Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

No.6 chuyện hằng ngày X chân thật cầu nguyện X hỏng mất

Cảm giác như thế nào?

Tôi nhìn hình dáng của miệng chrollo khi phát âm, đại khái là nói như vậy.

Tôi không rảnh quan tâm đến hắn, tai tôi đau, nghe cũng không rõ.

Vừa rồi hắn lấy ra cái cuốn sách, cụ hiện hóa một cây sáo, sau đó nhìn tôi một cái, bắt đầu thổi.

Điên khùng nhất là, hắn căn bản không biết thổi.

Tôi quẫn trí... tên kia gọi tôi thí nghiệm, bây giờ ngược lại tôi phải xem hắn luyện sáo!

Tôi biết tôi quá nghiêm khắc với hắn, thân là đội trưởng đại nhân xuất thân từ người nghèo mà có thể giỏi cả mười tám loại nhạc khí thì có vẻ không đúng, nhưng mà hắn thổi cũng quá tệ!

Tôi mặt mũi đều không dám hé, nâng tay che kín lỗ tai.

Tên kia lúng túng, tiếng sáo lại vang từ từ...

Thiên tài so sánh với người trần mắt thịt chênh lệch là không tài nào có thể tưởng tượng được, đội trưởng đại nhân thổi bậy trong chốc lát, dần dần thổi thành giai điệu. Mặc dù không bằng người trong nghề, nhưng nghe cũng tàm tạm.

Khi có thể nghe rõ giai điệu tiếng sáo, tôi quẫn... Hắn thổi là "Hi lả tả" !

Hắn rốt cuộc là nghe tôi hát khi nào? Tôi hát tệ như vậy, hắn chẳng lẽ là đang cố tình xỉa xói tôi hay sao ...

Kỳ thực, đời sau ghê sợ bài hát ác ma là hỉ lả tả đi...

Trông đầu tôi điên cuồng hỗn loạn...

Cả hai tay gắt gao ôm chặt lỗ tai, đột nhiên có cảm giác ướt ướt, lau xuống, được, tiếng sáo đã có hiệu quả, cả tai tôi đều là máu. Tôi cúi đầu nhìn xem trên tay máu tươi, sau đó lại ngẩng đầu khinh bỉ Chrollo.

Tiếng sáo dừng.

Hắn cũng yên lặng nhìn tôi.

Máu vẫn còn chảy liên miên...

"Tôi đi ra ngoài rửa ráy."

Ném cho hắn một câu, tôi đẩy cửa đi thẳng đến phòng tắm.

Chrollo không cản, tôi coi hắn như ngầm cho phép.

Ở bên trong tòa nhà bỏ hoang này, có duy nhất một cái phòng tắm. Bên trong chỉ có một cái vòi sen còn sử dụng tốt và một bồn vệ sinh, trừ tôi ra tôi chưa từng thấy một ai khác vào đây.

Tôi nghĩ Chrollo đại ca cả đời không đi toilet, không tắm rửa, cũng không thay quần áo.

Tên này cả đời chắc hẳn không tắm rửa! Chúng ta cùng nhau khinh bỉ hắn...

Ngồi trong bồn tắm gần nửa ngày trời, máu ngày càng chảy nhiều hơn. Đầu óc, mắt, mũi của tôi cũng dần đau đớn hơn,... Rửa sạch một lần nữa tôi mới phát hiện, không chỉ lỗ tai chảy máu ngày càng nhiều mà cả ngũ quan cũng bắt đầu rỉ máu...

Xem ra lần này đội trưởng thí nghiệm năng lực thuộc về thứ sóng âm linh tinh, sâu tầng công kích, có lẽ cùng Lục Chỉ Cầm Ma không khác nhau lắm, từ từ, ngừng lại một chút, những người nghe được âm thanh phát ra từ Lục Chỉ Cầm Ma đều sẽ chảy máu ngã xuống đất mà chết...

Ừ? Lục Chỉ Cầm Ma? Từ mới ở trong trí nhớ à... Đợi lát nữa ghi vào vở.

Cúi đầu nhìn áo sơmi trắng, căn bản là đã hỏng, tôi quyết định không giặt. Đột nhiên tôi có chút khó thở, thì ra là vì máu mũi chảy. Vì không thể thông khí nên tôi hé miệng thở, kết quả phun một ngụm máu to! Trong máu còn lẫn một chút nội tạng.... tôi nằm tựa lưng vào bồn tắm, một bên miệng không ngừng hộc máu, bên trong còn lẫn lộn thứ gì đó linh tinh, ngừng cũng ngừng không được...

Tôi nghĩ, máu của mình cũng quá nhiều, chảy nửa ngày bây giờ vẫn còn khả năng hộc nhiều máu như vậy... Vì thế tôi rất đắc ý. Nhưng chỉ trong chốc lát thôi, tôi bất đầu lo lắng, có ai đó có thể nói với tôi chỉ vì tôi phun quá nhiều máu đẫn đến tắc cống nước? Tôi không sợ chết nhưng ai thế tôi thoát cống nước? Có một đám con nhện ở bên ngoài, tên nào đó làm ơn thoát cống nước dùm tôi đi... tôi hộc một ngụm máu cuối cùng, rốt cục cũng mất ý thức...
.........

......

Lúc tỉnh dậy, tôi vẫn còn tựa trên thành bồn tắm. Bên trong bồn đầy máu loãng, máu loãng còn chảy xuống dưới sàn..

Cống nước quả nhiên bị tắc.

Cả người tôi từ đầu đến chân đều dính máu, áo sơ mi trắng đã hoàn toàn bị máu tươi thấm ướt, dính tại trên thân. Trong tóc tất cả đều là máu, ngay cả màu tóc cũng bị lẫn lộn nhìn không ra...

Tôi đưa tay đến mò mò bên trong một hồ máu loãng, máu đống lại thành khối, quá nhiều khối máu đông khiến ống nước bị chắn. Cái bồn này coi như xong, tôi nhìn xung quanh đi tìm dụng cụ thông bồn tắm.

Cho nên bên trong sào huyệt của bọn nhện xuất hiện một kẻ cả người đầy máu, đi đi lại lại, chỉ để tìm dụng cụ thông nước...

Không giống các toà nhà khác, ở bên trong chỉ có đống đồ rách nát, thép gỗ chất đống thì tòa nhà này lại rất sạch. Nhưng trên tường có vài đôi chỗ những cây thép lòi ra ngoài, người bẻ cong mấy cây thép đó là Uvogin, không phải tôi đâu.

Rốt cục cũng không tìm được gì, tôi quay đầu quyết đoán đi tìm người giúp đỡ.

Tôi bước từng bước một để lại những dấu chân đầy máu hướng về phía nhóm con nhện ở đại sảnh, ở nơi đó chỉ có ba người.

Chrollo, đang đọc sách, bây giờ tôi căn bản nhìn cũng không muốn nhìn cái bản mặt xúi quẩy của tên đó.

Shalnark, đang chơi máy tính, dây điện TV mà dùng thông cống thì cũng chẳng có ích gì.

Feitan, chơi trò chơi, ô tựa trên tường...

Tôi đi thẳng đến cậu trai nhỏ bé đang chơi game.

"Feitan, cho tôi mượn cái ô một chút."

"Không được." Feitan đầu cũng không quay lại lên tiếng từ chối, sau đó kỳ quái liếc tôi một cái, "Ngươi muốn làm gì?"

Tôi mặt không chút thay đổi, "Thông cống thoát nước."

Không khí nháy mắt đông cứng.

Shalnark nhảy lên!

Chrollo cũng ngẩng đầu.

Feitan đầy mắt hung quang nhìn chằm chằm tôi...

Tôi đoán chắc hắn đang phóng sát khí.

Tùy tiện phóng, phóng xong chết vì dân trừ hại.

Tôi đây đặc biệt bình tĩnh nhìn hắn. Đã chết hơn ba mươi lần, ai cũng sẽ bình tĩnh.

Hắn không giống tôi chết đi chết lại mấy chục lần, cũng sẽ không có sự bình tĩnh của tôi. Sau một lúc liền khuất phục, hắn đứng lên bế tôi, mồm nhỏ giọng than thở: "Ta mang ngươi đi ra ngoài tắm."

Tiểu Feitan kỳ thực tâm địa là rất thiện lương, chỉ là tôi không có cơ hội không cho người ta phát huy tài năng này.
............

......

Ở Băng (Genei) Ryodan, nếu so sánh nhà tắm thì nơi khó tìm hơn cả, là chỗ ngủ.

Tôi đoán mọi người thường sẽ không cần ngủ, ví như Chrollo, tên này cả đêm có thể ngồi đọc sách, bên cạnh hắn sẽ luôn có một cây nến sáp. Dưới ánh sáng vàng nhạt, lộ ra gương mặt trắng toát của hắn, mắt thì đen như mực, mười phần khiếp sợ.

Tôi thì cầm cụi lấy giấy carton trải trên mặt đất, sau đó đem mấy cái áo sơmi trải mấy tầng làm giường. Ban ngày tôi sẽ tận lực hoạt động bảo trì nhiệt độ cơ thể, còn vào ban đêm chỉ có thể co ro ở trong đống áo mà run lẩy bẩy.

Tôi đã từng uyển chuyển nhẹ nhàng tỏ vẻ rằng: đội trưởng đại nhân nửa đêm mở đèn đọc sách làm ảnh hưởng sâu sắc tới giấc ngủ của tôi, cho nên có thể sang phòng khác ngủ. Kết quả bị Chrollo cho một cái ánh mắt lạnh như băng đánh hồi nguyên hình...

Tuy nhiên từ đó về sau hắn không đốt nến nữa, đổi lại chính là thường xuyên cả đêm không về. Kỳ thực cả đêm hắn không về chỉ là tôi đoán thôi, đội trưởng đại nhân là cao thủ, "Ten" đại khái đều hết sức lợi hại, chỉ cần nhắm mắt lại, tôi liền không thấy người, xung quanh khí người cũng không có, mà hàng đêm hắn có thực sự trở về hay không, tôi cũng không biết.

Bất quá hắn chỉ cần không phát công cho tôi sưởi ấm, người có hay không đối với tôi một điểm ảnh hưởng cũng không có.

Vào cuối mùa hè và đầu mùa thu, trong cái nhiệt độ ấy thì mặc Áo sơmi miễn cưỡng còn có thể chịu rét qua ngày. Nhưng tôi đã ở đây vài ba tháng rồi, thời tiết cũng dần dần chuyển lạnh - - hẳn là vào mùa đông nơi này chắc cũng không quá lạnh.

Tôi nhớ trong hoạt hình vào mùa đông mọi người cũng không đến mức mặc phải áo lông nhỉ ?

Trái ngược với suy nghĩ của tôi, những đêm cuối thu luôn làm cho tôi không yên giấc, tay chân thì lạnh như băng. Dần dần, ban ngày tôi cũng không dám rời xa cái hộp carton ngày càng ít áo sơmi.

Tôi xoa xoa hai cẳng chân trần, nếu mà không tìm được đồ sưởi ấm thì chắc tôi đông đá mà chết mất.

Chrollo mang theo Feitan cùng Pakun đi ra ngoài, tôi đoán bọn họ là đi làm chuyện phi pháp, cũng có thể là đi tắm rửa.

Nhìn nhìn trong nhà, một tổ bốn người đang đánh bài, hở ngực Nobunaga, sáng bóng đùi Machi, để trần cánh tay Shalnark... Còn có, khoác áo lông thú Uvogin.

Tốt lắm, mục tiêu đã tập trung.

" Quá!" Shalnark cười hì hì.

"Cùng." Machi bỏ lại bài.

"Ừ... Ta cũng cùng." Nobunaga gãi cằm, do dự bỏ lại bài.

"Thoi ha!" Uvogin mười phần hào sảng ngả bài.

Bốn đầu đi tới gần...

"Cái mẹ gì đây, như vậy bài ngươi cũng dám cùng?"

" cái quỷ gì đây, như vậy bài ngươi cũng dám thoi hả?"

Uvogin cười đến rất lớn tiếng, ngửa tới ngửa lui, lông vuốt đi theo lay động...

Tôi rúc bả vai đứng lên, tiến đến một tổ bốn người đánh bài.

"Ồ? Cô cũng muốn chơi sao?" Shalnark mở to đôi mắt mèo không có cảm xúc gì, cười hì hì tiếp đón tiểu chuột, "Đến đây đi đến đây đi, ngồi ở bên đây nè~"

Không thèm nhìn hắn, tôi cúi người nhìn cường tráng khuỷu tay cùng cường tráng cơ bụng của uvogin, nhân lúc đang có khe hở chui vào, leo lên khoác da lông, tìm được một tư thế dễ chịu, nằm xuống, sau đó kéo kéo bộ lông làm mềm, cẩn thận đắp ở trên người, nhắm mắt ngủ.

A, thật ấm áp...

Cô bé nhỏ như mèo con co rúc ở trong lòng nam nhân.

Mỗ vĩ đại nam nhân đông cứng ở tại chỗ .

"Ngươi ngươi... cô ta... Này này... cái... gì...vậy..." Nobunaga hai cái ánh mắt run run chỉ vào hai tỉ lệ cơ thể cách biệt nghiêm trọng, không ai biết hắn rốt cuộc muốn nói gì.

"A ~ thật tốt ~ thật làm cho người hâm mộ a ~" Shalnark nâng tay đem cằm ấn trở về, cười đến cứng ngắc.

"Chẳng lẽ... cô ta cảm thấy lạnh?" Machi vuốt vuốt tóc.

"Đúng vậy, " Shalnark vỗ tay, sau đó bắt đầu mà phân tích, "Người bình thường không có lợi dụng Ten tạo thành các lớp chắn bao bọc cơ thể, cho nên đối với nhiệt độ không khí thay đổi trở nên mẫn cảm. Giống như cô ta vậy - - bản thân cô ta cũng là người bình thường thậm chí còn rất yếu ớt, trong cơ thể máu tuần hoàn chậm chạp sẽ khiến cho tay chân lạnh như băng. Không tin các ngươi sờ sờ xem..."

Sờ cái đầu ngươi! Một phen cào cào móng vuốt Shalnark, tôi chuyển người lại, cọ cọ, ôm chặt Uvogin bộ lông, mặt cũng vùi vào trong.

Uvogin cứng ngắc còn có chút vết nứt...

"Nha, thật tốt..." Mắt xanh đại mèo...

"Cường hóa hệ , loại này vận khí cũng rất mạnh sao?" Nobunaga còn tại hoảng hốt...

Machi mất đi hứng thú, bắt đầu nghiêm túc thu bài tẩy bài... ( nói, còn có người nhớ được kỳ thực Machi đúng biến hóa hệ sao? Cười... )

"Các ngươi đang làm gì?"

Feitan âm trầm mang chút lạnh như băng bỗng nhiên vang lên.

Kỳ thực Tiểu Feitan đồng học thanh âm là có điểm thanh thúy, nghe rất hay, làm chi phải muốn đè thấp làm khàn khàn giả bộ thành thục lạnh như băng nhịp điệu vậy chứ?

"A ~ đội trưởng, Feitan, Pakun, mọi người đã về rồi ~" Shalnark lấy bài, "Muốn tới chơi một ván không?"

Feitan không để ý Shalnark ngắt lời, chỉ vào hóa đá tổ hai người, vào thẳng chủ đề, " Chuyện gì xảy ra?"

Chrollo không lên tiếng, nhưng tôi có cảm giác hắn là đang nhìn tôi, ánh mắt đó làm tôi không thoải mái, ánh mắt khuynh hướng cảm xúc sao? Chẳng lẽ tên này khinh bỉ tôi đây nhu nhược yếu ớt tới mức không thể dùng niệm? Lại khinh bỉ...

"Cái kia à..." Shalnark Đưa mắt nhìn tôi chìm trong lông thú, mắt xanh đại mèo cười đến giảo hoạt, "Đó là phần thưởng."

Nobunaga: "..."

Machi: "..."

Uvogin... vẫn còn đông cứng.

Shalnark, hướng tới ba người dương dương tự đắc trong tay bài, "Muốn chơi sao?"

Feitan âm lãnh trừng mắt nhìn hắn trong chốc lát, xẹt một cái qua đến chỗ ngồi của Uvogin mà ngồi xuống!

"Chia bài đi."

Chrollo nhẹ nhàng cười rộ lên...

"Chia liền, chia liền ~."

Chrollo cầm sách hướng một bên đi vài bước ngồi xuống, đội trưởng đại nhân lại quay đầu tặng kèm cho người nào đó một cái lông tơ dựng đứng mỉm cười..."Shalnark, đến lúc đó lấy không ra phần thưởng, nhưng là sẽ bị Feitan đập."

"Ha... Ha..." Nói dối mèo gãi cào đầu, hạ xuống một đầu mồ hôi lạnh...

Tôi chỉ quản ôm chặt "Đệm chăn" mới, ngủ ngủ ngủ.

............

......

Cuộc đời của chuột trắng nhỏ như trước huyết tinh mà xán lạn tiếp tục...

" 'Chân thật cầu nguyện', năng lực này khi phát động sẽ có thể vấn đáp mục tiêu trong vòng một phút, mà mục tiêu chỉ có thể nói thật. Điều kiện hạn chế, thứ nhất chỉ có hai người thực hiện không được phép xuất hiện người thứ ba ở đây ;thứ hai, người phát động năng lực phải tiếp xúc mục tiêu ."

Chrollo khoát tay giữ chặt tiểu móng vuốt.

Người này, thật là, rất ác liệt...

Cố ý trước khi phát động năng lực nói cho tôi biết nội dung.

Tựa như một nhà thôi miên, trước khi thôi miên nói cho ngươi biết, kế tiếp ta sẽ thôi miên ngươi, ta hỏi ngươi cái gì ngươi đều sẽ nói thật, cố gắng nghẹn cũng không được đâu, ha ha ha... Sau đó ngươi liền không nhịn được, đem toàn bộ mà nói ra, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn hết!

Đọc lấy trí nhớ tôi không sợ, sợ là hắn trực tiếp moi hết tình tiếc trong HunterxHunter, tôi phải thế nào mới không làm thất vọng người xem? Thế nào không làm thất vọng phú gian( tấn giang)?... Thôi, phú gian kia nát người phải đi chết đi... Nhưng là, bởi vậy, khả năng Kurapika chưa kịp ra quân đã chết, khả năng Hisoka cũng sẽ bị lữ đoàn đánh hội đồng mà chết, khả năng Gon Killua Leorio ở Nostrade lộ diện chỉ có chết... Thế giới này... sẽ rối một nùi?

Mà tôi đây, là được cái kia tội nhân thiên cổ, không mặt mũi nào mà nhìn người đời...

Chung quy cảm thấy, khả năng sống sót của tôi lại muốn giảm xuống... Trước khi mất đi ý thức, tôi oán hận nghĩ.

Chrollo lôi kéo người nào đó tái nhợt gầy yếu có điểm lạnh lẽo tay, một giây cũng không lãng phí, đi thẳng vào vấn đề:

"Cô là loại người nào?"

"Người địa cầu."

"..." Đội trưởng có chút buồn bực..."Tên gọi là gì?"

"Bụng đen ông chủ đặt tên cho tôi là Tiểu Bảo, tôi mới không thèm cái này rách tên, nhưng cũng chẳng có cái tên nào khác."

"......" Đội trưởng bắt đầu cảm thấy năng lực này chẳng có gì tốt, "Chuyện của mình còn nhớ rõ cái gì?"

"Gì cũng không nhớ được."

"Như vậy, cô là làm sao mà biết bọn tôi ?"

"Từ trên sách."

"Nơi nào sách?"

"Trên giá sách."

"... Quyển sách kia có người khác xem qua không?"

"Không có đâu, tôi giấu kĩ lắm, bên ngoài còn ngụy trang bằng 《 vật lý 3》."

"...... quyển sách kia còn có cái gì khác ấn tượng?"

"Ừ... sờ vào rất tốt."

"..." Anh thật sự hỏi lầm người, đội trưởng.

"Cô... Kế tiếp có ý định gì không?"

"Tìm cái một nơi bình yên, làm tốt nhân vật phụ. Nỗ lực dành tiền, mua xe mua nhà."

"..." Nếu cứ tiếp tục như vậy, có tình báo giá trị gì cũng biết không được, Chrollo quyết định thử hỏi xem vấn đề mà người nào đó luôn mồm nói dối, "Nói cho tôi, thế giới này, ở trong mắt cô là như thế nào?"

"Tràn ngập BT thế giới."

"... BT là cái gì?"

" Dạng giống Hisoka vậy." Thông tục dễ hiểu.

"..." Nháy mắt lí giải.

"Đợi chút, cô biết Hisoka?"

"Tôi biết hắn, hắn không biết tôi đâu."

"Về ryodan... cô còn biết cái gì?"

"......"

Trải qua làm nhân tâm bẩn huyền cổ họng ngắn ngủi tạm dừng, người nào đó đột nhiên... Bạo phát! !

"Pakunoda bộ ngực là D tráo cup! Shalnark thích làm khó dễ màu đỏ đát! Feitan mỗi lần ra chiêu là bạo áo! Chrollo có vành mắt đen! Nobunaga cùng Uvogin léng phéng! Hisoka thật ra là người làm vườn! Eo nhỏ còn thích mang giày cao gót! Phinks không lông mi! Hắn không muốn người khác biết được hắn thích Cos Ai Cập pharaoh! Bonolenov là bị hắn làm thành xác ướp..."

Ngoài cửa xa xa một mảnh tiếng ngã xuống đất...

"Tiểu Illumi mặt than! Ngũ quan kỳ thực đều là tự vẽ lên ! Ging thích nhất chơi trốn tìm! Câu dẫn mọi người tất cả đều tới bắt ta a tới bắt ta..." Không phải lữ đoàn cũng nói..."Biscuit là Tarzan boy bà già! Netero thích ăn khoai tây! Bom ma thích chơi 3P! Quản gia Hishita shotacon... @¥... ¥#... @#¥@#¥%%... &*... %" hoàn toàn hỏng mất...

"Đủ rồi."

Chrollo đầu trước nay chưa có đau như vậy...

Hắn quyết định, đây là lần cuối cùng "Chân thật cầu nguyện", về sau phải đem nguyên chủ năng lực xử lý!

Còn có 5 giây.

"cuối cùng vấn đề, cô muốn nhất là cái gì?"

"Muốn nhất..." Người nào đó màu xám trong ánh mắt bắt đầu xuất hiện dại ra bên ngoài gì đó, "Muốn nhất, rời đi."

Năng lực nháy mắt giải trừ!

............

......

Ý thức một lần nữa trở về thân thể...

Đau đầu quá, cái gì cũng không nhớ được...

Chậm rãi mở mắt, chrollo như trước biểu tình nghiêm túc ngồi ở đối diện.

Lòng tôi có chút sợ sợ...

"Hỏi được cái gì?"

Giọng nói của tôi thật trấn định, nội tâm lại không yên bất an...

Chrollo thâm thúy ánh mắt đảo qua tôi khẩn trương mặt, chậm rãi mở miệng, "... Tôi có vành mắt đen?"

"○д○! !"

* dưới tập báo trước *

Chrollo nói, ta thả ngươi đi, nhưng là có điều kiện.

Dưới tập, 《No. 007 điều kiện trao đổi X đi theo lữ đoàn đi du lịch X cái gọi là người nhà 》! Ồ? Feitan đúng trưởng tử?

Kính thỉnh chờ mong...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro