Ba
Ở thôn Vũ mấy năm nay, Ngô Tà đã tĩnh dưỡng rất tốt, mái tóc cạo trọc đã mọc trở lại, làn da thô ráp cũng trở nên trắng trẻo, người béo một ít, có da thịt như trước đây.
Dáng người của hắn vẫn luôn là mặc quần áo nhìn gầy, cởi quần áo lại có thịt, so với hầu hết nam sinh thì trên mông hắn có thêm chút thịt. Trước kia khi xuống đất, rất khó để chui qua lỗ nhỏ vào trong, một chuyến miếu Long Vương nước tù kia, cuối cùng lúc ra ngoài suýt chút nữa đánh rơi chiếc khăn lông duy nhất trên người, lúc ấy nếu hắn trần truồng chạy đến trước mặt chú Hai, có lẽ hắn đã bị tát tại chỗ.
Cái tát này lúc đó không nhận được, nhưng cũng không bị bỏ qua, người đánh không phải Ngô Nhị Bạch, đổi thành Trương Khởi Linh, bàn tay không phải vào mặt, mà là vào mông, Trương Khởi Linh không bao giờ nương tay, lần nào cũng đánh người đến chảy nước mắt.
Lần đầu bị đánh là Ngô Tà lén tắm nước lạnh khi Trương Khởi Linh và Bàn Tử ra ngoài, tắm xong còn hút thuốc trước điều hòa, bị bắt tại trận, ngay cả Bàn Tử cũng không giúp hắn, Ngô Tà quật cường ngậm điếu thuốc trong miệng bị Trương Khởi Linh khiêng trở về phòng ngủ, ném điếu thuốc đi, cởi quần, tát hắn một cái.
Trương Khởi Linh sức lớn, lại đang nổi nóng, hết bàn tay này đến bàn tay khác rơi xuống, hai luồng thịt trắng bóng bị chà đạp lăn qua lộn lại, mông run rẩy từng đợt, nhanh chóng chuyển sang màu đỏ. Ngô Tà bị đè lại không cách nào thoát ra được, miệng cũng không nhàn rỗi, ngay từ đầu là:
“Anh có bệnh à!”
“Còn đánh nữa thì đừng lên giường của tôi!”
"Anh chờ đến khi tôi có thể động đi!"
Về sau, kiêu ngạo dần dần giảm và đổi thành:
“Tôi sai rồi Tiểu Ca!”
“Không bao giờ hút thuốc nữa!”
“Mông của tôi sắp phế rồi!”
Chờ đến khi bị buông ra, mắt đỏ mặt đỏ mông đỏ, thanh âm nghẹn ngào, còn kiên trì nói: “Ba tôi cũng chưa đánh tôi như vậy.” Làm Trương Khởi Linh cảm thấy rất đau lòng.
Bàn Tử vốn tưởng rằng sau khi bị đánh, lấy tính cách của Ngô Tà sẽ giận dỗi mấy ngày, kết quả không chỉ không có, hai người còn cực kỳ dính nhau, nghi hoặc vài ngày, cuối cùng ở ngày nọ nửa đêm đi tiểu đêm nghe thấy tiếng bàn tay ở phòng bên cạnh mới biết được đáp án.
Ban ngày bị đét mông rất mất mặt, nhưng buổi tối sẽ biến thành tình thú, Trương Khởi Linh thích, Ngô Tà cũng thích.
Khi dùng tư thế từ phía sau, hắn hạ thấp eo, mông nhếch lên, bị bóp eo đâm, bụng dưới của Trương Khởi Linh đâm khiến mông trứng của hắn đỏ bừng, trong lúc kịch liệt đến tát hai cái càng làm cho Ngô Tà hưng phấn, bàn tay rơi xuống, đầu tiên là đau, lại là ngứa, như bị cái gì gãi, hắn định tự gãi, nhưng hai cánh tay bị Trương Khởi Linh nắm trong tay, không sờ được không chạm được, chỉ có thể lắc lắc.
Vừa trắng vừa đỏ, ngay trước mặt Trương Khởi Linh, Ngô Tà lay động, y sẽ lớn thêm một phân, mạnh mẽ hơn, thời gian lâu hơn, va chạm càng kịch liệt. Trương Khởi Linh người này trông có vẻ điềm tĩnh và tự chủ, nhưng ở trên giường rất cuồng dã, mỗi lần Ngô Tà phải kêu cha gọi mẹ gọi ba mới bằng lòng kết thúc, nếu ngày hôm sau mọi người đều không có việc gì, đêm đó sinh hoạt ban đêm càng phong phú, nếu một lần không đủ còn muốn đi phòng tắm tới lần thứ hai.
Không gian phòng tắm nhỏ nhưng tiếng vang lớn, không phân rõ tiếng bàn tay vỗ bạch bạch và tiếng bạch bạch của da thịt, xen lẫn với những tiếng rên rỉ và thở hổn hển, quả thực là xuân dược tự nhiên, mãi cho đến khi sắc trời dần dần sáng tỏ, khói bếp trong thôn bắt đầu nổi lên, hai người mới tắm rửa sạch sẽ, nằm lên giường ngủ bù.
Vì thế cả ngày, trong nhà rõ ràng có ba người nhưng dường như chỉ có Bàn Tử một người.
“Ba cái gì mà ba? Hai người này mới là ba của tôi!” Bàn Tử ngồi một mình trước bàn ăn, phàn nàn nhìn ba phần bữa sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro