Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3.1

BỘ VII: CHỒNG MANG THAI THAY VỢ

Tác giả: Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Edit + Beta: Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑🍓🍑

Chương 3 (3.1): Bị lừa rửa sạch lỗ dâm, bị vợ nhìn thấy cảnh làm tình bên cửa sổ

(Tên chương là tui tự bịa ra luôn á chứ tui cũng không hiểu ý tác giả, nói chung đọc title để hiểu sương sương chương này mần thịt kiểu gì thôi hen)

Ngoài miệng Đoạn Văn Huân bảo mình có trách nhiệm làm với Hàn Gia Nghệ đến khi anh mang thai, nhưng thực ra hắn chỉ đang tìm niềm vui cho riêng mình mà thôi, đáng thương cho Hàn Gia Nghệ bị bạn giường của vợ chịch nguyên một đêm, anh còn không chống cự được, chỉ cần phản kháng một cái thôi thì sẽ bị hắn làm dữ dội hơn nữa, thậm chí anh không nói được lời nào, miệng anh cũng chỉ biết xin tha với rên rỉ, hắn cười phá lên ôm cả người mềm nhũn của anh vào lòng.

Đoạn Văn Huân chơi chồng nhà người ta cuối cùng cũng biết mệt, còn ôm chồng người ta ngủ trên chiếc giường của vợ chồng nhà họ, hắn hoàn toàn quên béng Cao Phỉ Nhã đang đợi bên ngoài.

Ngày hôm qua rèm trong phòng ngủ không được kéo lại, ánh nắng chói chang từ cửa sổ chiếu vào, nhưng hai người không hay không biết, ngủ say như chết, lúc đến trưa mới bắt đầu mơ mơ màng màng, Hàn Gia Nghệ với cơ thể thương tật tỉnh dậy đầu tiên.

"Ưm..."

Hàn Gia Nghệ tỉnh dậy sau một giấc ngủ chập chờn, anh mơ thấy mình bị một người đàn ông hiếp rồi mang thai, cái bụng phình to như quả bóng, vợ anh và người đàn ông đẹp trai đó ôm nhau, vẻ mặt giễu cợt nhìn anh ngã trên mặt đất, anh chợt bừng tỉnh.

Anh cố gắng mở mí mắt còn vương nước mắt, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đã chệch hướng, đây là phòng ngủ của anh, anh giật giật người, thân thể như bị trói gô không nhúc nhích được, bởi vì anh mà cử động thì cái thứ đang giam cầm anh lại siết chặt hơn nữa.

Hơi thở nóng rực phả vào sau gáy anh, thân thể cường tráng của hắn, nhiệt độ cơ thể không thể phớt lờ, cả đôi tay bá đạo đặt trên eo anh, mặc dù giường lớn với chăn bông rất thoải mái, nhưng tất cả những điều này khiến lông tơ trên người Hàn Gia Nghệ dựng đứng, anh bị doạ đến suýt nữa thì hồn phi phách tán.

Đó không phải là mơ, ngoại trừ có thai thì chuyện anh bị hắn cưỡng hiếp chính là thật!

Tất cả mọi chuyện đều nằm ngoài khả năng chấp nhận của anh, như thể một cơn giông tố đã thay đổi thế giới một cách triệt để, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu anh cũng giống như ngày hôm qua, chính là tránh xa Đoạn Văn Huân, tránh xa ngọn nguồn của mọi nguy hiểm.

Hàn Gia Nghệ bò dậy trong tình trạng hoảng sợ bối rối, nhưng dường như cái eo bủn rủn đã mất đi tri giác, chống đỡ cho anh không được bao lâu liền ngã trở về giường.

Điều khiến anh xấu hổ hơn nữa chính là luồng nhiệt đột ngột trào ra từ hạ thể của anh, đùi trong của anh dính đầy chất lỏng vừa nóng hổi vừa nhớp nháp đang từ từ chảy xuống, anh không có thời gian để suy nghĩ nhiều, hai tay của anh chống người dậy lại lần nữa, mất vài phút sau mới đứng dậy nổi, anh hoảng hồn quay đầu lại liếc nhìn chàng trai nằm trên giường, hắn vẫn đang ngủ ngon lành, thế là anh tiện tay mặc áo choàng tắm dài đang treo trên móc, rồi đóng cửa lại.

Hàn Gia Nghệ biết mình đánh không lại hắn, cho nên anh không động đến đối phương, nói đúng ra là anh không dám, anh không biết người nọ sẽ có phản ứng như thế nào.

Vậy bây giờ phải làm gì đây?

Anh thất thần đứng trong nhà với bộ quần áo trên tay, đây là nhà anh, nhưng chính anh phải tìm cách chạy trốn, bị người khác vào nhà cưỡng hiếp còn phải nhường phòng cho tội phạm hiếp dâm ngủ, anh thật sự quá hèn nhát, tim gan Hàn Gia Nghệ cồn cào đau khổ, trái tim anh đau đớn buồn tủi mà co thắt lại.

Anh ngập ngừng trước cửa phòng, "Đây là nhà mình... Sao mình phải đi chứ? Bây giờ mình sẽ đuổi kẻ hiếp dâm đó đi... Nhưng mình không đánh lại hắn... Hay là nói chuyện với hắn, đưa cho hắn chút tiền rồi bảo hắn cút đi..."

Hàn Gia Nghệ luôn không muốn chuyện bé xé ra to, đã ra nông nỗi vậy rồi nhưng lòng anh vẫn nghĩ đến dẹp yên mọi chuyện, hoá chuyện lớn thành chuyện nhỏ, tốt nhất là sau này đừng để chuyện như vậy xảy ra nữa.

Lúc anh rời giường thì Đoạn Văn Huân đã dậy rồi, hắn nằm trên giường một hồi, mở cửa liền nhìn thấy Hàn Gia Nghệ đứng sau cánh cửa đang lải nhải nói liên miên, hắn nghe rõ những lời đó, vừa thấy khó hiểu vừa buồn cười, quét quanh một vòng không thấy bóng dáng Cao Phỉ Nhã đâu, hắn ngáp một cái, tựa cửa coi Hàn Gia Nghệ biểu diễn, càng nhìn càng thấy người này thú vị phết.

"Cứ vậy đi!" Hàn Gia Nghệ nắm chặt tay tự động viên bản thân, anh vừa đói vừa mệt, chỉ muốn nhanh chóng đuổi cái tên hiếp dâm đi, nhưng vừa quay người thì lại thấy tên tội phạm hiếp dâm ở trong phòng đã ra tới, còn nhìn anh cười, dũng khí mà anh cố gắng tích góp được bỗng bị doạ cho vỡ vụn, anh đột ngột lùi về sau vài bước, "Cậu... Cậu cậu cậu cậu..."

Trong lòng Hàn Gia Nghệ khiếp sợ, anh không hề phát hiện người nọ đã đi ra từ khi nào!

Sau đó anh lại phát hiện hắn không mặc đồ, cơ thể đầy cơ bắp trần như nhộng được phô bày ra một cách hào phóng, mặt anh hết trắng rồi lại hồng, mắt nhìn sang chỗ khác, "Cậu... Cậu ra đây hồi nào vậy? Không đúng, cậu mặc đồ nhanh đi, rồi sau đó... Đi ra khỏi nhà tôi!"

Anh giả vờ mạnh mẽ nói xong lại lén nhìn sắc mặt của Đoạn Văn Huân, nãy giờ anh không thấy gì, bây giờ nhìn thấy hắn chỉ cảm thấy hạ thể càng thêm nhớp nháp, hơn nữa lỗ nữ cũng sưng tấy đau rát.

Đoạn Văn Huân thấy hai chân anh xiêu xiêu vẹo vẹo, cộng thêm vệt nước loang lổ trên sàn nhà, hơn nữa Hàn Gia Nghệ chỉ tròng đại cái áo tắm dài, cổ áo mở rộng, hắn thừa biết đĩ dâm này vẫn chưa đi rửa sạch.

Hắn gật đầu: "Tất nhiên là tôi sẽ đi rồi, cơ mà tôi vẫn phải nói rõ cho anh biết, là Cao Phỉ Nhã kêu tôi tới, không phải tôi tự nguyện tới đâu."

Nghe hắn nói như thế, ngược lại Hàn Gia Nghệ lại thấy yên tâm phần nào, anh nói: "Sau này cậu không cần tới nữa, chuyện ngày hôm qua, là cậu cưỡng hiếp, cậu không được làm vậy nữa... Tôi có thể vờ như không có chuyện gì xảy ra cả, nhưng cậu không được nói cho người khác biết về cơ thể của tôi..."

Hàn Gia Nghệ tự ti cúi đầu, anh không dám đối mặt với cơ thể của mình, anh dị dạng như vậy, vừa không giống đàn ông, cũng chẳng giống đàn bà, nói ra cũng thấy khó khăn, chuyện đã thành ra vậy rồi mà anh còn không dám truy cứu.

"Được thôi." Đoạn Văn Huân hờ hững đồng ý với anh, rồi nói: "Anh lo đi tắm rửa nhanh đi, tinh dịch chảy đầy đất rồi kìa."

Hàn Gia Nghệ nhìn xuống sàn theo ánh mắt của hắn, lỗ thịt co rút lại, lại chảy ra không ít tinh dịch, những giọt tinh đó trượt xuống chân anh cứ như rắn vậy, cảm giác cực kỳ quái dị, anh đỏ mặt: "Biết rồi, cậu đi nhanh đi."

Có thể nói chuyện với kẻ đã cưỡng hiếp mình bình tĩnh như thế, khắp thế giới chắc chỉ có mình anh nhỉ?

Hàn Gia Nghệ hy vọng đối phương biết tiến biết lùi, ai dè Đoạn Văn Huân lại nói: "Thôi, hay là để tôi giúp anh."

Anh vội vàng ngẩng đầu lên, hắn đã đi về phía anh.

"Không không không, không cần cậu giúp! Cậu đừng chạm vào tôi!"

Vì không để đối phương thành công, anh vội vàng lùi lại cho đến khi lưng chạm vào bệ cửa sổ, anh còn thấy dục vọng cương cứng bên dưới của đối phương, chợt khóc không ra nước mắt, "Không, cậu đừng đụng vào tôi..."

Đoạn Văn Huân chống tay lên bệ cửa sổ, khoá chặt anh ở giữa cửa sổ và chính mình, đầu gối tách hai chân anh ra, đụng trúng chỗ dịch dâm trơn trượt, đầu gối hắn chen vào giữa đùi của đối phương rồi ra ra vào vào, động tác này giống với kiểu thọc vào rút ra làm Hàn Gia Nghệ nơm nớp lo sợ muốn lùi bước, anh uốn éo người, nhưng thế này thì dương vật của hắn gần như cọ xát liên tục với hạ thể của anh, còn thừa dịp anh đang giãy giụa mà đút vào giữa hai chân anh, ma sát với âm hộ vừa ướt vừa sưng của anh, chẳng khác gì là anh dang rộng hai chân ra để cho con cặc bự đó chui vào.

Đoạn Văn Huân hỏi anh: "Anh muốn ăn cặc tới vậy hả?"

Hàn Gia Nghệ xấu hổ đỏ mặt phản bác lại hắn: "Không có! Tôi không có, cậu đã hứa với tôi là sẽ không làm mấy chuyện này nữa, cậu tránh ra!"

"Tôi hứa với anh sẽ không nói cho người khác biết anh là con đĩ song tính mà." Tay Đoạn Văn Huân chạm vào vòng eo mềm dẻo của anh, hắn cảm nhận được bắp thịt dưới lòng bàn tay đột nhiên đông cứng lại, sau đó là run rẩy kịch liệt, "Nhưng tôi đã hứa với Cao Phỉ Nhã là sẽ làm cho anh có thai, chuyện mà tôi hứa với hai người đâu có mâu thuẫn nhau đâu."

Độ vô liêm sỉ của hắn khiến Hàn Gia Nghệ khiếp sợ đến mức nói không nên lời, Đoạn Văn Huân phì cười: "Không trêu anh nữa, tôi không làm gì anh đâu, tôi chỉ giúp anh lấy con cháu nhà tôi ra thôi."

Tất nhiên Hàn Gia Nghệ không tin hắn, nhưng anh vẫn bị hắn lật người lại, để thân trên của anh dựa vào cửa sổ, phần thân dưới thì chổng mông lên, anh vừa xấu hổ vì cái tư thế nhục nhã này, vừa cảm thấy đau đớn khôn cùng vì mình không thể trốn khỏi hắn, anh ước gì mình nhảy xuống dưới tự kết liễu đời mình cho rồi.

"Cậu buông tôi ra... Ư... Cao Phỉ Nhã cho cậu cái gì... Thì tôi cũng có thể cho cậu..."

Mặc dù Đoạn Văn Huân nói giúp anh rửa sạch, nhưng bàn tay to rất không thành thật mà nhào nặn mông anh, "Cao Phỉ Nhã nói tôi muốn chơi chị ta kiểu gì cũng được, anh cũng có thể à?"

Hàn Gia Nghệ không ngờ cô vợ yêu quý của mình lại nói những lời như vậy với người đàn ông khác, nhưng nghĩ thì cũng đúng, có phải lần đầu Cao Phỉ Nhã cắm sừng anh đâu, nói những lời như vậy cũng không phải mới lần đầu, Đoạn Văn Huân nhìn anh buồn rầu đau khổ, trong lòng hắn có chút không vui, ngón tay vạch ra miệng lồn đang chảy nước.

"Đừng... Đừng chạm vào tôi..."

Giọng anh rất êm tai, sau một đêm rên rỉ thì có hơi khàn nhưng lại tăng thêm vài phần lẳng lơ, anh rên làm cho Đoạn Văn Huân cứng ngắc, bàn tay thô bạo chà đạp âm hộ non nớt mà hắn đã phịch mạnh cả đêm ròng, làm cho lỗ lồn chảy nước lênh láng tạo thành tiếng nước dính nhớp, "La đừng mà con rên dâm đãng tới vậy."

Hàn Gia Nghệ lắc đầu phủ nhận theo bản năng, anh giơ tay lên muốn kéo rèm lại nhưng hắn không cho, còn mở toang cửa sổ, khiến phần thân trên của anh gần như lơ lửng bên ngoài, cặp mông bị nâng lên cao hơn, cặp mông đẫy đà chắc tay, hai chân thẳng tắp tách sang hai bên, mông thịt vẫn chưa hết sưng đỏ sau một đêm, xinh xắn đáng yêu như trái đào, nhưng thứ đẹp đẽ hơn nữa chính là cái lỗ đỏ bừng ướt át bên dưới, môi âm hộ mơn mởn, thịt mềm đỏ mọng, tựa như một bông hoa đang nở rộ, mà vài giọt tinh trắng đục còn tăng thêm nét gợi cảm cho nó.

Hắn dùng dương vật thô to cứng ngắc cạ mạnh vào mu lồn, hai tay vừa bóp vừa sờ eo anh, da thịt của Hàn Gia Nghệ trơn bóng mịn màng, dưới eo còn có lớp cơ mỏng, anh bị hắn chạm đến hô hấp rối loạn, khuôn mặt xinh đẹp nhuốm màu đỏ lựng, anh chưa bao giờ thử làm tình dưới sự thống trị của một người đàn ông khác, nhưng sau khi thử rồi, cơ thể anh lại xuất hiện một ký ức khó quên, niềm vui trong cơ thể dễ dàng bị cuốn theo.

Hơi thở của dục vọng lưu chuyển giữa hai người, cho dù lý trí của Hàn Gia Nghệ không cho phép anh xúc động, nhưng cơ thể anh đã sớm thích nghi với nó rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro