Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

❋ Chương 113 Cùng thê thư

Editor: Trứng muối

Ở triều đại này nữ tử địa vị cũng không thấp, nữ tử tham gia chính sự không ít, đều lấy sa mành cách nam nữ quan viên, Phù Bích chưa bao giờ kiêng dè cùng nam tử gặp mặt trên triều, mỗi tháng cũng luôn có mấy ngày không đi thượng triều, bất quá hôm nay bất đồng, việc luận công ban thưởng là ngày trọng đại, không có quan viên vắng mặt, mọi người đều sẽ tùy tâm mà làm, hoặc chirmang tính tượng trưng mà cùng các tướng sĩ chúc mừng.

Phù Bích để Tống Minh Hi đi trước, tự mình đi sau, phát hiện túi tiền trên người không biết rớt đi đâu, nàng còn tính toán thuê chiếc xe đưa mình về.

Chỉ có thể về phòng tìm kiếm, kết quả tìm một vòng cũng không tìm được túi tiền, nhưng lại nhìn thấy một cái đồ vật kỳ quái.

Mở rương ra, một xấp thật dày.

Trên bìa viết: Cùng thê thư

Nhìn thấy chữ chính là Tống Minh Hi viết.

Phù Bích trong lòng nghĩ, đọc trộm thư của người ta thật không đạo đức, nhưng trong lòng lại tò mò, trong lòng nghi hoặc, Tống Minh Hi làm sao đã cưới vợ, hắn nếu là đã cưới vợ còn đối với mình như vậy, đời này lại thêm một Trần Thế Mỹ sao .

Nghĩ vậy, ngón tay nàng đặt ở phong thư nắm chặt để lại một chút dấu vết.

Liền ném sự áy náy sang một bên, một bên mở một phong thư ra

"A Bích..."

Phù Bích bĩu môi, ai là thê tử hắn, thật to gan.

"Trong kinh nay bình an không? Biên quan khổ hàn, lại không thú vị, ta phát hiện trong khe đá hoa cũng có thể nở, hỏi bá tánh nơi đây, hoa này tên là Phục Hy Lan, có thể làm thuốc, trị được nhiều loại bệnh, nếu có thể mang về Trung Nguyên, sẽ tạo phúc cho không ít người..."

Hắn ở biên cương xa xôi, vẫn để tâm đến bá tánh, nhưng thật ra lệnh khiến người kính nể, Phù Bích lại mở thêm một phong.

Phía trước vẫn như cũ là thăm hỏi quan tâm tình hình của nàng gần đây, sau đó nói chuyện tỷ thí ở trong quân.

"...Hắn bị ta đánh ngã ra sau, ta kêu tất cả người còn lại cùng nhau lên, nhưng bọn họ năm người cùng nhau lên, cũng không thắng nổi ta ba chiêu, thật không biết làm sao lại được tòng quân, ta liền đem giáo thương pháp của phụ thân dạy cho bọn họ, tướng quân nói thương pháp gia truyền nha ta không tồi, có thể dùng để huấn luyện hằng ngày, ta cảm thấy cũng tốt, liền tính ta chết, Tống gia thương pháp cũng sẽ không thất truyền..."

Từ giữa những hàng chữ Phù Bích có thể hình dung được Tống Minh Hi mang theo một chút đắc ý, nhìn nhìn nước mắt liền rơi xuống.

Tống Minh Hi so với ai khác đều thực nguy hiểm, ăn bữa hôm nay lo bữa ngày mai, may mắn hắn đã trở về nguyên vẹn, nếu có chuyện ngoài ý muốn...

Phù Bích cũng không dám nghĩ, nàng vùi đầu vào đầu gối.

Còn tốt, hắn đã trở lại.

Nàng còn còn muốn mở thêm một phong, nhưng lại thấy phía dưới lá thư kia, là một cái phong bì chói mắt, nàng nhận ra được, đây là triều đình in và phát hành, một khi tướng sĩ tòng quân đều phải viết —— di thư.

Tay Phù Bích có chút run, không dám đụng vào.

Nàng tuy rằng biết Tống Minh Hi còn nguyên vẹn, nhưng là, nhưng là trong lòng nàng còn nỗi sợ mất đi hắn.

Ngay lúc nàng đang do dự, cửa mở ra.

Phù Bích nhanh chóng thu tay lại, giả bộ mình chỉ là đang sửa sang lại đồ vật.

Người đứng ở cửa nàng không quen: "Điện hạ, Tống đại nhân phân phó xe ngựa đến đón người, hiện ở ngoài cửa, mời ngài đi bên này."

Phù Bích ho khan hai tiếng, vỗ vỗ váy, lúc này mới ra cửa lên xe.

Nàng ngồi xong, mới nói: "Làm sao biết thuê xe chở ta về?"

Người nọ nói: "Đại nhân cẩn thận, nghĩ điện hạ không xe không có phương tiện, trước khi đi phân phó tiểu nhân mướn xe tới đưa điện hạ hồi phủ, tiểu nhân đến chậm, trưởng công chúa điện hạ chớ trách."

"..."

Binh lính nói: "Điện hạ chớ sợ, ta là thân binh của đại nhân, có thể tin được, không phải người ngoài, tuyệt không đem chuyện điện hạ ở trong phủ Tống đại nhân qua đêm nói ra ngoài."

"..."

Lời này nói không bằng không nói, nhiều chuyện lại càng giận.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro