Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 139: Viên đạn lên nòng lúc hoàng hôn 18

Thanh tra Megure lúc này mới chậm rãi nhận ra điều gì, nhưng hiện tại không phải lúc để nghĩ ngợi mấy chuyện đó. Anh ta quay sang hỏi Akikawa Sarina:

“Akikawa-san, đúng như vậy chứ?”

Akikawa Sarina gật đầu:
“Đúng vậy.”

Thanh tra Megure gật đầu. Hai người này tối hôm qua ở hai nơi khác nhau, đều là những địa điểm có hệ thống giám sát và nhiều người qua lại. Nếu không nói dối, nhất định sẽ có người để ý tới họ. Dù không có chứng cứ tại hiện trường, thì chắc chắn cũng rất dễ điều tra.

Anh ta lại quay sang hỏi Hase:

“Hase-san, sau đó thì sao?”

Người này trước đó không hề đề cập việc còn có người khác từng xảy ra xung đột với người chết, đặc biệt là cả ba nữ sinh trung học, đều là vị thành niên!

Bị gọi tên, Hase lần này không còn kiểu trả lời tránh né như khi bị cảnh sát hỏi lúc trước nữa. Dù sao chính hắn cũng đã lợi dụng cơ hội để khiến cảnh sát dẫn hết mọi người đến đây. Những người này đều có quan hệ với Mori Kogoro, hắn cần phải khiến Mori Kogoro bị loại khỏi vụ án này, không thể để “thám tử ngủ gật” tiếp tục can thiệp.

“Tiếp đó là bọn họ.”

Hắn chỉ về phía ba cô gái trung học:
“Khoảng tầm 7 giờ 10 phút tối, tại khu công viên nước, thiếu gia chúng tôi đi ngang qua đó để đến khu tiệc bể bơi. Trên đường, gặp phải ba người họ. Thiếu gia tốt bụng mời các cô ấy cùng tham gia bữa tiệc, nhưng không chỉ bị từ chối, các cô ấy còn dùng vũ lực đe dọa thiếu gia.”

“Thậm chí lúc đó suýt chút nữa còn ra tay với thiếu gia.”

Đã quen với mùi máu trong phòng, Suzuki Sonoko hạ tay che mũi xuống, tức giận chống nạnh nói:

“Suýt chút nữa chứ đâu phải thực sự ra tay!”

“Dù sao đi nữa, các người rất đáng nghi!” – Hase vô lý nhưng vẫn phản bác.

Rồi hắn không đợi thanh tra Megure hỏi, chỉ thẳng vào Akikawa Sarina:

“Cô ta còn đáng nghi hơn. Hôm qua thiếu gia đã tốt bụng mời cô ấy uống rượu ở bể bơi, thế mà cô ta không những không biết ơn, còn đổ cả ly rượu xuống đất kiểu như là... kiểu kính rượu tiễn người chết!”

“Phải biết là người được thiếu gia mời uống rượu đâu có nhiều!”

Hắn tận mắt thấy nữ nhân tóc lam kia hôm qua đổ rượu xuống đất như thể sỉ nhục thiếu gia. Tất nhiên hắn chỉ đi cùng thiếu gia đến thời điểm đó, sau đó theo lời dặn của thiếu gia, liền đi điều tra lý lịch mấy người này.

Rồi, sau khi tra được thông tin, hắn phát hiện thiếu gia đã chết trong phòng. Nghĩ đến bưu kiện mình nhận được, Hase nhìn chằm chằm mấy người trước mặt, suy tính bước tiếp theo phải làm sao để ngăn không cho Mori Kogoro nhúng tay vào vụ án.

Bị hắn nhìn chằm chằm, Akikawa Sarina lạnh giọng:

“Tôi chỉ đổ rượu thôi. Gì chứ? Đổ rượu xuống đất cũng bị coi là tiễn người chết à?”

Cô vừa nghe hắn cứ “thiếu gia” thế này thế kia là thấy phản cảm.

“Ánh mắt của cô lúc đó...” Hase định phản bác lại, nhưng lại bị thanh tra Megure cắt lời:

“Vậy ba vị từ 9 giờ đến 10 giờ tối hôm qua đang ở đâu?”

Ông ta nhìn sang ba cô gái trung học.

Ba người liếc nhìn nhau. Mori Ran thay mặt trả lời:

“Bọn cháu dẫn mấy đứa nhỏ đến khu công viên nước. Khoảng thời gian đó chúng tôi chơi ở ngoài khu bể bơi, tiện thể còn xem cả màn pháo hoa nữa.”

“Bọn cháu rời khỏi công viên nước vào lúc 10 giờ 10 phút tối.”

Im lặng một lúc, Conan chen vào:

“Lúc đó chúng tôi nhận được điện thoại từ Tiến sĩ Agasa. Khi ấy mới nhận ra trời đã khuya, nên tất cả mới vội quay về phòng.”

“Mấy đứa vẫn luôn ở cùng nhau chứ?” – Thanh tra Megure hỏi.

Lần này là Suzuki Sonoko trả lời:

“Luôn ở cùng nhau.”

Cô chỉ vào thi thể người chết:

“Ngay cả lúc đi vệ sinh, bọn cháu cũng đi cùng nhau. Vì sợ lại gặp phải loại người như hắn, nên tất cả – bao gồm cả lũ nhỏ – đều đi cùng nhau.”

Mori Ran và Sera Masumi không nói gì nhưng cũng gật đầu tỏ ý đồng tình.

“Vậy còn Akikawa-san? Cô cũng luôn đi cùng Amuro-san sao?”

Thanh tra Megure để ý thấy Mori Kogoro bên cạnh đang cố nhẫn nhịn không xen vào thay con gái, nếu không phải vì anh biết vụ này rất nghiêm trọng, có lẽ ông ấy đã lên tiếng rồi. Thanh tra Megure thở dài trong lòng, tăng tốc hỏi:

“Ừm, vì bị làm phiền ở khu bể bơi. Tôi vốn không có khả năng tự vệ nên đành nhờ Amuro-san đi cùng.”

Akikawa Sarina liếc sang Amuro Tooru, nói rất hợp tình hợp lý:

“Nhưng chuyện xảy ra ở bể bơi cũng không nghiêm trọng lắm. Nếu đối phương phủ nhận thì tôi cũng không có bằng chứng gì, nên không nói với Amuro-san.”

“Akikawa-san nói đi xem thác nhạc nước là để tránh bể bơi, vì sợ lại gặp người chết và đám người đó đúng không?” – Giọng Amuro Tooru đã ôn hòa hơn nhiều.

Akikawa Sarina gật đầu:

“Ừ, vì thác nhạc nước là nơi xa bể bơi nhất.”

Thanh tra Megure gật đầu:

“Takagi.”

“Rồi, tôi đi đây.”

Takagi Wataru – vẫn luôn ghi chép ở bên – đã ghi lại đầy đủ các điểm chính. Vừa nghe gọi, anh ta lập tức gập sổ tay lại, xoay người đi ra ngoài để điều tra xem những lời vừa rồi có bằng chứng không.

Dù vậy, anh cảm thấy các chứng cứ ngoài hiện trường này có vẻ đều đáng tin.

Ra tới cửa, anh vừa vặn gặp Shiratori Ninzaburo quay về. Cả hai gật đầu chào nhau, một người đi ra, một người đi vào.

“Thanh tra Megure, tôi đã trở lại.”

Shiratori Ninzaburo cầm trong tay sổ tay cảnh sát, vừa thấy hiện trường toàn người quen liền hơi sững lại, sau đó gật đầu chào mọi người rồi mới đi đến bên Thanh tra Megure, ghé tai thì thầm báo cáo những gì mình đã điều tra được.

Nghe xong báo cáo, vẻ mặt Thanh tra Megure vốn đã nghiêm trọng nay càng thêm nặng nề.

“Được rồi, tôi đã hiểu. Vất vả rồi, Shiratori.”

Thanh tra Megure khẽ trầm ngâm một chút, rồi gật đầu với Shiratori Ninzaburo đã bước lùi lại vài bước sau khi báo cáo xong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro