Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Đoạt nước nóng

Trong nhà này là do Lưu quả phụ nắm giữ quyền uy tuyệt đối, quen thói một tay che trời, hiện tại thế mà bị người mới tiến cửa Diệp Thiên Linh khiêu chiến, lập tức khó chịu, "Ha! Lật trời à! Ta nói mà, A Dạ bình thường đều là dùng nước lạnh rửa mặt, khẳng định là nha đầu chết tiệt ngươi kêu hắn đến trộm nước nóng của chúng ta, đúng không?!"

Diệp Thiên Linh làm sao có thể để loại hương dã thôn phụ này khi dễ?

Lập tức chống eo, "Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ra? Dựa vào cái gì hai mẹ con các ngươi rửa mặt thì dùng nước nóng? A Dạ thì phải dùng nước lạnh? Ngươi cũng không nhìn thử một chút xem hiện tại là cái thời tiết gì? Nước ở trong giếng đều kết băng cả rồi, ngươi lại để hắn rửa mặt? Ngươi tại sao không thử rửa xem?"

Lưu quả phụ nhất thời nghẹn lời, nàng chưa từng nghĩ tới A Dạ cũng là người, chín ngày này cũng sợ lạnh cũng sẽ muốn dùng nước nóng. Nhưng nàng ta là loại người này, làm sao lại nhận sai được? Nàng sẽ chỉ giảo biện!

"A Dạ cho tới bây giờ đều chưa từng nói lạnh, làm sao đến lượt ngươi lại chê lạnh rồi? Ta thấy ngươi chính là cố tình khích bác quan hệ mẹ con chúng ta! Ta xé nát cái miệng này của nha đầu chết tiệt ngươi a!" Nói, liền nhào lên muốn bắt lấy mặt Diệp Thiên Linh.

Diệp Thiên Linh tự biết không phải đối thủ của Lưu quả phụ,  bị dọa đến hô về hướng A Dạ, "Còn chưa tới giúp ta à!"

A Dạ bị Lưu quả phụ khi dễ thành quen, đến mức thân thể cao lớn như vậy vẫn có thể bị Lưu quả phụ đuổi theo đánh, nào dám đánh trả? Nhưng hiện tại người Lưu quả phụ muốn đánh chính là Diệp Thiên Linh,  hắn liền không thể không kiên trì tiến lên can ngăn.

Bất quá hắn cũng không dám thật sự đi kéo Lưu quả phụ, chỉ là đứng ngăn ở trước người Diệp Thiên Linh, mặc cho Lưu quả phụ cào cắn cấu mình, Diệp Thiên Linh cũng nhìn ra, A Dạ sợ hãi quyền uy của Lưu quả phụ không phải nàng nói mấy câu liền có thể khá hơn được, đành phải thừa dịp Lưu quả phụ đang đối phó A Dạ, dùng gáo đồng trong tay hung hăng đánh Lưu quả phụ một chút!

Lưu quả phụ bị đau, ôm đầu hướng đống tuyết trên đất ngã xuống, miệng ngao ngao hét lớn, "Phản rồi phản rồi! Đồ ngốc này cùng dã nương vừa qua cửa muốn mưu sát ta!"

Nàng vừa kêu như thế, tất cả mọi người đều bị kêu tới rồi. 

A Dạ bị dọa sợ, vội vàng đi kéo Lưu quả phụ đang co quắp trên mặt đất, Thu Nhi đang một mực trốn ở trong phòng xem trò vui không ngờ tới mẹ mình thế mà nếm mùi thất bại, đành phải cũng mau mau chạy ra.

Diệp Thiên Linh trừng A Dạ một chút, A Dạ bị dọa đến lập tức buông tay, Lưu quả phụ vừa mới được kéo lên lại bị quẳng xuống đất.

"Ai daa!" Lưu quả phụ lại tru lên một tiếng, ỷ vào người đông, càng hét lớn hơn, "Nhanh đến nhìn xem a! Nhìn bạch nhãn lang ta vừa mới lấy vào cửa này! Không chỉ không hiếu thuận bà bà, còn đánh bà bà!"

Diệp Thiên Linh lại há có thể để Lưu quả phụ đạt được mục đích, lôi kéo A Dạ "khóc lóc kể lể" với hàng xóm, "Mẹ, mẹ đây là làm sao vậy? Tự mình không cẩn thận ngã xuống, chúng con tới đỡ, mẹ lại không dậy,  sao giờ lại mắng con là bạch nhãn lang rồi? Con bên này còn chưa có làm cái gì a!" 

Mọi người trong làng không ai không biết cái đức hạnh kia của Lưu quả phụ, vừa keo kiệt lại vừa không bớt sinh sự, Diệp Thiên Linh nhìn qua thì nho nhỏ yếu ớt, A Dạ lại là tên ngốc, còn không tùy ý nàng khi dễ, bởi vậy thấy nàng ngồi dưới đất, cũng không có đến một người đồng tình với nàng.

Có đại nương lớn tuổi liền ba phải khuyên y, "Lão Lưu a, sáng sớm ngồi ở chỗ này làm gì? Chính mình bị lạnh còn phải dùng bạc mời đại phu xem bệnh!"

Lưu quả phụ tức đến phổi đều muốn nổ, vỗ vỗ đùi, "Hai người bọn họ trộm nước nóng của ta! Lại nói, ta đến rồi, còn dám cùng ta mạnh miệng động thủ!

Diệp Thiên Linh nháy nháy mắt to vô tội, giống như vừa nghe được chuyện lạ gì, "Trộm nước nóng? Chẳng lẽ nước nóng trong nhà không phải là mọi người cùng nhau dùng sao? Ai da, đều tại con, mới vừa vào cửa không hiểu chuyện, tưởng rằng có thể dùng. Con và A Dạ sáng sớm liền thức dậy, sợ làm ồn đến mẹ cùng em chồng đang ngủ, lúc này mới lặng lẽ lấy một chút nước nóng, chuẩn bị rửa mặt sau đó lên núi đốn củi, lẽ nào... A Dạ cực cực khổ khổ đốn củi, đến chút nước nóng để anh ấy rửa mặt cũng không được? A Dạ, anh bình thường đều rửa mặt như thế nào vậy?"

A Dạ nào biết được mưu kế của Diệp Thiên Linh, thành thành thật thật trả lời, "Ta a, bình thường đều là đập băng ở trong giếng lấy một thanh bôi lên mặt liền xong, có lúc dậy muộn, lấy một nắm tuyết lau lau tạm cũng được."

Diệp Thiên Linh trừng to mắt, "Trời lạnh như vậy, anh chưa bao giờ dùng nước nóng rửa mặt?"

Các thôn dân nghe thấy, ai cũng đều bắt đầu chỉ trỏ.

"Ôi, trời lạnh như vậy, dùng nước lạnh thế kia, lạnh hỏng rồi thì phải làm sao?"

A Dạ gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói, "Không lạnh hỏng được đâu, ta mỗi ngày ngủ bên trong đống cỏ khô ở chuồng trâu, đều chưa từng bị lạnh hỏng."

"Cái gì? Ngủ chuồng trâu?" Thôn dân chấn kinh, Lưu quả phụ này cũng quá nhẫn tâm đi, tam cửu thiên này lại để A Dạ ngủ chuồng trâu! Cũng không thể khi dễ một tên ngu như thế đi!

Lưu quả phụ thấy tất cả mọi người dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn mình, rõ ràng lúc này chính mình tuyệt đối không chiếm lý, vội vàng trách móc nói, "Ai bảo ngươi ngủ chuồng trâu rồi? Không phải tự ngươi nói, ngươi cùng trâu quan hệ rất tốt, muốn mỗi ngày ở cùng một chỗ với nó sao?" Nói, nàng lại gạt ra, lúng túng cười với các thôn dân nói, " Các ngươi cũng biết A Dạ, đầu óc có chút không bình thường, ta có đôi khi cũng không lay chuyển được hắn. Không phải sao, hôm qua hắn vừa thành thân, ta liền cho hắn dọn ra một gian phòng, để hai vợ chồng trẻ hắn ở chung mà!"

Diệp Thiên Linh âm thầm cười lạnh một tiếng, thừa thắng xông lên, "Mẹ, mẹ không phải là chỉ cho chúng ta một căn phòng, quên bố trí đệm giường ạ? Con với A Dạ đêm hôm qua, chỉ đành trải giường bằng đệm hỏng, con bên này đều lạnh đến mức bệnh rồi!"

Diệp Thiên Linh nói, liền hắt hơi một cái. 

A Dạ nghe xong liền gấp gáp, "Nương tử, nàng bệnh rồi? Ai da, Ta thật là đáng chết đáng chết mà, biết vậy ta sớm ôm hai trói cỏ đến cho nàng trải dưới giường a! Mẹ nuôi nói, cỏ tranh dùng để giữ ấm là tốt nhất, so với chăn còn tốt hơn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro