Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

trước.

7.


Buổi sáng khi Jiyeon rời giường liền cảm thấy tầm nhìn có chút tối, từ trước đến nay nàng không có thói quen kéo rèm cửa sổ trước khi đi ngủ. Hôm nay nàng hẳn là ngủ đến cho đến khi mặt trời ló dạng nhưng căn phòng lại vô cùng tối tăm. Đầu tiên Jiyeon chú ý đến rèm cửa sổ đã đóng chặt, sau đó tập trung vào người con gái đang say ngủ trên chiếc gối đối diện với mình.


Có lẽ là Sojung đã kéo rèm cửa sổ lại, nụ cười xuất hiện trên khoé miệng khi nàng nghĩ đến điều này. Cũng đúng, hành vi mấy ngày nay của cả hai khi ở nhà có hơi mất trật tự, nên được đóng lại không để cho người ngoài nhìn thấy quá nhiều.


Thời kỳ mẫn cảm vừa trôi qua một ngày, nhiệt độ cơ thể nàng so với ngày hôm qua ít nhiều cũng đã hạ xuống. Jiyeon xoay người kéo hai cánh tay của Sojung ra khỏi vòng eo, xuống giường tắm rửa. Chiều nay Sojung muốn lấy sách cho người chị trước đó mà cô thường nhắc tới, thuận tiện giới thiệu hai người họ với nhau. Nàng đôi khi tự hỏi liệu Sojung thật sự không biết bản thân cô quá ngây thơ hay đơn giản là không hề để ý, trước khi nàng từng thăm dò hỏi Sojung đó có phải là bạn gái của cô hay không, vậy mà còn muốn giới  thiệu tụi này để gặp mặt?


"Jiyeon à... Còn sớm mà."


Sojung từ trên giường mò mẫm bước vào phòng tắm, dụi mái tóc xù xì của mình lên vai đối phương, ôm chặt vòng eo thon gọn của Jiyeon rồi mút mạnh vào cổ áo nàng. Jiyeon không thể không nghĩ rằng hầu hết loài mèo đều có kiểu hành vi này.


"Không còn sớm nha." Jiyeon trợn mắt, cầm lấy điện thoại lắc lư trước mặt cô, "Tụi mình có hẹn lúc hai giờ chiều. Hiện tại đã gần mười một giờ rưỡi, cậu không cần đánh răng rửa mặt thay quần áo sao?"


Sojung lười biếng gật đầu, tuý ý bóp kem đánh răng, lúc súc miệng còn làm bẩn bộ đồ ngủ. Jiyeon trợn mắt đuổi người kia ra khỏi phòng tắm, yêu cầu cô nướng bánh mì để lót bụng trước. Sojung trong lúc ra khỏi phòng tắm còn hốt hoảng đụng phải ngón chân vào cửa, nàng nhìn bóng lưng đối phương bất lực thở dài. 


Cậu quả thật không có dây thần kinh.


Từ nụ hôn đến thể xác, từ thể xác đến linh hồn, cả hai đều chiếm giữ lẫn nhau. Nàng muốn mãi mãi cùng cô già đi.


Miễn cưỡng nhìn thì cũng thấy cậu đáng yêu đó.


Jiyeon tự cảm thấy buồn cười với suy nghĩ của bản thân, bắt đầu trang điểm. Trang điểm xong liền gọi Sojung vào, tự mình tiếp nhận bữa sáng, ăn ý mười phần.


Sau khi ăn chút gì đó, cả hai cùng nhau ra ngoài bắt xe buýt đến trường học của Sojung. Cô nhắc tới người chị của mình đanglàm việc ở một hiệu sách, thần kinh Jiyeon liền hơi chút căng thẳng. Nàng nhất thời nghĩ đến quyển sách mà mình đã mua, có khi nào cuốn sách đó là mình mua từ trong tay học tỷ của cậu ấy? Liệu sẽ có nhân viên nhớ đến quyển sách mà khách hàng mình mua sao?


Có lẽ cảm nhận được nội tâm đang rối loại của đối phương, Sojung nắm chặt bàn tay nở một nụ cười xán lạn với nàng. Trái tim Jiyeon vì nụ cười rạng rỡ này mà ngừng đập, có chút không nhịn được giả vờ hung dữ nói, "Tại sao lại cười với mình như vậy?"


Sojung không trả lời nàng, cô quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ với tâm trạng rất tốt, chơi đùa với đầu ngón tay của nàng. Tâm tình Jiyeon cũng được thả lỏng hơn một chút, nàng dựa vào vai Sojung, cùng cô ngắm nhìn khung cảnh thành phố. Mặc dù không có gì đẹp nhưng chỉ cần được nắm tay Sojung cũng đủ khiến nàng cảm thấy thích thú.


Các nàng xuống khỏi trạm dừng của trường và đi bộ tới quán cà phê đã hẹn, thời gian vừa vặn. Jiyeon đi trước tới cửa quán cà phê lại không khỏi bắt đầu khẩn trương, chủ động dùng mười ngón tay nắm chặt lấy cánh tay của Sojung không buông. Sojung, người vẫn đang đi với tốc độ cũ, dẫn nàng qua cửa kính và đi lên tầng hai, tìm kiếm mục tiêu giữa những vị khách nhộn nhịp. 


Jiyeon ngay từ cái nhìn đầu tiên đã phát hiện ra một người phụ nữ đang lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, lập tức đoán ra đây chính là người mà Sojung muốn tìm. Người ta nói đồng giới sẽ thu hút nhau quả là không sai, người phụ nữ này cũng mang theo một phong cách nhẹ nhàng trong sáng, nhưng không giống Sojung tươi sáng và ấm áp, chị ấy nghiêng về màu sắc của mùa thu đông. Sở hữu tông màu của mùa đông khắc nghiệt, lại có chút giống như cái lò sưởi nho nhỏ bên cạnh cửa sổ. 


Nếu đó là alpha thì có người nào sẽ không rơi vào lưới tình của chị ấy? 


Jiyeon giật mình vì suy nghĩ đột ngột của bản thân, bối rối nhìn sang Sojung bên cạnh. Cùng lúc đó, cô cũng tập trung nhìn về hướng đó, thản nhiên tươi cười, cúi đầu nói với nàng, "Tìm thấy rồi, unnie của mình ở bên kia."


Jiyeon thở phào nhẹ nhõm vì thái độ thoải mái của Sojung, nàng vô cùng an tâm bình tĩnh ôm lấy cánh tay của người bên cạnh. Mỏ neo đã được thả xuống trong thế giới nội tâm sâu thẳm không thể thăm dò, nắm chặt số phận của riêng mình, nàng tiêu sái tiến về phía trước.


Mọi thứ đã được an bài một cách hoàn hảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro