Chương 3 : Tôi sẽ bẻ cong anh !
Hữu Thiện Hạo vừa tan học thì đã kéo Lý Đại Huy chạy lên lớp của Bùi Trân Ánh và Lại Quan Lâm . Mọi người đã về hết nhưng sao chưa thấy Trân Ánh và Quan Lâm nhỉ ? Hữu Thiện Hạo ghé mắt vào nhìn , thì ra là bọn họ đang chơi game . Thấp thoáng thấy bóng dáng của Thiện Hạo và Đại Huy , Trân Ánh vẫy tay chào hai cậu . Quay qua chọt chọt Lại Quan Lâm , sau đó cười thật tươi . Một tay cầm cả cặp của mình với Quan Lâm , tay còn lại kéo Quan Lâm ra chỗ cửa lớp , nơi có Thiện Hạo và Đại Huy . Lại Quan Lâm vừa thấy Hữu Thiện Hạo thì trợn mắt . Tên nhóc này hôm nay còn dám đến đây gặp ông . Về phần Hữu Thiện Hạo , vừa thấy Lại Quan Lâm đi tới thì mắt hiện lên hai trái tim , thật hết chỗ nói . Lại Quan Lâm nói với Bùi Trân Ánh :
" Mày , đưa Đại Huy về trước đi , đem cả cặp của tao cho bác Lý nhé "
Người Lại Quan Lâm tỏa ra sát khí , đến cả Lý Đại Huy đứng gần đó cũng giật mình . Kéo kéo tay áo Bùi Trân Ánh , ra hiệu cho anh rời khỏi chỗ này . Trân Ánh nắm tay Đại Huy , mau chóng đưa cậu ra chỗ khác . Nhưng nghĩ đi , với bản tính nhiều chuyện ngấm sâu trong máu , dễ đàng gì buông tha chuyện đó . Trai đẹp nhất trường muốn nói chuyện với trùm ngạo kiều mà . Anh kéo Đại Huy vào bức tường gần đó để nghe lén
" Lại Quan Lâm à , cơm tôi làm cho anh ăn ngon không ? " - Hữu Thiện Hạo lúc này hai mắt hiện lên hai trái tim rõ rệt , cười e ngại hỏi
" Ngon ! Ừ ! Ngon lắm đó " - Lại Quan Lâm cười , mồm rặn từng chữ
" Thật chứ ? " - Hữu Thiện Hạo mừng rỡ
Cậu rất là vui nha , lần đầu tiên làm mà đã thành công như vậy rồi , Haha , khám phục bản thân quá . Lại Quan Lâm thấy Đựợc sự vui sướng của Hữu Thiện Hạo , tức giận lên đến đỉnh điểm . Cái gì thế ? Nghĩ sao vậy ? Anh hỏi cậu :
" Cậu ăn không ? Tôi đưa cho cậu ăn "
" Ăn chưa hết à ? Ngon mà sao anh không ăn hết ? " - Hữu Thiện Hạo chu môi hỏi
Mặt cậu lúc này trông dễ thương thật nha , nhưng sao trong mắt ai kia lại xấu xí đến vậy nhỉ ? Nếu không bị đánh bầm dập và cho ăn đồ ăn sống thì có lẽ hình tượng của cậu trong mắt anh sẽ được cải thiện đôi chút .
" Ngon lắm ! Cơm sống này ! Trứng sống này ! Thịt mặn này ! Ăn ăn cái khỉ khô ! " - Lại Quan Lâm tức giận hét lên
Hữu Thiện Hạo ở ngoài này , hai tròng mắt mở to , cái gì thế này , cậu hỏi anh :
" Sao bạn nãy anh khen ngon mà ? Mà tôi nấu dở thật sao ? " - Nội tâm cậu như sụp đổ , thật là nhục nhã quá đi mà
" Không lẽ tôi đùa cậu ? Cậu tin tôi khen cậu nấu ngon à ? Cậu tin người vãi í ! Mà nè lúc nãy khi nhận được hộp cơm của cậu í , tôi đã định tha thứ cho cậu vì chuyện cậu đánh nhầm tôi hôm trước . Nhưng......."
" Nhưng sao anh ? "
" Cũng nhờ hộp cơm đó , tôi cũng đã thấy đổi ý kiến rồi " - Nói rồi chỉ tay vào mặt Hữu Thiện Hạo - " Từ nay........ Tôi ...... Cấm cậu..... CẤM CẬU KHÔNG ĐƯỢC ĐẾN GẦN TÔI " - Anh nhấn mạnh câu cuối
Nói xong rồi Lại Quan Lâm lập tức bỏ đi . Bùi Trân Ánh và Lý Đại Huy vừa thấy Lại Quan Lâm đi ra thì kéo tay nhau chạy đi . Ở đó nữa không chừng bị phát hiện cũng nên . Hữu Thiện Hạo nghe xong câu nói đó , cũng như khắc tâm được . Cậu chạy theo anh , hét to :
" Này nhé ! Lại Quan Lâm , anh đừng tưởng anh nói như thế tôi không dám làm ! Tôi , Hữu Thiện Hạo , sẽ theo đuổi anh , theo đuổi anh đến tận cùng thế giới ! Anh càng xua đuổi thì tôi sẽ càng đến gần anh ! "
Lại Quan Lâm tím mặt , hét toáng lên :
" Này , tôi.... Tôi cấm cậu đến gần tôi ! "
" Vậy thôi , tôi sẽ càng tiến đến gần anh hơn thôi ! " - Hữu Thiện Hạo lè lưỡi rồi bỏ đi
Bây giờ nếu có người thấy bộ dạng của hai người này thì không biết sẽ ra sao đây ? Có ai ngờ một Lại thiếu lạnh lùng , ít nói thế mà bây giờ lại nhỏ mọn , chấp nhặt người khác như vậy . Một đại ngạo kiều rất trẻ con , kì cục . Rất là mất mặt đó nha .
" Này , anh không ngờ Lại Quan Lâm có thể nói chuyện được hơn hai câu với người khác trừ anh đó " - Bùi Trân Ánh nó với Lý Đại Huy khi cả hai đã yên vị trên xe của mình
" Cậu ta thật trẻ con , lại đi chấp nhặt những chuyện nhỏ như thế với Thiện Hạo " - Lý Đại Huy bĩu môi
Nhìn xuống chân , thấy cặp của Lại Quan Lâm . Bùi Trân Ánh nuốt nước bọt . Thôi chết , quên đưa nó cho bác Lý rồi . Mà thôi kệ đi, ai bảo nó đưa mình làm gì.....
~~~~~~~~>>~~~~~~~~
" Cặp của mày đấy ! Thằng ăn hại " - Bùi Trân Ánh uể oải xách cặp của Lại Quan Lâm bước vào nhà ăn , ném nó cho cậu ta rồi tự tìm một chỗ để yên vị .
" Mày dám à ? " - Lại Quan Lâm một tay ôm cặp , tay còn lại đã sớm cuộn lại thành nấm đấm mà giơ lên
" Thôi đi gọi món đi " - Bùi Trân Ánh bảo với Lại Quan Lâm
" Mày đi lấy đi , nói nhiều thế " - Lại Quan Lâm mặt không cảm xúc khi thấy có nhiều người tập trung về phía mình
Bùi Trân Ánh bưng khay đồ ăn ra , vừa bỏ vào miệng được hai miếng thì nhưng lại vì thấy mọi người tập trung quá đông , các bàn được kê lại sát bàn của mình . Đột nhiên có tiếng nói của một cậu thanh niên :
" Nhìn kìa , Là Hữu Thiện Hạo đó ! Thật đẹp nha ! "
Sau đó tất cả mọi người lại dạt ra hai bên . Anh thầm cảm ơn tên Thiện Hạo nào đó . Lại cắm cúi tiếp tục ăn . Anh chẳng đủ nhiều chuyện để chú ý chuyện đó đâu
" Cộc cộc ! " - Tiếng gõ bàn vang lên , khẽ nhăn mặt , Lại Quan Lâm ngước mặt lên :
" Tôi đã bảo cậu đừng đến gần tôi mà ! "
" Tôi chỉ là có chuyện muốn nói với anh thôi ! " - Hữu Thiện Hạo nói
" Còn tôi ! Tôi chẳng có chuyện gì để nói với cậu cả ! Ánh Bùi , đi thôi ! " - Lại Quan Lâm vừa dứt câu thì đứng dậy , bỏ đi
Bùi Trân Ánh ngơ nhác , thấy Lại Quan Lâm bỏ đi thì cũng phải co giò lên mà chạy theo . Nhưng Hữu Thiện Hạo đâu phải dạng vừa , cậu chạy theo . Đẩy Trân Ánh lùi về phía sau , Bây giờ khoảng cách giữa hai người gần lắm nha
" Này ! Lại Quan Lâm ! Đứng lại đó ! Tôi bảo anh đứng lại ! " - Hữu Thiện Hạo hét lên
Lại Quan Lâm giật mình , nhíu mày quay sang nhìn Hữu Thiện Hạo
" Chuyện gì ? "
Phải nghe cậu ta nói thôi , con người cậu ta thật phiền phức - Quan Lâm pov's
" Tôi thích anh ! Chính là rất thích anh ! Anh làm bạn trai tôi đi ! " - Hữu Thiện Hạo hét lên
Mọi người xung quanh nhạc nhiên , mặt Hữu Thiện Hạo thì đỏ bừng lên . Bước nhanh về phía cậu , Mặt đối mặt :
" Cậu bị điên sao ? " - Lại Quan Lâm dí ngoan tay vào trán Hữu Thiện Hạo - " Tôi là TRAI THẲNG , là TRAI THẲNG đó "
" Trai thẳng à ? Vậy anh chờ đi sẽ có ngày tôi BẺ CONG anh " - Hữu Thiện Hạo quả quyết
" Vậy sao ? Tôi thách cậu đấy " - Nói rồi Lại Quan Lâm bỏ đi
" Cứ chờ đi , tôi sẽ bẻ cong anh , sẽ đặt anh dưới thân tôi ! " - Hữu Thiện Hạo hét to
Sau đó , cậu quay lưng lại tuyên bố :
" Mọi người làm chứng nhé , là anh ấy thách tôi ! Và từ nay tôi cấm mọi ngươif đến gần hoặc tán tỉnh Lại Quan Lâm , vì anh ta là của tôi . Là của Hữu Thiện Hạo "
" Nhà tôi có mười cái mạng cũng không dám đến gần Hữu Thiếu nhà cậu ! " - mấy cô gái gần đó bĩu môi
" Vậy thì tốt "
-TBC-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro