Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 56: Tiểu yêu tinh câu nhân

Thực ra Minh San là bị quan tâm quá sẽ bị loạn. Lâm thị là phu nhân nguyên phối Thích Kỳ Niên cưới hỏi đàng hoàng, bà bị bệnh nặng thì hắn đương nhiên phải chữa trị cho bà, dù Minh San không cầu xin, hắn cũng sẽ tự mình tìm một đại phu tốt tới.

Việc bắt Minh San làm nũng cầu xin hắn, chỉ là thủ đoạn tán tỉnh của hắn với bé yêu mà thôi, cũng chỉ có Minh San ngây thơ mà đi vào khuôn khổ.

Tuy nhiên, hiệu quả lại tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của Thích Kỳ Niên. Hắn còn tưởng nữ nhi sẽ ngại ngùng một thời gian.

Lúc này, cơ thể nàng mềm mại, giọng nói dịu dàng, lại dùng ánh mắt quyến rũ trêu chọc hắn, Thích Kỳ Niên bị câu dẫn đến choáng váng, cảm giác hồn phách đều bị câu đi. Đừng nói là đưa các nàng đi xem bệnh, cho dù nàng nói muốn mạng hắn, hắn cũng sẽ không chút do dự chết cho nàng xem.

Yêu tinh!

Thật sự là yêu tinh dâm đãng mê hoặc chết người không đền mạng!

Mặc dù dục vọng trong cơ thể đã gào thét muốn được giải phóng, nhưng bề ngoài Thích Kỳ Niên vẫn giữ vẻ trấn tĩnh, hỏi nàng: "Chỉ như vậy thôi sao?"

Sắc mặt Minh San lập tức đỏ bừng, quả thực mắc cỡ chết đi được. Nàng dựa vào ngực phụ thân, khẽ hỏi: "Như vậy còn chưa đủ sao?"

Thích Kỳ Niên vươn cánh tay ôm lấy eo nàng, bàn tay xoa xoa một cách ám muội ở sau eo nàng, giọng khàn khàn nói: "Vẫn chưa đủ, tiếp tục đi."

Trong chuyện tình dục, Minh San luôn bị động, và mọi kiến thức đều do hắn truyền thụ. Hiện tại bắt nàng chủ động quyến rũ hắn, nàng thực sự không biết phải làm gì. Nhớ lại những chuyện hai người đã làm trước đây, Minh San đều cảm thấy quá xấu hổ, nàng hoàn toàn không làm được.

"Phụ thân..." Đôi mắt nàng trông mong mà nhìn hắn, có chút ý xin tha.

Thích Kỳ Niên không có khả năng dễ dàng buông tha cho nàng. Phần lớn thời gian trước đây, đều là hắn mạnh mẽ ép buộc nàng. Hiện tại hiếm khi nàng nguyện ý chủ động, Thích Kỳ Niên đương nhiên phải nắm bắt cơ hội, tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời này.

Hô hấp Minh San có chút dồn dập. Nàng có thể cảm nhận được dục vọng giữa hai chân phụ thân, cứng như vậy thô như vậy, đang chậm rãi cọ xát hạ thân của nàng, cọ đến mức toàn thân nàng mềm mại, tứ chi mỏi mệt, tim đập thình thịch.

Cánh tay nàng vẫn đang ôm chặt cổ phụ thân. Nàng nâng cằm lên, đưa môi đến bên môi hắn, chạm hôn nhẹ nhàng, chuồn chuồn lướt nước hôn một cái, rồi cuống quít lùi lại. Trái tim nàng càng lúc càng đập điên cuồng trong lồng ngực.

Ông trời ơi, nam nhân này là phụ thân nàng, là hắn và nương của nàng đã sinh ra nàng, có chung huyết mạch tình thân nhất. Nhưng họ lại phớt lờ phần tình thân này, giống như hai con uyên ương hoang dại, lén lút, không ngừng vụng trộm chịch nhau.

Tội nghiệt lớn như thế, sau khi chết họ chắc chắn phải xuống mười tám tầng địa ngục.

Nội tâm Minh San vừa căng thẳng vừa sợ hãi, nhưng trừ cái này ra vẫn có một tia khoái cảm vặn vẹo. Đó là cảm giác kích thích phản nghịch khi đi bên rìa luân thường đạo lý.

Sau khi lùi về, thấy phụ thân vẫn thờ ơ, Minh San do dự một lát, lại vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm lên môi hắn. Nàng liếm qua liếm lại ở khe môi hắn, khẽ rên: "Phụ thân..."

Trái tim Thích Kỳ Niên run rẩy, không nhịn được mở môi, ngậm chiếc lưỡi nhỏ của nàng vào miệng, mút mát tinh tế.

Minh San thử học theo động tác của hắn, dùng lưỡi liếm ngược lại. Lần này liền trêu chọc ngọn lửa dục vọng của nam nhân này bừng cháy dữ dội hơn. Hắn hôn trả một cách bá đạo, đẩy lưỡi nàng trở lại khoang miệng nàng, quấy đảo cuồng nhiệt.

Khi bị hôn đến mơ mơ màng màng, tay Minh San bị phụ thân chộp lấy, đặt lên hàng cúc áo sơ mi của hắn. Minh San một lúc lâu mới phản ứng lại, phụ thân hẳn là muốn nàng cởi cúc áo cho hắn.

Minh San có việc cầu hắn, chỉ có thể làm theo ý hắn.

Vì thế nàng vừa nhão nhão dính dính hôn môi phụ thân, vừa mò mẫm cởi cúc áo cho hắn.

Một cúc, hai cúc, ba cúc...

Minh San thực sự quá ngượng ngùng để cởi tiếp, định rụt tay về. Không ngờ, bàn tay kia lại không biết làm sao mà theo vạt áo mở rộng của hắn lại dò xét đi vào, sờ vào cơ ngực rắn chắc, bóng loáng của hắn.

"Ha..."

Thích Kỳ Niên bất ngờ bị sờ ngực, không khỏi hít hà một hơi, cơ thể cũng run rẩy theo.

Minh San mặt đỏ đến tận cổ, xấu hổ muốn chết, vội vàng muốn rút tay về. Không ngờ, phụ thân lại nhanh hơn một bước, ấn tay nàng lại, giọng khàn khàn nói: "Tiếp tục..."

Tiếp tục? Tiếp tục cái gì? Tiếp tục sờ ngực hắn sao?

Minh San lúc này ngượng đến mức toàn thân như sắp bốc cháy.

Thấy nàng nửa ngày vẫn không có động tác, Thích Kỳ Niên lại thúc giục: "Nhanh lên."

Nghĩ nghĩ, hắn lại bổ sung thêm một câu: "Nghĩ đến nương của con đi."

Minh San quả thực vừa thẹn vừa giận. Trong lòng giận hắn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, nên bàn tay sờ ngực hắn liền tăng thêm lực đạo, dùng sức mà xoa bóp.

Tuy nhiên, cơ ngực hắn cứng rắn, dù có bóp thế nào hắn cũng không đau.

Thích Kỳ Niên lại rất hưởng thụ kiểu tán tỉnh này. Hắn ôm chặt nàng, ôm hôn triền miên, cho đến khi đầu ngón tay và móng tay nàng không cẩn thận cào vào đầu vú hắn, hắn mới hoàn toàn mất kiểm soát mà vén váy nàng lên.

"Tiểu tổ tông, con cố ý đúng không? Mạng ta sắp bị con trêu đùa đến mất rồi!"

Nói rồi, hắn kéo quần lót nàng xuống, rồi vội vàng cởi quần mình. Khi cặc lồn chạm vào nhau, cả hai người đều nứng đến mức đồng thời rên lên.

"Ah..."

"Ha... Thật sướng."

Thích Kỳ Niên vội vã đến mức không đợi dương vật cắm vào, liền dùng thân cặc miết môi lồn của nàng. Đợi đến khi cặc lồn ma sát nhau đến ướt đẫm, hắn mới nâng cặc, một lần nhấp nguyên căn vào lồn nhỏ dâm đãng nữ nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro