Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34: Bentley Kéo Dài


Câu chuyện bắt đầu từ video phỏng vấn Tô Nam.

Cuộc phỏng vấn được thực hiện bởi một tạp chí không phải là tạp chí chính thống, chỉ vì Tô Nam có ngoại hình ưa nhìn, nên video đã đạt hơn 100.000 lượt xem. Hầu hết các bình luận đều khen ngợi trang sức đẹp, khen người đẹp, còn có một số khen ngợi rằng trang sức có thiết kế tinh tế, phù hợp với ngoại hình. Tuy nhiên, trong số đó có một bình luận tiêu cực, nói rằng thiết kế đó không phải của Tô Nam, anh không xứng với lời khen "tinh tế".

Ban đầu bình luận này không gây ra sóng gió gì, cho đến khi Tô Nam và Hứa Minh Nguyệt gặp nhau bị chụp ảnh, tin đồn tình cảm nổ ra.

Trước đó, Hứa Minh Nguyệt đã từng bị lộ tin đồn tình cảm, chỉ là vẫn chưa chụp được nam chính là ai. Hiện tại bộ phim của cô và Quý Quân đang rất hot, paparazzi cũng vì thế mà theo dõi cô rất sát sao, lần này Tô Nam hoàn toàn bị paparazzi làm vạ lây.

Sau tin đồn, có người nhận ra Tô Nam là nhà thiết kế trang sức của Pur Jewellery từ bức ảnh, sau đó tìm thấy video phỏng vấn này. Anti-fan của Hứa Minh Nguyệt đổ xô vào, đẩy bình luận rằng thiết kế không phải của Tô Nam lên đầu, khăng khăng nói người này chính là người đàn ông mà Hứa Minh Nguyệt giấu giếm, là kẻ đạo nhái giống như Hứa Minh Nguyệt, không xứng đáng được lên sân khấu.

Fan chân chính của Hứa Minh Nguyệt đương nhiên không chịu thua, mắng người đăng bình luận đó bịa đặt, vu khống. Cuối cùng, người đó đã đáp lại, đăng một bức ảnh có thời gian chụp màn hình, bức ảnh chính là bản phác thảo thiết kế ban đầu của bộ Butterfly Fairy, người ký tên là Tiểu Húc.

Anti-fan bắt đầu hả hê, còn fan chân chính thì phủ nhận. Ban đầu chỉ là một cuộc cãi vã nhỏ trong phần bình luận của video phỏng vấn, cho đến khi bình luận này bị xóa, tin đồn tình cảm của Hứa Minh Nguyệt và Tô Nam cũng bị xóa.

Càng xóa, anti-fan càng hăng máu, đổ xô đến Weibo của người tiết lộ có ID là "Tên Gì Thì Được", khuyến khích cậu ta dũng cảm đấu tranh. Sau đó, "Tên Gì Thì Được" đăng một bài viết nói rằng tác phẩm là của cả Tô Nam và Tiểu Húc, bảo mọi người đừng nói lung tung.

Đúng lúc đó, Lynx phát hành video quảng cáo cho buổi ra mắt bộ sưu tập Xuân Hè, Weibo chính thức của Pur Jewellery đã chia sẻ lại và cảm ơn lời mời, nói rằng rất vinh dự được tham gia sản xuất. Những người tò mò phát hiện ra người tham gia sản xuất là Tô Nam.

Anti-fan cho rằng "Tên Gì Thì Được" đã bị quyền lực chèn ép mới xóa bình luận và đăng bài đính chính.

Thời điểm bùng nổ là vào ngày hôm qua, trang web chính thức của Pur Jewellery đã đăng tải bộ sưu tập Butterfly Fairy, nhà thiết kế chỉ có một cái tên là Nanshan Su, còn Triệu Tiểu Húc, người có tên trong ảnh ban đầu chỉ được xếp vào danh sách trợ lý thiết kế.

Đối với anti-fan, đây chính là bằng chứng xác thực. Vì vậy họ bắt đầu tràn vào Weibo của Hứa Minh Nguyệt để chửi bới, thậm chí dưới video quảng cáo của Lynx cũng có nhiều bình luận chỉ trích rằng "Là một thương hiệu xa xỉ cao cấp sao có thể dùng một nhà thiết kế như vậy".

Lynx có vị thế đặc biệt trong làng thời trang nên sự việc này nhanh chóng thu hút sự chú ý. Cộng thêm lực lượng fan của Hứa Minh Nguyệt rất mạnh, chủ đề này cứ thế được đẩy lên top tìm kiếm, buổi ra mắt bộ sưu tập Xuân Hè của Lynx cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Giữa hình ảnh của nữ minh tinh và thương hiệu cao cấp, Tô Nam lại trở thành người bị lãng quên nhất.

Phòng PR của Lynx nhận thấy chiều hướng dư luận, lập tức liên hệ với Rebecca, cũng gọi Tô Nam đến để tìm hiểu sự thật.

"Cậu Tô đừng căng thẳng, chỉ cần chứng minh bộ Butterfly Fairy thật sự là tác phẩm của cậu, chúng tôi sẽ xử lý tốt dư luận." Giám đốc Triệu ngồi trên ghế sofa da, nở nụ cười hiền hòa nhưng trong đôi mắt sắc như diều hâu lại ẩn chứa sự sắc bén.

Tô Nam hiểu rằng lúc này Giám đốc Triệu vẫn có thể đối xử hòa nhã với anh, phần lớn là vì mối quan hệ của Lương Triết.

Trang web chính thức của Lynx hiện vẫn chưa công bố thông tin chi tiết về phụ kiện Xuân Hè, ngoài bài đăng chia sẻ của Pur Jewellery, không có bằng chứng trực tiếp nào chứng minh nhà thiết kế trang sức bị cáo buộc đạo nhái này có liên quan đến Lynx.

Cách xử lý đơn giản nhất là loại bỏ tên Tô Nam khỏi danh sách thiết kế. Những lời bàn tán trên mạng, Lynx không cần phải quan tâm, chỉ cần truy cứu trách nhiệm của Tô Nam theo hợp đồng đã ký ban đầu.

Trong lúc đó, Tô Nam nghĩ rất nhiều, nghĩ về lý do tại sao trên danh sách của Pur Jewellery chỉ có tên anh, tại sao Triệu Tiểu Húc lại tiết lộ chuyện này và tại sao nó lại trở nên ẫm ĩ trên mạng.

Thậm chí có một khoảnh khắc, anh cảm thấy mình đáng đời.

Sự im lặng kéo dài khiến sắc mặt Giám đốc Triệu trở nên khó coi, ông ta thu lại vẻ ôn hòa: "Cậu Tô, cậu nên hiểu rằng, hiện tại hành vi cá nhân của cậu đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực đến Lynx. Bất kể sự thật như thế nào, theo hợp đồng cậu sẽ phải bị truy cứu trách nhiệm."

Rebecca bên cạnh vội lên tiếng: "Giám đốc Triệu, việc này chưa được điều tra rõ ràng có phải ai đó cố tình vu khống hay không, Tô Nam cũng coi như là nạn nhân."

Anh là nạn nhân sao?

Thực ra cũng không hẳn.

Tô Nam không thể giữ im lặng nữa, quay đầu nhìn Rebecca: "Rebecca, xin lỗi."

Sắc mặt Rebecca sa sầm, mắt mở to không tin nổi: "Tô Nam, cậu..."

"Bộ Butterfly Fairy đó quả thật không thể coi là tác phẩm của một mình tôi, bản phác thảo đầu tiên trên mạng cũng là thật, là do nhà thiết kế Triệu Tiểu Húc của công ty chúng tôi vẽ." Tô Nam nói.

Cả Giám đốc Triệu và Rebecca đều thay đổi sắc mặt, người trước lạnh lùng khinh miệt, người sau thì sốc và nghi ngờ.

Nhưng Tô Nam tiếp tục: "Tuy nhiên, sau khi bản phác thảo đầu tiên này được khách hàng chọn, khách hàng đã chỉ định tôi phụ trách sản xuất, Triệu Tiểu Húc tham gia với vai trò trợ lý của tôi. Qua nhiều lần trao đổi và điều chỉnh với khách hàng, cuối cùng đã tạo ra Butterfly Fairy như hiện tại." Tô Nam đứng thẳng, vẻ mặt bình tĩnh, không kiêu ngạo cũng không khuất phục, "Vì vậy, bộ tác phẩm này nên được coi là tác phẩm hợp tác của tôi và Triệu Tiểu Húc, không thuộc về riêng bất kỳ ai trong chúng tôi."

Bộ Butterfly Fairy hiện tại đã có nhiều thay đổi so với bản phác thảo ban đầu, Tô Nam đúng thật là đã tham gia cả thiết kế lẫn sản xuất. Vì vậy những lời này không thể coi là nói dối, chỉ là anh bỏ qua chuyện ban đầu đã giấu khách hàng và "làm liều".

Không phải Tô Nam không thành thật, chỉ là hiện tại anh đứng ở văn phòng này, đại diện không chỉ cho bản thân mình, mà còn đại diện cho Pur Jewellery, và Rebecca, người đã mời anh đến.

Tô Nam không thể bỏ qua tất cả và phơi bày những chuyện bẩn thỉu ra ngoài. Dù anh không quan tâm đến bản thân, nhưng anh phải quan tâm đến danh dự của Pur Jewellery và Rebecca. Hơn nữa, lòng tự trọng của anh không cho phép anh gánh chịu tội danh "đạo nhái". Anh còn đã hứa với Hoắc Văn Thanh rằng anh sẽ thử thiết kế trang sức cao cấp cho năm tới.

Tô Nam nói: "Về phần tên tác giả của tác phẩm được công bố trên trang web của Pur Jewellery chỉ có tên tôi, tôi nghĩ đó là một sự sai sót nhỏ. Trước khi thông tin được đăng tải, tôi đã yêu cầu rõ ràng rằng Triệu Tiểu Húc phải được ghi tên là nhà thiết kế chính."

Giám đốc Triệu nheo mắt, dựa vào lưng ghế nói: "Sai sót nhỏ sao?"

Tô Nam đáp: "Do tính riêng tư nên tôi không tiện tiết lộ toàn bộ nội dung trò chuyện với khách hàng, nhưng về phần trao đổi thiết kế và những sai sót liên quan đến tên tác giả, tôi sẽ sắp xếp một tài liệu chứng minh để ông tiện theo dõi và xác minh sau này."

Nghe vậy, Giám đốc Triệu mới tỏ ra tin tưởng đôi chút: "Vậy thì tốt quá."

Tô Nam gật đầu và quay sang Rebecca, mỉm cười trấn an cô. Rebecca thở phào nhẹ nhõm. Cô biết rằng Tô Nam không phải là người như vậy.

Điện thoại của Giám đốc Triệu vang lên tiếng thông báo tin nhắn, Tô Nam và Rebecca cũng không ở lại lâu hơn nữa. Nhưng khi họ chuẩn bị rời văn phòng, Giám đốc Triệu đột nhiên lên tiếng: "Khoan đã."

Tô Nam quay đầu lại, Giám đốc Triệu hỏi anh: "Anh Tô, những lời anh vừa nói, công ty của anh có biết không?"

"Ừm, biết." Tô Nam cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Nụ cười trên mặt Giám đốc Triệu biến mất: "Thật sao? Nếu biết, tại sao lại vào lúc này lại đưa ra thông báo sa thải anh?"

Tô Nam sững sờ, gần như không tin vào tai mình. Có một khoảnh khắc anh thậm chí còn nghĩ rằng Giám đốc Triệu đang lừa mình, nhưng đối phương chỉ bình tĩnh ném điện thoại lên bàn.

Trên màn hình chưa tắt rõ ràng là thông báo sa thải từ tài khoản chính thức của Pur Jewellery.

Nhìn mấy dòng chữ ngắn ngủi đó, Tô Nam cảm giác như bị từng cái tát giáng mạnh vào mặt mình, đánh anh ngã vào vũng bùn, lấm lem bẩn thỉu.

Hành vi cá nhân, không liên quan đến công ty.

Vãi cả không liên quan đến công ty.

Tô Nam muốn cười, nhưng không cười nổi.

Dưới ánh mắt sắc bén như mắt diều hâu của Giám đốc Triệu, Tô Nam đứng ngây ra một phút mới ngẩng đầu lên, kiềm chế tất cả cảm xúc, đứng thẳng người: "Tôi không rõ tại sao công ty lại đưa ra thông báo này, tôi chỉ chịu trách nhiệm cho những lời tôi vừa nói. Ông có thể đi xác minh."

Những từ cuối cùng, giọng Tô Nam gần như run rẩy.

Giám đốc Triệu lấy lại điện thoại: "Xác minh tất nhiên sẽ làm, nhưng cần thời gian, còn dư luận thì không chờ đợi ai cả."

Tô Nam muốn nói thêm gì đó, nhưng Giám đốc Triệu rõ ràng đã mất hết kiên nhẫn, đuổi Tô Nam và Rebecca ra ngoài để ông họp với phòng PR.

Bước ra khỏi văn phòng, Tô Nam nhìn thấy Lương Triết đang vội vã chạy đến ở cửa.

"Anh Nam, có chuyện gì vậy?" Lương Triết vội vàng hỏi.

Tô Nam lắc đầu, cười khẩy một tiếng: "Anh cũng không biết."

Lương Triết mím môi: "Không sao đâu, em tin anh, những tin đồn trên mạng, phòng PR sẽ xử lý tốt thôi."

Tô Nam cười với cậu ta, nhưng không nói gì.

Rebecca đi phía sau anh, sắc mặt trầm xuống: "Du Khâm điên rồi sao? Cậu ta đăng thông báo vào lúc này làm gì? Cậu còn không mau gọi điện thoại hỏi cậu ta xem chuyện gì đang xảy ra."

"Không phải cậu ta đăng đâu." Tô Nam giải thích một câu, nhưng không có ý định lấy điện thoại gọi. Rebecca còn muốn nói gì đó, nhưng lại thấy một bóng dáng khó ưa đang tiến lại.

"Ô, đây chẳng phải là bạn trai của ngôi sao lớn sao?" Lý Minh lại bắt đầu nói móc, "Tôi thật sự không ngờ đó, cậu giờ lại phải dùng bản thiết kế của người khác để làm đồ sao? Ha, Tô Nam, lần này cậu thực sự đã gây rắc rối lớn cho chúng tôi đấy."

Tô Nam lười đáp lại, nhưng Lương Triết thì lại trừng mắt nhìn Lý Minh: "Anh đừng nói bừa, anh Nam của chúng tôi không phải người như vậy."

Lý Minh cười khẩy: "Không phải người như vậy? Sao Du Khâm cũng không đứng về phía cậu ta, cứ thế mà đăng thông báo sa thải cậu ta." Cậu ta lại đổi sang vẻ mặt tử tế: "Trợ lý Lương, người ta nói biết người biết mặt không biết lòng, cậu đừng để bị kẻ gian dối lừa gạt."

Lương Triết rõ ràng là chưa biết về thông báo của Pur Jewellery, định cãi lại Lý Minh.

Tô Nam kéo cậu lại, ngăn cậu rồi lặng lẽ bước đi.

Giờ anh không muốn nói gì cả, dù nói gì cũng vô ích.

Lương Triết thấy anh trong trạng thái suy sụp, chỉ đành hỏi Rebecca, sau khi xác nhận Lý Minh không nói dối, Lương Triết cũng bắt đầu nghi ngờ, thì thầm: "Anh Nam, chắc là anh sẽ không lấy thiết kế của người khác chứ?"

Tô Nam nghe thấy, bước chân khựng lại một chút, nhưng lại nhanh chóng che giấu, từng bước một rời khỏi tầng 17.

Thông báo của Pur Jewellery đối với Tô Nam chắc chắn là một đòn chí mạng, gần như có thể nói là đã đóng đinh việc Tô Nam đạo nhái.

Trên mạng chắc chắn lại là một trận mưa tanh gió máu, Tô Nam đi đến khu vực hút thuốc châm một điếu, lấy điện thoại ra đăng nhập Weibo của mình xem qua, quả nhiên toàn là những lời chửi rủa.

Anh như tự ngược đãi bản thân, tìm đến trang Weibo chính thức của Pur Jewellery, nhìn vào thông báo ngắn gọn đó. Đọc từng chữ một, như thể muốn nhìn thấu mọi nhân quả đằng sau mấy dòng chữ đó.

Thuốc lá cháy mãi, tàn thuốc tích tụ gần như cháy đến ngón tay của Tô Nam. Anh bừng tỉnh bởi cảm giác hơi nóng rát, màn hình đã tắt từ lâu.

Mở khóa lại, màn hình hiện thông báo bài đăng hiện tại đã bị xóa.

Tô Nam dừng lại động tác gạt tàn, tàn thuốc rơi xuống, để lộ ánh lửa đỏ rực, chạm vào làn da trắng lạnh của anh.

Chuông điện thoại đột ngột reo, Tô Nam giật mình. Nhìn vào bốn chữ trên màn hình, anh đột nhiên thấy sợ hãi.

Chần chừ một lúc lâu, Tô Nam khẽ nhấn nút tắt máy. Chuông điện thoại ngừng, cho đến khi cuộc gọi tự động ngắt, anh vẫn không trả lời.

Tin nhắn trên WeChat liên tục hiện lên, nhưng Tô Nam không đọc. Anh tắt tiếng điện thoại rồi bỏ vào túi, giơ tay lên hút một hơi thuốc thật mạnh.

"Pur Jewellery đã xóa bài đăng đó rồi." Rebecca bước tới, "Chết tiệt, không biết đang làm cái quái gì nữa."

Tô Nam bình tĩnh hút hết điếu thuốc: "Xin lỗi, đã làm phiền chị rồi. Về phía Lynx, em sẽ chịu trách nhiệm, may mà thông tin chi tiết về phụ kiện vẫn chưa được công bố, chỉ cần gỡ tên em là được."

Rebecca nhíu mày, định nói gì đó nhưng lại thôi, cũng châm một điếu thuốc: "Chị tin những gì cậu nói, cậu không phải người như vậy."

Tô Nam cười một tiếng: "Cảm ơn chị."

Như Tô Nam dự đoán, cách xử lý của Lynx đối với Tô Nam là tước quyền ký tên, và yêu cầu bồi thường gấp ba lần tiền hợp đồng.

Tô Nam có thể trả được, chỉ tiếc là chuyện anh đã hứa với Hoắc Văn Thanh, e rằng không thể thực hiện được nữa.

Tuy nhiên, sau khi anh rời khỏi tòa nhà Lynx, trợ lý của Giám đốc Triệu đã đuổi theo và gọi anh lại, nói với anh rằng công ty đã có quyết định mới, về cách xử lý vấn đề này tạm thời chưa được quyết định, bảo anh về nhà chờ tin tức.

Trong lòng Tô Nam lóe lên chút nghi ngờ, đột nhiên nhớ đến lúc rời khỏi văn phòng giám đốc Triệu, dường như anh đã nghe thấy giám đốc Triệu nhận một cuộc điện thoại và gọi một tiếng "Tổng giám đốc Hoắc".

Liên hệ với cuộc điện thoại bị anh bỏ qua lúc hút thuốc, trong lòng Tô Nam có chút suy đoán.

Trái tim vốn đang chìm xuống của anh đột nhiên lại như có sức sống, đập mạnh từng nhịp.

Tô Nam vội vàng lấy điện thoại ra, do dự hồi lâu, nhưng vẫn không gọi lại, cho đến khi điện thoại lại rung lên.

Tim Tô Nam chợt nhảy lên rồi lại rơi thịch xuống khi màn hình hiện ra một biểu tượng emoji con cá nhỏ.

Là cuộc gọi từ Du Khâm.

Thời tiết bên ngoài thay đổi, mây đen dày đặc, ánh sáng cũng trở nên mờ mịt, không lâu sau đó mưa phùn bắt đầu rơi.

Tô Nam đại khái có thể đoán được đối phương muốn nói gì, anh không muốn đối mặt, nhưng điện thoại vẫn cứ đổ chuông không ngừng.

Khi Du Khâm gọi đến cuộc thứ năm, Tô Nam bực bội nhấn nút nghe.

Tuy nhiên, chưa kịp nói gì, tiếng động cơ ô tô vang lên cùng với tiếng phanh xe ngay bên tai. Tô Nam liếc nhìn, thấy một chiếc Bentley kéo dài quen thuộc đậu bên cạnh anh.

Chưa kịp để quản gia xuống xe, cửa sau đã mở ra, và người đáng lẽ đang ở chi nhánh Paris, Hoắc Văn Thanh, bất ngờ xuất hiện ở đây.

Hắn giống như đêm mưa hôm đó, xuất hiện với chiếc ô khi Tô Nam đang chật vật, che mưa chắn gió cho Tô Nam, hỏi anh: "Muốn đi cùng tôi không?"

Mưa phùn mờ mịt, nhưng tiếng tim đập lại rõ ràng. Lần này, Tô Nam không thể từ chối.

---

Tác giả:

Sếp Hoắc giá đáo!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro