31. Tình yêu cuồng nhiệt
Tác giả: Phong Kỷ Anh Lạc
Hill đỏ mặt, không nhìn yêu nghiệt đối diện, chôn đầu ăn cơm.
Kaname nhìn cô thẹn thùng, cảm thấy cô thật đáng yêu, khiến anh muốn bắt nạt.
Những người khác thấy Kaname và Hill thân mật, không khí giữa hai người ngọt ngào ái muội, đều hiểu mối quan hệ giữa họ là gì.
Kain nhìn đau thương trong mắt Ruka, không biết nên an ủi cô ấy thế nào. Dù sao cô ấy rất thích Kaname-sama, nhất định sẽ cảm thấy rất khổ sở.
Aidou thấy Kaname và Hill cười vui vẻ như thế, vô cùng chua xót. Có thể thấy được nụ cười của Kaname-sama, như vậy là tốt nhất, không phải sao.
Tuy Hill biến thành vampire, trong cơ thể chảy xuôi máu của Cain, nhưng cô giống như một đứa trẻ mới sinh, còn chưa hiểu gì, nên cô không biết nên vận dụng sức mạnh to lớn trong cơ thể mình.
Nhưng với Kaname mà nói, máu của Cain trong cơ thể cô có tác dụng rất lớn với anh. Ít nhiều có máu của Cain trong cơ thể cô, sức mạnh của anh lại tăng thêm.
Một năm trước, Aidou thấy Kaname tự tay giết Hiou Shizuka, từ khi đó, cậu luôn để ý không biết Kaname-sama đang chuẩn bị cho điều gì.
Tiệc tối mấy hôm trước càng khiến cậu để ý hơn, rốt cuộc Kaname-sama có bí mật gì đây?
Cha của Aidou muốn mời nhóm Kaname đến nhà Aidou làm khách, nhưng thân là thiếu gia của nhà Aidou lại không quay về, vậy thì thật kỳ lạ.
Aidou vì điều tra rõ chuyện Kaname-sama đang chuẩn bị, quyết định ở lại trường học không về nhà.
Hill nhìn Aidou, "Dơi con, dạo này cậu rất kỳ lạ đấy."
Aidou ôm ngực, đứng dựa bên cửa sổ, "Bổn thiếu gia kỳ lạ chỗ nào?"
Cô đi đến trước mặt cậu, nhìn chằm chằm vào mặt cậu, vươn tay vỗ trán cậu, "Quả là rất kỳ lạ."
Hill đột nhiên tới gần làm tim Aidou lỡ một nhịp, cậu hoảng loạn đẩy tay cô ra, "Chuyện của bổn thiếu gia không liên quan gì đến con nhỏ chết tiệt cô cả!"
Thấy Aidou không nói, Hill nghiêm túc vỗ vai cậu, "Dơi con, nếu có phiền não tuổi dậy thì thì không cần ngượng ngùng đâu, cứ nói ra, có khi tôi có thể giúp được cậu."
Aidou nghe thế, lập tức xù lông, "Bổn thiếu gia không hề có phiền não tuổi dậy thì! Cũng không cần con nhỏ chết tiệt như cô giúp đỡ!" Con nhỏ này biết thì sẽ chỉ càng rắc rối hơn thôi.
Hill thấy cậu đỏ mặt, cười cực kỳ ái muội, "Ối chà, chẳng lẽ bị tôi đoán trúng rồi? Dơi con, cậu tương tư rồi à? Thích mỹ nữ nào vậy?"
Aidou cứng đờ cả người, quay đầu đi, mất tự nhiên nói, "Tôi không hề, cô mới tương tư ấy. Con nhỏ kia, cô còn không mau cút đi, đừng để Kaname-sama chờ cô." Cậu dường như đột nhiên hiểu ra gì đó.
Thấy cậu mất tự nhiên, Hill kiên định là mình đoán trúng, "Khụ khụ, dơi con, thích người ta thì phải lớn tiếng bày tỏ."
Aidou thẹn quá thành giận hét, "Này, con nhỏ chết tiệt kia, cô có thấy phiền không hả?! Lăn mau đi! Đừng có xuất hiện trước mặt bổn thiếu gia!"
"Dơi con thẹn thùng rồi, được, không nói, tôi đi đây, chúc cậu may mắn nhé!" Nói thêm gì nữa, dơi con sẽ nổi bão, Hill rất lý trí lựa chọn dừng lại.
Aidou đứng lặng trước cửa sổ, nhìn bóng Hill rời đi, ánh mắt phức tạp, thì ra cậu thích cô......
Kaname thấy Hill cười cực kỳ ái muội, thắc mắc hỏi, "Sao thế?"
Hill thần bí trả lời, "Phát hiện một chuyện tốt."
"Chuyện tốt gì vậy?" Lòng hiếu kỳ của Kaname bị gợi lên.
"Dơi con biết yêu rồi, hơn nữa còn yêu thầm cơ."
Nghe cô nói thế, ánh mắt Kaname bỗng trở nên sắc bén, "Aidou nói cho em à?"
Cô lắc đầu, "Không phải, em tự phát hiện. Em khá tò mò, không biết cô gái đó trông thế nào."
Kaname nghe cô nói thế, thầm thở ra, có vẻ cô còn không biết.
Hill vẫn luôn nhắc đến chuyện của Aidou khiến anh rất không vui, lòng chua chua, trực tiếp lấp kín miệng cô, không cho cô nói nữa.
Đột nhiên bị hôn, Hill xấu hổ đỏ bừng mặt, không dám lộn xộn nữa.
Rất nhanh đã tới nhà Aidou, Aidou Kazeko và Aidou Renko thấy Hill thì rất vui vẻ.
"Hill-nee, chị tới rồi."
"Ừ."
"A, niichan đâu? Anh ấy không về sao?" Chị em Aidou không thấy anh mình đâu, cảm thấy rất nghi hoặc.
Hill chớp mắt, cười thần bí, "Niichan nhà mấy đứa có việc quan trọng nên không về."
Thấy vẻ mặt thần bí của cô, chị em nhà Aidou càng khó hiểu, niichan thì có chuyện quan trọng gì chứ? Chuyện gì mà quan trọng đến mức nhà cũng không về?
Thấy Kaname-sama đi sau Hill, hai chị em thẹn thùng chào hỏi, "Kaname-sama."
Kaname gật nhẹ đầu, xem như chào hỏi.
Thấy hai chị em đỏ mặt, Hill thầm trợn trắng mắt, mị lực của tên yêu nghiệt Kaname này đúng là lớn!
Chị em nhà Aidou thấy Kaname nắm tay Hill, vẻ mặt như gặp quỷ, vì sao Kaname-sama lại nắm tay Hill-nee? Quan hệ của Kaname-sama và Hill-nee là gì?
Dùng bữa tối xong, Kaname dắt tay Hill ra ngoài tản bộ.
Thấy hai người tay cầm tay rời đi, chị em nhà Aidou càng tò mò về quan hệ của hai người.
"Ichijou-nii, quan hệ giữa Hill-nee và Kaname-sama là gì vậy?"
Ichijou sửng sốt một lát, gãi đầu trả lời, "Hẳn là người yêu."
"Hả?! Không phải chứ?! Người yêu? Vậy niichan thì sao bây giờ?" Hai chị em nhà Aidou khó có thể tiếp thu, trong mắt họ, Hill-nee là bạn gái của niichan, sao lại thành bạn gái của Kaname-sama? Vậy quan hệ giữa niichan và Hill-nee là gì?
Lúc ở Pháp, hai chị em đã nhận ra niichan nhà mình thích Hill-nee, cực kỳ thích. Nếu Hill-nee là bạn gái của Kaname-sama, vậy niichan phải làm sao đây? Niichan thích Hill-nee như vậy, chắc chắn sẽ đau lòng!
Thấy chị em nhà Aidou phản ứng lớn như thế, Ichijou giật mình, "Sao thế? Aidou làm sao à?"
Aidou Kazeko lắc đầu, "Không ạ, chỉ hơi kinh ngạc thôi." Tưởng tượng ra vẻ mặt đau lòng khổ sở của niichan, hai chị em đều lo niichan sẽ lại biến thành niichan một năm trước.
Aidou Renko không tin hỏi lại, "Thật ạ? Hill-nee thật sự là bạn gái của Kaname-sama ạ?" Em ấy vẫn luôn nghĩ Hill-nee sẽ là chị dâu mình, vì sao lại thành thế này?
"Tuy Kaname và Hill đều không nói, nhưng hẳn là vậy." Lần đầu tiên cậu thấy Kaname cười vui vẻ đến vậy.
Aidou Renko vẫn không thể tin được, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Sao vậy được, vậy niichan phải làm sao?"
Aidou Kazeko vỗ vai em gái, "Lát nữa chúng ta đi hỏi Hill-nee xem sao."
"Được."
Bố cục nhà Aidou rất tinh xảo, đặc biệt là vườn tường vi nở rộ, đẹp kinh người.
Tường vi đỏ như ngâm trong máu tươi, đỏ đến kinh tâm động phách.
Kaname vươn tay hái một đóa tường vi, cài lên mái tóc bạc của Hill, ôn nhu nói, "Thật xinh đẹp."
Nhìn đóa tường vi đỏ như máu, mày cô hơi nhíu lại, "Quá diễm lệ." Cô vẫn thích những loài hoa màu sắc nhẹ hơn.
Kaname lại hái một đóa tường vi khác, khóe môi cong lên, "Sora, em biết hoa ngữ của tường vi là gì không?"
Hill lắc đầu, "Không biết."
Kaname đi đến bên cạnh cô, cúi đầu khẽ hôn lên đôi môi đỏ của cô, dịu dàng thâm tình nói, "Tình yêu cuồng nhiệt, Sora không cảm thấy nó rất hợp với chúng ta sao?"
Hill sửng sốt một lát, nhanh chóng phản ứng lại, nghịch ngợm chớp mắt, "Kaname đang muốn nói với em rằng chúng ta là đôi tình nhân đang chìm trong tình yêu cuồng nhiệt sao?"
Kaname dịu dàng cười, "Anh nghĩ chúng ta vẫn luôn là vậy." Từ giây phút tương ngộ mười một năm trước, anh đã nhận định cô.
Hill nghe anh thổ lộ, khiếp sợ không nói lên lời, chỉ biết ngây ngốc nhìn anh.
Kaname thấy cô si ngốc, cười bất đắc dĩ, "Sora, biểu cảm này của em là sao? Sao giống như không tin vậy?"
"Đúng vậy, quá kinh ngạc, tựa như một giấc mộng vậy."
Kaname ôm cô vào lòng, dán bên tai cô, thâm tình thì thầm, "Mười một năm trước, có một cô bé đưa cho anh một chiếc khăn quàng cổ, cho anh sự ấm áp đầu tiên sau khi đến thế giới này. Bởi vì cô ấy, anh mới biết mình không cô độc."
Hill vươn tay vuốt ve đôi mắt anh, "Mười một năm trước, từ giây phút thấy cậu bé với ánh mắt u buồn trong công viên, em đã muốn xua đi nỗi buồn và cô đơn trong mắt cậu bé ấy."
Mười một năm trước, vận mệnh của cậu bé và cô bé đã đan xen bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro