Lông mi thành tinh
Lông mi của Ngô Tà rất dài.
Lông mi nhỏ dài nồng đậm hơi hơi cong vút, run rẩy theo mỗi khi nói chuyện, hắn và Bàn Tử sau khi ăn xong thích đứng ở dưới mái hiên khe khẽ nói nhỏ, không biết đang nói cái gì, ngẫu nhiên liếc nhìn Trương Khởi Linh cười bỡn cợt.
Đôi mắt dưới lông mi kia thật sự rất động lòng người, ở rất nhiều năm trước Trương Khởi Linh đã chú ý đến, khi hắn cực lực giữ lại y, đôi mắt đen láy ướt đẫm, lông mi thật dài như là cỏ xanh hai bên bờ ao nước trong vắt, y không dám xem nhiều, bởi vì ánh mắt kia thật sự làm người khó có thể cự tuyệt.
Càng nhiều thời điểm đôi mắt hắn sáng lấp lánh, gian thương lập loè giảo hoạt, ý nghĩ thiên mã hành không viết rõ ràng ở trên đôi mắt, khi đó lông mi của hắn có vẻ nghịch ngợm trương trương, đáy mắt cất giấu tốt đẹp thuần nhất.
Từ trước càng nhiều thời điểm ánh mắt hắn lại là vừa kính vừa sợ, lông mi thật dài bại lộ khủng hoảng và bất an, không biết sinh vật và cơ quan trong mộ, cục diện khó bề phân biệt, lo lắng người thân bạn bè, đôi mắt rũ xuống, lông mi mấp máy, nồng đậm như mực nâng lên lại rơi xuống, như là chim di trú một mình bôn ba ngàn dặm, mệt mỏi dừng ở đầu cành, lông chim chấn động.
Lông mi của Ngô Tà thành tinh. Bọn họ trêu chọc nói.
Hắn có thiên phú nhất là lông mi. Hắc Hạt Tử nói, hắn học tốt nhất là thần công lông mi.
Thời điểm đốt lửa tôi cũng sợ lông mi của hắn bị thiêu đốt mất. Bàn Tử cũng cười.
Đúng là lông mi của Ngô Tà rất giống lông mi con gái.
Lông mi của Ngô Tà rất dài.
Lông mi rung động phảng phất chịu đựng sức nặng trầm trọng, khi nhìn về phía Trương Khởi Linh lại thêm vài phần điềm đạm, vài phần tươi sống.
Thời điểm lơ đãng nhìn về phía Trương Khởi Linh, trong ánh mắt cất giấu một phần ý cười thỏa mãn, ngẫu nhiên tâm tư nổi lên bướng bỉnh, không ngừng nháy mắt với y, lông mi hai mắt tựa như hai thanh bàn chải nhỏ tinh xảo, khẽ chải vào đầu quả tim y.
Thời điểm nằm nghỉ ngơi trên ghế, lông mi thật dài như hai mảnh hình quạt âm u, theo hô hấp run rẩy nhẹ nhàng giống như cánh bướm, khi tỉnh lại, hai cánh bướm muốn đón ánh nắng mặt trời ấm áp, vỗ cánh bay đi.
Trương Khởi Linh không có nói, y thích ngắm lông mi của Ngô Tà.
Y sẽ thừa lúc hắn ngủ, hôn trộm lên cặp lông mi an tĩnh kia.
Khi hắn động tình, y sẽ dùng đầu lưỡi cuốn đi nước mắt treo ở trên lông mi.
Khi hắn thất thần, y sẽ nâng mặt hắn, liếm khóe mắt, làm ướt lông mi hắn.
Ngô Tà biết Trương Khởi Linh thích lông mi của mình.
Cho nên thời điểm Ngô Tà quỳ gối trước Trương Khởi Linh, rất thích ngước mắt lên, cho y xem toàn bộ lông mi ưu việt của mình.
Hắn ngậm lấy, nghiêm túc, lông mi rũ xuống theo đồ vật nhảy lên mà rung động. Hắn cầm tay Trương Khởi Linh, ấn ở trên mặt mình.
Trương Khởi Linh không nhịn được dùng ngón cái vuốt ve khóe mắt ướt át của Ngô Tà, lông mi thật dài lại treo bọt nước.
Quả nhiên khi đến đỉnh, vẩy ra đến trên mặt hắn, Ngô Tà chớp chớp mắt, chất lỏng dính ở lông mi, dính ở mắt. Y cười cười, dùng tay nhẹ nhàng phất rớt.
Anh cố ý. Hắn vẫn quỳ sát ở dưới thân Trương Khởi Linh, nghiêng đầu hôn lên mặt y.
Là cố ý. Trương Khởi Linh rất thành thật thừa nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro