
Chương 88: Cắm vào đi
Những lần hôn môi trước đây của hai cha con, đều đặc biệt mãnh liệt, mỗi lần đều là khi chịch nhau đến lúc hứng tình, không kiềm chế được mà ôm hôn nồng nhiệt, nhưng lần này không giống, họ không làm gì cả, cũng chỉ là an tĩnh hôn môi, miệng chạm miệng vào nhau.
Nụ hôn dịu dàng triền miên như vậy làm tim Minh San đập nhanh hơn, da đầu tê dại.
Minh San thật sự không dám nghĩ lại, vì sao mình lại trở nên cam tâm tình nguyện như thế, nam nhân này là phụ thân nàng, trước kia nàng kính trọng hắn như vậy, xem hắn như bầu trời của mình, nàng sao có thể... sao có thể động lòng với phụ thân ruột thịt của mình?
Chẳng lẽ là bị phụ thân địt lâu rồi, đầu óc cũng bị địt đến choáng váng sao?
"Ưm..." Minh San buông tay ra, nghiêng mặt sang một bên, thở dốc từng ngụm.
Tiếng tim đập của nàng lớn đến mức chính mình đều nghe thấy, cũng không biết phụ thân nghe được không.
Thích Kỳ Niên còn chưa hôn đủ, ôm eo nàng, cúi đầu hôn gương mặt và cổ nàng, một đường đi xuống hôn đến xương quai xanh nàng.
"Bảo bối, đêm nay ngủ ở bên này," Hắn khàn giọng đề nghị.
"Không được," Minh San không hề suy nghĩ từ chối, mẫu thân ở phòng nhỏ cách vách, nàng sao có thể ở lại chỗ phụ thân, vạn nhất bị phát hiện làm sao bây giờ?
"Bảo bối..." Hắn dỗ dành nàng giọng nhẹ nhàng, tiếp tục dùng khổ nhục kế: "Vai ta đau, còn say tàu..."
Vừa nghe hắn nói vai đau, Minh San lập tức lại mềm lòng, quả thật là đau lòng hắn bị thương còn phải vất vả đi lại như vậy, do dự một lát, nàng nói: "Ta lại ở bên người một lát đi, trễ chút lại trở về."
Hai người ở riêng Thích Kỳ Niên liền không đứng đắn, vừa ôm nàng hôn loạn, vừa đưa tay thăm dò vào dưới y phục nàng, sờ vú nàng.
Minh San đỏ mặt đẩy hai cái, không thể đẩy tay hắn ra, chỉ có thể mặc hắn sờ.
"Bé đĩ, sướng không?" Hắn ghé vào tai Minh San, nhỏ giọng hỏi nàng, cách quần áo đều có thể nhìn ra động tác trên tay hắn dùng sức cỡ nào, xoa đến hai bầu vú đều biến dạng.
Minh San xấu hổ muốn chết, dứt khoát quay mặt đi, không nhìn hắn .
Thấy nàng không chịu trả lời, Thích Kỳ Niên trừng phạt nắm lấy một bên núm vú nhỏ của nàng, dùng chút lực, kéo nó ra ngoài, kéo cho nó dài ra, lại hỏi: "Thích bị chơi vú không?"
"A..." Minh San rên nhẹ, bị kéo có chút đau, vội nắm lấy tay hắn, nhỏ giọng nói: "Người đừng kéo, kéo nữa sẽ hỏng mất."
Thích Kỳ Niên lại ép hỏi nàng: "Vậy con nói cho ta biết, có thích ta chơi vú con không?"
Minh San liếm liếm môi đỏ bị hôn sưng, gật đầu, nhỏ giọng nói: "Thích, thích..."
"Hả?" Hắn lại kéo núm vú nàng.
"A..." Minh San nhỏ giọng rên rỉ: "Thích, thích phụ thân chơi vú con..."
Bị ép nói ra lời dâm đãng như vậy, mặt Minh San đỏ đến mức sắp chảy máu, quả thực xấu hổ muốn chết đi được, nhưng cũng cảm thấy rất kích thích, chẳng trách khi phụ thân đụ nàng đều luôn nói những lời thô tục để kích thích nàng.
Lúc này Thích Kỳ Niên mới vừa lòng buông tay ra, giọng khàn khàn nói: "Tự mình vén váy lên, phụ thân muốn ăn vú con."
Minh San nghe vậy, cơ thể mềm nhũn, gương mặt càng nóng hơn.
Nhưng dục vọng trong cơ thể đã bị phụ thân trêu chọc dâng lên, nàng cũng không do dự nhiều, đầu tiên là cởi dây yếm, sau đó nắm vạt áo, từ từ vén lên trên.
Làn da trắng nõn mịn màng dần dần lộ ra, chậm rãi, một đôi vú đầy đặn và căng tròn cũng lộ ra trước mắt nam nhân.
Thích Kỳ Niên nuốt nước bọt, hô hấp trở nên nặng nề, hắn có chút vội vàng ghé sát lại, há miệng ngậm lấy núm vú hồng nhạt của nàng, dùng sức hút mạnh một cái.
"A..."
Minh San cảm thấy núm vú bị hút vừa sướng vừa tê dại, nhịn không được rên ra tiếng, nàng cũng không dám rên quá lớn tiếng, sợ bị mẫu thân ở cách vách nghe được.
Tưởng tượng đến giờ phút này mẫu thân nằm ở căn phòng nhỏ cách một bức tường, mà mình lại ở bên này chủ động vén áo lên, tùy ý để phụ thân ăn vú nàng, một luồng cảm giác trái đạo đức mãnh liệt nháy mắt trào lên trong lòng Minh San, làm nàng cảm thấy thẹn.
Nhưng bên cạnh sự xấu hổ, một luồng khoái cảm khác càng mãnh liệt hơn, càng kích thích hơn, lại kiểm soát chặt chẽ cơ thể và ý thức nàng, nàng căn bản không thể từ chối loại khoái cảm tình dục sinh ra từ cảm giác tội lỗi này.
Niềm vui sướng này, có thể dễ dàng đẩy người ta lên chín tầng mây, nhẹ nhàng bay bổng.
"Ư... A..."
Cơ thể Minh San hoàn toàn mềm nhũn, ôm đầu phụ thân, xem hắn mê muội liếm vú mình.
Ý dâm trào ra từ đáy lòng, làm nàng không kiểm soát được cơ thể mình, nâng chân lên ngồi lên hông phụ thân, nhẹ nhàng đung đưa eo mông, cọ xát dương vật phụ thân qua lớp vải.
Con cặc lớn kia đã sớm cương cứng, giấu ở trong quần, vừa cứng vừa dài.
Minh San áp sát lên, nhẹ nhàng cọ cọ, sướng đến mức rên hừ hừ liên tục.
Thích Kỳ Niên thật sự yêu chết cái vẻ dâm đãng bản năng này của nàng, một bàn tay sờ vào bên dưới váy nàng, rất nhanh đã sờ thấy ướt đẫm.
"Đồ dâm đãng, có phải muốn bị địt rồi không?"
"Ưm," Minh San rên nhẹ, rồi lại do dự nói: "Không được... Lát nữa còn phải về chỗ mẫu thân."
Thích Kỳ Niên đưa hai ngón tay cắm vào bướm dâm xinh đẹp của nàng, không nhanh không chậm thọc vào rút ra, nói giọng khàn khàn: "Đã ướt thành như vậy, làm sao trở về được?"
"Phụ thân..." Minh San vừa làm nũng vừa dâm đãng gọi hắn một tiếng.
Hắn bị câu dẫn đến không chịu nổi, vỗ vỗ mông nàng, nói giọng khàn đặc: "Lên, cởi váy ra bò lên trên giường."
Minh San cảm thấy lồn nhỏ nứng điên, cũng không chút giãy giụa hay do dự nào, cởi váy và quần lót ra, để nửa thân dưới trần trụi quỳ bò lên chiếc giường mềm, còn rất tự giác mà hạ thấp eo xuống, chổng mông lên, để lồn dâm hoàn toàn lộ ra trước mắt phụ thân.
Thích Kỳ Niên một tay cởi quần, móc cặc buổi ra, quỳ gối đi đến phía sau nàng, cầm cặc cọ cọ, sau đó nhún eo cắm vào.
Lồn nhỏ ngứa ngáy trống rỗng lại lần nữa được ăn cặc, Minh San sướng đến híp cả hai mắt lại, dâm đãng rên ra tiếng.
"A a~..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro