Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60: Đi xem bệnh

Minh San bị phụ thân đè xuống trường kỷ giã lồn hai lần mới miễn cưỡng buông tha cho nàng. Ở lần cao trào cuối cùng, nàng mềm nhũn ngã xuống giường mà mãi chưa tỉnh táo lại được, là phụ thân đã lau khô người cho nàng, rồi giúp nàng mặc quần áo.

Khi cùng phụ thân trở về Thanh Viên, bước chân Minh San cứ như bay bổng. Phụ thân muốn đưa tay đỡ nàng, nhưng bị Minh San né tránh. Trong viện nơi nào cũng có người, quá thân mật tóm lại là không tốt.

Dù hai người có ngầm dâm loạn thế nào, nhưng ở trước mặt người ngoài, Minh San vẫn muốn giữ chút thể diện cuối cùng này.

Thích Kỳ Niên hiểu rõ tâm tư nhỏ bé này của nàng, nên cũng tùy ý nàng.

Hai người trước sau bước vào Thanh Viên. Tiểu Thanh ra nghênh đón, khi nhìn thấy đại soái nụ cười trên mặt cứng đờ, rồi mới trì độn mà hô đại soái.

Thích Kỳ Niên không để ý đến nàng ấy, bước nhanh đi thẳng vào phòng Lâm thị.

Lâm thị đang tựa ngồi ở đầu giường ho khan. Thấy Thích Kỳ Niên vào, vội vàng che miệng cố nhịn tiếng ho xuống, thực sự rất khó chịu.

"Đại... Đại soái, khụ khụ, sao ngài lại đến đây?"

"Minh San nói muốn đưa tỷ đi bệnh viện của người nước ngoài ở Khánh thành khám bệnh." Hắn kéo một chiếc ghế lại, ngồi ở nơi không xa giường.

"Phải, đứa nhỏ này... khụ khụ... tự ý làm lớn chuyện, ta... khụ... bảo nó đi hỏi ý kiến ngài, khụ khụ khụ..."

Minh San vừa lúc bưng hai ly trà vào. Thấy vậy liền đặt chén trà xuống bàn, vội vàng đi qua giúp nương vỗ lưng xuôi khí.

Thích Kỳ Niên nhìn hai mẹ con trước mắt, nói: "Ho nặng như vậy, cứ đi xem thử đi."

Lâm thị nói: "Ta nghe theo đại soái, khụ khụ... Chỉ là Minh San từ nhỏ chưa bao giờ tách khỏi ta, ta đi xem bệnh cũng không thể mang theo con bé..."

Bà vốn định nhờ đại soái chăm sóc Minh San nhiều hơn, nhưng chưa nói xong đã bị Minh San ngắt lời: "Mẫu thân yên tâm, nữ nhi sẽ đi cùng người."

"Đường xá không gần, con là một nữ hài tử... khụ khụ... khụ khụ khụ..."

"Mẫu thân đừng vội." Minh San lại vỗ lưng cho bà.

Lâm thị thở dốc một lát, mới nói tiếp: "Đi bên đó cũng không dễ dàng sắp xếp."

Thích Kỳ Niên ngồi một bên nãy giờ không mở miệng, nghe đến đây mới nói: "Minh San muốn đi cũng được. Bên đó chúng ta cũng có nhà, lúc nào cũng có thể đến ở."

Minh San nghe vậy mắt sáng lên, quay đầu nhìn Thích Kỳ Niên: "Thật không?"

"Ừ, ta lừa con làm gì? Đó là một căn nhà kiểu Tây nhỏ."

Sau khi xác định có chỗ đặt chân, hai mẹ con lúc này mới vui mừng, đều nhẹ nhõm thở ra.

Thích Kỳ Niên lại nói: "Chuyện này không nên chậm trễ, đêm nay hai người dọn dẹp một chút, sáng sớm ngày mai ta sẽ sắp xếp người đưa hai người qua đó."

Khuôn mặt nhỏ của Minh San lúc này mới nở nụ cười nhàn nhạt: "Đa tạ phụ thân."

Nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, lòng Thích Kỳ Niên nghĩ đến lại là bộ dạng nàng trần truồng, ở trong lòng hắn mà hôn hắn trước đó.

Khi đó nàng dâm đãng bao nhiêu, lúc này nhìn lại đứng đắn bấy nhiêu.

Tiểu yêu tinh!

Hắn thầm cười mắng một câu trong lòng.

Thích Kỳ Niên không ngồi lâu, liền đứng dậy muốn rời đi. Lâm thị vội bảo Minh San đưa phụ thân.

Minh San có chút không tự nhiên mà đi theo sau hắn ra ngoài.

"Không cần đưa." Người đàn ông quay đầu lại nói với Minh San: "Đêm nay ta còn sẽ tới đây."

Minh San tức khắc đỏ bừng mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Người... ở thư phòng không phải đã làm rồi sao?"

Hắn cũng hạ giọng: "Hai lần làm sao đủ? Đêm nay đừng ngủ sớm, chờ ta."

Minh San vừa thẹn vừa bực, nghĩ cách từ chối: "Không được, mai con còn phải dậy sớm."

Thích Kỳ Niên không để ý đến nàng, dù sao hắn vẫn cứ sẽ đến.

Nói xong lời không đứng đắn, hắn lại nói hai câu đứng đắn: "Hai ngày này ta có việc, không thể đi cùng hai người, sẽ để Trương phó quan đi giúp hai người chuẩn bị việc vặt. Chuyện tiền bạc cũng không phải nhọc lòng, ta sẽ an bài."

"Vâng, cảm ơn phụ thân."

"Thật sự muốn cảm ơn, đêm nay cho ta làm thêm mấy lần..."

Lời hắn còn chưa nói xong, Minh San đã tức giận quay người đi rồi.

Thích Kỳ Niên ngẩn người, ngay sau đó cười lớn thành tiếng.

Hắn lúc này mới nhận ra, thì ra trêu chọc nữ nhi cũng là một chuyện vui lớn.

Đêm đó, đại soái vẫn trèo cửa sổ phòng nữ nhi, lại đè nữ nhi không tình nguyện xuống dưới thân, địt nàng đến mức không còn sức để giận dỗi.

Sáng sớm hôm sau, Minh San ngáp dài, tinh thần uể oải mà cùng nương lên xe hơi. Tiểu Thanh cũng đi cùng để hầu hạ.

Lâm thị thấy dáng vẻ này của nàng, còn tưởng rằng nữ nhi lo lắng bệnh tình của mình nên lo lắng đến mất ngủ.

Minh San chỉ có thể hàm hồ đáp lời.

Mặc dù các nàng ngồi ô tô tới Khánh thành, nhưng vì vừa mới mưa xong, đường lớn cũng gập ghềnh lồi lõm. Xe đi trên con đường như vậy, tốc độ vô cùng chậm. Mãi cho đến giữa trưa, mới đến được Khánh thành.

Trước Trương phó quan đưa Minh San và nương đến căn nhà kiểu Tây mà Thích Kỳ Niên đã nhắc đến, để mọi người nghỉ ngơi trước và ăn một chút gì đó, buổi chiều mới sắp xếp đưa các nàng đi bệnh viện khám bệnh.

Căn nhà kiểu Tây "nhỏ" trong miệng Thích Kỳ Niên hoàn toàn không nhỏ chút nào, có hoa viên lớn, có đài phun nước, còn có bể bơi. Bên cạnh lầu chính còn có hai tiểu lâu, thoạt nhìn cực kỳ xa hoa.

"Căn nhà này là mời người nước ngoài đến xây, quy mô gần giống những căn nhà kiểu Tây mà các nhân vật lớn ở Thượng Hải ở, có lẽ còn xa hoa hơn một chút," Trương phó quan giới thiệu phòng ở cho Minh San.

Minh San cảm thấy rất mới lạ, tham quan lầu trên lầu dưới một lượt, còn ra cả hoa viên.

Sau khi tham quan xong, nàng đưa ra kết luận: phụ thân đại soái của nàng, xác thực là cực kỳ có tiền!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro