
Chương 39: Bị địt thấy tuyệt không?
Tinh trùng lên não, chính là trạng thái của Thích Kỳ Niên lúc này. Thể xác và tinh thần bị dục vọng kiểm soát, cơ thể chỉ muốn thu hoạch khoái cảm lớn hơn, ngay cả việc bị thương đổ máu cũng không quan tâm.
Thực ra hắn cũng không còn cách nào. Cơ thể của nữ nhi giống như thuốc phiện, một khi đã dính vào thì rất khó bỏ. Hắn vừa chạm vào cơ thể nàng là như lên cơn nghiện. Dương vật vừa cắm vào bướm nhỏ dâm đãng thì đầu óc hắn nóng bừng. Cảm giác cực sướng, cực kích thích này khiến hắn theo bản năng muốn chiếm đoạt mọi thứ của nàng.
Trải nghiệm này, hắn chưa từng có trước đây. Dù đã chơi rất nhiều nữ nhân cũng không có ai làm hắn kích động đến mất lý trí như vậy. Nữ nhi là người duy nhất, nên hắn mới bất chấp tất cả muốn nắm giữ nàng.
"Ha... Thật sướng, lồn dâm kẹp thật giỏi." Thích Kỳ Niên ôm cơ thể mềm mại của nữ nhi, cúi đầu hôn loạn xạ lên mặt và miệng nàng, giọng khàn khàn nói: "Tiểu tổ tông, lâu rồi không bị địt, bướm nhỏ của con thật khít."
Minh San bị dương vật của phụ thân đụ vừa khó chịu lại vừa sướng khoái. Lông mày nàng nhíu chặt, ánh mắt tan rã, khóe mắt vẫn đáng thương rớt hai giọt nước mắt. Lần này nàng rơi nước mắt không phải vì uất ức hay oán hận, mà là đơn thuần vì sợ hãi. Cánh tay của phụ thân vẫn còn đang chảy máu nhưng hắn lại thờ ơ mặc kệ.
Vết thương là do Minh San gây ra, nàng cảm thấy áy náy lo lắng, toàn bộ sự chú ý đều dồn vào cánh tay hắn.
Nhưng cơ thể nàng vẫn bị con cặc của phụ thân địt ra khoái cảm. Nàng bị ép vừa sướng vừa lo lắng.
Hai chân dài trắng nõn bị phụ thân nâng lên, banh rộng sang hai bên. Theo nhịp địt của hắn, hai đùi cũng đung đưa trong không trung. Kết quả, một bên chân vô tình chạm vào vết thương đang chảy máu của hắn, khiến phụ thân hít sâu một tiếng.
Minh San sợ hãi rụt người lại. Vì lo lắng vết thương của hắn, nàng thậm chí chủ động nâng hai chân lên, móc vào cổ phụ thân. Cũng chính vì tư thế này, dương vật của phụ thân lại lập tức đâm sâu mạnh hơn.
Kiểu đụ địt kích thích như này khiến Minh San rên rỉ không chịu nổi: "Ư... A..."
Trong tiếng kêu mềm mại đó, hiếm hoi xen lẫn một chút quyến rũ.
Thích Kỳ Niên bị tiếng rên dâm đãng này làm cho tê dại cả xương cốt. Lúc này đừng nói là vết thương nhỏ, thậm chí đến cái mạng này hắn cũng có thể cho nàng. Hắn lắc hông càng thêm nhanh chóng, mông thúc mạnh về phía trước, dương vật lớn ra vào liên tục trong thịt lồn, địt đến mức có tiếng bạch bạch.
Minh San thực sự không dám nhìn cánh tay phụ thân. Không cẩn thận nhìn thấy trái tim nàng cũng đập thình thịch. Cuối cùng, nàng dứt khoát nhắm nghiền mắt, làm ngơ.
Nhưng vừa nhắm mắt, khoái cảm truyền đến trên cơ thể lại càng rõ ràng hơn. Cảm giác sướng khoái nóng bỏng từ lồn dâm lan ra, tràn đến toàn thân, làm nàng mềm nhũn vô lực.
Lồn nhỏ dâm đãng rõ ràng rất thoải mái, nhưng vẫn cảm thấy không thỏa mãn, âm thầm muốn có niềm vui sướng nhiều hơn, kích thích hơn. Minh San cắn chặt môi dưới, muốn nhịn xuống cảm giác ngứa ngáy hư không này, nhưng xoang mũi lại vô tình rên rỉ ra tiếng mềm mại.
"Ưm... Ưm..."
Thích Kỳ Niên sảng khoái cả người, tâm trạng cũng đặc biệt tốt. Hắn ôm nữ nhi hôn loạn, giọng khàn khàn nói: "Có phải bị phụ thân địt sướng rồi không? Cặc lớn đâm vào thấy rất tuyệt đúng không? Bé dâm, sao cứ phải lăn lộn, nằm yên hưởng thụ chẳng phải rất sướng sao?"
Hắn được voi đòi tiên, vỗ mông nàng nói: "Ngoan, dậy xoay người đi, phụ thân muốn địt con từ phía sau."
Minh San quả thực muốn xấu hổ chết. Mắt không dám mở, trong lòng vẫn bài xích, muốn phản kháng. Nhưng nghĩ đến cánh tay phụ thân vẫn đang chảy máu, nàng cũng không dám làm càn nữa, sợ làm vết thương của hắn nặng thêm.
Do dự một lát, nàng vẫn ngoan ngoãn thu hồi chân đang móc trên vai phụ thân, cứng đờ ngồi dậy, xoay người quay lưng về phía hắn. Làm như vậy cũng tốt, dù nàng có mở mắt cũng không nhìn thấy cánh tay bị thương của hắn.
Minh San đỡ lấy lưng ghế sofa, eo nhỏ bị phụ thân ấn đè xuống một chút, mông thịt tự nhiên nhô cao, để lộ bướm dâm bị hắn địt đến đỏ ửng và ướt đẫm. Cửa lồn mở rộng, nước sướng trong suốt không ngừng chảy ra, rơi xuống tí tách.
Lúc nàng đứng dậy đổi tư thế, để duy trì khoái cảm, Thích Kỳ Niên một tay nắm dương vật mình, vuốt ve để nó giữ được trạng thái cứng rắn nhất. Đợi nữ nhi bò lên sofa, hắn không chờ được nữa mà đè eo nàng xuống, cầm cặc cọ cọ ở khe lồn, sau đó thẳng lưng thúc mạnh.
"A a..." Minh San không chịu nổi mà ngẩng đầu kêu lên.
"Sâu quá phụ thân... A... Nhẹ thôi... A..." Giọng nàng run rẩy, nhỏ nhẹ cầu xin.
Thích Kỳ Niên như tên đã lên dây, làm sao nhẹ được. Hắn lắc hông thúc mạnh liên tục, mỗi lần một mạnh hơn, mỗi lần một sâu hơn, như thể muốn đâm thủng lồn nhỏ dâm đãng của nàng mới vừa lòng.
Hắn vùi mặt vào gáy nữ nhi, thở hổn hển nặng nề, muốn cởi cúc áo trước của nàng. Hắn giơ tay lên rên hừ hừ, giọng khàn khàn nói: "Tay đau, con tự cởi cúc đi."
Má Minh San ửng hồng, khóe mắt cũng phảng phất vẻ quyến rũ. Nàng liếm đôi môi khô khốc rồi từ chối: "Không cần."
Dưới háng Thích Kỳ Niên nắc rất nhanh, khoái cảm kích thích thần kinh hắn, làm giọng hắn càng thêm khàn đặc: "Không cởi ta sẽ xé, chiều con không cần mặc y phục nữa đâu."
Đe dọa trần trụi này làm Minh San cảm thấy xấu hổ và bực bội. Nhưng vì lo lắng cho vết thương của hắn, nàng chỉ có thể run rẩy đưa tay, sờ đến hàng cúc trên áo, từng cúc từng cúc một cởi ra.
Theo những chiếc cúc được cởi bỏ, làn da trắng như tuyết dần dần lộ ra...
Minh San: ta chủ động cởi quần áo, nhưng ta bị ép buộc!
Đại soái: Tốt, lần sau tiếp tục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro