
Chương 80: Phụ thân, còn muốn....
Thích Kỳ Niên luôn là người trọng dục (nặng về dục vọng), lần này tìm được thú vui mới, hắn càng ôm cơ thể nữ nhi không chịu buông tay, cặc bự lúc thì đụ lồn dâm ở phía trước, lúc thì quấy đảo lỗ đít, hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Minh San đã rên không ra tiếng, mềm như bông nằm liệt trong lòng phụ thân, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Hai cái lỗ dâm bị địt đến đỏ rực, không khép lại được, hai lỗ dâm nhỏ mở rộng, từ từ chảy ra dịch trắng, đó đều là tinh dịch mà nam nhân không ngừng bơm vào trong.
Trước đây Minh San từng lo lắng, mình mỗi ngày bị phụ thân đụ bắn tinh vào trong như vậy, nói không chừng ngày nào đó sẽ mang thai, nhưng phụ thân bảo nàng không cần lo lắng, nói rằng mấy năm trước khi hắn đánh giặc, phần hông từng bị thương, suýt nữa không thể giao hợp, sau này tuy đã được chữa khỏi, nhưng đại phu lại nói với hắn, sau này hắn hẳn là sẽ không thể có con được nữa.
Nhiều năm trôi qua, hắn từng chơi nữ nhân không ít nhưng thật sự không có nữ nhân nào mang thai con của hắn nữa.
Cho nên khi trước nhị di thái mới có thể dựa vào việc mình có con trai của đại soái mà đi ngang trong phủ.
Biết được chuyện này, Minh San cũng không lo lắng nữa, nếu như nàng - một nữ tử khuê các đột nhiên lại có thai, thì thật sự không sống nổi nữa.
Thích Kỳ Niên người đầy mồ hôi nóng hừng hực, thở dốc ôm eo Minh San, dương vật màu đỏ tím cắm trong lỗ đít nàng, địt tàn bạo, địt đến mức lỗ đít chảy nước giàn giụa, co bóp không còn sức lực, cũng không thể kẹp chặt cặc bự của hắn được nữa.
Sau một trận địt cực nhanh, tinh quan của nam nhân buông lỏng, lại một lần nữa bơm tinh dịch vào lỗ đít của nữ nhi .
"Ha...đã cặc. Ha..."
"Ưm a a..." Minh San bị nóng đến mức rên rỉ dâm đãng mềm mại, nàng thật sự không còn chút sức lực nào, cảm giác cơ thể hoàn toàn tê dại.
Khoái cảm tột độ quanh quẩn trong cơ thể hai người, làm họ rất lâu đều không hồi tỉnh được.
Minh San không thể ngờ được, bị đụ lỗi đít cũng có cảm giác như vậy, nàng cứ nghĩ sẽ rất đau mới đúng.
Thích Kỳ Niên cũng không ngờ được, lỗ đít nữ nhi mới được khai phá lại có thể bị địt đến cao trào, dáng vẻ muốn sướng đến ngất xỉu.
Quả nhiên là một cơ thể dâm đãng vô cùng.
Sau lần bắn tinh này, cuối cùng Thích Kỳ Niên cũng không trêu chọc nàng nữa, ôm Minh San nằm ngả trên ghế sô pha, từ từ điều hòa hơi thở.
"Sau này tránh xa Từ Diệp một chút, đừng qua lại quá nhiều với hắn," Thích Kỳ Niên ôm nữ nhi, ghé vào tai nàng nói nhỏ.
Giọng điệu Minh San có chút lười nhác, hỏi lại hắn: "Vì sao?"
Thích Kỳ Niên cười khẩy, nói: "Lão cha của con nàng là thổ hoàng đế, hắn là người của quân chính quy, là cấp trên phái tới chiêu hàng, đối lập với ta, nói không chừng ngày nào đó hắn liền dẫn quân đến đánh lão cha con, con còn cảm thấy hắn là người tốt không?"
Minh San bĩu môi: "Ta vốn cũng không muốn gần gũi với hắn, chuyện hôm nay chỉ là tình cờ, nếu người nói rõ với ta sớm hơn, ta dù gặp mưa cũng sẽ không lên xe của hắn."
Là nữ nhi của Thích Kỳ Niên, bất kể lập trường phụ thân thế nào, nàng đều không chút do dự đứng về phía hắn.
Thích Kỳ Niên thấy thái độ này của nàng, hài lòng, cười nói: "Thôi vẫn là lên xe hắn đi, con gặp mưa ta sẽ đau lòng."
Minh San lén lẩm bẩm một câu: "Miệng lưỡi trơn tru."
Thích Kỳ Niên nghe thấy, mặt dày nói: "Ta quả thật miệng lưỡi trơn tru, con vừa nãy không phải vừa bị ta liếm sướng lồn sao?"
Minh San lập tức đỏ bừng mặt, nam nhân này thật sự quá không biết xấu hổ.
Nghỉ ngơi thêm một lúc, Thích Kỳ Niên mới bế Minh San lên lầu về phòng, cả người Minh San dính nhớp, khó chịu vô cùng, liền bảo phụ thân đi chuẩn bị nước ấm cho nàng tắm rửa.
Thích Kỳ Niên quay đầu lại phân phó Tiểu Thanh đi chuẩn bị nước.
Để tránh điều tiếng, những người làm việc ở dương lâu ban đầu đều bị gọi đi, không được phép bước vào chủ viện nửa bước, căn nhà to lớn như vậy, cũng chỉ còn có một mình Tiểu Thanh hầu hạ, công việc của nàng ấy gần đây đã tăng lên rất nhiều.
Chờ nước ấm được chuẩn bị xong, Thích Kỳ Niên lại ôm Minh San đi tắm, Minh San tựa như không có chân, bị phụ thân bế lên ôm xuống.
Bồn tắm bên này đủ lớn, hai người ngồi vào không gian vẫn còn dư dả, Minh San không muốn cùng phụ thân tắm chung lắm, bởi vì tắm rửa một chút là hắn liền không đứng đắn.
Lần này cũng vậy, Thích Kỳ Niên không cho Minh San động đậy, chỉ để nàng ngồi trong nước, để hắn giúp nàng tắm.
Minh San thật sự không chống lại được hắn, chỉ có thể mặc hắn.
Hai người ngồi đối mặt nhau, ánh mắt Minh San có chút ngượng ngùng, thỉnh thoảng liếc nhìn mặt phụ thân .
Nàng vẫn luôn biết phụ thân lớn lên anh tuấn uy vũ, khí độ bất phàm, nhưng nếu đem hắn và Từ Diệp ra so sánh, thật ra có chút khó phân biệt ai hơn ai.
Một người là tuổi trẻ khí phách hăng hái.
Một người là sự thành thục ổn trọng của thượng vị giả.
Nếu hỏi Minh San thích kiểu người nào hơn, trong lòng nàng vẫn thiên về sự ổn trọng hơn.
Thích... ổn trọng sao?
Thích?
Minh San bị hai chữ này làm cho giật mình.
Vội vàng thu lại tâm trí, không nghĩ linh tinh nữa.
Nhưng lại nhịn không được bắt đầu lén nhìn phụ thân, lần này ánh mắt nàng bị hắn bắt được, cười nói: "Muốn nhìn phụ thân thì cứ thoải mái nhìn, ta lại không ngăn cản con."
Minh San đỏ bừng mặt, vội quay đầu đi, không để ý đến hắn .
Thích Kỳ Niên đã sớm quen với dáng vẻ ngượng ngùng muốn cự còn nghênh này của nữ nhi, luôn xem đó là một loại tình thú.
Hắn cầm một chiếc khăn lông, nhúng vào nước xong, liền vớt lên cầm trên tay, cẩn thận lau người cho nàng một lúc.
Minh San trần truồng mặc phụ thân lau chùi, từ sau lưng lau đến ngực, cuối cùng dừng lại ở vú nàng, làm Minh San bị lau đến cả người mềm nhũn, khô nóng...
"Ư..." Nàng nhỏ giọng rên rỉ: "Phụ thân, còn muốn..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro