Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : Ân Oán

“Là người nào cả gan ! Mau đứng lại !” Thị vệ trông coi cửa cung nhìn thấy hai người đang cưỡi ngựa tới, quát lớn.

Thượng Quan Vân Phi cầm ra lệnh bài từ trong ngực, những người đó thấy thế, lập tức quỳ xuống, miệng hô: ” Bái kiến Vương gia!”

Thượng Quan Vân Phi thu lệnh bài trở về, nói: “Bổn vương muốn vào cung! Nhanh mở cửa ra!”

“Dạ!” Những người đó không dám thờ ơ, lập tức mở cửa cung ra.

Thượng Quan Vân Phi đi tới tẩm cung của hoàng đế. Trong điện tràn ngập mùi thuốc đông y. Một nữ tử trung niên xinh đẹp, tao nhã để lộ lo lắng trên mặt, không ngừng đi đi lại lại ở trong điện. Thượng Quan Vân tiến vào trong điện, nữ nhân trung niên lộ ra thần sắc mừng rỡ trên mặt, kêu lên: “Vân nhi, rốt cục ngươi đã trở lại!”

Thượng Quan Vân Phi làm vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: “Mẫu hậu, ngươi gọi ta Vân Phi sẽ tốt hơn…” Vân nhi rất giống tên của nữ nhân. Mỗi lần hắn nghe được, cảm thấy như mình sắp điên đầu tới nơi rồi !

“Hiện tại không có thời gian nói chuyện đó! Ngươi mau đến xem bệnh tình của hoàng huynh ngươi! Thái y viện bất lực, tất cả đều nói hắn không sống được mấy ngày …” Thái hậu nói xong, rơi nước mắt thương tâm.

Thượng Quan Vân Phi đi đến bên giường rồng. Chỉ thấy một nam tử trung niên nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, hai gò má hãm sâu. Giống như chuẩn bị tiến vào quan tài, ai có thể tưởng tượng người này là hoàng đế vương triều mới hơn ba mươi tuổi đây?

“Vì sao lại như vậy?” Thượng Quan Vân Phi khó nén vẻ kinh ngạc trong ánh mắt , đưa tay thăm dò cổ tay người kia, lập tức mặt mày càng nhăn sâu, nói: “Không ngờ bệnh đã tái phát được 7 ngày rồi sao!”

Thái hậu hiển nhiên không hiểu mấy thứ này, hỏi: “Có thể trị khỏe không?”

“Mẫu hậu, ta có thể thử một lần! Nhưng mà, chưa chắc sẽ có hiệu quả, chất độc của hoàng huynh đã tồn tại ở trong người 3 năm rồi. Có thể thành công hay không. Chỉ có thể xem vận mệnh của hắn !”

Thượng Quan Vân Phi vừa nói vừa lấy ra một cái bao kết ở người, bên trong cắm đầy ngân châm dài ngắn không giống nhau. Hắn lấy ra một cái, cắm ở trên ngực hoàng đế, khi rút tay ra, cả châm đều biến thành một màu đen thùi.

Thượng Quan Vân Phi nhíu mày : “Thật độc! Là ai dám cả gan như vậy !”

Người nằm ở trên giường đột nhiên ho ra một ngụm máu đen, chậm rãi mở to mắt. Thượng Quan Vân Phi tiến đến trước mặt hắn hỏi: “Hoàng huynh, ngươi tỉnh rồi?”

“Vân Phi?” Vẻ mặt hoàng đế hoảng hốt, dần dần khôi phục một tia tỉnh táo.

Thượng Quan Vân Phi gật gật đầu : “Hoàng huynh, làm sao ngươi lại biến thành như vậy? Là ai hạ độc ngươi?” Loại độc tái phát trong 7 ngày này lại có thể kích phát mầm bệnh đã ủ 3 năm trong người hoàng huynh, người hạ độc tuyệt đối không phải là người ngoài! ”

Hai mắt hoàng đế lộ ra một tia rất đỗi thương tâm, như là nhớ ra cái gì đó, nói: “Vân Phi, ngươi mau cứu Cẩm nhi!”

“Cẩm nhi ?”

“Là con của ta cùng Tố Vân ! Y sắp chết! Ngươi mau cứu y! Đứa trẻ kia đã chịu thiệt thòi vì ta nhiều lắm rồi !” Hoàng đế lo lắng nói, trên mặt tràn ngập áy náy.

“Rốt cuộc là sao lại thế này? Hoàng huynh ngươi từ từ nói. “

“Vẫn là ta nói đi !” Lúc này, thái hậu ở một bên đau lòng.

Cẩm nhi mà hoàng đế nói tên là Thượng Quan Cẩm, là con của hoàng hậu Tố Vân. Vốn thân phận nên là hoàng tử chính cung cao quý, lại bởi vì ân oán đời trước, nhận hết đau khổ.

Hoá ra, hoàng hậu Tố Vân này vốn là một nữ tử bình dân nhỏ bé, nhưng nàng lại có dung nhan xinh đẹp. Trong lúc dạo chơi liền rơi vào tay giặc, hoàng huynh không tiếc phái người giết tình lang của nàng để cướp nàng đưa vào trong cung, thậm chí không để ý mọi người phản đối, sắc lập nàng làm hoàng hậu. Vốn tưởng rằng sự cuồng dại của mình có thể đánh động nàng, ai ngờ, trong lòng hoàng hậu đối với hoàng huynh vẫn còn hận ý, hận hắn giết vị hôn phu của mình, chiếm thân thể của mình. Bởi vậy, nàng không tiếc rẻ thủ đoạn mà trả thù trên đứa con của mình.

Nhị hoàng tử Thượng Quan Cẩm sinh ra lớn lên, không được cảm nhận qua tình thân. Bởi vì hoàng hậu từng đối với hoàng huynh mà nói, đứa bé này là của nàng cùng người nam nhân kia, còn cười nhạo hoàng huynh thay người khác nuôi đứa trẻ đó. Hoàng huynh dưới sự giận dữ, thật sự nghĩ Nhị hoàng tử là con của người khác, không hỏi rõ sự việc là thế nào, mặc kệ đứa trẻ kia bị hoàng hậu ngược đãi mỗi ngày. Thế nhưng sự thật không phải vậy. Cho đến lúc hoàng hậu tự sát, mới đem sự tình nói cho hắn, mà khi hắn biết được tất cả chuyện này, đã chậm rồi, đứa trẻ kia cũng bị hạ độc, giờ phút này hôn mê bất tỉnh, thái y viện nói đứa trẻ kia sống không được mấy ngày.

Nghe xong, Thượng Quan Vân Phi thở dài: “Các ngươi… Như thế nào có thể hồ đồ như thế! Ân oán đời trước, sao có thể đổ lên trên người một đứa trẻ vô tội !”

Thái hậu xoa nước mắt, nói : “Lúc trước, ta thấy đứa bé kia, tình huống so với trong tưởng tượng thảm hơn rất nhiều… Ai… Đứa trẻ kia, thật sự là đáng thương…”

❤️ Vào WordPress ErSide để đọc được nhiều truyện hơn nhé ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro