Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 - Toàn tức võng du (2)

Cảm giác chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt, Mậu Lê Thần liền vào 'Thế giới thứ hai' chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Ngẩng đầu nhìn bốn phía, trên đường cũng không có mấy người. Hiện giờ trò chơi này mới mở ra một tháng với người thường nên đại đa số đều đang bận rộn tăng cấp.

"Bang chủ, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ luân trắng tên nhóc dám thông đồng chị Mộng. Chỉ là một cái dân nghèo mới tiến vào Thế giới thứ hai cũng dám khiêu chiến Thương Khung Điện chúng ta, thật là không biết tự lượng sức mình!" Nhìn một người chơi nam một thân phục sức màu trắng đi tới bên cạnh mình, tướng mạo cậu cũng không quá xuất chúng, nhưng nhìn cũng làm cho người ta thoải mái.

Đây là con trai của quản gia nhà Mậu - An Dịch, là một tồn tại vô cùng chung thành với nhà Mậu. Có thể vào trò chơi này là bởi vì đây là lần đầu thiếu gia nhà cậu chơi game võng du cần người chăm sóc. Nhưng cậu lại thích vị hôn thê của thiếu gia mình, cho nên phản bội đã tồn tại từ ban đầu.

"Chỉ là một nhân vật mới bước vào Thế giới thứ hai mà thôi, ta còn không để trong mắt, quan trọng là... Mộng Mộng nàng nghĩ như thế nào cơ." Mậu Lê Thần rút một cây trường kiếm từ sau lưng ra, vạch ra một đường kiếm.

Một thân trang phục tú phường, một thanh vũ khí cầm trong tay, một thanh thì vẫn cắm sau lưng. Ở trong Thế giới thứ hai, Mậu Lê Thần là một Chiến Sĩ, nghề cận chiến. Chiến Sĩ chẳng qua là một cách gọi mà thôi, giống như cùng Ma Pháp Sư chia làm các loại thuộc tính Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ. Chiến Sĩ còn có Kỵ Sĩ, Kiếm Sĩ chia nhiều loại, hơn nữa còn có một ít nghề nghiệp ẩn dấu.

Mậu Lê Thần vốn là Kiếm Sĩ, mang theo hai thanh kiếm chỉ là để phòng ngừa mà thôi. Mà bây giờ hai thanh kiếm của hắn hiển nhiên chính là kiếm Thất Tú chuyên dụng. Có lẽ là bị hệ thống Ái Ái đánh tráo. Mở túi của mình ra, rõ ràng không phải túi Kiếm Tam, mà là đồ vật thuộc Mậu Lê Thần của thế giới này. Chỉ là nhiều hơn một món đồ, hai thanh kiếm trị liệu cam [ Tử Yên Trầm ].

Có lẽ hắn nên may mắn vì vũ khí có thể sử dụng, chỉ cần là người chơi Kiếm Tam điều biết trong Kiếm Tam ngoại trừ đại sư thì những nghề khác nếu không có vũ khí có thể nói là nửa bước khó đi, nên kỹ năng tước vũ khí của Minh giáo mới được coi là đặc sắc của môn phái.

"Lòng của chị Mộng tất nhiên là hướng về bang chủ, hướng về Thương Khung Điện..." Giọng của [ Tiêu Tương Quân Tử ] không còn chắc chắn như vừa nãy. Ai cũng biết tại sao bang chủ lại nổi giận như vậy, nếu không phải do chị Mộng lấy danh nghĩa giao tiền cho đoàn khai hoang dời đi một ít tài chính của bang, bang chủ cũng không có khả năng giận như vậy.

Số tiền không nhiều, nhưng lại đủ cho các cao thủ khai hoang trò chơi bất mãn với bang hội. Đó đều là game thủ chuyên nghiệp bang chủ vất vả lôi kéo đến vì đạt được thủ sát phó bản mà cả ngày lẫn đêm ở trong trò chơi.

"Thiếu gia muốn giam lỏng tiểu thư sao? Như vậy không phải biện pháp hay, tiểu thư tính tình nóng nảy, nếu ngài không thả nàng ra. Nàng có thể giận dỗi đăng xuất. Đến lúc đấy làm cho tiên sinh cùng phu nhân biết thì..."

"Được rồi, không cần phải nói, ta có chừng mực. Ta biết quan hệ của ngươi với nàng luôn rất tốt." Mậu Lê Thần vẫn cười, thậm chí so thường ngày càng dịu dàng. Dường như không nhìn thấy một tia mất tự nhiên trên mặt [ Tiêu Tương Quân Tử ], thích rõ ràng như vậy, có lẽ cũng chỉ có tên chưa bao giờ đặt tâm tư trên nhi nữ tình trường kia mới không nhìn ra.

"Để mọi người dồn tinh lực ở việc khai hoang phó bản đi, những chuyện khác đều bỏ xuống. Nhất định phải lấy được thủ sát của Mật Thất Ám Ảnh cấp ác mộng." Dời đi ánh mắt, hắn không để ý những nhân vật phụ này, chỉ cần có thể công lược được nhân vật mục tiêu là tốt rồi.

Mở vầng sáng của tộc thiên sứ, khoé mắt Mậu Lê Thần giật giật, nhanh chóng tắt đi. Hắn có lẽ nên may mắn vì [ Tiêu Tương Quân Tử ] cúi đầu không nhìn về phía hắn.

[ Tiêu Tương Quân Tử ] khẽ gật đầu, mặc dù có chút không rõ Mậu Lê Thần lúc này nghĩ gì, nhưng thiếu gia chắc chắn sẽ không tổn thương tiểu thư Mộng Dao bởi vì thiếu gia từ nhỏ liền coi tiểu thư là người của mình. Mà bảo vệ nữ nhân của mình không bị tổn thương là điều mà thiếu gia đã được giáo dục từ nhỏ, cậu chỉ cần biết tiểu thư Mộng Dao sẽ không chịu tổn thương gì là tốt rồi.

[ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] cũng chính là Tề Dĩnh Phong bây giờ có chút chật vật. Với tư cách là một cao thủ game thâm niên, hao tổn tích góp chính mình, thật vất mới lấy được cơ hội vào trò chơi này, đang làm quen một chút cái game được xưng là 'Thế giới thứ hai' này lại bởi vì một nữ nhân mà chọc đến phiền toái lớn.

Tuy y rất biết ơn sự trợ giúp của đối phương nhưng cũng không đại biểu có thể làm mất đi rắc rối nàng đem đến cho y. Ân huệ y tất nhiên sẽ trả lại, nhưng vị kia rõ ràng mang theo khí chất dịu dàng thuộc về tiểu thư đại gia tộc, y vẫn nên tránh xa thì tốt hơn.

Tề Dĩnh Phong hơi nhíu mày, nhìn người Thương Khung Điện biến mất trong tầm mắt y. Mặc dù có chút lạ vì sao đối phương lại rời đi vào thời điểm sắp thành công, nhưng y không có hơi để đuổi theo hỏi. Khó khăn di chuyển cơ thể bị thương, cảm giác đau đớn trong toàn tức võng du rất chân thật, nếu không phải mấy ngày này y đã quen, đau đớn rất có thể làm y hôn mê.

Từ trong túi lấy ra một cái bình màu hồng uống, nghỉ ngơi một lúc, y lấy một thanh kiếm từ trong túi ra, biểu cảm trên mặt mới tốt hơn một chút. Chuôi kiếm này không hề giống trường kiếm bình thường của Kiếm Sĩ, lại giống một cây dao găm dài. Đây chính là nguyên nhân y vay [ Yêu Ước Nhất Mộng ] tiền. Cây vũ khí có thể phát triển này nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc, vũ khí bình thường hơn nữa chỉ cần mang lên chữ có thể phát triển thì có tính đánh cược nhất định. Mà trực giác của y nói cho y biết, đây là vũ khí thích hợp bản thân nhất.

Hơn nữa tuy nói là bị người đuổi giết, nhưng y ngoại trừ hao tốn thuốc ra cũng không có những tổn thất khác, ngược lại là đối phương bị y đánh lén đưa về [Điểm hồi sinh] mấy người, còn lấy được vài món trang bị tốt. Bây giờ cho dù bị giết mấy lần y cũng có lợi nhất, thứ tương đối quý giá duy nhất trên người y chính là thanh vũ khí này vẫn chưa rớt ra.

Tề Dĩnh Phong ngẩng đầu nhìn cây cối bát ngát trước mặt, nghĩ như thế nào trở lại chủ thành bổ sung thuốc. Bây giờ chỉ cần vào thành là có người hô đánh kêu giết với y, y vẫn là lần đầu tiên biết được lực lượng của bang hội, tay có chút nắm chặt. Gương mặt vốn tuấn tú hiện ra vào phần âm lãnh, Tề Dĩnh Phong y chưa bao giờ là người rộng lượng. Thương Khung Điện cuối cùng có một ngày bị y dẫm nát dưới chân.

Từ trên cây nhảy xuống, nhìn quanh bốn phía chuẩn bị rời đi. Cơ thể của y chợt cứng đờ, nắm chặt lấy đoản kiếm trong tay. Thời gian trôi qua, nam tử một thân áo đỏ kia dường như là sự châm chọc đối với y. Trách không được những người khác của Thương Khung Điện sẽ rời đi, BOSS chính ở chỗ này, những người khác căn bản cũng không cần xuất hiện.

Muốn biết Tề Dĩnh Phong vì sao có thể nhận ra Mậu Lê Thần thì nam tử tóc trắng mặc đồ đỏ thật sự quá ít. Áo đỏ có thể bắt chước nhưng tóc trắng tuyệt đối chỉ có mình hắn, nghe nói là kết quả của tẩu hỏa nhập ma.

Mặc dù Tề Dĩnh Phong có tự tin nhưng sẽ không tự đại đến mức cho rằng mình bây giờ có thể chống lại [ Thương Thần ] trong Top 10 bảng cấp bậc, không có khả năng thắng lợi. Những đại thiếu gia này đăng nhập trước bọn họ một tháng. Tuy y không ghét người giàu nhưng vẫn có vài phần khó chịu.

Ánh mắt theo thân ảnh màu đỏ kia thấy được gò má đối phương hai, Tề Dĩnh Phong có chút ngẩn người, nhất thời có chút rõ ràng vì sao [ Yêu Ước Nhất Mộng ] không thích ở bên vị hôn phu của mình, thật sự là vị hôn phu còn đẹp hơn chính mình có chút tổn thương lòng tự trọng.

Kinh diễm chỉ là trong nháy mắt, khuôn mặt anh tuấn kia không lộ ra biểu cảm gì, đôi mắt như sao đêm rủ xuống bóng mờ, rõ ràng là thiếu niên lại hết lần này đến lần khác làm cho người ta cảm nhận được sự thành thục thuộc về đàn ông trưởng thành.

Mậu Lê Thần cười cười, so với bộ dáng như lâm đại địch của Tề Dĩnh Phong thì hắn tương đối thoải mái. Từng bước một đến gần Tề Dĩnh Phong, mỗi một bước đều làm kinh động tro bụi trên mặt đất. Không thèm để ý đến đoản kiếm trong tay Tề Dĩnh Phong, dừng bước ở nơi cách y một mét. "[ Thương Thần ]."

Tề Dĩnh Phong có chút ngạc nhiên, chỉ là lập tức đã hiểu ý của đối phương. Đây là cao thủ không giết ngươi vô danh sao? Rủ mắt xuống che dấu châm chọc trong mắt, đã quang minh chính đại như vậy, thì sao còn muốn để người Thương Khung Điện đuổi giết hắn? "[ Lạc Nguyệt Thanh Phong ]"

"Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Tề Dĩnh Phong: -15."

"[ Lạc Nguyệt Thanh Phong ]." Mậu Lê Thần lập lại một lần ID của y, khẽ gật đầu, sau đó đi tới bên người Tề Dĩnh Phong.

Tề Dĩnh Phong thả lỏng tay nắm dao găm, quay người nhìn bóng lưng Mậu Lê Thần. Hắn yên tâm giao phía sau lưng cho y? Vẫn là tự tin chính mình sẽ không động thủ? Trong đôi mắt hiện lên một tia hứng thú, có chút nhìn không thấu [ Thương Thần ] nhưng lại ngoài ý muốn không làm người ta chán ghét.

"Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Tề Dĩnh Phong: 0."

"Bang chủ, Mật Thất Ám Dạ giao cho bọn họ là được rồi, ngươi không cần tự mình đi xin lỗi họ. Chẳng qua là một ít game thủ chuyên nghiệp mà thôi không đáng. Bọn họ không làm lại tìm người khác là được rồi." [ Tiêu Tương Quân Tử ] mang theo nụ cười đi tới, nhưng bước chân rõ ràng mang theo vài phần vội vàng.

Nếu để bang chủ tự mình xin lỗi bọn họ, đưa tài chính vào tay bọn họ thì không chỉ vãn hồi tâm của những game thủ chuyên nghiệp kia, càng tăng lên hình tượng bang chủ của hắn trong lòng bang chúng. Chính là bởi vì như vậy, cậu càng không thể để cho Mậu Lê Thần làm. Hiện giờ cậu cùng tiểu thư Mộng Dao xuất hiện khoảng cách, nếu hắn chiếm được sự nhận đồng của bang chúng thì địa vị của tiểu thư sẽ bị uy hiếp. Trưởng lão duy nhất trong bang cùng đẳng cấp với bang phó, bang chủ của bang hội khác.

"Mộng Mộng không thích hợp làm trưởng lão bang, ta từ trong những game thủ chuyên nghiệp kia tìm một trưởng lão, về sau Thương Khung Điện tuyển chức cũng sẽ dễ dàng hơn." Mậu Lê Thần cười như không cười liếc nhìn [ Tiêu Tương Quân Tử ], "Ngươi nên biết đối với ta mà nói Thương Khung Điện so vị hôn thê càng quan trọng. Mộng Mộng tùy ý với tài chính làm bang hội tổn thất lợi ích."

"Thiếu gia... Chị Mộng chắc chắn không phải cố tình, các ngươi dù sao ở cùng nhau nhiều năm như vậy......" [ Tiêu Tương Quân Tử ] có vài phần khẩn trương, thiếu gia đây là muốn buông tha chị Mộng, vậy chị Mộng sau này... Tuy cậu không muốn thừa nhận nhưng cậu biết tất cả của Mậu Mộng Dao đều là nhà Mậu cho, nếu mất đi một phần yêu thích của Mậu Lê Thần, nàng liền thiếu nữ thường dân nghèo cũng không bằng.

"Chính là bởi vì ở cùng nhiều năm như vậy, nàng mới càng phải hiểu." Mậu Lê Thần nghiêng đầu nhìn thoáng qua phía sau, dư quang trong đáy mắt lờ mờ có thể nhìn thấy bóng dáng Tề Dĩnh Phong. "Nàng là vị hôn thê của ta, về sau không cần làm gì, chỉ cần giúp chồng dạy con là tốt rồi."

"[ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Nếu như nói [ Tiêu Tương Quân Tử ] đối Mậu Lê Thần chính là hâm mộ, như vậy đối với Tề Dĩnh Phong tuyệt đối là chán ghét. Y một cái bình dân lần đầu tiên Thế giới thứ hai mở ra đều không vào được, dựa vào đâu mà vào được trong mắt tiểu thư. Rõ ràng cậu đã quên, nếu không có Mậu Lê Thần, cậu cũng không có khả năng tiến vào lần mở ra đầu tiên.

"Ta vẫn luôn ở, là ngươi không nhìn thấy." Tề Dĩnh Phong đi đến bên người Mậu Lê Thần, nghiêng đầu nhìn đối phương, vị trí này vừa lúc có thể thu khoé mắt hơi nhếch lên của hắn vào đáy mắt. "Bang chủ [ Thương Thần ], các ngươi muốn khai hoang Bí Cảnh Ám Ảnh?"

Mậu Lê Thần khẽ gật đầu, hơi nhếch môi, "Như thế nào, ngươi đối với cái này có chút hứng thú?"

"Ừ, không biết ta có cơ hội gia nhập không?" Tề Dĩnh Phong khẽ gật đầu, vẫn lạnh lùng như trước, thoạt nhìn không hề giống thỉnh cầu, càng giống mệnh lệnh. Loại tính chất đặc biệt này ở trong tiểu thuyết cũng làm nguyên chủ chán ghét không ít.

"Được." Mậu Lê Thần khẽ gật đầu, hắn tất nhiên là cầu còn không được. Với tư cách là nhân vật chính, đây tuyệt đối sự tồn tại của nữ thần may mắn cũng bàn tay vàng, người khác không phát hiện hắn lại có thể. Nếu hắn không huỷ bỏ lệnh đuổi giết cũng không có gặp nhau, Tề Dĩnh Phong sẽ lập tức tự mình xông vào trong bí cảnh, một người đạt được thủ giết của phó bản cấp ác mộng. Thành tựu mà người của cả năm bang hội đều không đạt được, một mình y lại có thể, đúng là nhân vật chính.

"Thiếu gia..." [ Tiêu Tương Quân Tử ] mỗi lần muốn thỉnh cầu Mậu Lê Thần luôn dùng cách xưng hô thiếu gia mà không phải bang chủ.

"Hợp tác vui vẻ." Mậu Lê Thần không có để ý [ Tiêu Tương Quân Tử ] nói gì, bắt tay cùng Tề Dĩnh Phong, nhiệt độ cơ thể hai người đều hơi thiên về lạnh. Nhưng lúc tiếp xúc lại mang theo một chút độ ấm.

"Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Tề Dĩnh Phong: 5."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro