
Chương 15: Liếm lồn nữ nhi
Con cặc vừa thô vừa lớn cứ thế thẳng lăng lăng mà chọc ở trước mắt Minh San, làm nàng sợ tới mức cuống quýt nhắm mắt lại. Nàng quay đầu định né tránh, nhưng cằm lại bị phụ thân nắm chặt, ép nàng không được trốn.
Trước ngày hôm qua, hình tượng của phụ thân trong lòng Minh San vô cùng cao lớn vĩ ngạn. Hắn chính là bầu trời của Thích gia, chỉ là nàng trăm triệu lần cũng không thể ngờ được rằng, dưới vẻ ngoài đó, hắn lại là người ham mê nữ sắc càn rỡ như vậy.
Minh San không quay đầu đi được thì cắn chặt răng nhắm mắt lại. Nàng nghĩ thầm, chỉ cần nàng không nhìn, phụ thân cũng không có biện pháp làm gì nàng.
"Sao không nhìn? Khó coi sao?" Hắn cố ý trêu chọc nàng.
Thấy nữ nhi vẫn nhắm nghiền mắt, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ quật cường. Nàng biết rõ không thể phản kháng được sức trâu của hắn, nên chuyển sang cách phản kháng tiêu cực, thật đáng yêu.
Ngón tay Thích Kỳ Niên nhẹ nhàng vuốt ve cằm nàng, sau đó một tay cầm cặc đưa đến bên môi nàng, dùng đầu cặc nhẹ nhàng cọ môi nàng.
Ban đầu, Minh San cũng không biết thứ chạm vào môi mình là gì. Chờ khi nàng hé mắt nhìn trộm một cái, suýt nữa đã bị dọa đến ngất xỉu. Nàng giãy giụa định lùi lại, nhưng cằm nàng vẫn còn nằm trong tay phụ thân. Dù nàng có vặn vẹo né tránh như thế nào, con cặc dính nhớp đó vẫn dán chặt trên mặt nàng. Thậm chí vì nàng quằn quại lung tung, đầu buồi ướt đẫm kia bị cọ khắp mặt nàng, khiến mặt nàng dính đầy hương vị tanh nồng.
Minh San vừa kinh hãi vừa bối rối, giơ tay định đẩy hắn ra. Nhưng Thích Kỳ Niên đã nhanh hơn một bước lùi lại. Hắn cầm lấy chiếc khăn tay đặt trên gối, lau mặt cho nàng, vừa lau vừa khen: "Minh San của ta thật đẹp, chỗ nào cũng đẹp."
Nói rồi, hắn đưa tay cởi quần áo nàng.
Chiếc áo ngủ trên người Minh San đã bị xé nát, nhưng nàng vẫn theo bản năng muốn bảo vệ những mảnh vải còn sót lại trên người. Hậu quả có thể nghĩ được, chúng cũng bị phụ thân dễ dàng lột ra.
Minh San trần truồng giơ hai tay ôm lấy ngực, xấu hổ co chân lại, hận không thể cuộn tròn thành một khối thịt. Nàng vừa thẹn vừa bực, ghé mặt vào đầu gối, nức nở khóc thút thít, vô cùng đáng thương.
Tối qua ở thư phòng, tuy nàng cũng bị lột sạch, nhưng lúc đó không có ánh sáng, Thích Kỳ Niên không thể nhìn rõ dáng vẻ của nàng. Còn bây giờ, dưới ánh đèn mờ ảo, làn da trắng ngần của nàng như phát ra ánh sáng nhàn nhạt, mềm mại. Quả thực trông như tiên nữ hạ phàm, đẹp đến không chân thực.
Minh San tuy nhỏ xinh, nhưng lại không gầy yếu. Vóc người nàng nhỏ, nhưng khắp người đều là thịt căng mọng, nhìn kỹ còn có chút mượt mà đáng yêu. Thảo nào cặp vú của nàng lại căng đầy, mông lại vểnh đến thế, tất cả đều là chỗ tốt của mượt mà.
Ngày thường nàng mặc những bộ váy áo rộng thùng thình nên không làm lộ dáng người. Nhưng chiếc sườn xám nàng mặc trưa nay đã bọc cặp vú của nàng làm lớn hơn nữa, mông cũng vểnh hơn, khiến hắn nhìn mà lập tức có phản ứng.
"Khóc cái gì?" Thích Kỳ Niên tiến đến, kéo cơ thể nho nhỏ của nàng vào lòng. Ôm nữ nhi trần truồng thực sự rất thoải mái.
Hắn đưa đôi bàn tay to lớn vuốt ve trên làn da trơn trượt của nàng, giọng khàn khàn nói: "Đợi phụ thân đụ con sướng, con sẽ không khóc nữa."
Ai ngờ hắn vừa nói xong, Minh San lại càng đau khổ hơn, nức nở khóc không ngừng.
Nhưng tiếng khóc đó, lọt vào tai Thích Kỳ Niên chỉ càng làm tăng thêm hứng thú của hắn. Dương vật giữa háng hắn lại lớn thêm một vòng, trở nên cứng rắn hơn.
Buông mỹ nhân trong lòng ra, Thích Kỳ Niên vuốt ve đôi chân đang khép chặt của nữ nhi. Làn da trơn bóng, băng lạnh đó khiến hắn yêu thích không nỡ buông tay. Hắn dùng chút lực, tách hai chân nữ nhi ra. Lồn Bạch Hổ giấu ở giữa hai chân nàng dần dần lộ ra.
Mắt Thích Kỳ Niên hơi mở lớn, trong khoảnh khắc, hắn quên cả thở.
Hắn vô cùng cảm thán trong lòng: nữ nhi quả thực đúng là một đại bảo bối, không chỉ người đẹp da trắng, mà đến lồn nhỏ cũng đẹp như một đóa hoa, vừa trắng nõn vừa mềm mại, màu hồng nhạt ở khe lồn như được tô bằng phấn.
Chỉ nhìn như vậy thôi cũng đã khiến con cặc của hắn cứng sắp nổ tung.
Yết hầu Thích Kỳ Niên chuyển động, dùng sức nuốt nước bọt. Hắn có chút vội vàng banh hai chân nữ nhi ra thêm nữa, làm môi lồn và khe lồn của nàng hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn.
Bướm nhỏ ướt đẫm của nàng bị hắn nhìn đến không ngừng khép mở, nước lồn trong suốt tràn ra từ cửa lồn. Thích Kỳ Niên không chút do dự, vùi đầu vào giữa hai chân nàng, vươn đầu lưỡi liếm nước dâm vào miệng.
Đến cả nước lồn của nữ nhi cũng ngọt đến vậy.
Hắn không nỡ rời đi, dứt khoát vùi mặt vào bướm nhỏ của nữ nhi. Chóp mũi hắn chạm vào hạt le nhỏ xinh, cọ cọ rồi hít một hơi thật sâu. Vừa ngọt vừa thơm vừa dâm, thực sự là điểm tâm quý giá nhất trên đời.
Thích Kỳ Niên giống như đã bị nghiện, vùi đầu vào giữa hai chân nàng mà ngửi tới ngửi lui. Sau đó, hắn há miệng ngậm lấy môi lồn của nàng, vừa liếm vừa mút.
Minh San hoảng sợ cúi đầu nhìn động tác của phụ thân. Nàng đưa tay muốn đẩy đầu hắn ra, nhưng hắn quá khỏe, nàng không thể đẩy nổi. Nàng chỉ có thể bất lực cảm nhận chiếc lưỡi nóng bỏng của phụ thân, liếm láp du tẩu khắp nơi ở bướm nhỏ của nàng.
Khi hắn định dùng răng cắn vào hạt le nhỏ của nàng, Minh San cuối cùng cũng không nhịn được, vừa khó chịu vừa thấy sướng mà rên lên: "A..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro