Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: "Phụ thân"

Sau khi xuất tinh một lần, lửa dục trong người nam nhân đã giảm đi một chút, ý thức cũng dần trở nên tỉnh táo hơn. Sau khi thọc cặc vào bướm nhỏ của thiếu nữ, hắn không còn thúc bừa bãi nữa, mà đong đưa hông có nhịp điệu, ra vào đều đặn. Cái lồn dâm này đúng thật là cực phẩm, cắm vào rồi hồn cũng phải bay.

Tuy rằng đã ngủ qua không ít nữ nhân, nhưng nam nhân chưa bao giờ nhấm nháp hương vị mất hồn đến thế. Hắn luyến tiếc, không nỡ chơi hỏng nàng, muốn giữ lại để sau này có thể đụ nàng mỗi ngày.

Bàn tay to thô ráp, chai sần của hắn một tay giữ chặt hai cánh tay nàng, một tay đáng khinh sờ soạng đùi nàng. Làn da trơn mềm như ngọc khiến hắn yêu thích không muốn buông tay, lòng bàn tay chai sần xoa xoa vuốt ve, lưu luyến không muốn dứt.

Dọc theo đùi sờ xuống, đến mắt cá chân, hắn nắm lấy nó, nhấc chân nàng lên, đưa bàn chân nhỏ nhắn, tinh xảo đến trước mặt. Hắn không ngần ngại há miệng ngậm lấy mấy ngón chân đáng yêu, liếm mút.

Không hổ là mỹ nhân cực phẩm, đến cả chân cũng khiến hắn muốn dừng mà không thể dừng được.

Minh San vừa bị phá thân, cơ thể nàng nếm được mùi vị của tình dục. Đây là điều nàng trước đây chưa từng dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ, nàng lại đang banh hai cái đùi, để lộ nơi riêng tư đáng xấu hổ nhất của mình, mặc cho nam nhân dùng dương vật thô to ra vào đụ địt. Trong khoảnh khắc, Minh San đã nghĩ đến việc cắn lưỡi tự sát, nhưng miệng nàng bị nhét một cục vải, đến cả việc đó cũng trở thành hy vọng xa vời.

Đáng sợ hơn là cơ thể nàng dần không nghe theo sự điều khiển của lý trí.

Cảm giác tê dại, ngứa ngáy ở hạ thể càng lúc càng mạnh, từ nơi riêng tư lan nhanh khắp toàn thân, làm nàng không kìm được mà rên lên.

"Ư... ưm..."

Cảm giác này thật sự quá dày vò, rõ ràng là rất đau đớn, nhưng trong đau đớn lại lẫn lộn cảm giác sảng khoái, làm đầu óc nàng dần choáng váng.

Cặc bự của nam nhân thật sự rất nóng, nhưng cắm trong cơ thể nàng lại mang đến một cảm giác khoái cảm khác lạ.

"Ư... ưm… ưm..."

Tiếng rên rỉ cũng trở nên mềm mại, quyến rũ.

Nam nhân nắm chân thiếu nữ liếm một lúc lâu, liếm sạch từng ngón chân mới hài lòng buông ra, khẽ nói: "Đĩ nhỏ, đến cả chân cũng ngọt ngào."

Trước đó hắn cũng đã mở miệng nói chuyện, nhưng lúc đó bị lửa dục khống chế nên hơi thở nặng nhọc, giọng nói khàn đặc, không nghe ra âm điệu ban đầu. Giờ đây, khi đã tỉnh táo hơn, giọng nói của hắn cũng trở về bình thường.

Minh San nghe xong những lời đó của hắn như bị sét đánh ngang tai, lập tức mở to mắt, muốn nhìn rõ người đang đè trên người mình trong bóng tối. Nhưng màn đêm dày đặc, nàng không thể nhìn rõ hình dáng của nam nhân.

Trong lòng mơ hồ đã đoán ra hắn là ai, Minh San vừa kinh hoàng vừa sợ hãi. Cơ thể vốn đã rũ ra, tê dại lại một lần nữa kịch liệt phản kháng. Hai tay bị giữ chặt, nàng dùng chân đá, nhưng cơ thể cao lớn của nam nhân kẹt giữa hai chân nàng, nàng hoàn toàn đá không đến.

"Ư Ư Ư... Ư ư..."

Nàng lại một lần nữa phản kháng, làm nam nhân nhíu mày, không kiên nhẫn nói: “Đừng phí sức nữa, ngoan ngoãn nằm yên để bị đụ không phải tốt hơn sao?”

Minh San nghe hắn nói chuyện, trong lòng càng hoảng loạn, mặt trắng như tờ giấy, giống như gặp quỷ, thân thể không tự chủ mà run bần bật.

Dương vật của nam nhân vẫn cày cuốc ở trong cơ thể nàng, tốc độ càng lúc càng nhanh. Cảm giác cực khoái khiến hắn rên khẽ, giữ chặt eo nàng, địt mạnh liên hồi.

Khi cảm giác xuất tinh ngày càng mãnh liệt, nam nhân ghét bỏ nàng giãy giụa quá ồn ào, đột ngột rút cặc ra, giữ eo nàng chỉ dùng chút lực đã lật được người nàng lại, bắt nàng quỳ trên bàn quay lưng về phía hắn. Sau đó, hắn banh cái mông vểnh của nàng ra, đỡ cặc bự đâm mạnh vào.

Thật con mẹ nó sướng!

Nam nhân chửi thề một câu thật nhỏ, rồi địt mạnh hơn.

Cơ thể trần trụi của Minh San cọ xát trên mặt bàn, đôi vú căng tròn bị ép đến biến dạng. Nàng bị đâm đến choáng váng, tiếng “bạch bạch” dâm đãng không ngừng lọt vào tai, khiến nàng vừa xấu hổ vừa kinh sợ.

Nàng dùng hết sức lực, giãy thoát một cánh tay ra khỏi tay hắn. Nhanh chóng kéo miếng vải trong miệng ra, yếu ớt kêu một tiếng: “Phụ thân!”

Tiếng “phụ thân” yếu ớt vang lên trong đêm tối tĩnh lặng nghe cực kỳ rõ ràng. Nam nhân nghe xong cảm thấy sống lưng tê dại. Dây thần kinh lập tức đứt phựt, hắn gầm lên một tiếng, tinh quan mở ra, tinh dịch nóng bỏng, sền lập sệt tuôn trào, từng dòng từng dòng bắn vào nơi sâu nhất trong bướm nàng.

“A…” Minh San bị nóng đến lại là một trận run rẩy, cũng mơ mơ hồ hồ đạt đến cao trào.

Tiếng thở dốc nặng nề, dồn dập vang lên trong đêm. Nam nhân nằm trên lưng nàng thở gấp, lúc này mới nhớ đến tiếng “phụ thân” nàng vừa gọi thật sự rất cổ quái. Vì thế hắn duỗi tay vào túi áo lấy bật lửa ra.

Tiếng “tách” vang lên, ánh lửa mỏng manh nhảy nhót trong bóng tối.

Nam nhân đưa bật lửa lại gần mặt thiếu nữ. Khi thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt của nàng, lập tức cũng như gặp quỷ, tay cũng run rẩy, chiếc bật lửa “bộp” một tiếng rơi xuống đất.

Xung quanh lại một lần nữa chìm vào bóng tối.



Nam nhân dường như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập như trống. Khi mở miệng, giọng thế nhưng có chút run rẩy: “Minh… Minh San?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro