Chương 7
Bạc Thanh Mặc ở trên lầu ngồi một lát liền có việc trước rời đi trước, một mình tự thuê phòng ở ,Càn Ảnh cảm thấy tự tại rất nhiều. Sau khi Bạc Thanh Mặc rời đi, Càn Ảnh lại ngồi một lát rồi đứng dậy đi siêu thị mua một chút đồ dùng cùng nguyên liệu nấu ăn của mấy ngày tới. Một người một chiếc xe đẩy bắt đầu dạo quanh siêu thị.
Đang tính tiền di động trong tay liền vang lên, cô nhìn thoáng qua màn hình điện thoại một chút liền trực tiếp cắt đứt, điều chỉnh di động thành giao diện thanh toán, chờ tính tiền xong,cô một tay xách vài túi đồ lớn, một tay khác trả lời điện thoại.
“Alo, Bách Hợp, làm sao vậy?”
Bách Hợp đem điện thoại kề sát lỗ tai vội vàng chạy tới toilet
“Tiểu Ảnh, không phải hồi sáng cậu nói với mình Thẩm Thị đào cậu sao? Hiện tại cậu hoàn toàn có thể đến Thẩm thị .”
Bách Hợp tận lực đè thấp thanh âm nói.Bởi vì hôm qua cô bị người nhà kích thích nên quên mất điều này.
“Bách Hợp, cảm ơn cậu.”
“Khách khí với tôi làm cái gì, nếu như tôi có thể hỗ trợ ,bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi.”
“Ừm.”
Cúp điện thoại, Càn Ảnh trực tiếp đi trạm xe giao thông công cộng về nơi vừa thuê. Cô cũng không có tâm tư đi sửa sang lại túi đồ mua hàng, ngồi ở trên sô pha bắt đầu tìm số điện thoại tối hôm qua chưa tiếp, gọi nhiều nhất là một dãy số.
Tề Hạo Thiên nhìn điện thoại rung, ở trong lòng yên lặng đếm đến mười mới tiếp,
“Alo, chào cô.”
“Chào anh, xin hỏi là Thẩm thị tập đoàn sao?”
"Phải, cô là người tới tìm muốn hợp tác đúng không? Cô trực tiếp cùng bộ hạng mục của chúng tôi nói chuyện là được. ”
Càn Ảnh xấu hổ trầm mặc hai giây, “Không phải, tôi là muốn hỏi sáng nay anh nói Thẩm thị nguyện ý thu tôi, bây giờ còn tính hay không ?”
“Nếu tôi nhớ không lầm Càn tiểu thư đã cự tuyệt rồi.”
“Phải, chẳng qua hiện tại bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù nên tôi nguyện ý tới Thẩm thị làm việc .”
“Thẩm thị cũng không phải là cô muốn tới thì tới không muốn tới liền không tới.”
“Tôi biết, cho nên thực xin lỗi, tôi sẽ theo lẽ thường phỏng vấn, chỉ hy vọng các người có thể cho tôi một cái cơ hội.”
Tề Hạo Thiên trầm mặc một hồi lâu mới lại lần nữa mở miệng nói, “Ba ngày sau mang theo sáng ý của cô tới phỏng vấn, chủ đề của hạng mục lần này vẫn là như cũ.”
“ Được, cảm ơn.”
Nghe thấy đối phương đồng ý, Càn Ảnh vui vẻ cũng không phản ứng lại cô là đi phỏng vấn bộ hạng mục vì cái gì muốn mang theo tác phẩm thiết kế, chờ cô ý thức được thì điện thoại đã ngắt.
Cô thật sâu hít vào một hơi, trước mặc kệ, đi phỏng vấn lại nói, tài chính hiện tại của cô không thể gián đoạn.
Ba ngày tiếp theo Càn Ảnh đem chính mình nhốt ở trong phòng bắt đầu suy tư về sáng ý cho hạng mục. Bách Hợp biết được cô đã chuyển địa chỉ mới cũng qua hai lần, lần nào cũng mang theo nguyên liệu nấu ăn, cũng không ngừng phun tào hai người Càn Tình cùng Hách Tử Thông, lại khen Bạc Thanh Mặc một chút. Bạc Thanh Mặc từ ngày đó rời đi về sau liền không thấy xuất hiện nữa, ngay cả cuộc điện thoại hay một cái tin nhắn đều chưa từng có. Này làm cho Càn Ảnh cảm giác càng ngày càng tự tại.
Ngày mai liền phải đi phỏng vấn, đêm đó Càn Ảnh vẫn không cảm thấy vừa lòng với ý tưởng của chính mình, cô nhớ có lần Bách Hợp nói tắm có thể thư giãn nên đổ rất nhiều sữa tắm muốn thể nghiệm một chút cảm giác phim truyền hình bị bọt biển bao phủ, nhưng cô dùng cả nửa bình, như cũ vẫn có thể thấy rõ thân thể của chính mình dưới nước.
Nhìn hai chân mình dưới nước , sáng ý ở trong đầu cô đột nhiên nảy lên, Càn Ảnh từ trong nước đứng dậy, ở dưới vòi hoa sen tắm rửa sạch sẽ, bọc khăn tắm liền đi thư phòng, sáng ý càng rõ ràng, tâm chi sở hướng. Càn Ảnh đem ý tưởng của chính mình viết thành báo cáo.
Ngày hôm sau Càn Ảnh mang theo báo cáo sáng sớm liền xuất hiện ở đại sảnh Thẩm thị ,
“Xin chào, tôi tới phỏng vấn.”
Đã gặp qua hai lần trước nên chị gái lễ tân cũng có chút quen mặt
Hướng cô mỉm cười nói cho cô nên đi như thế nào. Tuy rằng trong lòng thực nghi hoặc ngay từ đầu làm công ty khác tới muốn hẹn thời gian, còn không có quá mấy ngày liền tới đây phỏng vấn, nhưng cô cũng rõ ràng cái này không phải là điều cô cần quan tâm.
Càn Ảnh dựa theo chỉ đường đi thẳng đến một gian phòng khách, bên trong có sô pha cùng ghế dựa, nhưng cô không có ngồi mà lựa chọn đứng chờ.
Tề Hạo Thiên tiến vào văn phòng Thẩm Thần xem ghi hình phỏng vấn ở phòng khách .
Càn Ảnh đợi năm phút đồng hồ, có một người ăn mặc cùng dung trang đều rất thời thượng, tuổi xấp xỉ 35, nhìn làn da cùng dáng người cô ta, Càn Ảnh không thể không cảm thán, bảo dưỡng thật tốt.
“Xin chào , tôi là Càn Ảnh, tới phỏng vấn .”
Đối phương phảng phất không thèm để ý gật đầu, “Ngồi.”
Càn Ảnh ở trên ghế đối diện cô ta ngồi xuống.
“Nói ý tưởng của cô.” Đối phương trực tiếp duỗi tay hỏi
Càn Ảnh sửng sốt một chút cũng lập tức từ trong túi rút ra báo cáo ý tưởng đưa qua .
Đối phương không có bất luận biểu tình biến hóa nào, nhanh chóng lật xem xong, từ trên mặt cô ta hoàn toàn nhìn không ra cô ta là thích sáng ý này hay là không thích.
“Nói suy nghĩ của cô.”
Càn Ảnh ở trong đầu nhanh chóng tổ chức ngôn ngữ, "nhà là nơi nội tâm ấm áp nhất cũng nhu nhược nhất của mỗi người , mọi người đều có một loại mỉm cười khi nhắc tới nhà, cũng có một loại yên lặng rơi lệ khi nhắc tới nhà ------”
“Tôi hỏi chính là ý tưởng cho quảng cáo của cô chứ không phải ở đây bàn ý tưởng về nhà.” Đối phương trực tiếp đánh gãy tự thuật của cô,
“Lần này mời cô nói trọng điểm, tôi không muốn lãng phí thời gian.”
“A, được. Ý nghĩ của tôi chính là trực tiếp ở một hộ gia đình quay chụp khung cảnh sinh hoạt hạnh phúc của người một nhà, làm mọi người cảm nhận được ấm áp.”
“Chỉ cần vui vầy thì ở đâu cũng có thể là nhà.”
“Cho nên ấm áp chính là tiền đề để thiết kế nội thất bên trong cùng toàn bộ bên ngoài.”
“Tuy rằng suy nghĩ của cô biểu đạt không phải thực động lòng người nhưng sáng ý của cô cũng không tệ lắm, chúng tôi quyết định nhận cô.”
“Cảm ơn.” Càn Ảnh đứng lên khom lưng 90 độ cảm tạ,
“Tôi đây là đi bộ phận nào?”
Nghe được lời này đối phương biểu tình lập tức trở nên không thể tin được giống như đang nhìn một người bộ dáng ngu ngốc.
“Thật sự xin lỗi, tôi chỉ nhận được thông báo mang ý tưởng đến phỏng vấn, cũng không có nói sẽ phân đi bộ phận nào , tôi cũng quên nói tôi muốn đi bộ hạng mục.”
Đối phương lại khôi phục thần sắc bình tĩnh , “Về cái này lập tức sẽ có người tới nói chuyện với cô, cô tại đây chờ một chút.”
Nói xong hướng Càn Ảnh khẽ gật đầu rồi rời đi. Càn Ảnh đặt mông ngồi vào ghế trên tiếp tục chờ người phỏng vấn thứ hai tới.
Tề Hạo Thiên tầm mắt từ màn hình chuyển hướng Thẩm Thần, " Anh, anh muốn đích thân đi sao?”
“Chú đi đi, dẫn cô ấy đi Bộ phận quảng cáo, tiền lương đãi ngộ giống như khi cô ấy ở công ty cũ."
“Công ty chúng ta không còn Bộ phận quảng cáo, một tháng trước toàn bộ bộ phân đã bị anh sa thải rồi.” Tề Hạo Thiên cảm thấy anh hắn nhất định là mất trí nhớ.
“Không có thì lại lập.”
Lại lập? Vì một mình Càn Ảnh đem toàn bộ bộ phận quảng cáo lại thành lập lên? Tề Hạo Thiên còn chưa có từ khiếp sợ khôi phục lại, liền thấy Thẩm Thần đối với hắn vẫy vẫy tay, Tề Hạo Thiên lập tức ý thức được chính mình nên đi ra ngoài rồi.
" Anh” Càn Ảnh thấy người đẩy cửa tiến vào, giật mình hai giây mới ý thức được là tới phỏng vấn, tâm thái bình tĩnh lại,ổn định ngữ khí, “Thẩm tổng.”
Tề Hạo Thiên vòng đến đối diện cô ngồi xuống nghiêm túc mở miệng,
“Trước tự giới thiệu một chút, tôi kêu Tề Hạo Thiên, trợ lí duy nhất của Thẩm tổng .”
Hắn nhìn ánh mắt hoài nghi ẩn ẩn tức giận của cô tiếp tục giải thích nói,
“Lần trước cũng không phải cố ý giấu diếm, chỉ là muốn nhìn một chút cô có phải hay không thật sự có thành ý cùng Thẩm thị chúng tôi hợp tác.”
“Vậy Thẩm thị các người thật đúng là đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, dậm chân một cái toàn bộ thành thị đều phát run. Không nghĩ Thẩm thị cũng sẽ dùng thủ đoạn ác liệt đến vụng về như vậy đi lừa gạt người chờ mong cùng các người hợp tác.”
Càn Ảnh trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ khi bị lừa gạt, nhưng ngữ khí lại như nói giỡn.
“Tôi biết chuyện này là tôi làm không đúng, nhưng này cùng Thẩm thị không có quan hệ, hoàn toàn là vấn đề cá nhân tôi.”
“Tề trợ lý có phải hay không thực thích chơi trò chơi mai danh ẩn tích?”
“Không phải, chỉ một lần, trùng hợp là lại cô, đây là hợp đồng của cô, nếu không có vấn đề gì, chúng ta hôm nay liền có thể ký tên.”
Càn Ảnh mở ra đơn giản nhìn một chút trọng điểm, tiền lương giống khi cô ở công ty cũ, như thế làm cô có chút ngoài ý muốn, nguyên bản cô cho rằng Thẩm thị sẽ để cô bắt đầu từ người mới, nhưng khi nhìn đến bộ phận cô liền có chút không quá tán thành,
“Thật ngại quá, tôi muốn đi chính là bộ hạng mục, không phải bộ quảng cáo.”
“Thẩm tổng chúng tôi là nhìn trúng sáng ý của cô.”
“Tôi không phải thường xuyên sẽ có ý tưởng như này, nếu thời gian dài tôi không có ý tưởng các người cũng sẽ không phí công nuôi người rảnh rỗi như tôi đi?” Cuốn gói? loại sự tình này trải qua một lần là được rồi
.
“Xem ra Càn tiểu thư đối chính mình thực không có tin tưởng a!”
Càn Ảnh theo thanh âm nhìn về phía cửa, giày da định chế thủ công, quần tây đen bao lấy một đôi chân dài, tây trang cũng là màu đen, vạt áo có chút hoa văn nhưng cũng không ảnh hưởng lắm, áo sơ mi màu trắng thời thượng cùng cà vạt màu xanh biển, nguyên lai nam nhân môi mỏng cũng có thể gợi cảm như vậy, gợi cảm? Càn Ảnh bị suy nghĩ trong đầu đột nhiên bật ra làm hoảng sợ, trực tiếp đối diện với tầm mắt anh ta, giống như sao trời,con ngươi lại lần nữa làm cô cảm thán, đôi mắt nam nhân cũng có thể đẹp như vậy. Càn Ảnh cứ như vậy bình tĩnh nhìn chằm chằm người đứng ở cửa, phảng phất như bước ra từ phim thần tượng.
Tề Hạo Thiên nhìn phản ứng của cô không tiếng động cười, phải biết rằng hắn rất soái, nhưng anh hắn so với hắn lại càng soái hơn. Nếu đi giới giải trí hoàn toàn liền không có chỗ cho đám tiểu thịt tươi kia.
Tề Hạo Thiên đứng dậy đẩy cô một phen, tuy rằng đã quen mỗi lần nữ nhân nhìn thấy anh hắn đều là biểu tình này, nhưng vẫn là muốn trước khi Thẩm Thần nói chuyện kịp thời nhắc nhở,
“Đây là Thẩm tổng của chúng tôi.”
Càn Ảnh giây đứng dậy, khom lưng 90 độ,
“Thẩm tổng.”
Cô mới vừa thất thần nhìn chằm chằm Thẩm Thần, hoàn toàn xem nhẹ khí tràng muốn giết người của anh ta, càng nghĩ đến đầu cô cúi càng thấp hơn.
“Xem ra Càn tiểu thư tính cách thật mềm dẻo.”
Thẩm Thần lại lần nữa nhàn nhạt mở miệng.
Tề Hạo Thiên nghe hắn mở miệng nói chính là cái này, tâm cũng liền trở xuống đến trong bụng.
“A? Cái kia ------” Càn Ảnh đầu cúi thực thấp, hoàn toàn bị khí tràng anh ta ép tới gắt gao, tìm không thấy cơ hội thở dốc, đầu cũng là một mảnh hồ nhão, ngôn ngữ hoàn toàn không có tổ chức.
“Cô là nhân viên lớn nhất ở bộ quảng cáo, có thể hay không trở thành giám đốc liền xem chính cô."
“Vâng.”
Cứ như vậy Càn Ảnh cùng Tề Hạo Thiên còn có Thẩm Thần trực tiếp đi bộ quảng cáo, đi lúc sau cô mới biết được, này nào phải nhân viên lớn nhất ? Rõ ràng chính là nhân viên duy nhất . Cô trực tiếp bị an bài ở trong văn phòng bộ phận quảng cáo. Khi xử lý nhận chức ở bộ phận nhân sự, hỏi thăm mới biết được tháng trước cả tập thể bị sa thải. Càn Ảnh ở trong lòng yên lặng vì chính mình cầu nguyện, hy vọng sáng ý của cô có thể vẫn luôn lọt vào mắt cao lãnh soái ca.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro