Chương 15: Diệp Linh Đồng
Thành Tử La nằm trên một giải đất bình nguyên hơi ngả phía tây của trung tâm đại lục Mặc Lam, là một trong hai mảnh đại lục của Thiên La tinh. Cũng là một trong mười thành thị đứng đầu của đại lục Mặc Lam.
So với hành tinh mẹ, Đấu La tinh, thì Thiên La tinh là viên tinh cầu giống Đấu La tinh nhất trong tất cả các viên tinh cầu hành chính, thậm chí còn giống hơn so với Thiên Đấu tinh, viên tinh cầu được phát hiện và tiến hành tinh tế di dân đầu tiên. Bất luận là khí hậu hay hoàn cảnh đều vô cùng thích hợp để nhân loại sinh sống và cư trú. Khi nhân loại phát hiện nơi này, thật ra Thiên La tinh đã bắt đầu tự mình sinh ra sinh mệnh thể, đặc biệt là về mặt thực vật, cũng đã bắt đầu thai nghén.
Với tư cách là một viên tinh cầu vừa mới bắt đầu phát triển, lại có được sinh mệnh như vậy, hiển nhiên là sẽ bị Liên bang Đấu La khống chế một cách rất dễ dàng. Sau khi trải qua mấy trăm năm khảo sát khoa học, cũng đã bắt đầu từng bước di dân. Quá trình tinh tế di dân còn thuận lợi hơn nhiều so với Thiên Đấu tinh.
Đương nhiên, bởi vì nhân loại đã quen thuộc trong việc tinh tế khai phá và tinh tế di dân, cho nên tốc độ khai phá những tinh cầu hành chính sau này cũng càng lúc càng nhanh hơn. Ngoài bảy viên tinh cầu hành chính đã có trước mắt, Liên bang cũng đã đặt ra mục tiêu kế tiếp, tương lai trong vòng một trăm năm, ít nhất phải hoàn thành di dân đến ba viên tinh cầu hành chính.
Hiện tại hạn chế lớn nhất trong việc tinh tế di dân lại là vấn đề dân số. Liên bang cũng vừa mới đưa ra chính sách khuyến khích sinh sản.
Thành Tử La là một thành thị hoàn toàn hiện đại hóa, ở chỗ này không hề nhìn thấy bùn đất, mà chỉ có rất nhiều kiến trúc nhà cao tầng được xây dựng bằng kim loại.
Những con đường quanh co, uốn lượn xuyên qua trên bầu trời dành cho những chiếc hồn đạo ô tô chạy qua lại với tốc độ cao.
Hiện nay, hồn đạo ô tô sớm đã phát triển trở thành hồn đạo xe bay, nhưng bởi vì không phận được quản lý và khống chế vô cùng nghiêm ngặt, cho nên dưới tình huống tài nguyên phong phú của các đại hành tinh, Liên bang đã không tiếc đại giới mà xây dựng những con đường bằng kim loại trên không, từ đó khiến hồn đạo xe bay di chuyển càng thêm có trật tự hơn. Chỉ có phương tiện giao thông trên không của quân đội mới được cho phép tự do bay lượn, ít chịu hạn chế.
Lúc này, Lam Hiên Vũ đang ngồi bên trong hồn đạo xe bay của phụ thân, thông qua cửa sổ nhìn ra lối đi trên không mà bọn hắn đang đi qua. Lối đi trên không nghiêm cấm vượt xe, nếu không tuân theo sẽ bị phạt nặng. Cho nên chỉ có thể di chuyển theo thứ tự, đồng thời còn phải duy trì tốc độ theo quy định. Mọi người đều tuân thủ trật tự, hiệu suất ngược lại sẽ càng cao.
"Hiên Vũ, đừng khẩn trương. Tới trường học thì cần phải kết giao nhiều bằng hữu nha. Hôm nay kiểm tra nhập học cũng đừng căng thẳng. Ở tuổi của ngươi, những đứa nhỏ có thể có được hồn kỹ hẳn là chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ba ba hơi sửa lại hồ sơ của ngươi một chút, cho nên, khi có người hỏi ngươi bao nhiêu tuổi, ngươi phải nói là bảy tuổi mà không phải sáu tuổi nha. Cứ nói là bởi vì bị bệnh nên đi học trễ một năm."
"Ba ba, nhưng mụ mụ từng nói, nói dối thì không phải là đứa trẻ ngoan." Đôi mắt to trong suốt của Lam Hiên Vũ nhìn phụ thân.
Lam Tiêu dừng một chút, sau đó nghiêm mặt nói: "Đôi khi, vì bảo vệ bản thân hoặc người khác, lời nói dối thiện ý có thể được cho phép." Sau khi trải qua suy nghĩ cặn kẽ Lam Tiêu mới đưa ra quyết định báo sai một tuổi. Bởi vì, đứng trước máy kiểm tra hồn lực, căn bản không có biện pháp che dấu sự thật hồn lực của Lam Hiên Vũ đã vượt qua mười cấp
Thay vì nghĩ mọi cách che dấu hồn lực, che dấu hồn kỹ còn không bằng khai thêm một tuổi, nói trong thời gian một năm này ngộ tính của hắn cực cao nên có tiến bộ vượt bậc.
Ở độ tuổi của Lam Hiên Vũ mà đạt được mười cấp quả thật rất đáng để kiêu ngạo, thế nên cho dù khai tăng một tuổi, với số tuổi là bảy cũng vẫn được Học Viện Sơ Cấp Hồn Sư Thiên La phân viện thành Tử La tiếp nhận.
"Dạ." Lam Hiên Vũ ngoan ngoãn đồng ý một tiếng.
Nhìn dáng vẻ nghe lời của nhi tử, trong lòng Lam Tiêu thầm than, cái gì Lam Hiên Vũ cũng tốt, chỉ là có chút quá ngoan ngoãn, đôi khi, tính cách hơi có vài phần nhút nhát. Khả năng thừa nhận của tâm lý có chút yếu ớt. So với những đứa trẻ cùng tuổi, hoàn toàn không tính là kiên cường. Nói chung tất cả mọi thứ đều có vẻ rất bình thường. Nhưng mà, trong lòng Lam Tiêu lại biết rõ, đứa con trai này của mình tuyệt đối không phải bình thường như kiểu người bình thường!
"Vèo!" Lam Tiêu dựa theo chỉ dẫn, điều khiển hồn đạo xe bay ra khỏi cao tốc trên không một cách chính xác, sau khi giảm tốc độ lại chuyển qua một chỗ ngoặt, một cánh cửa kim loại đã mở ra sẵn. Xe bay đi vào một con đường bên trong tòa cao ốc.
Lam Tiêu thao tác thiết lập trên màn hình, đi vào vị trí dừng xe bên trong tòa nhà theo chỉ thị.
Sau khi dừng xe lại vững vàng, Lam Tiêu tháo đai an toàn, rồi sờ sờ đầu nhi tử nói: "Tới rồi, chúng ta đi thôi."
Hai cha con xuống xe, Lam Hiên Vũ chủ động cầm chặt tay Lam Tiêu, ngẩng đầu nhìn về phía hắn, trong đôi mắt to hơi lộ ra một chút khẩn trương.
"Nhi tử, không có gì đâu. Ngươi quên rồi sao? Ở bất cứ chỗ nào, ngươi cũng đều được hoan nghênh nhất mà!" Lam Tiêu ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng nhéo nhéo gò má trắng nõn của Lam Hiên Vũ, cho hắn một nụ cười khích lệ.
"Dạ vâng." Lam Hiên Vũ gật gật đầu, lúc ở nhà trẻ, hắn chính là con cưng của cả lớp, bất kể là lão sư hay là các đồng học đều rất thích hắn. Đây là thiên phú do tướng mạo mang đến.
Liên tiếp thay đổi hai bộ thang máy, rốt cuộc bọn họ cũng đi tới đích đến của chuyến này, chỗ báo danh ở tầng chín của tòa nhà. Trên thực tế, tòa nhà này cao tới ba mươi hai tầng, toàn bộ tòa nhà cấu tạo bằng kim loại này đều là phân viện thành Tử La.
Hiện tại, phía trước đã có một số gia trưởng dẫn theo hài tử đang xếp hàng tiến hành đăng ký báo danh. Lam Tiêu mang theo nhi tử xếp hàng ở phía sau. Hắn có thói quen mặc quân trang, nhưng hiển nhiên quân hàm trung tá ở trong nhà trường không tính là gì cả. Ngay ở phía trước bọn họ, cũng có một đại tá, hai vạch bốn sao, đang dắt một tiểu nữ hài nhi, nhìn qua, độ tuổi có vẻ cũng xấp xỉ như Lam Hiên Vũ.
Đăng ký được tiến hành rất nhanh, chủ yếu là xác minh thân phận, đồng thời tiến hành kiểm tra hồn lực một cách đơn giản. Sau đó hài tử đi vào, gia trưởng rời đi. Thời gian duy nhất gia trưởng có thể được đến chính là lúc đón hài tử vào buổi tối mà thôi.
Rất nhanh đã đến lượt tên đại tá dẫn theo tiểu nữ hài nhi ở phía trước.
Lão sư phụ trách đăng ký có khả năng là thấy quân hàm của phụ thân nàng, cho nên thái độ đối với nàng cũng cực kỳ hòa nhã, mỉm cười hỏi: "Tiểu mỹ nữ, ngươi tên gì vậy!"
Tiểu cô nương quả thật rất xinh đẹp, một đầu tóc dài màu nâu nhạt, hơi xoăn tự nhiên, làn da trắng nõn, chiều cao ở mức trung bình so với những đứa trẻ cùng tuổi, tròng mắt xinh đẹp màu xanh nhạt, đồng tử còn lộ ra một chút lam sẫm cùng ngọc lục bảo.
Nàng nhìn lão sư đăng ký, cười ngọt ngào: "Chào lão sư, ta là Diệp Linh Đồng."
"Tên thật là dễ nghe. Lão sư muốn xác minh thân phận với ngươi một chút. Nói cho lão sư biết, ngươi sinh ngày..."
Xác minh thân phận cùng với phía trước cũng không có gì khác biệt, nhưng khi nàng kiểm tra hồn lực, lại khiến cho những gia trưởng xếp hàng ở phía sau vang lên một ít tiếng kinh hô nho nhỏ.
Máy kiểm tra hồn lực dâng lên chừng tám tấc, cấp tám! Một tiểu cô nương sáu tuổi, hồn lực cấp tám. Chắc chắn nàng cũng mới vừa thức tỉnh mà thôi, nói cách khác, nàng tiên thiên hồn lực đã là cấp tám. Đây quả thực là một tình huống khó lường.
"Diệp Linh Đồng, hồn lực cấp tám, ngươi có thể đi vào."
Từ đầu đến cuối, phụ thân của Diệp Linh Đồng chỉ đi theo bên người nàng, chưa từng nói một câu. Mãi cho đến lúc rời đi, cũng chỉ gật gật đầu về phía lão sư, sau đó xoay người đi ra phía ngoài.
Khi hắn xoay người lại, Lam Hiên Vũ mới thấy rõ, đây là một vị quân nhân cao khoảng hơn một mét chín, vai rộng lưng rộng, hai tròng mắt tràn đầy sự sắc sảo. Khuôn mặt hắn cương nghị giống như dao gọt rìu đục vậy. Nhất là một đôi mắt to, sáng ngời có thần.
Hắn quay người lại thì nhìn thấy Lam Tiêu, ánh mắt đảo qua quân hàm trên đầu vai Lam Tiêu.
Thân thể Lam Tiêu lập tức đứng thẳng, làm một cái quân lễ về phía hắn: "Thủ trưởng."
Trong quân đội, cấp bậc quân hàm rất nghiêm ngặt, quân nhân hạ cấp nhìn thấy quân nhân thượng cấp cần phải hành lễ.
Đại tá không hề qua loa mà nghiêm đáp lễ: "Ngươi là quân nhân văn chức à?"
"Đúng vậy." Lam Tiêu nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro