Có chút dính người
Tác giả: 小狗生四个
Bàn Tử: "Tôi nói này, người Trương gia các anh nếu thích người nào đó, sẽ cư xử như thế nào?"
Đại bá Trương Hải Khách: "Có lẽ sẽ có chút dính người."
Bàn Tử: "Dính người? Không phù hợp với tính cách lạnh lùng xa cách của Trương gia các anh... Nhưng mà sẽ dính người đến mức nào?"
Đại bá: "Cái này mỗi người một khác, anh hỏi làm gì?"
Bàn Tử: "Anh đừng quan tâm, anh nhìn xem gần đây tộc trưởng của các anh có phải có chút không ổn đúng không?"
Đại bá: "Không ổn chỗ nào? Tôi thấy rất bình thường."
Bàn Tử: "Quan sát cẩn thận."
——————————————
“Ngô Tà, có thể giúp tôi lấy quần áo không?”
“Được, Tiểu Ca, tôi tới ngay.”
Trương Khởi Linh dậy sớm tập thể dục buổi sáng xong, nửa người trên trần trụi gọi Ngô Tà đang ở trong nhà lấy quần áo giúp mình, Ngô Tà sợ Trương Khởi Linh cảm lạnh, vội vã đi vào phòng cầm quần áo chạy ra, nhìn Trương Khởi Linh mặc xong quần áo mới thôi.
——————————————
“Ngô Tà, canh hơi nhạt.”
“Thật sao? Tôi đi lấy muối.”
Trương Khởi Linh nếm một thìa canh cá trích do Bàn Tử làm, lặng lẽ liếc nhìn Bàn Tử, Ngô Tà đang vùi đầu ăn cơm nghe tiếng lập tức đặt bát cơm xuống chạy vào bếp lấy muối, hắn thêm một ít để Trương Khởi Linh nếm thử, đến khi Trương Khởi Linh nói được rồi mới thôi.
Bàn Tử ở bên cạnh trợn trắng mắt 🙄️
—————————————
“Ngô Tà, cái khóa kéo này không được rồi.”
“Tiểu Ca anh lại đây, tôi xem cho anh.”
Trương Khởi Linh mặc chiếc áo hoodie kia rất lâu rồi, khi kéo lên dùng một chút sức làm đầu khóa kéo rớt ra, Ngô Tà loay hoay trước ngực Trương Khởi Linh rất lâu, cuối cùng vẫn không sửa được, ngày hôm sau dứt khoát mua một chiếc áo mới cho Trương Khởi Linh.
—————————————
“Ngô Tà, chậu của tôi bị thủng.”
“Vậy hôm nay anh và tôi ngâm chung một chậu, Tiểu Ca, ngày mai tôi sẽ mua cho anh cái mới.”
Chậu ngâm chân của Trương Khởi Linh đang êm đẹp đột nhiên bị thủng một lỗ, may mà chậu của Ngô Tà lớn, bốn chân cũng có thể ngâm được, nhưng hơi chen chúc.
————————————
“Ngô Tà, con nhím biển này đâm người.”
“Làm sao vậy Tiểu Ca? Tay bị đâm rồi? Mau cho tôi xem.”
Trương Khởi Linh đang xử lý hải sản mà Giải Vũ Thần gửi tới vào buổi sáng bằng máy bay, trên thân nhím biển đều là gai, không cẩn thận làm ngón tay bị đâm, Ngô Tà chạy tới đá đống nhím biển sang một bên, lôi kéo Trương Khởi Linh vào nhà khử trùng, hắn sợ trên hải sản có ký sinh trùng và vi khuẩn linh tinh, cuối cùng là Bàn Tử đi xử lý đống nhím biển kia.
————————————
“Thiên Chân, cậu đi đâu?”
“Tôi đi đưa cơm cho Tiểu Ca, Tiểu Ca nhắn WeChat cho tôi nói đói bụng.”
“Không phải trước kia Tiểu Ca hái quả dại trong núi ăn sao? Hơn nữa hiện tại Tiểu Ca mới đi tuần núi còn chưa đến hai giờ…..”
“Quả dại có thể so sánh được với đồ ăn trong nhà sao? Tiểu Ca vận động nhiều như vậy, nhanh đói là chuyện bình thường, tôi không nói với anh nữa, Bàn Tử, tôi đi đây, không trở về ăn cơm, tôi sẽ ăn chung với Tiểu Ca.”
————————————
Bàn Tử: “Anh thông minh như vậy, thật sự không nhìn ra vấn đề sao??”
Đại bá: “Rốt cuộc có vấn đề gì?”
Bàn Tử: “Anh không phát hiện tộc trưởng của các anh chỉ yêu cầu Thiên Chân của chúng tôi làm này làm kia sao?”
Đại bá: “Là chuyện này à? Tôi cảm thấy rất bình thường.”
Bàn Tử: “Bình thường chỗ nào?”
Đại bá: “Ngô Tà là tùy tùng khác họ của tộc trưởng, hắn hầu hạ tộc trưởng không phải thiên kinh địa nghĩa sao!”
Bàn Tử: “……………”
Bàn Tử: 🙄️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro