Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Nói đạo lý đi, Trùng tộc Tucker này là giả sao?

Đưa tay thử sờ sờ đầu của Trùng tộc tóc bạc xa lạ này vài cái, nhìn biểu tình y lười biếng nhẹ nhàng hạ mí mắt, Cố Hoài đột nhiên cảm giác đối phương tựa hồ dễ nói chuyện hơn.

Đây là cơ hội tốt để thoát ly hiện trạng. Vì thế dưới tình huống  eo bị một cái đuôi vòng quanh, cả người đều được đối phương ôm lấy, biên kịch Cố thử vặn thân giãy giụa, biểu hiện rõ ý đồ bản thân hy vọng được buông ra.

Lúc này, binh lính Trùng tộc từ bốn phương tám hướng sôi nổi đến, bọn họ vừa vặn thấy một màn này.

Thanh niên được Trùng tộc tóc bạc dùng tư thế bảo hộ ôm lấy giãy giụa nhẹ, thoạt nhìn như muốn tự mình đứng.

Vương....... Thật đáng yêu quá........

Không hẹn mà có cùng suy nghĩ này, nhóm Trùng tộc cấp cao đến gần trung tâm hang động, cách một khoảng theo bản năng thống nhất quỳ một gối xuống trước mặt thanh niên. Tay phải đặt tại vị trí trái tim, đầu hạ xuống, đây là tư thế chính xác biểu đạt sự trung thành và thần phục.

Loại giãy giụa này cũng không làm Trùng tộc tóc bạc có độ chịu đựng hạn mức siêu ngắn này có cảm giác mất kiên nhẫn. Thu hồi cái đuôi, Alvis nhanh chóng thỏa mãn yêu cầu muốn tự mình đứng của thanh niên.

Cảm giác đến nơi đến chốn làm Cố Hoài hơi nhẹ nhàng thở ra, chẳng qua động tác nhất trí quỳ xuống của đám Trùng tộc cấp cao không thể không khiến cậu chú ý.

Trùng tộc cấp cao đó quỳ gối như vậy là bởi vì mình, Cố Hoài từ cảm giác đến tình cảm đều hiểu điều này.

"Làm sao để họ đứng lên?" Cảm giác Trùng tộc tóc bạc này không có năng lực nhận biết cảm xúc, rõ ràng đối phương là thủ lĩnh của đoàn Trùng tộc này, cho nên Cố Hoài cảm thấy mình hay là hỏi ý kiến của đối phương.

Âm thanh thanh niên không lớn, thậm chí khi phát ra có chút nhẹ, nhưng lấy thính giác của Trùng tộc thì đạo âm thanh này là vô cùng rõ ràng. Không tính thanh âm mơ hồ lúc trước, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy âm thanh của thanh niên.

Nếu không phải bọn họ đều cúi đầu, hiện tại Cố Hoài sẽ cảm nhận được một loạt ánh nhìn chăm chú mãnh liệt. Tại hang động tối tăm này, ánh mắt của binh lính trùng tộc sáng ngời đến đáng sợ.

Loại sáng ngời cùng cuồng nhiệt này không khó để giải thích, từ thiên tính cùng bản năng quyết định trung thành tuyệt đối, bọn họ nguyện ý vì thanh niên trước mặt này làm bất cứ thứ gì.

"Bọn họ sẽ nghe ngài." Gương mặt tuấn mỹ của Trufngt ộc tóc bạc vẫn vô biểu cảm như trước, thanh âm cũng trầm thấp lãnh đạm,  nhưng lời nói như không thèm để ý này lại làm thanh niên trước mắt nắm toàn quyền chỉ huy.

Khác với cấp dưới của mình, bản năng thuần phục không đến nỗi khiến Alvis vô pháp chống cự. Làm y khó có thể kháng cự chính là một cảm giác còn mãnh liệt khắc sâu hơn cả bản năng chủng tộc.

Không muốn phá hủy, mà là muốn bảo vệ. thời điểm ôm thanh niên đang ngủ say, Alvis sinh ra trực giác này.

Hai bên đều lên tiếng như vậy, đoàn Trùng tộc vốn đang quỳ gối cúi đầu nhanh chóng đứng lên, không cần thanh niên tốn thêm sức truyền đạt lần hai.

Chi đội tinh anh được tạo từ Trùng tộc cấp cao này ngày thường cũng không quá chú trọng quân lễ, chẳng qua lúc này, bọn họ thực hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Khẽ nhìn vương.... Tóc đen mềm mại thoạt nhìn thật đáng yêu, đôi mắt cũng là màu đen, tuy rằng giống nhân loại là đồng tử tròn, những cũng vẫn là rất đáng yêu.......

Nguyên nhân thiên tính, Trùng tộc rất khó sinh ra tình cảm mãnh liệt với một thứ gì đó, thiên tính này khiến bọn họ dễ dàng bảo trì tư duy bình tĩnh hơn nhân loại. Nhưng mà giờ khắc này, thiên tính chủng tộc của đám binh lính này hiển nhiên đã thoái hóa hoàn toàn.

Lại lần nữa cảm nhận được loại vây xem nhiệt tình này, Cố Hoài có chút không được tự nhiên dùng ngón trỏ khẽ ngãi nhẹ bễn trái gương mặt, nhưng cũng không có tránh đi.

"Bọn họ đâu rồi?" Nhìn trái nhìn phải, Cố Hoài không thấy chi đội Trùng tộc ban đầu canh giữ cậu đâu.

Nhanh chóng hiểu "bọn họ" trong miệng thanh niên là chỉ cái gì, một sĩ quan trẻ ở vị trí tương đối trong đội ngũ xông ra nhanh chóng trả lời, "Còn đang đóng quân ở cửa hang."

Tên sĩ quan trẻ tuổi này chính là Alger, trả lời xong vấn đề của thanh niên, hắn miễn cưỡng đem tầm mắt chuyển đến thủ lĩnh nhà mình, "Thủ lĩnh, bệ hạ tỉnh rồi..... chúng ta có nên rời đi hay không?"

Ngay từ đầu đề nghị nên đặt thanh niên vào khoang dinh dưỡng bị thủ lĩnh nhà mình không tiếng động phủ quyết, Alger sau đó suy nghĩ lại, phát hiện đề nghị của mình thật sự không ổn thỏa.

Hắn nghĩ nếu thanh niên ngủ một giấc dậy trong hoàn cảnh xa lạ, có lẽ sẽ có cảm giác thiếu khuyết cảm giác an toàn gì gì đó. Nhưng hiện tại người đã tỉnh, tinh cầu trước mắt cực kì ác liệt cằn cỗi, bọn họ hoàn toàn không có lý do ở  lại.

Cũng không phải là không chấp nhận được hoàn cảnh của nơi này. Bọn họ còn đến nhiều tinh cầu cằn cỗi thiếu thốn hơn nơi này, bọn họ chỉ muốn thanh niên có thể sinh hoạt tại nơi càng thoải mái an toàn hơn.

Ví như.... Thủ đô tinh của quân đoàn đệ nhất bọn họ, chẳng qua cũng không phải nhìn thủ lĩnh bọn họ cõ nguyện ý trở về hya không. Làm thủ lĩnh quân đoàn, lão đại bọn họ căn bản không quản chính vụ của tinh cầu mình thống lĩnh. Từ ngày đầu tiên đã đem ghánh nặng ném cho tham mưu trưởng, đến tận bậy giờ.

Gật đầu nhẹ đến khó phát hiện, Trùng tộc tóc bạc đưa ra một mệnh cho chiến hạm Yula mình khống chế, làm sinh vật chiến hạm tự mình ý thức tới phụ cận hang động.

"Tinh cầu này không thích hợp ở lâu." Sau khi tuyên bố mệnh lệnh xong, Trùng tộc tóc bạc giải thích cho thanh niên.

Nghe thấy câu giải thích này, bên Cố Hoài còn chưa phản ứng gì, bên Trùng tộc cấp cao đang vây xem cậu cẩn thận trên mặt hiện lên chút kinh ngạc.

Không phải bọn họ nghĩ thủ lĩnh nhà mình nói bậy, mà là tính tình thủ lĩnh bọn họ thật sự không được tốt, khó có thể nhìn ra vui giận, lại còn chính vụ phiền phức gì đó.... hoàn toàn không hứng thú. Thông thường y sẽ không mở miệng giải thích nguyên nhân mình làm việc, bởi vì không cần, cũng không có kiên nhẫn.

Thời điểm đối phương có hứng thú lớn thường là ở lúc chiến đấu chém giết, giống như rõ ràng có thể dùng dị năng giải quyết kẻ địch, có đôi khi vì muốn hưởng thụ quá trình chiến đấu mà thủ lĩnh bọn họ không cả phóng dị năng.

"Có thể mang họ cùng đi hay không?" Vẫy tay với đàn Tucker được mình gọi tới, chờ đến khi con lớn nhất đến gần, Cố Hoài duỗi tay vỗ nhẹ cẳng tay sắc bén như lưỡi dao của Tucker này.

Đàn Trùng tộc cấp thấp này xem cậu thành ấu tể mà bảo hộ, Cố Hoài không nghĩ sẽ để họ lưu lại ở tinh cầu này. Tuy rằng ngoại hình của Trùng tộc Tucker cực kì đáng sợ hung hãn, nhưng tự mình thử, Cố Hoài biết Trùng tộc Tucker này kỳ thặc ặc,.... dịu dàng nghe lời?

"Tê........." Tucker bị vỗ nhẹ cẳng tay phát ra âm thanh trầm thấp, nó cúi người xuống, cẩn nhận đem thanh niên đặt ở trên vai, sau đó an tĩnh không nhúc nhích.

Đối mặt với cảnh tượng này, hiên trường bỗng yên lặng vài giây.

Nói đạo lý, Trùng tộc Tucker này là giả sao...... Là bọn họ nhìn nhầm, những Trùng tộc cấp thấp này căn bản không phải binh lính tộc đàn Tucker. Binh lính tộc đàn được bọn họ công nhận là dã man tàn bạo nhất sao có thể có kỹ năng dỗ ấu tể này, hơn nữa thoạt nhìn còn chuyên nghiệp thuần thục vậy!

Nhìn ra thanh niên đang ngồi trên vai vái Tucker kia tựa hồ rất vui vẻ, Trùng tộc tóc bạc vì vậy thanh âm trầm thấp "ừ" một tiếng, đáp ứng yêu cầu của cậu.

Nếu là chiến hạm khác sẽ phải suy xét đến vấn đề số lượng và vận chuyển, nhưng chiến hạm Yula có thể tùy ý thay đổi hình thái, vấn đề này có thể xem nhẹ không đề cập tới.

Từ hang động tối tăm đi ra, đây là lần đầu tiên từ lúc xuyên qua Cố Hoài nhìn thấy thế giới ngoài hang động. Ngồi ở trên vai trái Trùng tộc Tucker, độ cao này làm Cố Hoài có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng đẹp xung quanh, không hề có cảm giác hoang vu cằn côi không có sinh mệnh, là bộ dạng của hành tinh bị bỏ hoang.

"Lão đại, mang vương theo, chúng ta có nên dàn xếp một nơi trước không?" Châm chước câu nói của mình, Alger rất uyển chuyển mở miệng dò hỏi. Cái này không phải là ý tưởng của một mình hắn, mà còn của những người kháci trong đội

Tầm mắt vẫn còn đặt trên người thanh niên đang nhìn bốn phía, nghe thấy thủ hạ tâm phúc nói, Trùng tộc tóc bạc trả lời ngắn gọn, "Về Tusser."

Tusser tinh, Thủ đô tinh của quân đoàn đệ nhất Trùng tộc, mệnh danh là pháo đài thép.

Chiến hạm dừng ở nơi cách cửa hang không xa, Cố Hoiaf tò mò nhìn sinh vật chiến hạm này. Thoạt nhìn từ bên ngoài, chiến hạm này cùng chiến hạm trong phim khoa học viễn tưởng của nhân loại không khác nhau lắm, nhưng trước đó cậu nghe hệ thống nói, chiếm hạm của Trùng tộc là sinh vât sống có ý thức......

"Cùm cụp ——"

"Cùm cụp, cùm cụp ——!"

Đối với chiến hạm Yula đột nhiên dâng trào cảm xúc, Trùng tộc tóc bạc cũng không hạ mệnh lệnh cưỡng chế bình tĩnh, chỉ truyền mệnh làm đối phương thay dổi hình dáng.

"Khụ...... Bởi vì nhìn thấy ngài, chiến hạ  Yula có chút hưng phấn, qua một lát nữa là ổn thôi." Alger lộ ra biểu tình có chút bất đắc dĩ, đây cơ bản là tình huống trong dự tính của hắn.

Hưng phấn thì hưng phấn, chiến hạm Yula này vẫn nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh của người điểu khiển, biến thành một tinh hạm có quy mô càng thêm khổng lồ. Mà thời điểm thanh niên đi vào, chiến hạm này rõ ràng chấn động một chút.

Đặt địa điểm mục tiêu xong, Trùng tộc tóc bạc làm thủ lĩnh quân đoàn đệ nhất miễn cưỡng hồi tưởng lại Thủ Đô tinh quân đoàn mình có bộ dạng gì. Chẳng qua nghĩ không quá vài giây, Trùng tộc tóc bạc híp lại dựng đồng, không kiên nhẫn từ bỏ tự hỏi.

Tusser tinh, sau cải tạo theo sở thích của thanh niên là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro