Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24. Khiêng lên liền chạy

Edit by : llgonir

Là NPC vô hạn luân hồi, vậy phải làm gương tốt cho NPC, dù sợ hãi muốn rút lui thì cũng phải cắn răng chịu đựng.

Vì thế, Vương Thánh Chi người còn đang suy nghĩ tìm cách rút lui, đã nhìn thấy NPC này cầm một cây quạt xương trắng, không chút sợ hãi lao về phía đám quỷ, vẻ mặt sợ hãi hiện rõ trong mắt người đàn ông.

NPC đúng là NPC, cái gì cũng đều là lập trình, ngay cả đầu óc cũng giống nhau.

Đây rõ ràng là hành vi tìm chết, cố tình NPC này còn hăng hái chịu chết, loại tinh thần này luân hồi giả làm không được, cũng chính vì sợ gặp phải số lượng lớn quỷ nên nam nhân đề nghị đến gia đình trong nhiệm vụ xem có bao nhiêu quỷ, để tránh bị bao vây.

Nhưng điều mà Vương Thánh Chi không ngờ tới là hắn ta nghe thấy thông tin trên radio của taxi rằng chỉ có một nạn nhân, mà lúc này tại nghĩa trang Mã An triệu hồi đến 6 con quỷ.

Trong tình huống rõ ràng bị một nhóm tấn công như vậy, rút ​​lui là cách duy nhất, trong tình huống này, nếu là một luân hồi giả bình thường, Vương Thánh Chi chắc chắn nhiều nhất sẽ hét lên rồi bỏ chạy.

Nhưng NPC trước mặt thì khác, hắn không chỉ phải xoát hảo cảm của NPC mà còn phải hoàn thành nhiệm vụ hỗ trợ bắt quỷ, nếu NPC chết, cả hai nhiệm vụ của hắn đều thất bại.

Bước vào thế giới này, đáng thương nhất là hắn không thể rời xa NPC quá ba mét, nếu không sẽ gây ra một số cái chết bất khả kháng do các yếu tố ngoại cảnh ...

“Không thể đi!”

Nam nhân ở một bên hô to, bắt lấy Giang Bạch Vũ, người vẫn đang lao về phía trước, vẻ mặt của hắn giống như gặp đứa con không nghe lời, rõ ràng rất muốn đánh mấy phát, nhưng lại đắn đo rầu rĩ không biết nên xuống tay như nào, sợ cậu bị đánh cho tàn phế, rối rắm lại buồn bực.

“Quỷ  quá nhiều, chúng ta không phải đối thủ của chúng, trước lui đi.”

Khẩu hiệu của tôi không phải là hét lên vô ích chứ?

Giang Bạch Vũ: “……”

Mắt thấy quỷ  bị Bạch Cốt Phiên hấp dẫn tới gần trước mắt, nam nhân trước chủ động công kích, lấy ra một loạt đạo cụ, tạm thời bức lui con quỷ này, nhưng mấy con quỷ này y như đỉa gắt gao đi theo không bỏ.

“Tài xế tiên sinh, trước đem đạo cụ trong tay cất vào, chúng ta lui trước, nếu không chúng ta hôm nay khả năng sẽ thất bại ở chỗ này.” Đồng thời đối phó sáu con quỷ quá sực đối với Vương Thánh Chi.

Nếu ngày thường, hắn có thể đồng thời đối phó mấy con quỷ cùng lúc khi hắn có đủ đạo cụ và vũ khí, cố tình hiện tại là buổi tối, buổi tối thị lực cùng lực công kích của quỷ đều được tăng cường, sáu con quỷ đồng thời vây công, Vương Thánh Chi liền ăn không tiêu.

Mấu chốt còn phải bắt sống…

Giang Bạch Vũ cũng nhân cơ hội lấy ra bao tay thức bạo vũ lê hoa châm cấp B, vừa mới bắt đầu cậu dùng không quá quen, lãng phí hai phát, sau đó bắn rất chính xác, công kích mục tiêu, Giang Bạch Vũ mua hoa lê châm cấp B này, có kịch độc, đối với  luân hồi giả dưới cấp 10 có tác dụng trí mạng. Bị vũ khí cấp B đánh trúng, hành động tức của con quỷ tức khắc trì hoãn rất nhiều, Giang Bạch Vũ vừa thấy có hiệu quả, lại phóng ra một châm, kết quả cậu liền trơ mắt nhìn con quỷ đó ngã xuống đất.

Sau đó, biến thành một mảnh hư vô.

Một màn này  cùng luân hồi giả lúc trước  tử vong, cảnh tượng giống nhau như đúc.

“……”

Cậu xem như đem con quỷ này bắn chết?

Vương Thánh Chi thấy một màn như vậy , sửng sốt, không khỏi nghi hoặc: “Nhiệm vụ chúng ta là bắt sống quỷ……”

Giang Bạch Vũ làm bộ bình tĩnh, vẻ mặt không sợ: “Quỷ quá nhiều, giết chết một ít, có thể giảm bớt tỷ lệ bị bao vây.”

Vương Thánh Chi cơ hồ là kéo Giang Bạch Vũ lui về phía sau, trầm giọng nói: “Tài xế tiên sinh, chúng ta bắt quỷ số lượng càng nhiều, đối với hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng càng phong phú, tỷ như điểm tín dụng , tỷ như một ít đạo cụ hiếm, cậu còn có thể thăng chức tăng lương.”

Anh nói rất có đạo lý.

“Anh nói rất đúng, chúng ta hiện tại liền rút lui .” Lúc này không cần nam nhân kéo đi, Giang Bạch Vũ trực tiếp chạy, đáng tiếc cậu là thiên sư chân mềm, quả là danh xứng với thực, vô hạn luân hồi không có sai, chạy được bảy tám phút, Giang Bạch Vũ đã thở hổn hển, phía sau cậu là đám quỷ theo đuổi không buông.

Vương Thánh Chi đối với thể lực Giang Bạch Vũ cảm thấy rất kinh ngạc, trong phó bản, NPC đều rất mạnh mẽ, bản thân có thể chống lại một ít luân hồi giả sử dụng đạo cụ . NPC này nói chung thể lực thiếu giống như máy móc bị mất điện đột ngột, trực tiếp gián đoạn sự cố, giống như bên người vị này, rõ ràng chạy sắp tắt thở, cư nhiên còn có thể liên tục không rớt lại, làm Vương Thánh Chi rất ngoài ý muốn.

Hiện tại NPC vô hạn luân hồi càng ngày càng chân thật, độ giống với con người quá cao.

“Tài xế tiên sinh, chúng ta cần phải nhanh lên rút lui khỏi nơi này, bắt quỷ tạm hoãn lại. Bây giờ, đắc tội!”

Sắp hết hơi, Giang Bạch Vũ đầu óc ong ong, lồng ngực như muốn nổ tung, nghe không rõ lời Vương Thánh Chi nói, chỉ nhìn thấy một bóng đen trước mặt, trong tiềm thức còn tưởng rằng đó là một bóng đen đang chạy tới, cậu muốn sử dụng vũ khí trên tay của mình, nhưng ngay sau đó, Giang Bạch Vũ liền cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, cả người lấy tư thế ngã xuống bị khiêng ở trên vai.

Ánh mắt Giang Bạch Vũ đều rơi vào mông người kia cùng hai cái chân dài đang không ngừng lắc lư ...

“……”

Vương Thánh Chi không hổ xứng danh là đại lão trong phó bản . Thể lực và sức bền của hắn rất tốt, có thể cõng cả người, quên mất, hiện tại cậu là NPC, đi lại còn nhanh nhẹn hơn so với Giang Bạch Vũ, so với thiên sư chân mềm chạy nhanh hơn, không biết bao lâu, bóng đen phía sau đã biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Chờ xác định đã không có quỷ theo sau, Vương Thánh Chi dừng lại, đặt NPC trên vai của mình xuống, sau khi vượt qua chặng đường bị khiêng như bao tải Giang Bạch Vũ cảm nhận được —— phổi như bị đấm!

Quá bất ngờ!

Không có chút phòng bị nào, đại lão chạy nhanh đến mức, bụng đau nhói lên, hai vai đè lên bụng, thậm chí phổi của cậu không ngừng đập vào lưng đại lão, Giang Bạch Vũ bị bắt chạy vội, cảm nhận được cái chết lần lượt tiến đến.

Sớm biết rằng sẽ như thế, còn không bằng đánh trực diện những con quỷ đó!

Chờ Vương Thánh Chi buông Giang Bạch Vũ, nghĩ rằng đưa NPC này thoát khỏi nguy hiểm còn có thể được hảo cảm, đại lão nhìn thấy NPC trước mắt hốc mắt ngập nước, cùng với ánh mắt u oán , trong lòng lộp bộp.

Ngay sau đó, hắn liền nghe được thông tin cá nhân nhắc nhở: “NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm -50, -2, -2, -1, -1……”

Làm đại lão trong thế giới luân hồi, cũng không biết chuyện gì đang xảy ra trong tình huống này, thấy mọi hảo cảm của mình sắp bị xóa sạch, Vương Thánh Chí nhanh chóng kiểm tra danh sách chi tiết thông tin của mình, bên trong danh sách càng tỉ mỉ, có đánh dấu, nguyên nhân bị trừ hảo cảm  .

Sau đó, Vương Thánh Chi liền nhìn thấy nguyên nhân hắn bị trừ hảo cảm “Do luân hồi giả sử dụng sai tư thế, làm bụng, dạ dày và phổi của tài xế xe buýt Vong Xuyên bị tổn thương, khiến NPC vô cùng khó chịu về thể chất và tâm lý, nên NPC sinh ra cảm xúc chán ghét luân hồi giả.”

Vương Thánh Chi: “……”

Nhưng NPC này  chính là một dãy số liệu, cậu ta như thế nào lại biết đau? Còn có nhiều cảm xúc phức tạp như vậy, khó trách đây là nhiệm vụ cao nhất của hắn, hảo cảm NPC này cũng quá khó xoát.

“Xin lỗi, lần sau tôi sẽ không làm vậy nữa.”

Giang Bạch Vũ còn có thể nói cái gì, hắn cũng biết đại lão không cố ý làm như vậy, mọi người đều là nam nhân, lại không thêt để cho đối phương ôm mình mà chạy, như vậy khẳng định chạy không bằng khiêng .

“Chúng ta đi bắt quỷ, sau này tôi chịu trách nhiệm đánh lạc hướng quỷ, anh chịu trách nhiệm bắt quỷ.”

Nam nhân không nghĩ nhiều, liền cự tuyệt đề nghị này: “Vẫn là để tôi dẫn quái, cậu tới bắt một con, như vậy tương đối an toàn. Một con quỷ dễ bắt hơn một đám quỷ, hơn nữa, hiện tại là nhiệm vụ ngày thứ tư, hôm nay lại sẽ nhiều thêm một con quỷ , đương nhiên, này chỉ là vạn nhất, cũng rất có thể sẽ ra nhiều con."

Giang Bạch Vũ: “Nhiệm vụ ngày thứ tư?”

Nhanh như vậy?

Nam nhân giải thích nghi hoặc của cậu: “Mỗi một lần trời tối, chính là một ngày.” Chính là cái đạo cụ trong tay cậu, mỗi một lần sử dụng , nhiệm vụ này liền đi qua một ngày, nam nhân ở trong lòng nói.

Hắn đã tìm ra quy luật này.

Đồng thời, quỷ trong thế giới này, hẳn là luân hồi giả đã chết đi.

Luân hồi giả nếu bị quỷ giết chết, cũng sẽ biến thành quỷ , nếu bị luân hồi giả giết chết, liền sẽ hóa thành một mảnh hư vô. Quỷ  nếu mới vừa giết chết một luân hồi giả, liền có cơ hội thăng cấp, năng lực mạnh hơn cùng buổi tối hôm trước giống nhau.

Mà những con quỷ ở nghĩa trang Mã An , không chừng là bị quỷ giết chết, trước mắt mà nói, có 2 con quỷ mạnh nhất trong phó bản, một con khoác da người, ngụy trang NPC, nó dựa theo nhiệm vụ cốt truyện, mỗi ngày sẽ giết chết một luân hồi giả, còn lại là con quỷ thăng cấp tối hôm qua, nó so con trước càng không kiêng nể gì, nó không cần tuân thủ quy tắc trong phó bản này.

Giang Bạch Vũ nghe trong lòng phát run, cậu vẫn kiên trì ý kiến của mình: “Tôi phụ trách dẫn quỷ, anh phụ trách bắt!”

Cậu chính mình biết có mấy lượng, cậu vẫn rất rõ ràng, nếu thật sự có một con quỷ , cậu thật sự không thể bắt sống được, vậy đại lão nghĩ gì về cậu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro