Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3


Đưa tên tội phạm về Sở Cảnh sát Đô thị, Matsuda Jinpei vội vàng đi cửa hàng bán hoa mua một bó hoa, lái xe tới mộ của Hagiwara Kenji.

Matsuda đặt bó hoa xuống trước lăng mộ của Hagiwara Kenji, trước đó còn có bốn bó hoa không quá mới. Là do ngày hôm qua, hắn cùng đám bạn tốt Morofushi Hiromitsu, Furuya Rei và Date Wataru tới thăm Hagiwara để lại.

"Hagi, cậu biết không, thiếu một chút nữa thôi là tôi phải xuống đấy làm bạn với cậu rồi. Dĩ nhiên vào lúc tôi xuống đó, tôi sẽ đánh cậu một trận vì cậu không thèm mặc đồ bảo hộ vào."

Matsuda nhìn bia mộ có ảnh trắng đen của Hagiwara Kenji, bức ảnh này hắn đã nhìn bốn năm rồi. Mỗi một lần nhìn đều ngộ ra rằng người bạn từ bé thường xuyên trêu chọc mình đã vĩnh viễn rời đi, chỉ để lại một lăng mộ lạnh như băng.

"Hagi, kẻ đánh bom đã bị bắt, bất quá không phải do tôi bắt được. Mà là do một cô gái ngốc nghếch, ngơ ngơ, kỳ quái bắt lấy." Matsuda bật cười. "Không biết cô ấy đã làm như nào nữa."

Ngay sau đó, hắn chán ghét nhíu mày. "Ngay lúc tôi muốn đánh cho tên đánh bom đấy một quyền thế mà hắn lại đái ra quần. Tôi không nghĩ một kẻ như vậy lại cướp đi bao nhiêu tính mạng cảnh sát, thậm chí cả cuộc đời của cậu. Nếu không phải có cô gái đấy, thậm chí tôi cũng bị hắn làm cho nổ chết."

"Sự kiện đánh bom đã hạ màn, tương lai tới tôi sẽ tiếp tục công tác và sinh hoạt. Bảo trọng, Hagi, năm sau tôi lại đến thăm cậu."

Bóng ma bao phủ lấy Matsuda Jinpei suốt bốn năm qua đã theo sự sa lưới của kẻ đánh bom mà biến mất. Hắn đứng dậy trước mộ, thoải mái mỉm cười. Ánh trăng chiến theo bóng dáng rời đi của hắn, mang theo cảm giác nhẹ nhàng nói không nên lời.

Cũng vào lúc đêm này, Kobayashi Chihaya đang ở cùng với bạn tốt của mình, kể chuyện mình đã mất đi mối tình đầu.

"Mối tình đầu của cậu đến cũng muộn quá đi!" Sakura Chiyo chế giễu nói. "Cậu đã 24 rồi đấy, giờ cuộc đời mới có người yêu thích. Chủ yếu là người cậu thích còn không biết cậu, tương đương với việc cậu yêu thầm, đã thế còn thất bại."

"Cậu đừng nói nữa mà, bây giờ tớ rất đáng thương đó được không! Vốn dĩ tớ nghĩ bản thân sẽ ổn, lại bị cậu chọc cho thương tích đây mình, huhu." T_T

Chihaya nằm liệt trên sofa, bất động. "Tớ sẽ không bao giờ yêu nữa."

"Đời người mấy ai lại không yêu thầm vài lần chứ, giống như tớ với Nozaki-kun, ban đầu cũng là tớ yêu thầm anh ấy." Sakura Chiyo che mặt, giả vờ thẹn thùng.

"Đúng rồi, hay là để Nozaki-kun tới hỗ trợ cậu, anh ấy là tác giả truyện tranh thiếu nữ siêu nổi tiếng nha!" Trên đầu Sakura Chiyo sáng lên một bóng đèn.

"Từ chối, nghìn lần không cần, tớ tuyệt đối không muốn trở thành tư liệu sống cho cậu ấy. Hai vợ chồng các cậu buông tha cho tớ đi, tớ chịu không nổi đâu. Bạn trai cậu nhất định sẽ đem chuyện đơn phương của tớ vẽ thành truyện tranh, lỡ như bị cảnh sát Matsuda thấy được, tớ không còn mặt mũi nào mà sống mất!"

Chihaya cảnh giác, lập tức từ sofa ra bóp cổ Sakura Chiyo. "Cậu mau thề cậu tuyết đối sẽ không kể cho bạn trai cậu chuyện mối tình đầu của tớ. Bằng không tớ với cậu tuyệt giao, tớ nói cậu có nghe hay không!" Chihaya liều mạng lay lay người Sakura Chiyo.

"Nghe rồi mà, đừng lắc tớ nữa, tớ cảm giác như thấy cô tiên vậy." QAQ

Sakura Chiyo choáng váng, dựng một ngón tay lên tỏ vẻ thề thốt sẽ không tiết lộ bí mật yêu đương của ngài Chihaya, lúc này mới được buông tha.

"Cũng chỉ có cậu mới thích cậu ta thôi!" Chihaya bĩu môi, cô xem qua cuộc tình của Sakura Chiyo với Nozaki Umetarou, cũng thành tâm chúc phục cuộc tình này có thể hạnh phúc.

Nhưng cái tên Nozaki kia, thời điểm Chiyo yêu thầm lại là một tên thẳng nam [1], như truyện tranh thiếu nữ vậy. Đã thế lại còn đặc biệt nhiều chuyện, nam sinh bà tám như thế quá đáng ghét! Lúc cấp 3 những bạn học nam tỏ tình với Chihaya còn bị cậu ta vẽ thành truyện tranh, lại còn bị đổi giới tính.

Nhớ tới giai đoạn bị mọi người chú ý, tuy là có thiện ý nhưng cô không hề muốn trở thành tiêu điểm trong lớp, thậm chí là trong trường học. Cậu ta cho rằng khoác cho cô một cái áo choàng chuyển giới thì sẽ không bị nhận ra hả? Đúng là thiếu đánh muốn chết, nếu không phải Chiyo ngăn cản thì Kobayashi Chihaya này sẽ đánh Nozaki Umetarou đến ba cậu ta nhìn cũng không ra.

Từ chuyện này, cô vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho Nozaki, hơn nữa vĩnh viễn càng không cần trở thành tư liệu sống cho Nozaki. Nghĩ đến đồ tồi Nozaki kia, tức khắc cảm giác thất tình bi thương liền giảm bớt, hiện tại trong lòng chỉ đầy phẫn nộ với Nozaki.

"Nozaki Umetarou thật sự là bài thuốc chữa khỏi tâm tình hay mà!" Nội tâm Kobayashi Chihaya cảm thán.

Vài ngày sau, Sở Cảnh sát Đô thị, mấy người cảnh sát vạm vỡ vỗ tay chúc mừng. Tuy rằng Matsuda Jinpei gửi tin nhắn thổ lộ trước khi bom nổ, nhưng cuối cùng Sato Miwako và Matsuda không thành một cặp. Đây quả thật là tin tốt trời ban, đội điều tra số 1 bọn họ như nở hoa.

Mặt đẹp trai thì sao chứ, tính cách của cậu căn bản không được phụ nữ ưa thích, còn muốn "bắt cóc" Miwako, nằm mơ đi!

"Matsuda tuy rằng đẹp trai, những phương diện khác cũng rất lợi hại. Nhưng bọn tớ không hề hợp nhau, chỉ cần anh ta mở miệng, tớ và anh ta mà ở bên nhau thì sẽ thường xuyên tức giận, ảnh hưởng tuổi thọ của tớ lắm. Tốt nhất bọn tớ chỉ nên là bằng hữu thôi."

Sato Miwako giải thích cho Miyamoto Yumi.

"Tuy rằng, trước khi anh ấy bị bom nổ đã gửi tin nhắn thổ lộ với tớ, khiến tớ vừa kinh ngạc vừa cảm động. Không phủ nhận rằng tớ có chút cảm tình với anh ấy nhưng cũng chưa đến mức thích đâu. Nếu Matsuda cứ vậy mà hy sinh, khả năng tớ vẫn sẽ luôn nhớ tới anh ấy. Bất quá hiện tại thì tớ đã nghiêm túc suy xét suốt mấy ngày qua, làm bạn bè nam nữ cũng không tới nổi."

"Miwako cậu đúng là không thông suốt gì mà." Miyamoto Yumi hận sắt không thành thép, cậu nói Matsuda Jinpei có một gương mặt soái như vậy, kết giao mấy ngày cũng không hề lỗ! Cũng chỉ có Miwako ngay cả kết giao cũng không muốn.

Sato cúi đầu cười cười, Matsuda Jinpei cùng cô đều là người cường thế, bọn họ thành đôi nhất định phải có một người hạ mình. Khả năng dù không tới độ thích, cô cũng không muốn chịu ấm ức mà thay đổi bản thân, cô hy vọng nửa kia tương lai có thể là người thích săn sóc, chiếu cố cho mình. Matsuda dĩ nhiên không thích hợp, không kết giao còn có thể làm bằng hữu, kết giao xong có thể làm bằng hữu cũng không được.

Mấy ngày nay sự trầm mặc của Sato cũng khiến Matsuda hiểu ý tứ của cô ấy, hắn lấy hộp thuốc đi ra khỏi văn phòng, ở ban công châm lên điếu thuốc.

Hắn đây là lại thất tình sao? Thời còn thiếu niên, hắn yêu thầm chị gái của bạn từ nhỏ - Hagiwara Chihaya, thế nhưng cũng không có kết quả. Hagiwara Chihaya chỉ xem hắn là em trai, mối tình đầu thất bại.

Hiện tại năm 26 tuổi, hắn thích bông hoa xinh đẹp, hoa khôi của Sở Cảnh sát Đô Thị Sato Miwako, Sato Miwako im lặng mà cự tuyệt hắn, một lần nữa nói chuyện yêu đương thất bại.

Chẳng lẽ do hắn độc miệng quá, khiến Sato phải bỏ chạy? Matsuda Jinpei lắc lắc đầu, có lẽ hắn sẽ thành ông chú độc thân, thích hai người, không lần nào có thể chính thức yêu đương.

Nếu Hagi ở đây, khẳng định một bên sẽ cười chê hắn, một bên sẽ vì hắn mà an bài quan hệ hữu nghị.

Hagi, tôi có chút nhớ cậu rồi.

Matsuda bỗng nhiên cảm giác cô đơn, Kenji cùng nhau lớn lên rời đi, lớp trưởng cũng về địa phương làm công tác cảnh sát, khó mà làm một chuyến về Tokyo, càng khỏi nói đến hai tên khốn vừa tốt nghiệp đã biến mất kia. May mắn mấy hôm trước họ đã thấy mặt nhau.

Nhớ tới việc đã lâu không hợp tác mà kết quả không kém, Matsuda hiểu ý mà cười cười. Tuy rằng cuối cùng vẫn để kẻ đó chạy thoát. [2]

Hôm sau, bởi vì kẻ đánh bom thuận lợi thu được án tử hình, vụ án khép lại. Matsuda nhờ đó thăng chức thành Thanh tra, trước mắt tiếp tục ở đội 1 công tác.

Đội Xử lý chất nổ thật ra có đến tìm Matsuda, hy vọng chuyên gia gỡ bom có thể quay lại công tác chuyên môn. Nhưng Matsuda do dự, không phải sợ hãi vì suýt nữa bị bom nổ chết, chỉ là bởi vì cha của hắn...

Buổi tối ngày hôm đó, Matsuda Joutarou gọi cho Matsuda Jinpei vô số cuộc, hắn khó lòng mà trở về nhà một chuyến.

Kỳ thật, quan hệ của hắn với cha vẫn luôn không tốt. Khi còn nhỏ cha hắn là quán quân quyền anh, cầm tay hắn chỉ hắn đánh quyền anh, lúc đó quan hệ của họ vẫn hòa hợp.

Từ lúc bị oan uổng do cảnh sát, cha mất đi danh hiệu quán quân cùng địa vị xã hội, bắt đầu sa vào rượu chè, quan hệ của họ ngày càng đi xuống, đặc biệt sau khi mẹ của hắn qua đời, mấy năm qua hắn chưa từng trở về nhà.

Qua mấy năm gặp lại người cha của mình, hắn phải hiện cha hắn đã có tóc hoa râm, trên người không có mùi rượu.

Hai cha con hiếm khi trò chuyện thật lâu, Matsuda Joutarou nói cho Jinpei biết ông đã già rồi, không chịu được cảnh "kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh". Nhà Hagiwara đã mất đi Kenji nhưng vẫn còn Chihaya, nhưng Matsuda Joutarou chỉ có một đứa con trai. Ông đã trải qua tuổi trung niên mất vợ, không chịu nổi đả kích cảnh tuổi già mất con.

Matsuda Joutarou ôm lấy Jinpei khóc rống lên, để lại ấn tượng khắc sâu vào lòng hắn. Lần đầu tiên Matsuda Jinpei tý thực được người cha cao lớn tay ngăn mưa gió giờ đã già rồi.

Cuối cùng Matsuda vẫn đưa ra quyết định ở lại đội 1. Nhưng nếu đội Xử lý chất nổ có yêu cầu xử lý bom phức tạp, hắn sẽ không cự tuyệt mà hỗ trợ.

Hắn đã 26 tuổi, không thể tùy hứng được nữa. Vất vả lắm mới giữ được một cái mạng, phải vì gia đình mà suy nghĩ thôi.

__

[1]: ý chỉ những người đàn ông thẳng tính, có gì nói đó, thiếu sự tinh tế khi giao tiếp.

[2]: chỉ sự kiện 6/11 trong movie 25.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro