Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40: Giao Thời Giữa Cũ Và Mới (8)

Beta: Cục tạ 0.1

【Rốt cuộc là sao thế này? Lúc ly biệt Emos đã dặn dò Nolan các hạ, muốn cậu ấy đồng ý để Leo Hurst nhận nuôi, chẳng lẽ thật sự sẽ phát triển theo hướng này sao??】

【Coi đến đây rồi, đừng nói với tôi Nolan các hạ và các hạ của Đông 42 Sào thực ra là hai Trùng đực khác nhau nhé!】

【Tức chết tôi rồi, cái gì mà đại lão lịch sử chứ? Đợi cái điểm neo lịch sử quái quỷ gì! Bây giờ bị vả mặt chan chát rồi đúng không? Họ đã tính toán sai ngay từ đầu!】

【Trừ phi bây giờ có đứa nào nói cho tôi biết, Leo Hurst là thân phận giả, bên dưới lớp vỏ đó thực ra là Eugene Bethune, nếu không tôi sẽ không bao giờ tin tưởng bên chính phủ nữa!】

【Ghê tởm! Muốn mượn danh các hạ của Đông 42 Sào để lăng xê livestream chứ gì? Đừng tưởng chúng tôi không biết Ba đại đầu não đang có ý đồ gì. Vì để nâng cao giá trị chính trị của hành tinh chính, tạm thời ổn định sự hỗn loạn gần đây mà ngay cả lịch sử cũng có thể bóp méo sao?】

[Khán giả trực tuyến: 7.000.000]

[Khán giả trực tuyến: 6.880.000]

[Khán giả trực tuyến: 6.660.000]

Trùng cái tinh lịch năm 3411 đều vô cùng phẫn nộ, một lượng lớn Trùng cái cấp cao vì sự gia nhập của Trùng đực Đông 42 Sào mà rời khỏi phòng livestream.

Họ không nhằm vào Nolan, cũng không thể làm ra hành động nhằm vào một Trùng đực, mà là khẳng định mình bị lừa dối.

Không lâu sau, thậm chí còn xuất hiện tin tức xã hội nghiêm trọng hơn -

# Kinh! Trùng cái cấp cao trùng hóa giữa đường, đại náo hội nghị quản lý livestream #

# Hai chuyên gia lịch sử khẩu chiến, thậm chí đánh nhau vì quan điểm của mình, theo tin tức, một con là fan Nolan các hạ, một con là fan các hạ Đông 42 Sào#

Leon xem mà tâm trạng nặng nề, trên mặt phủ một tầng sương lạnh.

Y có thể hiểu tại sao phản ứng của Trùng cái tinh lịch năm 3411 lại lớn đến vậy. Rõ ràng đã sắp tóm được cái đuôi rằng Nolan các hạ chính là các hạ Đông 42 Sào, nhưng sự nhận nuôi của Eugene · Bethune lại biến thành sự nhận nuôi của Leo · Hurst, điều này làm sao chấp nhận được?

Càng ngày càng nhiều Trùng cái cấp cao bắt đầu tự hoài nghi, thậm chí công kích lẫn nhau đến mức sụp đổ tại chỗ.

Leon cuối cùng không nhịn được hỏi Emos: "Ngài có biết lý do tại sao không?"

Họ đã quay lại phòng khách sạn từ đường cống ngầm, Emos vừa băng bó vết thương, vừa xem màn hình livestream.

Emos mặt mày trắng bệch vì mất máu: "Sau này Nolan đã đồng ý để Leo Hurst nhận nuôi."

Căn phòng im lặng đến mức nghe rõ tiếng kim rơi, chỉ còn lại tiếng thở dốc lẫn lộn của vài con Trùng cái.

Thật sự là Leo · Hurst nhận nuôi Nolan các hạ sao?

Chẳng lẽ ghi chép lịch sử có vấn đề à?

Không! Không thể nào!

Bọn họ thậm chí còn nghi ngờ có phải Emos đã nghĩ sai không, Nolan các hạ căn bản không phải là Trùng đực của Đông 42 Sào, những chuyện trước đó đều là trùng hợp.

"Bây giờ các cậu nhất định rất tò mò nhỉ?"

Emos buộc chặt băng gạc, nhưng vết thương lại chảy máu vì Bệnh ô nhiễm Trùng Nguyên, "Lần trước khi tỉnh lại, ta đã biết một chuyện, tại sao Ong chúa của tộc Ong Bắp Cày lại đặc biệt như vậy? Điều này có liên quan đến dị năng của Eugene Bethune, y có thể tạm thời sử dụng cơ thể của đồng tộc."

Một câu nói nhẹ nhàng của anh có sức công phá không kém gì quả bom tấn.

Sử dụng... cơ thể của đồng tộc?

Khớp ngón tay của Leon ấn trên bàn trắng bệch vì dùng sức, yết hầu trượt lên xuống, mãi lâu sau mới lấy lại khả năng suy nghĩ: "Nói như vậy... chẳng bao lâu nữa, Trùng sử dụng cơ thể Leo · Hurst... sẽ là Eugene · Bethune sao?"

Thì ra là như vậy!

Thì ra là như vậy!

Trời ơi!

Những Trùng cái cấp cao đang gây ra động tĩnh lớn như vậy, sau khi nghe tin này sẽ đau mặt đến thế nào chứ?

"Nếu không phải lời dặn dò của ta, với tính cách của Nolan, em ấy hoàn toàn sẽ không đồng ý sự nhận nuôi của Eugene · Bethune."

Mắt Emos đỏ ngầu: "Ta đã thúc đẩy cuộc nhận nuôi này."

Anh đã trở thành một mắt xích của lịch sử.

Thần sắc Leon mơ hồ, cuộn tranh lịch sử từ từ mở ra trước mắt, gần đến mức như có thể chạm vào.

"Cái điểm neo lịch sử mà các cậu muốn xem sắp đến rồi, Trùng cái tinh lịch năm 3411 sẽ sớm hối hận vì hành vi quá khích của mình."

"Không lâu sau khi vào tầng hầm, Nolan sẽ đồng ý trở thành Hùng tử của Bethune, và chuyện này sẽ được phơi bày trong bữa tiệc tối của gia tộc Vichy ba ngày sau đó, khiến cả Nam 1 Sào đều chìm trong kinh ngạc."

Emos mắt mày lạnh lùng, nhìn về phía màn hình livestream -

"Hãy mong chờ đi."

----

Tinh Lịch Năm 2911

Sương đêm bao phủ trong rừng, làm mờ tầm nhìn.

Cả kiến trúc, lẫn chính Nolan, đều bị lá cây của vô số cây cổ thụ che khuất từng lớp.

Lời nói của Leo · Hurst khiến Nolan cảm thấy bị mạo phạm: "Tôi không thích trò đùa như vậy."

Chỉ là, sự thu hút Pheromone...

Nolan hơi phân tâm, Pheromone Trùng cái liền vui vẻ ùa đến.

Quấn lấy, dính chặt, không chịu buông ra, Nolan nhận thấy Alois muốn che giấu, nhưng hoàn toàn không thể che giấu được.

Nolan cảm thấy như bị lông vũ quẹt qua, không khí cũng như bốc lửa.

Xem ra Leo · Hurst không nói dối, chỉ vì gặp hắn một lần, kỳ phát tình của Alois liền bị kích thích.

Nolan cũng sắp bị ảnh hưởng, nhìn về phía Leo Hurst: "Anh có máy ức chế dành cho Trùng đực không?"

Nếu có máy ức chế, chắc là có thể cưỡng chế dừng lại 'sức hấp dẫn của Pheromone'.

Nhưng tại sao độ phù hợp giữa hắn và Alois lại cao đến vậy?

Nolan bị luồng nhiệt độ này tấn công, đầu óc cũng như bị nhét một cục bông, rất khó suy nghĩ thấu đáo.

Hắn chỉ có thể tự nhủ không cần nghĩ nhiều, đây đều là di chứng của việc dấu ấn tinh thần biến mất, Alois hẳn là sẽ sớm gặp được Trùng đực của Đông 42 Sào, độ tương hợp của họ chỉ có thể cao hơn.

Leo Hurst trêu chọc nói: "Hóa ra cậu thích chơi kiểu này à? Pheromone của Trùng đực có tác dụng trấn an đối với Trùng cái, cậu dùng máy ức chế khóa chặt Pheromone của mình, chẳng lẽ là muốn nhìn y vì cậu mà càng thêm mất kiểm soát?"

Nolan: "..."

Không cho Pheromone, Alois sẽ càng mất kiểm soát sao?

Nolan lần đầu nghe những kiến thức sinh lý này, một lần nữa nhận ra mình đúng là một kẻ thất học.

Alois nhận ra Leo · Hurst đang trêu chọc Trùng đực, y nhìn Leo · Hurst gần như không thể che giấu sự thù địch: "Ngươi nói quá nhiều rồi."

Leo · Hurst ngay lập tức ngậm miệng, như gặp thiên địch, hắn cũng rất sợ hãi Alois.

Không thể trách hắn, ai bảo phản ứng của con Trùng đực này lại đặc biệt đến thế?

Nhưng Nhện Sói Lai tạo rất phiền phức, chúng có bản năng xây tổ, một khi bùng phát, trong 'lãnh thổ' không thể có Trùng cái, càng đừng nói Trùng cái khác trước mặt y trêu chọc Trùng đực của y.

Điều đó chẳng khác nào khiêu khích, là tìm chết.

Đây cũng là lý do tại sao Chủ Gia tộc Vichy lại khó xử, Trùng đực nào chỉ muốn một Trùng cái chứ?

Nếu cố ép Alois cho một Trùng đực có nhiều Trùng cái, một khi Alois phát tình xây tổ, đối với những Trùng cái khác sẽ là một cuộc thảm sát.

Thấy Leo · Hurst biết điều, Alois cũng không thể hiện sự thù địch thêm nữa, tránh để lại ấn tượng xấu trước mặt Trùng đực:

"Không có máy ức chế, vậy thuốc ức chế thì thì sao? Cơ quan tình báo sẽ không keo kiệt đến mức đó nhỉ?"

Leo · Hurst: "Đương nhiên là có."

Alois đi về phía phòng nghỉ, móng tay y cắm sâu vào da thịt, lại bị Trùng Nguyên cuồn cuộn không ngừng chữa lành.

Không phải y có khuynh hướng tự ngược, mà là y đang mượn sự đau đớn để giữ tỉnh táo.

Mày có thể làm được.

Đừng dọa sợ Trùng đực, đừng để ngài ấy sinh ra sự sợ hãi với mày, mày còn muốn tiếp tục gặp ngài ấy, đúng không?

Ngay cả khi nhận ra điểm này, Alois cũng rất khó kiểm soát bản năng của gene. Y cảm thấy mình sắp tan chảy, chỉ gặp Nolan một lần, giống như đâm đầu vào Pheromone Trùng đực ngọt ngào như mật vậy.

Cơ bắp của Alois căng cứng, đồng tử thất thần thở dốc nhẹ.

Chính vì vậy, ngay khi Alois vừa bước vào phòng, vô số súng gây mê đã bắn tới, đâm vào cơ bắp mà y chưa kịp cứng hóa.

Đôi mắt Alois đỏ ngầu , y quay đầu nhìn lại, cuối cùng ngã xuống đất.

Y vẫn còn ý thức, chỉ là không thể cử động được nữa.

Leo · Hurst mồ hôi lạnh tuôn ra, may mắn nói với Nolan: "May mà y quá chú ý đến Pheromone của cậu, làm rối loạn tâm trí, nếu không cũng không thể dụ thành công được."

Alois quá nguy hiểm, hắn buộc phải làm như vậy.

Nhưng trước đây Alois đã tiêm quá nhiều thuốc gây mê, đã tạo ra kháng thể, liều lượng này rất khó duy trì lâu.

"5 phút, chúng ta có thể ném Alois đi thật xa, như vậy Trùng cái Gia tộc Vichy sẽ không phát hiện cậu."

"Chỉ cần cậu không muốn, dù Alois có khôi phục khả năng hành động, cũng sẽ không đuổi theo."

Alois: "..."

Không thể không nói, Leo Hurst không hổ là xuất thân từ Cục tình báo, nắm bắt tâm lý Trùng cái thật sự thấu triệt.

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh bị 'ném đi', Alois đã sắp nghẹt thở.

Nolan: "Vậy Alois trong khoảng thời gian này sẽ thế nào?"

Leo Hurst căn bản không thèm để ý: "Ai mà biết được? Có lẽ tuyến thể sẽ hỏng mất? Kỳ động dục đầu tiên của y đã bị trì hoãn quá lâu rồi, bây giờ cho y một ít Pheromone của Trùng đực, nói không chừng sẽ được trấn an tạm thời."

"..."

Chết tiệt! Hắn không thể bỏ mặc Alois!

Nolan cau mày nhìn Leo, không nhận ra sự cạnh tranh ngầm giữa các Trùng cái, bước đến trước mặt Alois: "Tầng hầm ở đâu?"

Leo Hurst đang định giúp đỡ, đuôi câu quấn quanh eo Nolan đột nhiên duỗi về phía trước, mũi nhọn kề vào yết hầu hắn, "Tôi chỉ hỏi anh, chứ không bảo anh giúp."

Leo · Hurst rất kinh ngạc, hắn tưởng Trùng đực sẽ coi Alois là phiền phức, nhưng nhìn dáng vẻ này rõ ràng là đang bảo vệ Alois.

"Emos chưa dạy cậu sao? Đuôi câu là dùng để đánh dấu khoang sinh sản của Trùng cái, chứ không phải coi như vũ khí tấn công. Trùng đực lộ ra đuôi câu trước mặt Trùng cái, không phải là biểu hiện địch ý, mà là một loại mời gọi."

Vẻ mặt Nolan càng lạnh, hắn chưa trưởng thành, với thân hình của hắn không thể ôm Alois lên, chỉ có thể để Alois dựa vào người mình.

Nolan rút súng ra: "Vậy cái này thì sao? Vẫn là lời mời à?"

Leo · Hurst nhìn thẳng Nolan: "Cậu thật sự muốn dùng Pheromone của mình để trấn an y?"

Nolan chưa trưởng thành, tuyến thể hoàn toàn chưa phát triển tốt, cậu ta có thể có bao nhiêu Pheromone chứ?

Nolan không trả lời, lặp lại một lần nữa: "Thẻ khóa cửa."

Leo · Hurst ném thẻ khóa qua, vẻ mặt trêu chọc cuối cùng trở nên nghiêm túc.

Hắn thừa nhận, khi nhận ủy thác của Emos, theo bản năng đã cho rằng Nolan là một phiền phức, sau khi biết Nolan là Trùng đực thì càng khẳng định điều đó.

Nhưng Nolan lại bảo vệ một Trùng cái như vậy, ngược lại làm hắn có chút mong chờ trở thành Trùng giám hộ trước khi Nolan trưởng thành.

Leo · Hurst nhìn Alois, y chỉ là không thể cử động, ý thức vẫn còn, Alois chắc cũng rất sốc đúng không?

Trùng cái như sát thần, lần đầu tiên được Trùng đực che chở.

Đây chẳng phải là 'yếu ớt' đang bảo vệ 'mạnh mẽ' sao.

Rất hiếm Trùng cái có thể nếm được sự ưu ái này.

Leo Hurst nhìn Nolan vất vả dìu Alois vào tầng hầm, cánh cửa tự động kia lại từ từ đóng lại, hắn từng cải tạo nơi ở của mình, cánh cửa tự động đó là chất liệu đặc biệt, có thể cách âm và ngăn chặn các cuộc tấn công từ bên ngoài.

Tinh cầu Yafer lại dần đổ mưa, hạt mưa tí tách rơi xuống lá cây, mùi tanh của đất ẩm ướt cũng xộc vào mũi.

Leo · Hurst đứng trong rừng, mãi lâu sau mới nhớ phải đi theo vào.

Thế nhưng hắn vừa bước chân, liền có cảm giác bị theo dõi.

Leo · Hurst quay đầu lại đột ngột, nhìn thấy một ánh mắt đánh giá, rõ ràng không có bất kỳ sự thù địch nào, nhưng lại khiến hắn dựng tóc gáy, giống như chịu một loại áp chế nào đó.

Hắn ngay lập tức nhận ra thân phận của đối phương: "Carl · Hevey?"

Carl không phải nên đi thông báo cho quân đoàn thứ 4 sao? Tại sao lại quay lại đường cũ vậy?

'Carl' đứng trong bóng tối của rừng, nước mưa làm ướt tóc hắn, khóe miệng cong lên một cách bất thường: "Ngươi chính là Trùng giám hộ mà Emos chỉ định cho Nolan trước khi trưởng thành sao?"

Leo · Hurst: "Ngươi là ai?"

Sự áp chế từ huyết mạch, khiến sự cảnh giác của hắn đạt đến đỉnh điểm, cơ thể cũng xuất hiện phản ứng cứng đờ, hoàn toàn không thể phát động tấn công dưới ánh mắt của Carl.

Động đi! Động đi!

Đồng tử Leo · Hurst thất thần, ý thức và cơ thể bị cắt thành hai phần, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Giờ phút này hắn thậm chí còn cảm thấy mình đã thành cá nằm trên thớt.

"Vô dụng thôi, chỉ cần ngươi là Ong Bắp Cày, thì không thể thoát khỏi."

'Carl' bước về phía hắn, nụ cười càng cong hơn: "Cậu ấy là Trùng đực rất đặc biệt đúng không? Vừa rồi trêu chọc có thú vị không? Tiếc là, cậu ta là người ta nhắm đến trước."

Hơi thở Leo · Hurst rối loạn.

Sự trêu đùa của hắn không chỉ khiến Alois bất mãn, thế mà cũng khiến Trùng cái này bất mãn.

'Carl' ngáp một cái, đồng thời, lớp vỏ xương ngoài đâm về phía tuyến thể của Leo Hurst.

Leo · Hurst gần như cắn rách khoang miệng mình đến chảy máu, kinh ngạc nhìn 'Carl': "Vương trùng Bethune..."

Mí mắt Leo · Hurst nặng trĩu, cuối cùng ngã xuống đất.

Khi mở mắt lần nữa, Eugene · Bethune đã chuyển sang cơ thể này.

Khóe môi Eugene · Bethune cong lên hài lòng, kế hoạch lần này hẳn là sẽ thuận lợi nhỉ?

Y giơ tay lên, vốn định giết chết Carl chướng mắt. Một khi y chuyển sang cơ thể khác, ý thức bị áp chế của Carl sẽ tỉnh lại.

Nghĩ đến Nolan, y lại do dự.

Nếu Carl chết, nhóc trùng đực kia hẳn sẽ không vui đúng không?

Y không muốn làm cho mối quan hệ quá căng thẳng.

Eugene · Bethune bất lực gửi tin nhắn, báo cho Fred đem Carl đi.

Trước khi chuyện nhận nuôi chưa được định đoạt, không thể để Carl phá hỏng việc.

Eugene · Bethune thay một bộ đồ bảo hộ mới, đi đến tầng hầm.

Y dựa vào khung cửa, hai tay khoanh trước ngực, bắt chước giọng điệu của Leo · Hurst: "Thuốc ức chế ở bên kia, nhưng y sắp mất kiểm soát rồi, hoặc là tiêm 20 mũi thuốc ức chế vào tuyến thể của y, hoặc là học cách Trùng đực kiểm soát Trùng cái, cung cấp cho y lượng Pheromone Trùng đực thích hợp."

Eugene · Bethune ngừng lại, nói với ý đồ ác ý: "Nhưng trước điều đó, cậu sẽ bị cơn thủy triều của sự thu hút Pheromone nuốt chửng, cậu sẽ không kiểm soát được mà đưa ra lượng Pheromone quá liều, kết quả có khả năng nhất là cả hai cùng bước vào kỳ phát tình, cậu muốn chọn bên nào?"

Nolan: "20 mũi!?"

Liều lượng quá mức kinh khủng.

Eugene Bethune vô tội nói: "Ta không nói dối đâu, tuyến thể của y chắc sắp bị chính mình giày vò đến hỏng rồi nhỉ? Nếu cậu không thích, cũng có thể thật sự chơi hỏng nó."

Y đổ chiếc hộp chứa thuốc ức chế xuống, vô số ống thuốc ức chế vương vãi như hạt đậu.

"Cậu tùy ý chọn đi."

Nolan cúi xuống nhặt một ống thuốc ức chế, Eugene · Bethune cứ tưởng hắn sẽ đâm vào tuyến thể của Alois, nhưng Nolan chỉ nhìn Eugene · Bethune một cái, rồi đâm ống thuốc ức chế đó vào tuyến thể của chính mình.

"Tôi không chọn bên nào cả!"

Cơn nóng trong cơ thể tan biến, Nolan cũng giành lại quyền kiểm soát bản thân: "Như vậy là có thể kiểm soát lượng Pheromone cung cấp rồi đúng không?"

Eugene · Bethune ngẩn người.

Nhóc Trùng đực này luôn có thể làm ra những chuyện vượt ngoài dự đoán của y, chẳng trách Leo Hurst cũng thực sự nảy sinh ý định nhận nuôi.

Nhóc trùng đực này xứng đáng gây ra sự cạnh tranh.

Nolan bình ổn hơi thở: "Anh có thể ra ngoài trước được không?"

Eugene · Bethune đứng ở cửa ra vào, cánh cửa tự động tầng hầm từ từ đóng lại.

Cuộc thử nghiệm từ Thử nghiệm nội bộ lần 2 kéo dài đến tận hôm nay, cuối cùng y cũng cảm thấy hài lòng với Nolan.

Nolan càng ưu tú, Eugene · Bethune càng khó buông tay.

Còn về hành động gần đây của Gia tộc Horn?

Họ tham lam những thứ của Bethune, thì phải chịu đựng sự phẫn nộ của Bethune.

Đông 42 Sào chỉ có thể do Hùng tử của y kế thừa.

Y sẽ dọn dẹp mọi thứ cho hắn.

Tầng Hầm

Bên trong tầng hầm.

Khi Nolan đỡ Alois vào, không cẩn thận chạm vào người Alois, hắn nhanh chóng cảm nhận được đầu ngón tay nóng bỏng.

Chỉ cần chạm nhẹ một cái, Alois liền run rẩy, y thở dốc dữ dội, ánh mắt cũng trở nên mê ly.

Nếu không phải thuốc gây mê có hiệu lực, e rằng y sẽ không kiểm soát được mà quấn lấy hắn.

Nolan nhanh chóng rụt tay lại, trong mắt hiện lên sự lo lắng.

Alois đổ mồ hôi nhễ nhại, trong đôi mắt đỏ đầy vẻ nghi hoặc, tại sao lại rút tay về?

Alois càng khó kiểm soát bản thân, dưới sự thúc đẩy của bản năng, y muốn tiếp cận Trùng đực nhiều hơn.

Lúc lao tới thì hoang dã, sau đó lại mang theo sự dò xét và lấy lòng.

"Tôi hack quang não của cậu nên cậu giận sao?"

Trong mắt Nolan hiện lên kinh ngạc, không ngờ Alois lại có thể cử động nhanh như vậy: "Không."

"Vậy..."

Y có nhiều điều muốn hỏi, vậy tại sao lại rút tay về?

Đầu Alois choáng váng, chủ động cọ xát vào tay Nolan, y muốn thử lấy lòng Trùng đực, cũng không biết có thành công không.

Nhưng khi da thịt chạm vào nhau, sức hấp dẫn của Pheromone cũng khuếch tán dữ dội, khơi dậy thêm nhiều khao mãnh liệt hơn.

Alois thở dốc, nóng bỏng nhìn Trùng Đực, y quan tâm ngài ấy đến vậy, một ý nghĩ cuối cùng đã bén rễ trong đầu y.

Y thích ngài ấy.

Ong -

Đầu óc trống rỗng.

Khi nhận ra ý nghĩ này, sức hấp dẫn của Pheromone lại một lần nữa bùng nổ, y không còn khống chế bản thân, mà tùy ý để mình chìm đắm vào đó.

Alois bị giày vò đến đau đớn: "Muốn..."

Muốn đánh dấu tinh thần lần thứ hai, lần này y nhất định sẽ không quên.

Nolan mím chặt môi, không thể tiếp tục như vậy được nữa! Phải tìm cách! Nolan hồi tưởng lời Leo · Hurst vừa nói:

- Cung cấp Pheromone thích hợp có thể trấn an Trùng cái, nhưng quá liều sẽ dẫn đến kỳ phát tình.

Hắn vừa mới tiêm thuốc ức chế, đang ở trong trạng thái lý trí, làm thế nào để cho một lượng Pheromone thích hợp lại trở thành một vấn đề nan giải.

Mắt Nolan lóe lên, nhìn về phía môi Alois.

Pheromone của Trùng đực nếu không được chiết xuất ra, cũng chỉ có thể thông qua hành vi hôn và giao phối để truyền cho Trùng cái.

Nolan vừa mới rút ra một ống Pheromone, không thể trong thời gian ngắn rút ra ống thứ hai.

Không hôn, hắn chẳng lẽ lại cung cấp Pheromone từ khoang sinh sản sao?

Cổ họng Nolan hơi khô.

Cho đến khi làn đạn điên cuồng spam, Nolan tuy không nhìn thấy nội dung làn đạn, cũng nhanh chóng tỉnh táo lại.

Bây giờ không phải lúc để do dự!

Nếu cứ mặc kệ Alois như thế này, làm sao mà y có thể tham dự tiệc tối của gia tộc Vichy? Làm sao gặp được Trùng đực của Đông 42 Sào? Tuyến lịch sử chẳng phải sẽ bị dấu ấn tinh thần của hắn làm nhiễu loạn sao?

Nolan: "Alois, mở miệng."

Alois ngoan ngoãn nghe lời, một nụ hôn cuối cùng cũng đặt xuống.

Alois thỏa mãn khẽ rên, muốn nhiều Pheromone Trùng đực hơn nữa.

Y vừa được Nolan vuốt ve tuyến thể yếu ớt, lại vừa tiếp nhận nụ hôn đầy Pheromone của Trùng đực, run rẩy phát ra tiếng 'ưm'.

Khi Nolan nhận thấy tình trạng của Alois ổn định hơn một chút, liền muốn kết thúc nụ hôn, Pheromone của hắn vẫn quá ít, không thể thỏa mãn một Chuẩn Vương trùng như Alois.

Nhưng Alois nhận ra Trùng đực muốn kết thúc, lại nhanh chóng quấn lấy, nhiệt liệt gấp mấy lần khi Nolan chủ động.

Tim Nolan đập loạn một nhịp, sức mạnh của sự thu hút Pheromone quá lớn, dù đã tiêm thuốc ức chế, Nolan cũng khó mà hoàn toàn thờ ơ.

Không biết qua bao lâu, cửa tầng hầm bị gõ.

Cốc cốc cốc.

Nolan khó khăn lắm mới kết thúc nụ hôn, môi hơi sưng: "Tỉnh rồi à? Dễ chịu hơn chút nào chưa?"

Alois cũng tỉnh táo lại vào lúc này, nhận ra mình đã làm gì, thất thần suốt mấy giây.

Y cũng thật là to gan, thế mà lại hôn Trùng đực.

Cùng với tiếng gõ cửa vang lên còn có tiếng tim đập của Alois, y chậm chạp không trả lời, nhìn chằm chằm môi Nolan, trong đầu chỉ nghĩ, liệu y có thể... hôn thêm lần nữa không?

Y trước nay vốn tham lam, đối với loại chuyện này cũng vậy.

Nhiều hơn.

Y muốn nhiều hơn nữa.

Cùng lúc đó, cuối cùng Alois cũng ý thức được, Nolan không phải là Trùng cái mà là Trùng đực, điều đó có nghĩa là y có thể quang minh chính đại theo đuổi hắn.

"Cậu có Trùng cái nào khác không? Thư hầu, hay là thư nô? Cậu cần một khoản tiền lớn như vậy, là cần nuôi trứng Trùng sao?"

Khi hỏi câu này, cơ thể y cứng đờ, giọng nói run rẩy không thôi.

Không có đánh dấu tinh thần lần thứ hai.

Y rất thất vọng.

Nhưng y không thể để Trùng đực nhận ra.

Alois phỏng đoán, có lẽ những Trùng Cái kia có dấu ấn tinh thần của ngài ấy thì sao?

Y bỗng nhiên sinh ra sự ghen tị, để Trùng đực ra ngoài đi làm thuê, những Trùng cái kia thật sự quá vô dụng, chẳng lẽ là một đám tiểu bạch kiểm* sao?

*tiểu bạch kiểm" (小白脸 / 小白臉) dịch sát là "mặt trắng nhỏ" — dùng để chỉ người đàn ông có khuôn mặt trắng trẻo, tuấn tú, hơi nho nhã, thiếu khí chất mạnh mẽ. Nghĩa bóng là chỉ biết dựa vào ngoại hình, không có năng lực thực chất, sống nhờ phụ nữ hoặc được bao nuôi.

Nếu y là Trùng cái của ngài ấy thì...

Nghĩ đến đây, tai Alois đỏ bừng.

Nolan: "?"

Nolan: "Không có, không có ai cả."

Khoảnh khắc đó, tim Alois đập điên cuồng, suýt chút nữa là mất bình tĩnh.

Có lẽ vì trong phòng lâu ngày không có động tĩnh, Eugene · Bethune bên ngoài cửa không kiên nhẫn lên tiếng:

"Quân đoàn trưởng Alois, Trùng cái Gia tộc Vichy đã đến gần đây, ngài còn muốn tiếp tục ở lại sao?"

Bản tính sâu trong gene của Alois là độc chiếm, nghe thấy lời này sắc mặt lập tức âm trầm.

Suy nghĩ của Trùng cái trong kỳ hỗn loạn rất đơn giản, bất kỳ Trùng cái nào xuất hiện trong 'lãnh địa', đều là muốn tranh giành Trùng đực với y.

Sự bạo ngược trong lòng hiện lên, y không muốn vội vàng rời khỏi Trùng đực.

Nhưng y buộc phải kiểm soát thú tính của mình, sợ sự tàn bạo sẽ khiến Trùng đực không thích.

Alois nhìn Nolan, liên tiếp hỏi nhiều câu hỏi: "Tôi sẽ không gây rắc rối cho cậu, cậu không muốn lộ ra mình là Trùng đực sao? Cậu ghét Hội bảo vệ Trùng Đực, hay là không muốn kế thừa Sào Khu ?"

Nolan: "...Đều có."

Nhưng lý do lớn nhất là việc chữa trị Bệnh ô nhiễm Trùng Nguyên và hướng tiến hóa khác biệt.

Alois: "Tôi, tôi nhất định sẽ vượt qua kỳ phát tình, một lần nữa trở lại quân đội. Cậu muốn cái gì? Tôi sẽ đưa cho cậu."

Sự lấy lòng sạch sẽ và thực dụng này, giống như tính cách của Alois, hoang dã nhưng tinh tế.

Trước đây y chưa bao giờ nói những lời như muốn vượt qua kỳ phát tình một cách an toàn, chỉ giữ thái độ tùy ý, nhưng lần này y bị Gia tộc Vichy giam cầm quá lâu, nếu cứ bị động nữa, y còn có thể gặp mặt Trùng đực không?

Y phải một lần nữa nắm giữ quyền lực.

Trùng cái theo đuổi Trùng đực luôn cần thể hiện năng lực, tài lực, quyền lực của mình, mới có thể được Trùng đực ưu ái.

Lần này y đến gặp Nolan trong trạng thái quá luộm thuộm, y sợ Nolan sẽ nghĩ y rất tệ.

Alois nhìn Nolan, ánh mắt vội vàng lại nồng nhiệt, như thể Nolan không nói ra yêu cầu gì, y sẽ cứ bướng bỉnh hỏi mãi, giống hệt như lúc đưa cho Nolan dung dịch dinh dưỡng hợp khẩu vị của Trùng đực trong game.

Nolan: "..."

Lý trí đang nhắc nhở hắn nên hung hăng từ chối Alois, y đã quá giới hạn rồi, chuyện cho Pheromone sẽ không xảy ra lần thứ hai, hắn không nên làm nhiễu loạn tuyến lịch sử nữa.

Nhưng hắn bỗng nhiên do dự, còn có chút khó chịu không rõ nguyên nhân, Trùng đực mới của Đông 42 Sào thật sự tốt đến vậy sao? Tốt đến mức Alois chỉ gặp một lần đã say mê ư?

Nolan thở dài một tiếng: "Trùng cái Gia tộc Vichy sắp đuổi tới rồi, ta không muốn bị họ phát hiện."

Phản ứng của hắn, khiến Alois nở nụ cười.

Dường như chỉ cần Nolan yêu cầu y làm gì đó, là Alois có thể tìm thấy điểm kết nối với Nolan, y rất thích cảm giác 'được Trùng đực cần đến'.

"Tôi sẽ đi."

"Tôi đảm bảo với cậu, Gia tộc Vichy tuyệt đối sẽ không phát hiện cậu."

Alois đứng dậy, mở cửa tầng hầm, dự định đi trước để dụ Trùng cái Gia tộc Vichy đi nơi khác.

Mà khi Alois nhìn thấy Eugene Bethune bên ngoài, tròng mắt y đột nhiên dựng lên, cảm thấy bài xích và chán ghét sâu sắc.

Eugene · Bethune: "Sao vậy?"

Alois hoàn hồn, đau đầu không chịu nổi, luôn cảm thấy mình đã từng trải qua cảm giác chán ghét này ở đâu đó.

Y biết Trùng cái Gia tộc Vichy sắp đến, nhìn Nolan lần cuối, rồi mạnh mẽ bắt bản thân rời khỏi nơi này.

Y lại có thêm một loại cảm xúc mới.

Thì ra rời xa Trùng đực là một chuyện buồn bã đến vậy.

Nolan đột nhiên nhìn Alois: "Cảm ơn anh đã đến cứu ta."

Chỉ một câu, Alois liền nở nụ cười.

Y nhanh chân đi về phía sâu trong khu rừng, quyết tâm dụ Trùng của gia tộc Vichy đi bằng được.

Nghĩ đến chuyện vừa rồi, Alois dần dần nhận ra, Trùng đực của y hình như còn rất nhỏ, đã trưởng thành chưa?

Alois sững sờ.

Y như bị bấm nút tạm dừng, qua hồi lâu, y bỗng nhiên lấy đầu đâm vào thân cây, bạo lực đến mức đâm gãy cả một cây cổ thụ.

Alois đâm trán mình đến đỏ bừng, lẩm bẩm nói: "Alois, thế mà mày lại dám cưỡng hôn cả Trùng đực vị thành niên? Mày thật đúng là đáng chết."

Về mặt lý trí, y cảm thấy nên mắng chính mình thêm vài câu, nhưng về mặt tình cảm thì toàn là những suy nghĩ đen tối.

Còn bao lâu nữa Nolan mới trưởng thành?

Lần sau gặp mặt y còn có thể hôn không?

Bên này -

Eugene · Bethune bước vào tầng hầm, ngồi xuống một chiếc thùng sắt.

Tư thái y ngạo nghễ, phảng phất như ngồi không phải thùng sắt, mà là một chiếc vương tọa nào đó.

Y nhìn Nolan, ánh mắt rơi xuống tuyến thể của Nolan.

Chỉ cần liếm một cái, hẳn là có thể hiểu tại sao Nolan lại đặc biệt như vậy.

Nhưng y không thể, trong game y cũng từng có hành động tương tự, với sự thông minh của Nolan rất có thể sẽ đoán ra thân phận của y.

Eugene Bethune mỉm cười nói: "Cậu có bằng lòng trở thành con nuôi của ta không?"

Sau khi Alois rời đi, Nolan cuối cùng cũng bình tĩnh, không còn nguồn kích thích, thuốc ức chế đã hoàn toàn có hiệu lực.

Thế là, hắn nghe Eugene · Bethune nói -

"Ta sẽ ban cho cậu địa vị tôn quý vô thượng, quyền tự do tự tại."

"Vô số Trùng cái sẽ cúi đầu phục tùng cậu, cậu sẽ trở thành Trùng đực đặc biệt nhất của thời đại này."

"Chỉ cần cậu gật đầu."

Cạch.

Bánh răng lịch sử cuối cùng cũng khớp vào lúc này.

Ánh mắt Nolan sâu thẳm: "Tôi có thể đồng ý, nhưng trước đó, hãy nói cho tôi biết gia tộc Horn đã làm những gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro