Chương 5
Trans: Qt + Gg dịch
Editor + Beta: Cass Panda
----------o0o----------
Lý Huân Nhiên ló đầu liếc nhìn bản đồ chơi đại phú ông khổng lồ đầy màu sắc cùng một đống đạo cụ khác nhau trên đó, nó khác bản đồ chơi đại phú ông thông thường, mấy cái tên đánh dấu trên đó rất đặc sắc, từ Trường An, Lạc Dương, Quảng Lăng, Hàm Đan đến Khai Phong, Tiền Đường, Kim Lăng, U Châu, Nhạn Môn Quan, Sơn Hải Quan, Đồng Quan có đầy đủ mọi thứ, trông giống như một bài kiểm tra về địa lý cổ đại của Trung Quốc, ngoài ra còn có nhiều mô hình ngôi nhà nhỏ ba chiều của Trung Quốc trên các địa danh tương ứng, còn có vàng bạc nguyên bảo mê người chất thành đống bên cạnh, vậy mà còn có cả ngân phiếu và mấy xâu tiền đồng, xúc xắc và bàn tính ở giữa, tượng nhỏ tạo hình Hán Phục tinh xảo đứng trong ô, tất cả đạo cụ cần chơi đại phú ông đều có, đại phú ông phiên bản Trung Quốc cổ đại sinh động hiện ra.
Bốn "Cổ nhân " quỳ ở bốn cạnh bản đồ, trước mặt là một đống nguyên bảo nhỏ, có người ít có người nhiều, sau khi trả lời câu hỏi của Lý Huân Nhiên, cả bốn đều quay đầu tiếp tục chuyên tâm chơi trò chơi.
Mấy con ma lâu năm có lai lịch không nhỏ này lần lượt xuất hiện sau khi Lý Huân Nhiên sống trong nhà ma, con ma lâu nhất đã chết hơn hai nghìn năm, xương đều biến thành tro rồi, con ma niên đại gần nhất cũng đã gần một nghìn năm, theo lý thuyết họ có rất nhiều kinh nghiệm làm ma, nhưng chính họ cũng không biết tại sao lại xuất hiện trong một ngôi nhà này.
Kiến thức lịch sử của Lý Huân Nhiên chỉ giới hạn trong mấy cuốn sách lịch sử trung học, Hán Vũ Nhân Tông, Lương hoàng Các chủ gì đó, cậu đều thống nhất gọi là "Ma lâu năm". Mấy con ma lâu năm này thích nghi cũng nhanh lắm, sau vài ngày chán ghét nhau liền hớn hở kết thành liên minh, cùng nhau thích nghi với thế giới mới sau ngàn năm này.
" Ấy, thú vị đó. " Lý Huân Nhiên hưng phấn chạy tới, quỳ trên thảm như họ: " Tôi có thể tham gia không? "
" Có thể, chờ vòng sau . " Mọi người tiếp tục tập trung 'chiến đấu', Lý Huân Nhiên chỉ có thể ngồi một chỗ xem cuộc chiến, thuận tiện dùng kinh nghiệm chơi đại phú ông phong phú của mình chen vào vài câu.
" Lưu Triệt, anh chiếm nhiều đất như vậy để làm gì? Anh mua vậy không có đủ tiền dùng đâu." Hán Vũ Đế bị Lý Huân Nhiên gọi bằng đại danh khịt mũi chán ghét, khăng khăng làm theo ý mình mua thêm đất trên bản đồ.
"Lục ca, anh cứ bảo thủ thế này, dù không phá sản thì khi đến cuối cùng tính tổng tài sản cũng sẽ thua. " Nghe thấy Lý Huân Nhiên gọi nhủ danh của mình, Tống Nhân Tông Triệu Trinh nhẹ nhàng cười, vẫn bán bất động sản của mình, giữ lại nhiều tiền mặt trong tay.
"Các anh lấy bộ trò chơi này ở đâu vậy? " Lý Huân Nhiên nhìn mấy mô hình kiến trúc cổ xưa khéo léo, tượng nhân vật Hán phục chibi, đạo cụ nguyên bảo tinh xảo, bản đồ hình Giang sơn vạn lí, mấy thứ này tinh xảo đẹp mắt hơn bộ trò chơi đại phú ông bên ngoài bán.
"Minh tiên sinh tặng cho chúng tôi, nghe nói là đệ đệ của hắn đi ai oai gì đó, có lẽ là A Thành tiên sinh đích thân làm. " Lương đế Tiêu Cảnh Diễm cẩn thận đếm số nguyên bảo còn lại của mình, nghiêm túc trả lời câu hỏi của Lý Huân Nhiên.
"Cái gì mà tự làm, đặt hàng trực tuyến mà thôi, nó được gọi là DIY (*). " Lận Thần, Các chủ Lang Gia Các được xưng thiên hạ bát quái không gì không biết, cho dù tới nhà ma cũng không quên thiết lập cá nhân của mình, tin tức nhỏ bé thế nào cũng hỏi thăm đến rành mạch. Hắn trộm ném nguyên bảo của mình qua chỗ Tiêu Cảnh Diễm, không quên nhìn chằm chằm vào Lưu Triệt và Triệu Trinh tránh để cho họ liên hợp làm bừa.
" Bản đồ đặt trên mạng, nhà cửa mua ở chỗ làm mô hình nhà cổ. " Lận Thần cầm một thỏi nguyên bảo nhỏ lên, mỉm cười " Cái này đặt ở nhà tang lễ, hiện tại mua đồ thật tiện lợi, không cần ra cửa cũng có tất cả mọi thứ. "
" Còn cái đó? " Lý Huân Nhiên chỉ vào mấy mô hình nhân vật Hán phục, nhìn thấy quen quen.
" Lấy trong phòng bác sĩ Tiểu Triệu. " Lận Thần đá mắt chỉ ngoài phòng, sau nhấc một mô hình nhân vật áo trắng mũ đen lên lắc lắc:" Nhìn cũng giống bọn họ lắm. "
" Các người còn dám trộm mô hình của anh Bình Bình?" Chẳng trách nhìn quen như vậy, mấy cái này không phải là từ hộp mù (*) trong phòng Triệu Khải Bình sao? Họ vậy mà lấy ra chơi đại phú ông, Lý Huân Nhiên chột dạ cảm thấy may mắn mấy ngày nay Triệu Khải Bình trực ban không về nhà, nếu để anh ấy biết mô hình của anh ấy bị bọn họ lấy ra chơi chắc chắn sẽ giống như lần trước lúc bị bọn họ nhìn lén tranh vẽ, dùng máy niệm Phật phát chú hướng sinh liên tục
(*là một hộp quà chứa một món đồ chơi bí ẩn. Người mua sẽ không biết mình nhận được gì, chúng có thể rẻ hoặc đắt hơn giá trị số tiền mà họ đã bỏ ra để mua)
" Dù sao hắn đặt trong phòng cũng lãng phí, chúng ta chỉ là tái chế thôi. " Lận Thần cảm thấy mượn mấy con búp bê không phải là chuyện gì to tát, bình chân như vại mà nói.
"Ấy, anh Thành lấy đâu ra tiền mua đồ trên mạng? Không phải nói tiền kiếm được từ chứng khoán lần trước chỉ đủ mua cho mỗi người một chiếc điện thoại thôi sao?"
"Tiền thuê nhà của bọn họ chứ đâu, tiền đặt cọc ấy, tiền thuê nửa năm nằm trong thẻ của ngươi. A Thành nói giấy chứng nhận tài sản là của ngươi, thực tế đất vẫn là của Minh gia, tiền thuê nhà 50-50 với ngươi, không tính phí qua trung gian , hắn tự động trừ vào tài khoản của ngươi, số còn lại trong tài khoản giúp ngươi mua một sản phẩm quản lý tài sản không tồi, ngươi chờ lấy tiền là được." Lận Thần nhìn dáng vẻ của Lý Huân Nhiên, trong thẻ của mình có bao nhiêu tiền cũng không biết, may có Minh Thành giúp cậu quản lý, phỏng chừng cậu thu được tiền thuê rồi cứ để đó, thật sự là lãng phí.
" Tiền thuê nhà của tôi! " Lý Huân Nhiên nhảy dựng lên, suýt nữa đập đầu vào trần nhà. Thời gian trước, cậu giúp Hạ Viễn giải quyết một vụ án đã đưa tất cả thẻ và tài khoản ngân hàng còn có tài khoản chứng khoán cho Minh Lâu và Minh Thành, không ngờ cứ như vậy mà mất nửa giang sơn. Không đợi cậu kích động xong, tin nhắn điện thoại vang lên, theo thói quen nghề nghiệp nhạc chuông của Lý Huân Nhiên luôn chỉnh ở mức tối đa, tiếng tin nhắn cực lớn vang vọng trên gác xếp.
" Suỵt! " Mấy người đang nghiêm túc tính toán để chơi trò chơi đồng thời đưa ngón tay lên miệng, bảo Lý Huân Nhiên im lặng. Lý Huân Nhiên cầm điện thoại kiễng chân bước ra ngoài, vừa mở ra xem liền vui vẻ ra mặt, không ngờ lại có khách thuê mới. Lập tức có thêm khoản tiền thuê mới vào tài khoản, chuyện cũ với Minh Lâu và Minh Thành, Lý Huân Nhiên quyết định không so đo khoản tiền thuê nhà đó với họ. Lý Huân Nhiên trở về phòng với lòng tôn trọng và cảm thán bậc tiền bối làm việc thầm lặng cùng với niềm vui có khách thuê mới. Tuy nhiên, Lý Huân Nhiên xúc động chỉ trong ba ngày, bởi vì muốn kiểm tra thông tin của người thuê mới nên cậu vô tình tìm thấy thứ khác trong kho lưu trữ, lần đầu tiên ra về sớm, giận dữ chạy về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro