
Chương 53: Tiếp quản Đông 42 Sào (5)
Beta: Cục tạ 0.1
【Ultr, hộ vệ thứ nhất của Nolan các hạ đã xuất hiện rồi á? Andre Farley? Sao tui không có ấn tượng gì hết trơn z.】
【Tuy Nolan các hạ đang nghi ngờ Farley, nhưng tôi cũng muốn nói một câu, tôi là học giả Trùng chuyên nghiên cứu về mối quan hệ giữa ngài Nolan và Farley đây, tôi có thể lấy uy tín ra mà nói với mọi người rằng, Farley cực kỳ trung thành với Nolan các hạ, tuyệt đối xứng đáng với danh hiệu hộ vệ thứ nhất!】
【Vậy rốt cuộc là sao?】
【Hiện tại chỉ có một khả năng, đó là hộ vệ thứ nhất của Nolan các hạ không phải là Andre Farley này mà là một Trùng cái khác của gia tộc Farley. Mọi người còn nhớ Denton không? Chúng ta vẫn luôn không biết họ của y, nhưng nếu xét đến tiểu sử của Farley trong lịch sử, có thể thấy sự trùng khớp rất cao với Denton, cho nên, tôi dám chắc Denton mới là hộ vệ thứ nhất của Nolan các hạ.】
【Khoan, tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện, cuộc tranh đoạt họ Farley thường chọn một cặp song sinh, cho chúng tranh đấu từ khi mới sinh ra. Rất có thể Denton là kẻ thất bại nên mới mất đi họ của mình.】
Các Trùng cái của Tinh lịch năm 3411 khó lòng mà dời mắt khỏi vào thời khắc quan trọng này.
Họ thậm chí còn đang đoán, chẳng lẽ sau này Denton sẽ xuất hiện? Y sẽ lấy lại họ Farley đã mất của mình?
Cuộc tranh đoạt hỗn loạn ở Đông 42 Sào, cùng với cuộc tranh giành vị trí hộ vệ thứ nhất của Nolan các hạ, tất cả sẽ cùng lúc bày ra trước mắt họ sao?
Trời ạ, thế thì gay cấn rồi đây!
Bên này, Nolan của Tinh lịch năm 2911 hoàn toàn không biết gì về tương lai không xa.
Họ lái xe mô tô bay, men theo những ngọn núi rác nối tiếp nhau, nhiệt độ cao từ vụ rơi tinh hạm khiến họ càng đến gần cổng chắn giữa Khu Vứt Bỏ và Khu Ngoại Tầng thì càng nóng không thể chịu nổi.
Nhiều loại rác đã tan chảy thành bùn nhão, bốc lên mùi hóa học khó ngửi.
Nolan vặn ga hết cỡ, chiếc xe mô tô bay phát ra tiếng kêu ong ong vì khoang năng lượng quá tải, lúc xuyên qua cổng chắn gần như là xé toạc cả ngọn lửa.
Đã đến Khu Ngoại Tầng!
Nolan thở phào nhẹ nhõm, cảnh vật xung quanh đã khá hơn một chút, nhưng vẫn trống trải và hoang vắng.
Chỉ khi càng đến gần Khu Trung tâm - nơi ở của Trùng đực, mới có cảm giác của một thành phố công nghệ tương lai.
So sánh hai bên, quả thật có một cảm giác phi lý đến hoang đường.
Lúc này -
[Còn 10 giờ cuối cùng trước khi Trùng đực già hoàn toàn tử vong.]
Nolan và Fred sắp đến nhà tù của đội cảnh vệ Khu Ngoại Tầng, phía trước bỗng truyền đến tiếng ồn ào, lập tức thu hút sự chú ý của họ -
"Nực cười! Vậy mà cậu lại thật sự ảo tưởng một Trùng đực có tiền đồ vô lượng sẽ chọn Đông 42 Sào sao."
"Tôi nói cho cậu biết, những Trùng đực chọn Đông 42 Sào đều là những kẻ có khiếm khuyết rõ ràng! Giống như Trùng đực đó vậy!"
"Cậu quên 'bệnh tình' của ngài ta rồi sao?"
Giọng nói đó đặc biệt chói tai, là một câu chất vấn đã bùng nổ sau khi nhẫn nhịn đến cực hạn.
Nếu không, dù vẫn còn một khoảng cách, Nolan và Fred tuyệt đối không thể nghe thấy.
Nolan không tiếp tục đi tới mà lái xe mô tô bay trốn vào một góc khuất.
Mỗi lần có chuyện là mạng lưới thông tin lại bị phá hủy đầu tiên, tốc độ thu thập tình báo chậm đi rất nhiều. Hắn chỉ có thể dùng cách này để tìm hiểu nguyên nhân cuộc bạo loạn ở Đông 42 Sào.
"Chúng ta đã chịu đủ sự tàn bạo của Trùng đực già rồi, bây giờ lại đến một Trùng đực còn tàn bạo hơn cả lão ta!"
"Chúng ta không thực sự muốn gây rối ở Đông 42 Sào, chúng ta chỉ muốn Hội bảo vệ Trùng Đực thay đổi Trùng đực mà thôi."
"Archie, tại sao cậu vẫn còn ngăn cản?"
Nolan nghe mà lặng người, hóa ra hắn đã bị người ta ác ý suy đoán dựa trên 'lẽ thường'.
Đông 42 Sào nghèo nàn, nên Trùng đực có khiếm khuyết mới chọn họ, đây là một lối suy nghĩ hết sức bình thường.
Điều đáng sợ là khi tình trạng này lặp đi lặp lại suốt mấy trăm năm, nó sẽ biến thành một loại nhận thức theo quán tính.
Không phải họ ngu ngốc, mà việc có một Trùng đực 'tốt' chọn Đông 42 Sào, bản thân điều đó đã không hợp với lẽ thường.
Nếu có một Trùng cái đứng ra hô lên, lỡ như thì sao? Lỡ như thật sự có một Trùng đực tốt chọn chúng ta thì sao?
Thì những Trùng cái đã bị 'thuần hóa' bởi nhận thức quán tính này sẽ chỉ mắng chửi kẻ đó là ngây thơ, ấu trĩ.
Cuối cùng Nolan cũng hiểu ra một phần nguyên nhân của cuộc bạo loạn.
Phía trước -
Sự đối đầu giữa hai bên vẫn đang gay gắt.
"Archie, tránh ra! Đừng chặn cửa nữa! Cậu quên Thư huynh của cậu rồi sao?"
"Anh ấy chết trong sự hành hạ của Trùng đực già, khoang sinh sản của anh ấy đã nát bấy, đến cả khoang trị liệu cũng không chữa nổi!"
"Cậu còn muốn bi kịch tương tự xảy ra mấy lần nữa?"
Archie dán lớp màng đáy màu xanh lá của mình lên cánh cổng lớn, dốc hết sức không cho họ vào.
Nghe những lời của Gab Koster, Archie liền phản bác gay gắt: "Không! Không phải vậy!"
Y nhớ lại Trùng đực mà mình đã gặp ở trạm tinh hạm: "Các anh không gặp vị các hạ ấy nên mới suy đoán như vậy. Đông 42 Sào được ngài ấy kế thừa là may mắn của Đông 42 Sào!"
Trong mắt Gab Koster ánh lên vẻ thất vọng sâu sắc: "Tôi đã cho cậu gần 1 giờ rồi mà cậu vẫn cố chấp như vậy, chẳng lẽ cậu cũng giống như những Trùng cái thấy Trùng đực là đi không nổi nữa sao? Thư huynh của cậu đã nhờ tôi chăm sóc cậu, tôi đã làm được, bây giờ là cậu đang u mê không tỉnh ngộ mà cản trở chuyện của tôi ."
Gab Koster là thư hầu dự bị cuối cùng của Trùng đực già, cho dù gia tộc Koster đã đoán được Trùng đực già sắp thoái hóa, nhưng khi nhận được thân phận này, nhà Koster vẫn cho rằng đây là vinh quang tột đỉnh.
Gab Koster cảm thấy vô cùng ghê tởm và phẫn nộ, lúc đó bạn thân của gã, cũng chính là Thư huynh của Archie, vừa mới chết thảm.
Nhưng gã vẫn ủng hộ Trùng đực già, dù cho lão ta không đáng.
Bởi vì Trùng đực mới đến có thể còn không bằng cả Trùng đực già.
Gab Koster nói: "Đừng trách tôi, tôi làm tất cả đều là vì Đông 42 Sào."
Họ nhất định có thể khiến Hội bảo vệ Trùng Đực thay đổi Trùng đực.
Cho dù Trùng đực này cũng giống như Trùng đực già, họ đều có thể chấp nhận, duy chỉ không thể chấp nhận một Trùng đực còn tàn bạo hơn thế nữa.
Bên cạnh Gab Koster còn có một đám Trùng cái, tất cả đều đang chờ mệnh lệnh của gã.
Nghe những lời này, đám Trùng cái vốn đã rục rịch từ lâu đột nhiên xông vào, lớp màng đáy của Archie không hề cứng rắn, họ dễ dàng phá vỡ lớp phòng thủ của y.
Một vài Trùng cái cho rằng sự ngăn cản của Archie là phản bội, bèn vây lấy đánh y.
Còn một số Trùng cái khác thì đi vào sâu trong nhà tù của đội cảnh vệ, muốn thả ra những phạm nhân Trùng cái có sức chiến đấu mạnh hơn.
Archie ôm đầu, bộ dạng vụng về của y khó mà chống trả nhiều Trùng Cái như vậy.
Dù vậy, y vẫn cố gắng khuyên can: "Không phải, thật sự không phải, các người chưa gặp các hạ ấy, các người hoàn toàn không biết ngài ấy tốt đến nhường nào..."
"Cười chết mất, nó vẫn còn khăng khăng"
"Tốt đến mức nào? Tốt đến mức đến cứu cậu sao?"
Nolan lái chiếc xe mô tô bay, đột ngột phanh gấp, một vệt nhiên liệu dài màu đen bị đốt cháy trên khoảng sân trống trước quảng trường.
Hắn ngồi trên xe, đột nhiên cởi mũ bảo hiểm.
"Không ngờ lại đụng phải thật."
"Lâu rồi không gặp nhỉ, Archie."
Nghe thấy giọng nói mà mình hằng mong đợi, Archie đột nhiên ngẩng đầu lên từ giữa 2 đầu gối, duỗi thẳng cổ nhìn về phía bên ngoài
—— Chẳng lẽ!?
Vì có quá nhiều Trùng cái vây quanh, Archie ngơ ngác đứng dậy, y vụng về, bắt đầu gạt đám đông ra, muốn nhanh chóng xác nhận suy đoán trong lòng.
Có phải là vị các hạ ấy không?
Archie vừa căng thẳng vừa lo lắng, y bắt đầu thấy phiền vì sao lại có nhiều Trùng cái thế này, cách xa các hạ ấy đến vậy.
Đôi mắt y đỏ lên, vậy mà lại dùng sức mạnh một cách lỗ mãng để húc văng từng Trùng cái một:
"Cút ngay! Đừng cản đường ta!"
Cuối cùng y cũng ra được bên ngoài, với một tư thế gần như là đang hành hương.
Khi thực sự nhìn thấy Nolan, trái tim y tràn ngập một cảm xúc cuồng nhiệt.
Quả nhiên là ngài.
Nolan trong mắt y vô cùng rực rỡ, dưới bầu trời xám xịt đổ nát tựa như ngày tận thế, ngài giống như một bức tranh sơn dầu rực rỡ nồng đậm.
Sự tương phản màu sắc mạnh mẽ đã tôn lên vẻ đẹp sắc bén của Nolan.
Dù lần đầu Archie gặp Nolan là thời điểm hắn chưa thành niên, sau giai đoạn trưởng thành ngoại hình Nolan cũng có một vài thay đổi, nhưng Archie vẫn nhận ra hắn ngay tức khắc.
Cổ họng Archie nghẹn lại, như thể nhìn thấy một tia sáng trong bóng tối.
Nolan đến quá đúng lúc.
Vừa rồi y đã dao động, chỉ là vẫn cố chấp mà thôi, nhưng sự xuất hiện của Nolan không khác gì giúp y tìm lại tín ngưỡng.
Vì sự bất thường của Archie, tất cả Trùng cái đều quay đầu nhìn lại, trong đó có cả Gab Koster.
Vẻ ngoài xuất chúng của Nolan gần như trở thành một thứ vũ khí sắc đẹp, khiến mọi người thoáng chốc không phân biệt nổi đó là Trùng đực hay Á thư.
Giây phút này, ngay cả cơn gió cũng như lặng đi.
Gab Koster hoàn hồn trước, gã nhìn thấy Fred bên cạnh Nolan và lập tức nhận ra thân phận của Nolan trước bất kỳ Trùng cái nào khác
Nhưng chuyện này sao có thể?
"Là Trùng đực."
Cái gì?
Trùng đực mới của Đông 42 Sào đã đến hiện trường đầu tiên của cuộc bạo loạn?
Đầu óc đám Trùng cái ủng hộ Trùng đực già nhất thời có chút không theo kịp.
Sự xuất hiện của Trùng đực khiến họ trở tay không kịp.
Mặc dù họ hô hào khẩu hiệu rất vang, muốn Hội bảo vệ Trùng Đực thay đổi Trùng đực, nhưng họ rốt cuộc không phải là loại như Basil ở Khu Vứt Bỏ - hoàn toàn chưa từng trải nghiệm qua bức xạ tinh thần lực của Trùng đực.
Khi thực sự thấy Trùng đực đến, họ ngược lại không nặn ra nổi một lời.
Nếu không thì có thể nói gì?
Mắng Trùng đực? Xin lỗi, họ vẫn còn chút giáo dưỡng cơ bản.
Đánh Trùng đực? Đó quả thực là cầm thú! Ai mà dám làm vậy thì đảm bảo sẽ bị các Trùng cái tập thể vây công.
Lúc này, Archie đã chạy đến bên cạnh Nolan, vết thương còn chưa kịp lành đã nói với tất cả Trùng cái: "Các anh đừng bị lợi dụng nữa, vị các hạ này hoàn toàn không giống Trùng đực già! Khác một trời một vực!"
Lời của Archie giúp các Trùng cái tìm lại một chút lập trường, họ nhẫn tâm mắng: "Cậu còn nói những lời này? Đừng tưởng bọn đây không biết, Trùng đực đến nên cậu chỉ đang vội vàng thể hiện trước mặt ngài ấy thôi"
Nolan: "Các anh có lời gì muốn nói thì có thể nói thẳng với ta."
Nhóm Trùng cái lại làm như không thấy, như thể bị bệnh vẹo cổ, tiếp tục chửi mắng Archie:
"Tỉnh lại đi! Đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa! Trùng đực sẽ chẳng bao giờ để mắt đến loại Trùng cái như cậu đâu!"
Nolan: "..."
Mắng một câu trước mặt Trùng đực khó khăn đến vậy sao?
Các anh còn có mặt mũi làm quân phản loạn à?
Mặc dù nhóm ủng hộ Trùng đực già quả thực không dám mắng thẳng ngay trước mặt hắn. Nhưng Nolan cũng biết: sự bảo vệ bệnh hoạn của Trùng cái dành cho Trùng đực luôn có một tiêu chuẩn tối thiểu. Nói cách khác, bọn họ không công nhận hắn.
Giống như vào năm 3411 Tinh lịch, Trùng đực thời đó đã thoái hóa đến mức cả Pheromone cũng không còn, thái độ của các Trùng cái đối với họ cũng đã thay đổi rất nhiều.
Bức xạ tinh thần lực của Trùng đực chính là tiêu chuẩn tối thiểu của Trùng đực.
Đều là Trùng đực, nhưng cấp D là một ranh giới phân chia khắc nghiệt, trên cấp D được gọi là cao cấp, dưới cấp D được gọi là cấp thấp.
Mà Trùng đực cấp thấp, không phù hợp với tiêu chuẩn tối thiểu được Trùng cái bảo vệ một cách bệnh hoạn.
'Bệnh tình' của hắn, cũng thuộc loại không đạt tiêu chuẩn tối thiểu ấy.
Trong thế giằng co kỳ lạ, Fred ngồi trên xe mô tô bay quan sát thấy sự khác thường của Gab Koster.
Fred nhướng mày, đúng lúc lắm!
Cánh tay Fred đã hồi phục, hắn nhảy xuống khỏi xe, túm lấy Archie như túm gà con rồi kéo ra phía sau.
Hắn quét mắt lạnh lùng nhìn các Trùng cái xung quanh, nhanh hơn Gab Koster một bước mà hỏi: "Kẻ nào đã bắn phát pháo phòng không vào tinh hạm?"
Pha tiên phát chế nhân của Fred khiến Gab Koster đứng sững tại chỗ, không kịp phản ứng.
Các Trùng cái cũng nhìn nhau, không hiểu tại sao Fred lại ném ra câu hỏi này vào thời điểm mấu chốt.
Fred siết chặt nắm đấm đến kêu răng rắc: "Các anh không nói thì tôi sẽ đánh từng đứa một."
Họ đã phạm phải điều cấm kỵ.
Dù cho họ không biết trên tinh hạm có Trùng đực, dù cho họ hiểu lầm tinh hạm là tàu tiếp tế của Quân đoàn thứ ba.
Tất cả đều không quan trọng.
Họ suýt chút nữa đã giết chết Trùng đực, đó mới là sự thật.
Fred vừa mới được trấn an tinh thần hải, năng lượng Trùng nguyên dồi dào hơn bao giờ hết.
Hắn dồn lực xuống hạ bàn, một cú lao nhanh như chớp, đã đến trước mặt mấy Trùng cái.
Chưa kịp để chúng phản ứng, nắm đấm đã giáng xuống mặt, cảm giác đau buốt lập tức truyền đến.
Tên điên!
Trùng cái tộc Ong Bắp Cày đều vô lý như vậy sao?
Archie luống cuống tay chân, không biết nên giúp bên nào: "Các hạ... chuyện này..."
Nolan không quan tâm đến Fred: "Lên xe, ta có chuyện muốn hỏi anh."
Archie đành phải tuân theo mệnh lệnh của Trùng đực trước, ngồi lên xe mô tô bay. Thân hình y rất cao lớn, giờ lại vụng về co người lại để tránh gây áp lực cho Trùng đực.
Nolan: "Sao Đông 42 Sào lại trở thành thế này?"
Archie vội vàng bắt đầu kể lại từ góc nhìn của mình -
"Sau khi tôi bị đội cảnh vệ đưa về từ trạm tinh hạm, tôi không bị bắt vào tù ngay. Nhờ Gab Koster, cũng là bạn thân của Thư huynh tôi, gã đã xin đội cảnh vệ cho tôi làm tình nguyện viên ở đây để lấy công chuộc tội."
"Rất nhanh sau đó, gã tìm tôi, bảo tôi lén thả những tội phạm trong tù ra."
"Tất nhiên là tôi không đồng ý! Những Trùng cái bị giam trong nhà tù đội cảnh vệ, chỉ riêng trong những cái tên tôi từng nghe qua, đã có hai Trùng cái có trình độ nguy hiểm cấp A. Một khi họ được thả ra, Đông 42 Sào sẽ loạn mất!"
"Lúc đó tôi mới biết, Gab xin tha cho tôi là vì kế hoạch tiếp theo của gã."
"Tôi tưởng mình ngăn cản được gã thì Đông 42 Sào sẽ không xảy ra bạo loạn, nhưng không lâu sau, tin tức Trùng đực già không sống được bao lâu nữa bị phanh phui."
"Ban đầu họ chỉ bất mãn việc Hội bảo vệ Trùng Đực che giấu tin tức Trùng đực già sắp chết, sau đó tin về bệnh tình của ngài truyền đến, họ bắt đầu đưa ra yêu cầu thay đổi Trùng đực."
"Đông 42 Sào vẫn loạn."
"Tôi đã ngăn chặn được chuyện đầu tiên khiến Đông 42 Sào bạo loạn, nhưng lại không thể ngăn chặn được chuyện thứ hai, tôi cảm thấy rất có lỗi..."
Archie vô cùng tự trách, vì vậy khi Gab muốn tấn công nhà tù đội cảnh vệ, y mới có hành động ngu ngốc là lấy thân mình chống cự.
May mà Gab còn nể tình bạn với Thư huynh của y, nếu không 1 giờ trước, nhà tù đội cảnh vệ đã bị chiếm đóng, hoàn toàn không đợi được đến lúc Nolan các hạ tới.
Đáy mắt Nolan nổi sóng kinh hoàng: "Ý anh là trước khi tin về bệnh tình của ta được truyền đến, thậm chí trước cả khi việc lão hóa của Trùng đực già được công bố, Gab Koster đã có kế hoạch gây bạo loạn ở Đông 42 Sào?"
Archie gật đầu.
Đầu óc y không thể suy nghĩ quá nhiều, chỉ có thể nói những gì mình đã thấy.
Nolan: "..."
Hắn chẳng thể nào ngây thơ cho rằng cuộc bạo loạn ở Đông 42 Sào chỉ là ngẫu nhiên được nữa, đây rõ ràng là một ván cờ đã được toan tính từ lâu.
Việc Gab cài cắm Archie vào nhà tù càng giống như một nước đi dọn đường cho cuộc bạo loạn này.
Bóng tối bao trùm nơi này, rốt cuộc cũng bị Nolan tóm được một góc.
Chỉ dựa vào sức của một mình Farley thì rất khó để tạo nên cục diện này, rốt cuộc còn có bàn tay của gia tộc lớn nào nhúng vào nữa đây?
Archie lo lắng hỏi: "Thưa các hạ, tại sao vừa rồi Trùng cái tộc Ong Bắp Cày lại đột nhiên hỏi về chuyện pháo phòng không của tinh hạm?"
Nolan không đáp, vẫn chìm đắm trong dòng suy tư hỗn loạn.
Ngược lại, sau khi Fred đánh ngã mấy tên Trùng cái đột nhiên đứng thẳng người dậy: "Đương nhiên là vì chúng tôi đã ngồi trên chính chiếc tinh hạm đó để tới đây."
Fred cười lạnh: ""Thật nực cười, mục đích của các người chỉ là muốn đổi Trùng đực mới, thế mà lại định ra tay sát hại Nolan các hạ."
Câu nói này có sức công phá cực lớn.
Tất cả Trùng cái vào giây phút này đều trở lại hình người, đứng sững như khúc gỗ.
Đối với Trùng cái, việc giải trừ bán trùng hóa để trở lại hình người tương đương với việc đầu hàng.
Đòn tấn công tàn bạo của Fred không khuất phục được họ, nhưng tin tức động trời này lại khiến họ đầu hàng.
Đám Trùng cái rốt cuộc không kìm được mà trân trân nhìn về phía Nolan, sống lưng run rẩy từng cơn vì ớn lạnh, từng sợi lông tơ dựng đứng cả lên.
Họ chỉ muốn đổi Trùng đực, chứ tuyệt đối không muốn giết Trùng đực!
Dù cho Trùng đực có vấn đề gì đi nữa, thì việc xuống tay giết hại một Trùng đực cũng sẽ trở thành bóng ma ám ảnh cả đời của bất kỳ Trùng cái nào. Điều này bắt nguồn từ sự phục tùng khắc sâu trong mã gene.
Thậm chí có vài Trùng cái không chịu đựng nổi cú sốc này, ngã quỵ tại chỗ nôn khan, cơn đau nhói từ sâu trong tinh thần hải hành hạ họ, mồ hôi lạnh túa ra như tắm, nhỏ tong tỏng xuống đất.
"Ha... Tôi suýt nữa đã giết chết một Trùng đực ư?"
"Sao lại có thể như vậy? Không thể nào..."
Nolan: "Cậu ta bị sao vậy?"
Fred: "Là phản ứng ứng kích."
Ngay cả Gab Koster, mặt cũng tái nhợt.
Trùng cái trực tiếp nã pháo phòng không chính là Gab Koster, phản ứng ứng kích của gã so với bất kì Trùng cái nào cũng đều mãnh liệt hơn.
Gã cúi gằm xuống nhìn đôi tay mình, như thể trên đó đang loang lổ những vết máu không cách nào rửa sạch.
Gã hung hăng chà mấy cái, lực mạnh đến mức như muốn mài rách cả lòng bàn tay.
"Không phải như vậy!"
"Tôi chưa từng nghĩ sẽ giết Trùng đực! Tôi hoàn toàn không biết Trùng đực ở trên tinh hạm!"
Gã lặp đi lặp lại nhiều lần, không ngừng tự ám thị bản thân mới khiến phản ứng đó dịu đi đôi chút.
Nolan biết Gab Koster chính là mấu chốt của cuộc bạo loạn này, liền hét về phía Fred: "Bắt gã lên xe!"
Fred lập tức giáng một cú đấm mạnh vào gáy Gab Koster, khiến gã nhanh chóng rơi vào trạng thái hôn mê tạm thời.
Cùng lúc đó, Archie cũng vội vàng nhảy xuống xe, xe mô tô bay không thể tải nhiều Trùng như vậy, ba con đã là giới hạn rồi.
Biết Nolan phải đến trang viên Trùng đực, Archie chân thành dặn dò: "Ngài định đến trang viên Trùng đực đúng không ạ? Xin ngài nhất định phải cẩn thận, nghe nói Đội Thu Hồi đã xuất hiện trong trang viên rồi."
"Được."
Nolan gật đầu. Đội Thu Hồi xuất hiện ở đâu, có nghĩa là Eugene Bethune đang ở đó.
Nolan ngược chiều gió mạnh, tiếp tục lên đường đến trang viên Trùng đực. Hiện tại họ đã vào đến Khu Ngoại Tầng, chẳng bao lâu nữa sẽ tiếp cận Khu Trung tâm.
Nhân lúc chưa đến trang viên, Fred nhắc đến một chuyện: "Ngài nói nghi ngờ Farley, tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện, gia tộc Farley cũng chẳng phải hạng đơn giản gì đâu. Từ một gia tộc từng bị lưu đày đến Hắc Vực tinh, chỉ trong vòng mấy chục năm ngắn ngủi đã đứng vững ở vị trí đứng đầu các gia tộc bậc trung của Nam 1 Sào, chắc hẳn sau lưng che giấu không biết bao nhiêu chuyện mờ ám."
Hắn vốn chẳng hứng thú gì với việc gia tộc Farley dựa hơi ai, hay đã giở những âm mưu quỷ kế gì. Trùng cái vốn là loài sinh vật như thế, hễ có thể dùng vũ lực trấn áp thì tuyệt đối chẳng thèm động não.
Thứ bọn họ tôn sùng chính là lực lượng cực đoan.
Nhưng hiện tại gia tộc Farley dám giở trò với Trùng đực nhà Bethune của họ, thì tính chất sự việc đã khác hẳn.
Fred có chút gượng gạo nói: "Farley muốn đột phá khỏi cái vỏ gia tộc bậc trung để leo lên đỉnh, thì nhất định phải kéo một gia tộc lớn xuống ngựa. Gia tộc Horn thì chúng không dám động rồi, vì nhà Vichy gần đây đang gặm nhấm thế lực của Horn, nhưng một gia tộc Bethune đang trên đà sa sút thì hoàn toàn nằm trong tầm ngắm."
Nolan: "Ừm."
Andre Farley quả thực rất đáng ngờ, nhưng những điểm bất hợp lý mà Archie kể lại khiến Nolan không thể lờ đi.
Hai luồng suy nghĩ đang giằng xé tâm trí hắn.
Một bên nói, hẳn là có gia tộc lớn nào đó đã giật dây cho Farley, để Farley tiết lộ bệnh tình của hắn, nhằm ngăn cản gia tộc Bethune chiếm đoạt lợi ích từ Đông 42 Sào.
Một bên lại phản bác: Dù tiết lộ bệnh tình thì sao chứ? Chỉ cần hắn xuất hiện ở Đông 42 Sào, tin đồn về bệnh tình sẽ tự khắc tan thành mây khói. Nếu thật sự là một gia tộc lớn nào đó ra tay, chẳng lẽ nước đi của họ lại sơ sài đến thế?
Cảm giác kỳ lạ này cứ lởn vởn mãi trong đầu Nolan.
Cứ như thể... có ai đó đang dẫn dắt hắn... đi vạch trần lời nói dối về bệnh tình này... thậm chí là ép hắn lật lại vụ án vây quét tộc Ong Bắp Cày bảy năm về trước.
Nolan hít một hơi thật sâu, quyết định tạm thời không nghĩ đến nữa.
Dù thế nào đi nữa, Andre Farley và Gab Koster, hai tên Trùng cái này trung thành với ai, kẻ đó chính là chủ mưu thật sự đứng sau màn kịch này!
Nolan biết cuộc bạo loạn ở Đông 42 Sào chắc chắn sẽ sớm truyền đến tai Alois. Không biết y đã tra ra được gì chưa?
—
Nam 1 Sào.
Alois vừa vặn bỏ lỡ tin tức về tai nạn tinh hạm. Để tra rõ mục đích thực sự của Andre Farley, y đã đến Quân đoàn thứ nhất.
Khi nhìn thấy bóng dáng Alois, tất cả Quân thư của Quân đoàn thứ nhất đều cứng đờ người.
Quân đoàn trưởng bất thình lình giá lâm để làm cái gì? Chẳng lẽ lại ngứa tay muốn tìm bao cát luyện tập?
Họ vui mừng vì trưởng quan đã vượt qua kỳ phát tình thành công, nhưng cũng nơm nớp lo sợ cho tương lai của chính mình.
Một ký ức đẫm máu đột nhiên ùa về trong tâm trí họ.
Làm bạn luyện tập cho Alois quả thực chính là địa ngục!
Không đánh nhau đủ bảy ngày bảy đêm, đến mức kiệt sức ngất xỉu thì tên cuồng chiến này tuyệt đối sẽ không thả người!
Đau thấy mẹ luôn.
Quân đoàn trưởng còn đặc biệt "ưu ái" những Trùng cái không nghiêm túc trong giờ huấn luyện, theo lời y thì là: "Không huấn luyện à? Vậy chắc là lợi hại lắm, qua đây luyện tay với ta một chút nhé."
Vì vậy, chỉ cần Alois ở Quân đoàn thứ nhất, tinh thần huấn luyện của họ luôn vượt trội hơn các quân đoàn khác.
Hiếm hoi lắm Alois mới vắng mặt vì kỳ phát tình, họ tưởng đâu cuối cùng cũng được xả hơi đôi chút, nào ngờ chưa kịp hưởng thụ "kỳ nghỉ" thì "hung thần" Alois đã quay trở lại!
Quân đoàn thứ nhất bắt đầu truyền tin cho nhau, kéo theo đó là hiệu suất huấn luyện và làm việc tăng vọt.
Alois sải bước đến sân tập, y đi tới phía sau một tên Trùng cái xui xẻo nào đó rồi nói: "Anh theo tôi qua đây."
Kurt nhìn thấy vẻ mặt đầy đồng cảm của đám đồng đội xung quanh, liền điên cuồng lắc đầu:
"Quân đoàn trưởng, tôi thật sự không được đâu, tôi chịu không nổi đâu! Tôi thề, sau này tôi sẽ nghiêm túc huấn luyện, tuyệt đối không dám trộm lười biếng nữa!"
Alois nheo mắt: "Lười biếng? Lười biếng cái gì? Tôi chỉ muốn hỏi anh một vài chuyện thôi mà."
Kurt: "..."
Thôi tèo, trong lúc hoảng loạn, hắn lỡ "lạy ông tôi ở bụi này".
Alois: "Sau khi xong chuyện này, tự giác tăng thêm 6 giờ huấn luyện."
Kurt gào thét trong câm lặng.
Không-!
Hắn chỉ còn biết cam chịu, lết theo sau Alois đến văn phòng của y.
Alois lạnh lùng nhìn Kurt: "Quân bộ đã ra chỉ thị gì cho Farley?"
Y không muốn lãng phí nước bọt, Kurt là một 'nguồn tin di động', xuất thân từ tộc Chuồn Chuồn, mạng lưới quan hệ của hắn không chỉ phủ sóng Quân đoàn thứ nhất mà còn vươn vòi sang cả các quân đoàn khác.
Alois chưa bao giờ nghi ngờ lòng trung thành của Kurt, bởi hắn là một trong số rất ít Trùng cái có giao tình sinh tử với y.
Nhắc đến chuyện này, Kurt có một bụng lời muốn nói: "Cái loại gia nô công cộng như Farley đó, quân đoàn trưởng ngài nhất định phải để tâm! Lần này việc Farley đi điều tra tộc Ong Bắp Cày hoàn toàn không phải là mệnh lệnh của gia tộc Vichy, mà là của gia tộc Garcia."
Alois: "Điểm này tôi đã biết."
Gia tộc Horn suy tàn, miếng bánh lợi ích ở Đông 42 Sào bỏ ngỏ, thế cân bằng giữa các gia tộc lớn trong quân đội bị phá vỡ, Garcia liền muốn nhân cơ hội này nhảy vào chia chác. Họ muốn nâng đỡ Farley.
Nhưng một kế hoạch bàn tính lộ liễu như vậy, làm sao có thể thành công?
Nolan đã nhận được Ân huệ của Ong chúa, chỉ cần ngài ấy xuất hiện trước công chúng, thiết lập bức xạ tinh thần lực của Trùng đực trước mặt các Trùng cái của Đông 42 Sào, họ sẽ hiểu được bức xạ tinh thần lực của ngài ấy đặc biệt đến nhường nào.
Tin đồn nhảm nhí sẽ tự khắc sụp đổ.
Ngay cả Alois cũng không nhịn được mà mắng một câu: "Đồ ngu."
Chẳng qua là ở giữa có thêm chút trắc trở, nhưng kết quả vẫn như cũ, Nolan nhất định sẽ chiếm được Đông 42 Sào.
Chỉ tội nghiệp tộc Ong Bắp Cày đen đủi, lại phải trải qua thảm cảnh như bảy năm trước, bị ép đội lên đầu cái mũ kẻ chủ mưu đứng sau cuộc bạo loạn ở Đông 42 Sào.
Bây giờ trong quân bộ, có Trùng cái nào mà không nhìn ra điều đó? Chẳng qua đều ngầm hiểu trong lòng mà không dám nói ra thôi.
Theo Alois được biết, thậm chí rất nhiều sĩ quan cấp trung và cấp thấp đều ôm sự đồng tình với tộc Ong Bắp Cày.
Kurt cười hì hì hai tiếng: "Vậy thì Quân đoàn trưởng chắc chắn có một chuyện chưa biết. Tôi vừa nói Garcia ra lệnh cho Farley nhỉ, đó đúng là sự thật, nhưng cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi.".
Alois nhíu mày: "Đừng úp mở nữa."
"Năm năm trước Farley được cử đến Hắc Vực tinh thi hành nhiệm vụ, từng có tiếp xúc ngắn ngủi với Eugene Bethune. Không phải quân đoàn trưởng ngài muốn biết Farley thực sự trung thành với ai sao?"
Kurt lấy ra một báo cáo từ quang não, "Đây là hồ sơ thăm tù từng bị xóa. Xem ra vụ tinh hạm rơi lần này, tộc Ong Bắp Cày có lẽ không tham gia, nhưng Eugene Bethune chắc chắn đã nhúng tay vào. Chẳng qua, Eugene Bethune khẳng định không cố ý, dù sao y cũng đã tặng cả ân huệ của Ong chúa cho Nolan các hạ. Nếu biết mình suýt giết chết Nolan các hạ biểu cảm của y chắc hẳn sẽ đặc sắc lắm đây."
Tinh hạm rơi?
Kurt đang nói cái gì vậy?
Đầu óc Alois ong lên một tiếng, những lời còn lại của Kurt y đều không nghe lọt tai nữa.
Một nơi nào đó trong não y sụp đổ ầm ầm, kéo theo tiếng ù ù chói tai.
Thảo nào... Thảo nào vào thời điểm đó, y lại cảm nhận được cơn đau nhói dữ dội trong tinh thần hải. Đó là đánh dấu tinh thần đang cảnh báo y!
Dù y dựa vào đánh dấu tinh thần biết Nolan chắc chắn còn sống, nhưng cũng không ngăn được nỗi lo lắng đang bóp nghẹt trái tim mình.
Alois đi vào một phòng huấn luyện kín, cởi bỏ bộ thiết bị sắt thép trên người, thống khổ gửi tin nhắn quang não cho Nolan.
UN14: [Làm ơn, hãy cho tôi biết ngài vẫn an toàn.]
UN14: [Dù chỉ trả lời tôi một chữ, một chữ thôi cũng được.]
UN14: [Ngài muốn thấy tôi mất kiểm soát đến mức nào cũng được, nhưng xin đừng đem sự an toàn của ngài ra để thử thách tôi.]
Hốc mắt Alois đỏ hoe, muộn màng nhận ra có lẽ là do đường truyền tín hiệu có vấn đề.
Y cố ép mình bình tĩnh, nhưng không thể bình tĩnh nổi, chỉ có thể đấm mạnh một cú vào tường, máu tươi rướm ra từ nắm đấm.
Cơn đau xác thịt dữ dội mới kéo y tỉnh táo lại đôi chút khỏi cơn hoảng loạn.
Alois vẫn run rẩy gõ từng dòng tin nhắn.
UN14: [Tôi không biết khi nào ngài mới nhận được những dòng tin nhắn này, cuộc bạo loạn ở Đông 42 Sào - tộc Ong Bắp Cày vô tội nhưng Eugene Bethune tuyệt đối không vô tội!]
UN14: [Bất kể là Loại Trùng Nguyên Thủy hay Đội thu hồi, đều là do Eugene Bethune cố ý dẫn đến Đông 42 Sào, y muốn dùng cách tái hiện cuộc vây quét tộc Ong Bắp Cày bảy năm trước để ép quân bộ điều tra lại! Thậm chí còn muốn họ nhả ra toàn bộ lợi ích của tộc Ong Bắp Cày đã nuốt! Việc các sĩ quan cấp trung và cấp thấp đều có thiện cảm với tộc Ong Bắp Cày bây giờ chính là lời giải thích tốt nhất!]
UN14: [Farley không phải chó săn của Vichy, cũng chẳng phải tay sai của Garcia, mà là quân cờ của Bethune! Cả một vở kịch lớn này, toàn bộ đều do Bethune tự biên tự diễn!]
Alois lo lắng đến mức sắp cắn nát cả môi mình.
Kẻ phải hối hận vì đã bắn vào tinh hạm không phải là Gab Koster, mà là Eugene Bethune!
Chính y suýt chút nữa đã tự tay giết chết Nolan!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro