Chương 9
Váy, gương
***
Bá tước ôm Thus vào trong ngực, hôn lên trán, chóp mũi và khóe môi của cậu. Anh áp nhẹ môi mình lên môi cậu, thì thầm hỏi: "Bé ngoan, nói tôi nghe tại sao lại vùi mình trong quần áo của tôi thế này?"
Thus đưa tay và đuôi quấn chặt lấy người đàn ông, vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ lên môi anh: "Anh về trễ quá... Em đã đợi rất lâu rồi."
"Nhớ tôi không?" Leslie phát ra tiếng cười vui vẻ, hôn con rắn của mình.
Bàn tay anh luồn vào lớp áo sơ mi trên người cậu vuốt ve những chiếc vảy mềm trên eo, rồi nắm chặt lấy vai cậu kéo sát về phía mình.
Nụ hôn không hề dịu dàng khiến Thus phát ra những tiếng phản kháng mơ hồ, tay cậu muốn đẩy Leslie ra nhưng lại bị anh kiềm chặt không cho nhúc nhích.
"Trên người em vẫn còn mặc quần áo của tôi..."
Thus chống tay lên vai anh lùi lại một chút, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào người đàn ông hỏi: "Không được sao? Mỗi lần anh đến xem em đều mặc chiếc áo này."
Cậu tựa vào vai Leslie, đôi mắt cụp xuống nói nhỏ: "Mỗi lần gặp đều thấy anh mặc chiếc áo này."
Leslie im lặng một lúc, sau đó cởi chiếc áo khoác đen trên người cậu ra.
"Tôi đã ở đây rồi, chẳng cần phải lấy quần áo thay thế vị trí của tôi nữa." Bá tước ném chiếc áo sang một bên, nâng khuôn mặt cậu lên nhẹ nhàng hôn vài cái. Anh ôm trọn cậu vào trong lòng ngực của mình, dùng hơi ấm của mình để sưởi ấm cho cậu.
Leslie bế Thus đi về phía tủ quần áo, ra hiệu cho cậu mở cửa tủ ra.
Cậu vươn tay mở cửa thấy bên trong là một hàng váy dài được treo ngay ngắn.
"Đây đều là váy của mẹ tôi." Leslie vòng tay ôm lấy cậu, kề sát bên tai cậu thì thầm: "Chọn một chiếc mà em thích đi cưng à, em mặc lên sẽ rất đẹp."
Anh không đưa con rắn của mình đến buổi dạ hội, bản thân cũng chẳng nhảy bản nhạc nào ở đó, tự dưng khi không lãng phí khoảng thời gian vô ích đều là vì cậu.
Bá tước nhất định phải bù lại trên người cậu.
Lúc còn ở trong lều của rạp xiếc Thus đã từng thấy rất nhiều váy của phụ nữ, nhưng chưa từng có chiếc nào có thể so sánh được với những chiếc váy ngay trước mặt.
Cậu vươn tay lựa chọn, bỏ qua màu xanh lam, màu đen và màu xanh lục cuối cùng dừng lại ở một chiếc váy màu đỏ.
"Thích chiếc này à?" Leslie hỏi.
Thus gật đầu: "Giống màu hoa."
"Ây.... Em đúng là..." Leslie đặt cậu ngồi xuống chiếc ghế gần đó, tự tay lấy chiếc váy ra ướm lên vai cậu.
Làn da trắng như tuyết và mái tóc đen nhánh kết hợp với chiếc váy màu đỏ thắm. Bá tước nhìn ngắm con rắn dưới ánh sáng lập loè của ngọn nến, bắt đầu tự hỏi thượng đế đã nghĩ những gì mới có thể tạo ra một sinh vật đẹp đẽ đến vậy.
Thus bỗng nhiên né tránh sang một bên, nói: "Em không muốn mặc."
"Tại sao?" Leslie quỳ một gối trên sàn, ngẩng đầu lên hôn nhẹ khóe môi cậu: "Em mặc vào chắc chắn sẽ rất đẹp, giống một đóa hoa hồng đỏ vậy."
Thus nhìn anh: "Đó là đồ dành cho phụ nữ, em không phải phụ nữ."
Leslie mỉm cười: "Nhưng em cũng đâu phải đàn ông."
Anh chăm chú nhìn con rắn trước mặt: "Em là con rắn của tôi."
Thus bị anh giữ chặt lấp kín đôi môi, một hồi sau cuối cùng cũng chịu mặc chiếc váy đỏ ấy vào người, vì vòng eo quá nhỏ nhắn nên dù chưa có nới thắt eo cũng không cảm thấy chật chội.
Chiếc váy dạ hội hở lưng khiến cậu cảm thấy hơi lạnh, vòng tay quanh cổ Leslie lẩm bẩm than thở mấy câu. Bá tước dịu dàng dỗ dành nhưng ánh mắt lại dán chặt vào tấm gương đối diện, thấy chiếc đuôi xanh lục lấp ló dưới lớp váy xòe.
Anh đưa tay vuốt ve từ trên cổ xuống xương quai xanh, rồi cúi xuống hôn lên khóe môi cậu nói: "Cổ em hơi trống trải."
Thus lại rúc sát vào lòng anh: "Lạnh..."
Leslie ôm lấy eo cậu, mở ngăn tủ bên cạnh lấy ra một chiếc vòng cổ đá quý đeo lên cổ cậu.
Những viên đá xanh lục trùng với màu vảy của cậu, dưới ánh nến và ánh trăng nó tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh đầy mê hoặc. Thus cúi xuống vẫn không thể nhìn rõ hình dáng chiếc vòng cổ, đành phải xoay người trườn tới trước tấm gương.
Leslie đi theo phía sau nhìn bóng dáng của cậu trong gương, cúi xuống hôn lên bờ vai trần của cậu vài cái rồi bất ngờ xốc váy lên chui vào bên trong.
Thus sợ hãi kêu lên một tiếng, muốn kéo Leslie ra nhưng lại cảm nhận được phần vảy mềm mại nhất đang bị anh liếm hôn. Hơi nóng từ trong miệng người đàn ông phả lên lớp vảy lạnh, cậu vịn vào tấm gương sợ mình sẽ đè lên người đang ở bên trong váy, ai ngờ lại càng giúp anh được đà vuốt ve hơn.
Ngón tay đút vào trong cái lỗ nhỏ vừa mới chảy ra một chút chất lỏng thọc vào rút ra, Leslie ôm lấy đuôi của Thus liếm láp dương vật nhỏ đã nhô ra ở phía sau vảy.
Thus che miệng mình lại run rẩy vặn vẹo cơ thể, lại bị người đàn ông hung hăng đút thêm một ngón tay khác vào cái lỗ phía sau.
Chiếc váy ở trong gương liên tục nhấp nhô lên xuống vì động tác của anh, Thus đưa tay đè xuống lung tung, gọi tên Leslie bảo anh mau chui ra khỏi váy.
Tiếng cười của Leslie phát ra từ dưới váy, ngón tay trong mông đã tăng thành ba ngón đang đâm ngoáy liên tục phát ra tiếng nước dâm dục.
Bá tước hôn vào dương vật nhỏ đã cương lên của cậu, hỏi: "Kêu tôi đi ra? Hay là kêu ngón tay của tôi rút ra?"
Thus nắm chặt tấm gương, cố nén tiếng nức nở trong cổ họng: "Anh... Anh ra ngoài đi."
Bá tước rút ngón tay ra, xốc váy lên trực tiếp ôm chầm cậu vào trong lòng ngực.
Anh kéo tay cậu qua cởi quần cho mình, dùng đôi bàn tay hơi lạnh vuốt ve dương vật đã cương cứng ngắc nãy giờ.
Cậu bị hôn đến thở hổn hển, nói: "Váy của mẹ anh sẽ... sẽ..."
"Đừng bận tâm."
Leslie chẳng quan tâm đến bộ váy của mẹ mình chút nào, anh đè cậu lên tấm gương hung hăng nhấp mạnh vào.
Bây giờ anh chỉ muốn chiếm hữu con rắn của mình.
Thus mặc váy quỳ trên mặt đất, trong gương chỉ thấy được thân trên vì anh địt phía sau mà đong đưa không ngừng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt đẫm lệ và tiếng nức nở rên rỉ bị kìm nén trong cổ họng, cực kỳ giống một người đàn bà dâm đãng đang lén lút vụng trộm ở chốn không người.
Chiếc vòng cổ nạm đá quý đeo trên cổ lủng lẳng đập vào ngực cậu, Leslie nắm lấy eo cậu túm cổ áo kéo xuống, bộ ngực vốn phẳng lì bị bộ váy thít chặt ép thành hình dạng bầu ngực của phụ nữ.
Đôi bàn tay to của người đàn ông bóp nắn núm vú, khiến Thus không khỏi kêu lên đau đớn: "Đau quá..."
Leslie nâng cằm cậu lên trao một nụ hôn say đắm, đôi tay vẫn mân mê bầu vú bị váy thít chặt, ngậm lấy lưỡi cậu hỏi, "Em thấy sướng không, bé yêu?"
Cái lỗ dưới thân bị đụ cho chảy nước lênh láng, tư thế tiến vào từ phía sau lại đâm vào trúng điểm nhạy cảm trong cơ thể cậu. Leslie dùng sức nện mạnh lên nơi đó, thấy đôi mắt của Thus đỏ hoe không là đang sung sướng hay đau đớn nữa.
Cậu nức nở cầu xin, "Nhẹ một chút đi, Leslie."
Con rắn trong gương ngẩng cao đầu, rõ ràng là một loài săn mồi nhưng lại bị con người cắn vào cổ, để lại vô số vết hôn đỏ ửng trên cổ.
Động tác của Leslie bắt đầu trở nên nhẹ nhàng chầm chậm lại, anh xé mạnh phần dưới của chiếc váy rồi kéo cổ áo xuống tận ngực, hai bầu vú trắng nõn bị thít chặt lại xoa nắn một hồi đã biến thành màu hồng phấn.
"Bé yêu, nhìn vào gương đi..." Leslie dụ dỗ con rắn nhìn mình đang bị xâm phạm trong gương.
Thus mở to mắt nhìn thấy bản thân đang bị Leslie ôm trong ngực, đôi tay của người đàn ông vẫn còn đặt trên ngực cậu xoa nắn loạn xạ, chiếc vòng cổ ngọc lục bảo trên ngực cũng vì hành động của bá tước mà lắc lư qua lại.
Leslie véo núm vú của cậu mân mê nhào nặn nó, động tác dưới tác cũng không ngơi nghỉ giây nào.
"Bé yêu, buổi khiêu vũ không có em thực sự rất nhàm chán."
Leslie phàn nàn, buông tha bộ ngực của cậu ra rồi vén chiếc váy phía trước lên, phía dưới vừa nắc vừa vuốt ve dương vật nhỏ của cậu.
"Lẽ ra tôi nên ở nhà với em." Bá tước cắn vào tai cậu nói, "Để em mặc váy cho tôi xem, em đẹp hơn bọn họ nhiều..."
Bọn người hầu ngoài cửa nghe thấy tiếng nức nở và rên rỉ phát ra từ trong phòng, liếc mắt nhìn nhau rồi tự giác bước ra xa vài bước.
Khi quản gia Joe đã tắm rửa rồi thay xong một bộ quần áo sạch đi tới, Leslie cũng vừa lúc bọc kín Thus trong bộ đồ của mình bế ra khỏi phòng.
"Thưa ngài." Quản gia bước tới chào.
Leslie: "Chuẩn bị đồ ăn đi, bảo hắn nấu món súp khoai tây mà cậu ấy thích nhất."
Quản gia gật đầu, quay lại bảo người hầu chuẩn bị.
Bá tước bế con rắn của mình cùng đi tắm rửa, sau đó lại kêu người hầu mang đến một chiếc váy ngủ bằng lụa mềm mại dỗ dành cậu mặc vào, ôm cậu ngồi lên giường cùng dùng bữa khuya vừa được chuẩn bị gấp rút.
Cậu vùi đầu vào trong lòng ngực của bá tước, kéo tay anh đặt lên bụng mình than thở: "Thấy hơi khó chịu."
Leslie dùng tay xoa xoa bụng cậu, mỉm cười hỏi: "Có phải lúc đầu anh làm hơi mạnh không?"
Thus đẩy anh ra, trở mình sang chỗ khác như đang giận dỗi.
Bá tước bật cười thổi tắt ngọn nến trên đầu giường, nằm ở phía sau vòng tay qua ôm chặt lấy cậu vào trong lòng, nhẹ nhàng nói lời chúc ngủ ngon bên tai cậu.
Thus không đáp lại, nhưng vẫn lặng lẽ dùng đuôi mình quấn lấy chân của anh.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro