Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17


"Đây là khả năng viết phương án của cô ?"

Thanh âm đột nhiên vang lên doạ cho Càn Ảnh nhảy dựng, quay đầu đối mặt với ánh mắt ghét bỏ của Thẩm Thần,

"Thẩm, Thẩm tổng, thú thật với ngài, tôi từ khi tốt nghiệp đến bây giờ đều làm việc ở bộ nghiệp vụ, tôi cũng không biết sáng ý hay ý tưởng cái gì, đây thật sự là lần đầu tiên tôi viết báo cáo này, hơn nữa văn phong cũng không phải là quá tốt, Thẩm tổng, anh có thể đem tôi điều đến bộ phận nghiệp vụ hay không ?"

"Cô rất thích làm việc ở bộ phận nghiệp vụ ?"

Càn Ảnh nghĩ nghĩ, "Tôi chỉ từng làm việc ở bộ phận nghiệp vụ."

"Vì thế nên làm thử công việc khác đi." Thẩm Thần đi đến trước bàn làm việc, gọi vào điện thoại nội tuyến,

"Vào đi."

Rất nhanh Tề Hạo Thiên đã đẩy cửa đi đến, "Anh, anh gọi em ?"

"Bắt đầu từ hôm nay chú đến bộ phận Quảng cáo, phụ trách giúp cô ấy

Chỉ một câu nói đã khiến hai người kia cùng sợ ngây người.

"Anh, anh, anh không nói đùa đấy chứ ?"

"Chú cảm thấy anh nói đùa ?"

"Thẩm tổng, tôi sẽ nỗ lực viết phương án thật tốt, vẫn là để Tề trợ lý anh ta ở bên cạnh anh đi ---- không phải, ý tôi là Tề trợ lý vẫn là nên đảm nhiệm chức vụ trợ lý đi."

Tuy rằng viết phương án rất đau đầu, nhưng nếu để một vị đại Phật gia trước mặt thì cô tình nguyện bị phương án bức tử hơn.

"Quá năm phút đồng hồ nữa trợ lý đặc biệt của Thẩm thị sẽ đến đây, chú trực tiếp đến bộ phận Quảng cáo đi."

"Anh, anh không hề suy xét chút nào sao ?"

"Chú cũng có thể lựa chọn trở về Tề thị."

"Em lập tức đến bộ phận Quảng cáo."

Tề Hạo Thiên nhìn Càn Ảnh vẫn ngồi trên sô pha như cũ, "Đi thôi."

Càn Ảnh khép máy tính lại đi theo hắn ra ngoài, "Anh thực sự muốn đến bộ phận Quảng cáo ?"

"Ừm, nếu không sẽ phải cút."

Càn Ảnh không nói nữa, trong văn phòng kê thêm hai cái bàn, một trước một sau, hai người đều muốn ngồi phía sau, cuối cùng đã quyết định chơi đoán số để phân chia, Tề Hạo Thiên thắng được ngồi ở phía sau.

"Mang phương án cô viết cho tôi, tôi trực tiếp sửa giúp cô."

"Được."

"Đem phần tư liệu này đóng dấu hai lần."

"Được."

"Còn có cái này mang đi sao chép một bản."

"Được."

------------

Càn Ảnh bị Tề Hạo Thiên sai sử lần thứ N+1 cuối cùng không nhịn được nữa, "Đại ca à, tôi là thư kí của anh sao ?" Càn Ảnh ngoài cười nhưng trong không cười.

"Chẳng lẽ cô cảm thấy hiện tại ngoại trừ làm những việc này ra cô còn có thể làm gì sao ?"

Tề Hạo Thiên đến đầu cũng không thèm nâng lên nói.

Càn Ảnh nắm chặt hai tay lại, "Đúng vậy." Lời này nói ra vừa chua xót lại xen lẫn tức giận.

Cô đến Thẩm thị làm việc nhưng căn bản không có ai hỏi cô muốn đến bộ phận nào, cô hoàn toàn không có kinh nghiệm làm việc ở một bộ phận không có người, bộ phận Quảng cáo, thế nên một người để cho cô hỏi cũng không có.

Lúc sau bởi vì cô trầm mặc không nói nên Tề Hạo Thiên giao cho cô một số nhiệm vụ, tan tầm đến hiệu sách, mua ba bốn quyển sách về quảng cáo, hai quyển về viết phương án, ở công ty cô nghiêm túc làm những việc như rót nước, sao chép công việc, về đến nhà liền bắt đầu tự nâng cao tinh thần, ngay cả hai ngày nghỉ cô cũng buộc mình phải tăng ca bởi cô biết Tề Hạo Thiên sẽ tăng ca.

Thứ hai, hôm nay vẫn như cũ phải đến hội nghị trình bày lại phương án quảng cáo, nhưng lần này không phải là Càn Ảnh trình bày mà là Tề Hạo Thiên, làm một nhân viên như Càn Ảnh đến cả tư cách vào phòng họp cũng mất đi chỉ có thể ở lại trong văn phòng chờ đợi.

Cứ chờ như vậy cho đến thời gian ăn cơm trưa Tề Hạo Thiên mới quay trở lại văn phòng.

"Sao rồi ?" Càn Ảnh nhìn biểu cảm trầm trọng của hắn mà tâm cũng trầm xuống theo.

"Mấy lão già tư tưởng cổ hủ, đã qua." Tề Hạo Thiên kéo cà vạt ngồi xuống vị trí của mình.

"Hả ?"

"Qua rồi, chuẩn bị tìm diễn viên bắt đầu quay đi." Tề Hạo Thiên nhìn bộ dáng kinh ngạc của cô tiếp tục nói,

"Không phải cô cho rằng bộ phận Quảng cáo chỉ cần đề ra phương án là Ok đấy chứ ?"

"Vậy nếu anh không tới bộ phận Quảng cáo thì tất cả những thứ này đều là một mình tôi làm ?"

"Ừm." Từ trong cổ họng Tề Hạo Thiên phát ra một thanh âm đơn giản, khoanh tay trước ngực nhìn cô.

Cô đột nhiên cảm thấy có chút may mắn khi Tề Hạo Thiên bị điều đến đây.

"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì ?" Hiện tại cô đã không chỉ đối với tương lại mê man mà ngay cả chính công việc bây giờ cũng đã thấy mê man rồi.

"Đây là những người tôi lựa chọn được từ những bộ phận thích hợp, cô xem một chút nếu không có vấn đề gì thì lập tức đưa cho anh tôi."

Tề Hạo Thiên nói nửa ngày cũng không thấy cô đáp, "Cô có điều gì nghi vấn với những người này sao ?"

Quả thực có, Càn Ảnh ngẩng đầu nghiêm túc nhìn hắn, "Sao phải cho tôi xem ? Tôi trực tiếp đưa đến cho Thẩm tổng ?"

"Toàn bộ hình ảnh đều là từ đầu cô mà ra, cô cảm thấy  ngoài cô ra còn ai thích hợp xem nữa sao ? Bộ phận Quảng cáo chúng ta đã thuộc quyền quản lý trên danh nghĩa của anh tôi rồi cho nên có thể trực tiếp đưa cho anh ấy."

Nghĩ thế hắn liền tức đến đau cả gan, bị điều đến bộ phận Quảng cáo vốn dĩ hắn đã không cao hứng rồi, nhưng lại nghĩ đến về sau hắn không cần ngày ngày nhìn vẻ mặt lạnh như băng kia nữa là hắn lại thấy vui vẻ. Hắn bất đắc dĩ thở dài, đem folder ném đến trên bàn Càn Ảnh, trở lại vị trí của mình bắt đầu làm việc.

Càn Ảnh mở tập tư liệu, bên trong cơ bản đều là lão làng hoặc là lưu lượng, khí chất không quá phù hợp cô sẽ chú thích vào ghi chú, mà với một số người mà cô cảm thấy khả năng cao cô cũng viết vào ghi chú.

Viết xong cô kiểm tra lại một lần mới đưa đến cho Thẩm tổng.

"Tôi tới đưa tài liệu cho Thẩm tổng."

"Tôi biết, đưa cho tôi là được."

"Tôi phải tự mình đưa vào, vạn nhất anh làm mất thì phải làm sao bây giờ ?"

"Vậy Thẩm tổng không cần văn kiện này, cô có thể trở về."

"Anh là tên nào, anh nói không cần thì không cần sao, chó ngoan không cản đường, mau tránh ra."

Càn Ảnh vừa mới ra khỏi cửa thang máy đã nghe thấy thanh âm tranh luận, "Ngại quá, xin hỏi Thẩm tổng có ở đây không ?"

Cô cẩn thận cắt ngang cuộc tranh luận của hai người, nhưng lại không nghĩ tới là người quen.

"Tiểu Ảnh."

Nhìn người kia xoay người đối mặt với cô cười, đầu óc Càn Ảnh nháy mắt liền trống rỗng, chỉ là vì sao cô ta lại ở đây ? Bằng với năng lực của cô ta căn bản là không có khả năng vào được nơi này.

Càn Tình đi đến bên người cô, tới gần tai cô, "Em gái, chị còn chưa kịp nói cho em biết chị tới Thẩm thị phỏng vấn."

Càn Ảnh giống như nuốt phải ruồi bọ ghê tởm, tầm mắt cô chuyển đến trên người đàn ông đứng bên cạnh,

"Chào anh, tôi là Càn Ảnh của bộ phận Quảng cáo, tôi tới đưa tài liệu cho Thẩm tổng."

"Vào đi."

"Cô ta vì cái gì ------"

Thanh âm phẫn nộ của Càn Tình cô chỉ nghe được bốn chữ, những lời nói sau đều bị cánh cửa cách âm của văn phòng tổng tài chặn lại, kẻ có tiền lợi hại thế đấy, bên ngoài lớn tiếng như vậy mà bên trong một chút cũng chẳng nghe được.

"Cô tới chỉ để nhìn cánh cửa ?"

Càn Ảnh lấy lại tinh thần, cô thế mà vừa rồi lại nhìn chằm chằm vào cánh cửa lâu như vậy, văn phòng có màu sắc đơn điệu, nam nhân mặc tây trang đen cùng với căn phòng này cơ hồ như hoà thành một, lần trước tới trong đầu đều là nghĩ chuyện này hoàn toàn không để ý tới phong cách văn phòng, không thể không nói căn phòng này cùng với Thẩm Thần như là một thể, đều khiến cho người ta cảm thấy áp lực không thôi.

"Thẩm tổng, đây là Tề ----- văn kiện của bộ phận Quảng cáo."

Tề Hạo Thiên hiện tại không phải là trợ lý, cho nên không thể gọi là Tề trợ lý được mà trực tiếp gọi tên cũng có vẻ không được lễ phép, ngoại trừ hai cái này cô cũng không biết còn có thể gọi là gì.

Thẩm Thần mở ra nhìn sơ qua một chút, "Cô cảm thấy Thẩm thị không đủ sức trả phí ?"

Tiêu chuẩn tìm người của Tề Hạo Thiên đương nhiên hắn biết, chính là những người có lực ảnh hưởng, cũng sẽ không hỏi đến vấn đề phí sử dụng, vậy nên phí sử dụng được đánh dấu ở mặt sau kia nhất định là cô làm.

"Không phải." Càn Ảnh cũng không có ý phủ nhận, cô phủ định những người trên kia cũng một phần là vì tiền, về phương diện khác cô cũng cảm thấy không thích hợp,

"Tôi đánh dấu những người đó là bởi khí chất chỉ có một loại, một ít quá cao cấp hoặc là lão làng bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhận, nhưng bởi vì có người có khí chất cùng mặt quá cao cấp mà lần này yêu cầu của chúng ta lát những người bình thường đi theo tuyến đại chúng cho nên phải tìm mấy chị gái mấy anh trai hoặc là mối tình đầu thì mới có cảm giác."

"Vậy cô đã chọn được người chưa ?"

"Có thì cũng có nhưng không quá nổi danh."

Càn Ảnh từ trong túi lôi ra một tờ giấy, mở ra, dọc theo mặt bàn đẩy đến trước mắt Thẩm Thần, "Hai người kia tôi cảm thấy không tệ lắm, có hơi thở tươi sáng."

"Người này, người này, người này, người này, còn có hai người kia nữa, có thể gọi đến thử ống kính."

Càn Ảnh nhanh chóng ghi nhớ những người được Thẩm Thần dùng bút điểm qua, "Vâng, Thẩm tổng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro