Tiêu chuẩn kén vợ kén chồng
• Không rõ tác giả
Đầu năm mẹ tôi gọi điện thoại tới, muốn dùng lý do đưa hàng tết cho chúng tôi nói bóng nói gió hỏi tình hình gần đây, bỗng nhiên nói tôi có thời gian về nhà nhìn xem, con gái của bạn cũ tới nhà chơi nhìn thấy ảnh chụp của tôi nên muốn nhìn xem tôi có phải lớn lên đẹp giống ảnh chụp không.
Nghe thế tôi đã hiểu ý tứ, mấy năm trước mẹ tôi nói chuyện sẽ hàm súc hơn nhiều so với hiện tại, khả năng chờ tôi về đến nhà nhìn thấy cô nương kia mới ý thức được chủ ý của mẹ, nhưng hiện tại tuổi tôi quá lớn, nàng đã không có biện pháp uyển chuyển nói chuyện này với tôi.
Mẹ tôi ước chừng là thông qua tôi trầm mặc biết tôi đã đoán được ý tứ của nàng, cuối cùng đều xốc lên, trực tiếp hỏi tôi: "Cô nương này văn tĩnh, ôn nhu, là bộ dáng con thích, hay là nói mấy năm nay con đã thay đổi, con nói một chút hiện tại con thích thế nào?"
Sớm mấy năm trước, Bàn Tử cũng hỏi tôi loại vấn đề như vậy, nhưng không giống mẹ tôi đứng đắn giới thiệu đối tượng, khi đó hắn là muốn mang tôi đi 'phiêu xướng', hỏi tôi muốn tiểu thư bộ dáng như thế nào.
Bàn Tử tuy rằng không đàng hoàng, nhưng đầu óc vẫn thanh tỉnh, sẽ không động vào đánh bạc hút chích chơi bời này đó. Khi đó hắn sẽ hỏi tôi cái này, chỉ là bởi vì lúc ấy trạng thái tinh thần và thân thể của tôi đều sắp tới cực hạn, hắn ở bên cạnh nhìn khó chịu, hỏi một đám thủ hạ của tôi xem có biện pháp nào có thể phát tiết không, đám người kia có cái gì chưa làm qua, há mồm liền nói một chỗ.
Bàn Tử lại nói, ngay từ đầu hắn cũng bất ngờ, nhưng nghĩ đến tôi, lại quỷ mê tâm hồn cảm thấy có thể thử một lần.
Vì thế hắn hỏi tôi: "Thiên Chân, Bàn gia mới tìm được một cái nơi đi chơi rất tốt, cậu muốn đi xem việc đời với Bàn gia không?" Hắn nói ngữ khí ái muội, trên mặt cũng không phải đứng đắn, đầu của tôi ầm ầm vang lên, nghe thấy tiếng nhưng không nhìn hắn, cũng không có đi tự hỏi sâu xa, thậm chí lúc ấy tôi cũng không có chú ý Bàn Tử nói gì đó, chỉ chết lặng gật gật đầu, chờ sau hơi tỉnh táo lại mới phản ứng được Bàn Tử nói gì.
Lúc này Bàn Tử đã móc ra một quyển sách nhỏ, một bên cau mày lật một bên hỏi tôi: "Tôi nói tiểu tử cậu thích loại nào a?"
Tôi hẳn là thích loại nào đâu?
Tôi đã từng đối với Tần Hải Đình và những tiểu cô nương từng quen biết có chút ý tưởng, nhưng những cái kính hoa thủy nguyệt đó đều tan thành mây khói khi tôi dần dần thâm nhập bí mật. Không thể phủ nhận chính là, ở lúc ấy tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của tôi vẫn là rất cố định rõ ràng.
Vì thế tôi trả lời Bàn Tử nói: "Muốn hoạt bát, linh động."
Sau này sự tình phát triển, nữ nhân bên người đều không tồn tại tính chất như vậy, phần lớn các nàng bản thân lưng đeo rất nhiều đồ vật, càng kiên cường càng quyết đoán hơn người khác mới đi tiếp được.
Tôi không chỉ xem các nàng như nữ nhân, hoặc là nói, ở tình huống yêu cầu bày mưu tính kế, ở tôi nơi này nam nữ là không khác nhau, bọn họ đều gần là người.
Bàn Tử lật vài tờ tựa hồ là tìm được một người hợp mắt hắn hợp tiêu chuẩn của tôi, hắn gõ định người được chọn, dặn dò tôi nói buổi tối dành thời gian thu thập ra hình người để đi ra ngoài với hắn.
Tôi đá đá lon nước có ga đã rỗng bên chân, cầm lấy cái khăn lông dính vết máu đã khô cạn ám trầm trên bụng để lau mặt, mặt ngoài thô ráp cọ qua khuôn mặt, đã muộn vài giây cảm xúc mới bị cảm giác đến.
Tôi biết Bàn Tử muốn mang tôi đi đâu, nhưng đầu của tôi trống trơn, hắn muốn mang tôi đi tìm nữ nhân, nhưng lúc ấy ở trong đầu tôi tưởng tượng ra một nữ nhân đều làm không được.
Nhưng mà vô cớ, tôi nghĩ tới Muộn Du Bình.
Lần đầu tiên tôi tiếp xúc với thân thể hắn là ở động xác trước khi vào Lỗ Vương Cung, hắn mất máu quá nhiều, hôn mê bất tỉnh, tôi bế hắn lên đặt trên xe bò, thân thể của hắn thực mềm mại, giống nữ nhân, không, bởi vì nguyên nhân luyện súc cốt thân thể hắn còn mềm hơn so rất nhiều nữ nhân, nếu không phải gặp qua bộ dáng thân thể trần trụi của hắn, tôi thậm chí hoài nghi có phải hắn là nữ giả nam trang hay không.
Bộ dáng của hắn cũng rất đẹp, cùng là nam nhân kỳ thật cũng không chú ý tới mấy thứ này, đặc biệt là làm nghề này như chúng tôi, làm đều là bẩn thỉu, đều là dưới nền đất, bùn và nước bẩn dán ở trên người, thường thường mấy ngày đều không thể rửa mặt tắm rửa, một chuyến đi xong người đều phải có mùi thúi. Ở loại tình huống này, diện mạo là không được chú ý, đi trông cậy vào dùng mặt làm bánh chưng lưu tình, không bằng đi để ý mỗi người dáng người như thế nào, có thể bị an bài làm việc gì.
Nhưng hắn là cái loại đẹp chói lọi, tựa như không trung đêm tối đầy sao, ánh mắt lại chỉ biết bị ánh trăng cướp đi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ tới tôi sẽ cùng một người như vậy trở thành huynh đệ, Muộn Du Bình quả thực liền kém đem mấy chữ người sống chớ gần viết ở trên mặt, khi chính tôi phục hồi tinh thần lại đều cảm thấy quan hệ của tôi và hắn phát triển đến không thể tưởng tượng.
Nhưng trên thực tế, tôi và hắn, cùng Bàn Tử hợp thành Thiết Tam Giác tình nghĩa vào sinh ra tử, hơn nữa người nam nhân này thay tôi tiến vào núi tuyết thủ cửa Thanh Đồng mười năm.
Muộn Du Bình tiến vào sau tôi một mình xuống núi về Hàng Châu, nói trong lòng là cảm động, chi bằng nói là trống trải, một loại chợt mất mát khi nhét đến tràn đầy đồ vật đột nhiên bị quét sạch.
Không giống tính cách lãnh đạm thanh lãnh cô độc của hắn, hắn để lại một bút nồng đậm rực rỡ trong cuộc đời của tôi.
Từ một khắc kia bắt đầu, ánh trăng bị tháo xuống bỏ vào lòng tôi, tôi không nhìn thấy ngôi sao khác.
Tôi ý thức được cái gì, vì thế tôi gọi lại Bàn Tử, nói với hắn: "Tôi muốn đổi, tôi thích người không phản ứng tôi, đánh nhau đặc biệt lợi hại, thời khắc mấu chốt sẽ đến cứu tôi, nếu anh có thể tìm được thì đem hắn mang đến cho tôi, tìm không thấy tôi có thể chờ." Có thể vẫn luôn chờ, một năm, hai năm, 5 năm, mười năm, nếu thời gian không đủ, cả đời cũng có thể.
Tôi không biết vì sao tôi sẽ nói này đó với Bàn Tử, sau khi nghe xong sắc mặt hắn trở nên xanh mét, nghẹn không nói chuyện, sau đó như là tiếp nhận rồi cái gì, đỏ mặt nói: "Lão tử đi dẫn người cho cậu, trước đó cậu phải cố tồn tại cho tôi."
Sau lại Bàn Tử không có dẫn người trở về, là tôi chính mình đi tiếp.
Tuy rằng quá trình có biến động, nhưng đơn giản kết cục là tốt.
Hiện giờ lại nghe thấy hỏi tôi tiêu chuẩn kén vợ kén chồng, tôi đã không giống như lúc trước phải tự hỏi thật lâu. Bên đầu kia điện thoại mẹ tôi an tĩnh chờ đợi tôi đáp lời, tôi nhẹ gõ ngón trỏ lên mặt bàn, vừa nhấc đầu có thể thấy Muộn Du Bình mặc tạp dề ở phòng bếp nghiên cứu cách làm một món ăn mới với Bàn Tử, ánh mắt hắn thực chuyên chú, thêm rất nhiều độ ấm so với lúc tôi mới nhận thức hắn, đây là thời gian tốt nhất của hắn, tôi nghĩ.
"Mẹ, nếu mẹ hy vọng, chờ qua xuân vận đường về bớt đông đúc, con sẽ mang con dâu của mẹ trở về."
"Hắn thực an tĩnh, người cũng thiện lương, biết làm rất nhiều chuyện, cũng rất chiếu cố con."
"Mẹ hẳn là sẽ thích hắn."
"Nếu không thích cũng không có biện pháp, cả đời này con đã chỉ nhận định hắn."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro