không chịu nổi nữa, người mềm nhũn ngã nhào vào vòng tay hắn, cặp mông chổng lên bị đụ cho nhấp nhô lên xuống, tiếng rên rỉ ưm ưm a a trong miệng cứ vang không ngớt.
Lỗ thịt khép kín bị mở ra hoàn toàn, tử cung sâu thẳm bên trong cũng bị cặc to của hắn chịch cho biến dạng, toàn bộ động thịt đã trở thành hình dáng dương vật của hắn, bộ ngực cùng núm vú trước ngực cũng bị người ta tùy tiện nắm lấy, núm vú bị nghịch muốn rớt tới nơi.
"Đừng giỡn... A... Bỏ cái tay ra... Ư ưm... A..."
Mộ Khai Vũ khóc nức nở đẩy đôi tay của Lăng Duệ đang tàn phá trên ngực mình ra, người nọ nghe lời bỏ tay xuống, giây tiếp theo di chuyển đến xoa nắn mạnh bạo cặp mông trần trụi, còn quất mạnh hẳn vài cái, mạnh đến nỗi lỗ thịt bị kéo căng ra.
Tiếng vỗ bốp bốp bắt đầu lan ra xung quanh hai người, con thuyền nhỏ càng lắc càng hứng khởi, họ như đang chèo thuyền trên một vùng biển đầy giông bão, mỗi lần tiến vào là như muốn chìm xuống mặt nước, nhưng lúc này hai con người đã bị cuốn vào dục vọng không còn hơi sức đâu mà quan tâm nữa, chỉ lo những ham muốn vui vẻ cùng thể xác có thể được thoả mãn.
Sự ma sát giữa da thịt và da thịt tạo ra nhiệt độ cao như muốn làm tan chảy mọi thứ, nơi kết hợp bị giã tạo nên chất bọt trắng mịn, đôi chân của Mộ Khai Vũ đỏ hồng, cơ thể được lớp áo che phủ ướt đẫm mồ hôi, chắc chắn một điều là bên trong cũng là những rặng mây đỏ.
Lăng Duệ ôm mông anh, như thể hắn có nguồn năng lượng vô hạn để đụ anh, lực nhấp chẳng hề chậm lại chút nào, thậm chí càng lúc càng nhanh hơn, dương vật khuấy động đến nỗi lỗ thịt co giật liên hồi, Lăng Duệ cảm thấy mình chưa bao giờ có cảm giác dục vọng không được thoả mãn như vậy trong hơn 20 năm qua, chỉ cần ở cạnh Mộ Khai Vũ là hắn đều muốn chiếm hữu anh một cách quyết liệt.
"Đủ rồi... A a a a... Không... Ư a... Không nổi nữa..."
Bây giờ Mộ Khai Vũ chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm liệu mình có bị người khác nhìn thấy hay không, cảm xúc xấu hổ của anh cũng dần biến mất trong quá trình giao hợp, anh cất cao tiếng rên dâm đãng, tứ chi quấn lên người hắn, âm đạo mở rộng để chào đón cặc to, đỉnh điểm giống như một cơn thủy triều ập đến cơ thể, trong phút chốc đầu óc anh trống rỗng, không nhìn thấy hay nghe thấy thứ gì cả, nhưng dường như anh nghe thấy tiếng máu sôi trào trong cơ thể mình.
Cả người anh co rúm lại, tinh dịch bắn tứ tung, lỗ thịt lên đỉnh trào nước dâm khiến nơi giao hợp lầy lội hẳn, anh thở hổn hển, chợt cảm thấy người mình lành lạnh, anh mở to đôi mắt đẫm lệ ra nhìn, hoá ra là nước hồ bị thuyền rung chuyển, một đợt sóng nhỏ làm nước hồ bắn vào trong thuyền, nhưng anh đã không rảnh để bận tâm đến, thứ trong cơ thể anh hung hãn hơn nhiều, đột nhiên căng phồng lên, giã điên cuồng trong cơ thể anh, anh biết Lăng Duệ sắp bắn, nên anh lại xúc động ôm chầm lấy hắn, cắn bờ vai của hắn.
Lăng Duệ cũng không chịu đựng, hắn thẳng thừng đâm xuống lấp đầy cái lỗ ướt át, lỗ sáo thả lỏng, phóng ra toàn bộ chất lỏng nóng hổi vào trong, nóng đến nỗi Mộ Khai Vũ vừa run rẩy vừa la hét, trong phút chốc đã được đưa lên vô số cái đỉnh nho nhỏ.
Hai người im lặng không lâu, chợt nghe thấy cách đó không xa có tiếng trò chuyện, cả hai đều nghe rõ ràng, người Mộ Khai Vũ đột nhiên lạnh toát, anh kinh hồn táng đảm ngồi dậy mặc quần vào, cơ mà nhìn hai người họ bây giờ, chỉ cần không phải là trẻ con hoặc có vấn đề gì về IQ, thì có thể nhìn ra được hai người mới xong việc, đến khi cả hai mặc quần áo xong xuôi thì mũi thuyền nhòn nhọn đã xuất hiện trước mắt họ.
Một người mà Mộ Khai Vũ không ngờ tới đã xuất hiện, vợ cũ của anh, ngồi trên thuyền cùng một người đàn ông xa lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro