Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ma trơi - Bánh kem

1. 一个秃噜噜

Thời kỳ Đạo Mộ Bình Tà đã ở bên nhau, củi khô bốc lửa lại không có thời gian rảnh rỗi nên thường ××× ở một số địa phương không nên ×××, chẳng hạn như bên trong đấu.

Đêm đã khuya, mọi người đều đã nghỉ ngơi. Ngô Tà từ trong túi lấy ra một hộp bao cao su, bò tới chỗ Trương Khởi Linh hỏi y, Tiểu Ca anh có muốn không?

Trương Khởi Linh gật đầu, hai người giống như học sinh cấp ba yêu sớm, một trước một sau chui vào góc khuất.

Móc ra một cái đeo lên, Ngô Tà mới nhận ra mình đã mua một hộp bao cao su dạ quang, nhưng có còn tốt hơn không có, rốt cuộc ở bên ngoài, việc rửa sạch tương đối phiền toái.

Mới vừa đeo xong, Ngô Tam Tỉnh nửa đêm dậy đi tiểu, nhìn thấy phía xa có vật gì đó động đậy, tối quá không nhìn rõ, chỉ biết có thứ gì xanh miết, nhấp nháy lung lay giống như ma trơi.

Trương Khởi Linh nhận ra có người, y bế Ngô Tà lên, đưa đến một nơi hẻo lánh hơn.

Ngô Tam Tỉnh gãi đầu, nghĩ rằng mình đã đến đúng nơi, trong đấu này chắc chắn có thứ tốt.

Hôm sau, trước khi mở quan tài, hắn rất phấn khích, sau đó thấy Trương Khởi Linh lấy một cái bao từ trong túi của Ngô Tà ra để đựng nước trong quan tài, cái màu xanh đó, xanh đến giống như đã từng quen biết, sáng đến trong lòng hốt hoảng, cẩn thận ngẫm lại, trái tim đã lạnh một nửa.

Ngô Tam Tỉnh hỏi y: “Tối hôm qua hai người đã từng rời đi?”

Trương Khởi Linh nhìn về phía Ngô Tà, Ngô Tà nhìn về phía mặt đất.

Xong rồi, nửa trái tim treo lơ lửng của Ngô Tam Tỉnh cũng hoàn toàn lạnh.

2. Hồ Đồ Tiên Nhi

Thời điểm ăn sinh nhật Trương Khởi Linh, Vương Minh mang bánh kem đến.

Rất nhiều kem tươi, bánh thì ăn gần hết rồi mà kem vẫn còn thừa nhiều.

Bàn Tử nói đổ đi, dù sao cũng không ai ăn nữa.

Khi hắn đứng dậy thì Trương Khởi Linh từ phòng bếp đi ra, lấy kem và nói không vứt.

Ngô Tà thò đầu ra, “A, anh muốn ăn à?”

Trương Khởi Linh không nói chuyện, bưng kem đi rồi.

“Không ăn thì lấy đi làm gì……” Ngô Tà nói thầm một câu, sau đó quay người lại tiếp tục ăn cơm.

Cùng ngày Vương Minh trở lại Ngô Sơn Cư, tối đó nhận được lời nhắc nhở trừ tiền thưởng từ ông chủ, nguyên nhân là vì hắn mang theo bánh kem.

“Cái quái gì vậy……” Vương Minh nhìn chằm chằm màn hình, nhất thời không nói nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro