Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 - Tiết Tử

"Hoàng thượng, chẳng lẽ ngài đã quên Tiểu Hà ven hồ Đại Minh rồi sao? Ta yêu ngài tha thiết như vậy, ngài lúc nào mới có thể đến đón ta đây?" Người phụ nữ mặc bộ quần áo màu trắng, tóc cực kỳ mất trật tự, ôm một cái gối đầu mà ngồi bên hồ nhân tạo nỉ non. Trong đôi mắt cô lóng lánh ánh nước như có ngàn vạn tia bi sầu.

"......"

"Dâm tặc, trốn chỗ nào? Mau đem nàng buông, ăn một kiếm của bổn đại gia." Người đàn ông cầm một quả dưa chuột, vạt áo trên người đã mất trật tự, nhưng mắt anh ta lại sáng như một lưỡi dao sắc bén, chăm chú nhìn chằm chằm hòn non bộ.

"......"

"Ngươi hỏi ta yêu ngươi sâu bao nhiêu, ta yêu ngươi có vài phần..." Ở trong sân vườn, cô gái vung lên chiếc váy dài của mình, nhảy điệu nhảy không có bất kỳ quy luật gì, giống như chỉ là nhảy tới nhảy lui trong sân quanh quẩn.

"Các vị chủ tử, đến giờ uống thuốc rồi!" Một thanh niên mặc áo trắng đẩy gọng kính trên hốc mắt mình, tay đẩy một chiếc xe đẩy đầy các loại thuốc đi vào trong sân quần ma loạn vũ.

Không sai, nơi này là viện điều dưỡng, hoặc gọi là bệnh viện tâm thần. Nơi này có đủ các loại sắc thái, hình dạng người bệnh, chỉ có những thứ ngươi nghĩ không đến, không có thứ ngươi thấy không đến. Những người ở trước mắt bệnh trạng coi như tương đối nhẹ, ít nhất không có làm ra những hành động nguy hiểm như là tự sát hay giết người, họ chỉ không thể kiềm chế được mà chìm đắm trong ảo tưởng của mình mà thôi.

Mậu Lê Thần kiên nhẫn phân phát thuốc cho các bệnh nhân, lại dùng phương thức khác nhau dụ dỗ các vị chủ tử cầm thuốc uống hết. Tay cầm lấy lọ thuốc cuối cùng không dán nhãn mác gì trong xe đẩy đi về phía căn phòng hẻo lánh nhất trong khu vực này. Từ trong túi lấy ra chìa khoá, đẩy cửa đi vào, rèm cửa sổ trong phòng đã bị kéo lại, đèn cũng không bật, rõ ràng là ban ngày, lại như đêm tối.

Mậu Lê Thần vươn tay về phía vách tường bên cạnh, bật đèn trong phòng lên. Đi đến trước cửa sổ, kéo rèm ra, lại tắt đèn. Nhìn người vẫn ngồi trước bàn máy tính đánh bàn phím không ngừng, kiên nhẫn dặn dò, "Ta không phải đã nói rồi sao, ngươi không thể đi ra ngoài cũng có thể kéo rèm ra để phơi nắng, ngươi cứ như vậy đối với thân thể của ngươi không tốt."

"Ừm." Như thường ngày vô tâm đáp lại, ánh mắt người kia vẫn như trước đặt trên màn hình máy vi tính. Khuôn mặt tái nhợt đến không có lấy một tia huyết sắc, cũng keo kiệt biểu cảm của mình. Hắn ta một mực nhìn chằm chằm nhân vật trò trơi của mình trên màn hình, một Cái Bang được gọi là sát thủ trị liệu. Phong cách môn phái mang vẻ tiêu sái, thể hiện rõ môn phái này không bị trói buộc bởi thứ gì, cũng giống như chiêu thức của môn phái ấy vậy.

"Ta đề cử ngươi chơi võng du là để ngươi thả lỏng tâm tình, chứ không phải trở thành một tên trạch nam tiêu chuẩn, có thể nghe ta nói một câu không?" Mậu Lê Thần nhìn bệnh nhân trước mắt, trong mắt xẹt qua một tia bất đắc dĩ. Đối với một bác sĩ tâm lý mà nói, khuyên bảo người bệnh là trách nhiệm của hắn, vậy nên hắn có đủ kiên nhẫn để dùng cho người bệnh, thế nhưng nếu bệnh nhân này vốn bình thường thì bác sĩ tâm lí có tốt hơn cũng chỉ vô dụng.

Vị bệnh nhân này khi được đưa tới thanh thế phá lệ to lớn, thoạt nhìn không giống con nhà bình thường. Nhưng điều khiến hắn để ý ở đây không phải là gia thế, bệnh viện tâm thần này không thiếu danh nhân có thế lực lớn ra vào. Với tư cách là một vị bác sĩ tâm lý nổi danh, hắn đã âm thầm giúp không ít nhân sĩ nổi danh giải quyết vấn đề tâm lí. Khiến hắn để ý ở đây chính là, người này rõ ràng thoạt nhìn rất bình thường, lại bị người ta trói lại đưa đến đây. Mặt tối của các đại gia tộc hắn đã từng thấy qua, người này đại khái là một kẻ thất bại, hoặc thậm chí có khả năng là vật hi sinh. Nhưng cũng chỉ là lúc ấy mà thôi, hắn ta bây giờ...ai cũng không nói chính xác được. "Hay là ngươi đi làm việc của mình đi, rời khỏi đây sớm một chút cũng tốt."

"Tại sao phải rời khỏi đây?" Ngón tay của Dương Kỳ Phong di chuyển con chuột một chút, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Mậu Lê Thần, khẽ nhếch môi. Rõ ràng là đang cười, lại làm cho người ta cảm thấy tràn đầy nguy hiểm. Chỉ nhìn riêng một thân phong thái của người này đã tuyệt đối không có khả năng là kẻ tầm thường. "Ở bên ngoài không được tự do như ở đây, hoặc là Thần Thần ngươi không thích cùng ta ở đây?"

"Chỗ này cũng không phải nơi thích hợp để ở lại lâu dài, cho dù là vì lánh nạn hoặc hạ thấp cảnh giác của những người khác cũng vậy." Nụ cười của Mậu Lê Thần cùng hắn ta không mấy khác biệt, đôi mắt rõ ràng mang sự vui vẻ làm ấm lòng người khác, thế nhưng độ cong của khoé môi lại làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm.

"Ta không hi vọng bởi vì ngươi mà bệnh nhân của ta ở đây bị tổn thương. Ta hi vọng ngươi hiểu rằng đầu tiên ta là một vị bác sĩ, sau đó mới đến những thân phận khác. Ví dụ như là...bạn của ngươi?"

"Thần Thần vẫn luôn tích cực với người khác như vậy, ta sẽ không ngốc ở chỗ này quá lâu đâu, cho ta thêm thời gian một tháng. Một tháng, ta liền có thể giải quyết việc bên kia." Hai tròng mắt của Dương Kỳ Phong xẹt qua tia thần thái sắc bén, lúc nhìn đến Mậu Lê Thần mới khôi phục lại ôn nhu. Chỉ là trong nét ôn nhu kia lại mang theo sự bá đạo cùng độc chiếm dục của kẻ thượng vị. "Nếu đã có thể chịu đựng ta được nửa năm thì một tháng kia đối với ngươi mà nói chỉ là việc nhỏ mà thôi. Lại nói, ta còn muốn cảm ơn Thần Thần cản lại những cái...uy hiếp kia đâu."

"Ai bảo ngươi là bệnh nhân của ta?" Mậu Lê Thần khẽ gật đầu, tựa như không phát hiện ánh mắt xâm lược của đối phương. Trong nụ cười mang theo một tia vui vẻ như đã đạt được ước nguyện nên nhẹ nhõm.

"Một tháng sau, có lẽ việc họ hối hận nhất chính là đưa ta đến viện điều dưỡng này." Dương Kỳ Phong thoải mái cười cười, hắn ta biết điều ẩn ý trong lời nói của Mậu Lê Thần, nếu hắn ta không phải là bệnh nhân của hắn, vậy hắn tuyệt đối sẽ không vì một người như Dương Kỳ Phong mà ra tay. Nhưng kia lại như thế nào đâu, ai cũng không thể biết trước được sự việc để cải biến thân phận. Nếu không có hắn tại thời điểm hắn ta suy yếu nhất kéo hắn ta một cái thì hiện tại ai thắng, ai thua đúng là khó nói.

"Công việc của ngươi hôm nay làm xong chưa, chơi với ta một lúc thế nào?" Dương Kỳ Phong lấy một cái laptop khác từ cái tủ trong tủ quần áo ra, thuần thục mở lên, có thể thấy được đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm loại việc này.

"Được." Mậu Lê Thần đặt bình thuốc không dán bất kì nhãn mác gì kia ở trên bàn, như Dương Kỳ Phong mong muốn ngồi ở bên cạnh hắn, mở ra Laptop. Cái máy tính này bất luận là giao diện hay thiết kế đều mang vẻ xa hoa cao cấp, một người đang bị bệnh thần kinh làm sao có thể dễ dàng mang tới đây một cái máy tính tốt được? Đây cũng là nguyên nhân từ ban đầu hắn cho rằng hắn ta là đến tá túc.

Ấn mở biểu tượng trò chơi Kiếm Hiệp Tình Duyên internet bản ba ra, sau khi tiến vào trò chơi, một nữ Thất Tú mặc bộ đồ nam hoàng toàn thân hồng nhạt liền xuất hiện ở trước mặt hắn. Mã vĩ thật dài màu trắng thuận theo gió rối bay trên vai đầu, hai tay chấp nhất cầm kiếm lấp lánh ánh huỳnh quang. Tạo thành tư thế nữ tử đứng yên một tay cầm kiếm nghiêng ở trước ngực, một tay đem kiếm để sát lưng. Làm giảm bớt một thân quần áo hồng nhạt mang đến cảm giác mềm mại, ngược lại tăng thêm vài phần cảm giác hiên ngang trong tư thế. Không sai, nhân vật của Mậu Lê Thần trong Kiếm Tam chính là Yêu Tú trong truyền thuyết, hơn nữa còn là 'Nữ thần cấp' Yêu Tú. Bởi vì bản thân hắn chính là chuyên gia tâm lý học nên rất ít người có thể biết được giới tính thật của hắn. Chỉ cho rằng hắn là một em gái thao tác tương đối tốt thôi. Mà từ khi Dương Kỳ Phong bắt đầu chơi trò chơi này, lại càng không có người hoài nghi giới tính của hắn. Bởi vì bên trên tú nương [ Thiển Nhược Thần Hi ], phía trước còn mang theo danh hiệu tình duyên của [ Kính Lưu Uyên ]. Chỉ có điều...hai người chẳng ai để ý tới.

[ Ta là một con mị ]: Lưu Uyên, Lưu Uyên, gọi Lưu Uyên, Thần Hi đã online!!!

[ Kính Lưu Uyên ]: Biết rồi, bọn ta đang ở cùng nhau.

[ Cổ Vương ]: Tú ân ái, đi chết mau!!!

[ Thiển Nhược Thần Hi ]: Ai đang tú ân ái?

[ ta là một con mị ]: Thần Hi lên rồi! Vào tổ đội, cầu vào tổ đội!!

[ Kính Lưu Uyên ]: Thần Thần, đến chủ thành cắm kỳ một cái! Nhiệm vụ □□ ah ~~

[ Khí Chất Hoa ]: Đánh là thân mắng là yêu, nhiệm vụ đánh hành hạ Cái Bang đúng là chân ái!! Thần Hi, mau cùng gia cắm kỳ đi, xin phòng để hóng.

[ Nhất tam tam tam nhất ]: Huynh đệ, mặc niệm cho ngươi, vì tương lai của Cái Bang chúng ta, ngươi lên đi, ủng hộ ngươi trên tinh thần.

[ Nguyệt Lãnh Tâm Độc ]: Cái lũ Cái Bang chuyên uống rượu, chơi chim, đánh con gái người ta ╭(╯^╰)╮ chân thành mong ước vĩnh viễn không có CP!

[ Nhất tam tam tam nhất ]:...... Ngươi quá độc, ngươi quá độc, ngươi quá độc độc độc độc độc!!!

[ Thiển Nhược Thần Hi ]: [ Nhất tam tam nhất ] đi ra ngoài cắm kỳ nào, ta nãi tú.

[ Nhất tam tam tam nhất ]: (⊙o⊙)... Được, Thần Hi tiểu mỹ nhân muốn ở đâu cắm kỳ?

[ Thiển Nhược Thần Hi ]: Thành đô.

[ Khí Chất Hoa ]: [ Nhất tam tam tam nhất ] cẩn thận [ Kính Lưu Uyên ] đuổi giết ngươi nha...!

[ Nhất tam tam nhất ]: Đột nhiên cảm giác thật nguy hiểm, mồ hôi lạnh ⊙﹏⊙b

[ Thiển Nhược Thần Hi ]: Sẽ không, tin tưởng ta, Thành đô gặp.

[ Khí Chất Hoa ]: Tiếp tục xin phòng hóng.

[ Cổ Vương ]: +1

[ Nguyệt Lãnh Tâm Độc ]: +2

·

·

·

[ ta là một con mị ]: +10086

[ Kính Lưu Uyên ]: +1008601

[ Nhất tam tam tam nhất ]: Ha ha...

[ Nguyệt Lãnh Tâm Độc ]:...... Yên lặng đốt nến.

Mậu Lê Thần đổi trang bị Tú Tú nhà mình thành trang bị nãi PVP, híp mắt, nhìn trên màn ảnh xuất hiện đếm ngược, bàn tay nắm con chuột có chút khẽ di động. Sau khi tên của đối phương biến thành màu đỏ, cho mình treo hai cái kỹ năng tăng máu liên tục 【 Tường Loan Vũ Liễu 】, 【 Thượng Nguyên Điểm Hoàn 】.

[ Nhất tam tam tam nhất ] không có chút ý nghĩ thương hương tiếc ngọc nào, trực tiếp đi lên đối với hắn ba ba ba ba một hồi. Mậu Lê Thần nhìn hiệu ứng ánh sáng xuất hiện lúc sử dụng kỹ năng của Cái Bang, rất giống cảm giác khi máu văng khắp nơi. Hắn không một lần hoài nghi vị bên cạnh mình lựa chọn nhân vật Cái Bang này là vì loại hiệu ứng ánh sáng trước mắt. Nhấn xuống kỹ năng 【 Nhiếp Vân Trục Nguyệt 】, Mậu Lê Thần điều khiển nhân vật của mình đi ra khỏi khu vực nguy hiểm, chiêu thức liên hoàn của Cái Bang lúc nào cũng làm cho người ta chán ghét vô cùng. Một cái 【 Phong Tụ Đê Ngang 】 khiến cho chưa được một nửa thanh HP máu của hắn hồi đầy. Với tư cách cầm vũ khí trị liệu cam cấp chín mươi 【 Tử Yên Trầm 】 Tú Tú, hắn khi đối mặt với sát thủ trị liệu Cái Bang, thời điểm nào cũng không bao giờ lộ ra vẻ luống cuống cả.

Không thể không nói có lẽ là do thói quen nghề nghiệp, hắn tuy thân là một người đàn ông, thế nhưng lại cực kỳ ưa thích loại nhân vật 'bác sĩ' này. Từ việc hắn không dùng vũ khí băng tâm cam cấp chín mươi 【 Can Tương Mạc Tà 】, mà dùng vũ khí trị liệu cam cấp chín mươi 【 Tử Yên Trầm 】 liền có thể nhìn ra được. Tuy rằng y thật ra muốn làm hai cái, nhưng Huyền Tinh cũng không phải tùy ý liền có thể nhìn thấy.

Không thể không nói muốn đấu với nãi tú trị liệu thì cần thời gian kiên nhẫn rất lâu, nhất là nãi tú cầm lấy vũ khí cam đã chuẩn bị tốt từ đầu. 1VS1, quả thực là làm cho đám DPS muốn phun máu tại chỗ. Lúc này [ Nhất tam tam tam nhất ] rốt cuộc hiểu ra vì cái gì em gái Độc La kia lại vì mình đốt nến rồi. Cái này nhất định phải đốt một loạt nến được chứ.

[ Kính Lưu Uyên ]: Tên Cái Bang kia quá yếu, Thần Thần, cầu □□, cầu cắm kỳ, các loại cầu...

[ Nhất tam tam nhất ]:...... Cầu phí tổn thất tâm lí!!

[ Kính Lưu Uyên ]: Khinh bỉ (#‵′)

[ Nhất tam tam nhất ]:... Không bao giờ muốn cùng nãi tú cắm kỳ nữa, này như thế nào phá?!

[ Nguyệt Lãnh Tâm Độc ]: Ha ha ha ha ha ( vui vẻ mặt )

Không có để ý hai người nói chuyện, vận động thể dục lúc mới vào trò chơi đã chấm dứt, hắn cũng không phải là đảng yêu thích PVP, nếu nghiêm túc mà nói hắn hẳn là đảng PVE mới đúng. Nhìn thoáng qua sợi tinh lực phía dưới cùng, nhấn phím tắt, chuẩn bị hai cái Ngũ Hành Thạch dự phòng.

Mậu Lê Thần nghiêng đầu nhìn thoáng qua Dương Kỳ Phong lúc này đang không ngừng gõ gì đó ở trên bàn phím, khóe môi có chút nhếch lên, thoạt nhìn tâm tình đặc biệt sung sướng. Trong ánh mắt mang theo vài phần vui mừng, chơi võng du có lẽ vẫn có vài phần tác dụng. Ít nhất hắn ta sẽ không theo đám bệnh nhân trong bệnh viện này ở cùng một chỗ càn quấy. Dường như nghĩ tới chuyện gì đó không tốt, nụ cười của Mậu Lê Thần có vài phần cứng ngắc.

Rất nhanh lại khôi phục nụ cười đúng mực, đem ánh mắt dời về màn hình máy tính, phía trên đột nhiên xuất hiện một cái cùng loại với bản đồ đọc điều vượt qua. Chẳng lẽ hắn cắm sai địa phương, hợp thể Ngũ Hành Thạch không có khả năng xuất hiện bản đồ đọc điều!!

Ngay giây sau, trước mắt hắn không còn là màn hình máy tính nữa, mà là 'trứng gà' bốc lên bong bóng hình trái tim màu hồng phấn. Thấy hắn xuất hiện, cái này quỷ dị trứng gà có vẻ kích động đến mức thân thể run rẩy.

Nơi hắn ngồi hiển nhiên không còn trong phòng ở trại an dưỡng, mà là một không gian cổ quái bốn phía bị sương mù bao quanh. Không giống như người bình thường lo lắng bất an, Mậu Lê Thần nhìn chằm chằm vào hai mắt của trứng gà, trực giác nói cho hắn biết đây chính là nguyên nhân hắn xuất hiện ở nơi này.

Hoan nghênh gia nhập 【 Bởi vì ái 】 hệ thống mô phỏng huấn luyện thực chiến, ta là tiểu đồng bạn một mực trung thành với ngài, cứ gọi ta thân thiết là 'Ái Ái'. Hiện tại bắt đầu rà quét thông tin sấm quan giả, xin hãy kiên nhẫn đợi.

5, 4, 3, 2, 1, đinh -- Rà quét thông tin thành công, đọc thông tin lấy được:

Sấm quan giả: Mậu Lê Thần

Chủng tộc: Nhân loại

Năng lượng: Không

Câu hồn tiềm lực: Năm sao

Có hay không cho vào kế hoạch bồi dưỡng?

Đinh -- đã cho vào kế hoạch bồi dưỡng đỉnh cấp săn tình sư. Mời sấm quan giả chuẩn bị sẵn sàng.

Đinh -- sấm quan giả thân thể suy nhược, khởi động công năng bàn tay vàng kèm theo.

Đinh -- khoá lại bàn tay vàng thành công, một lần nữa rà quét thông tin.

Rà quét thông tin thành công, đọc thông tin lấy được:

Sấm quan giả: Mậu Lê Thần

Chủng tộc: Nhân loại

Năng lượng: Thất Tú tâm pháp ( có thể thăng cấp )

Câu hồn tiềm lực: Năm sao

Kế hoạch bồi dưỡng: Kế hoạch bồi dưỡng đỉnh cấp săn tình sư.

Mở ra không gian sấm quan lần đầu, hiện tại tiến vào đếm ngược lúc: 5, 4, 3, 2, 1, truyền tống khởi động thành công.

Đinh -- truyền tống thành công, chúc sấm quan giả vào trò chơi vui vẻ.

Qua cửa thành công mới có thể trở lại thế giới thật nha ~ thân ~~~

Ngài hiện tại đã sấm quan được cửa là 0, cần xông qua được cửa vì @#$&*...

Thực xin lỗi, hệ thống loạn mã, xin gọi lại sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro