Chương 8: Hắn trông rất giống trùng cái
Hai ngày sau.
Phương Thanh từ trong phòng trọ đi ra, đống tinh tế tệ hắn tích cóp bao lâu nay đều đổi thành đại ngạch phiếu. Sử dụng loại ngạch phiếu này đa số là một ít trùng tộc không đủ phát đạt, đem ra ngân hàng có thể đổi thành tiểu ngạch tinh tế tệ.
Đương nhiên bởi vì Phương Thanh không có hộ khẩu, lần đổi này trong quá trình không tránh khỏi hao hụt ít nhiều. Tuy rằng có chút đau lòng nhưng cũng chẳng có biện pháp nào.
Mà Tiểu Viên Phương Thanh đem nó tắt máy đặt trong một tầng hầm đã được chuẩn bị trước. Bố trí như vậy có thể bảo quản nó thật lâu không bị hư hại.
Lần này đi Phương Thanh không thể mang theo Tiểu Viên. Nếu tương lai thuận lợi hắn sẽ trở về nơi này tìm lại nó. Còn nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy cũng chỉ có thể thực xin lỗi nó thôi.
An bài mọi thứ xong xuôi, Phương Thanh sửa sang lại hành lý một chút, rời khỏi địa phương hắn đã sinh sống hơn mười năm này.
____
Phương Thanh dựa vào trên vách tường, một chân hơi gập lại, cả người lộ ra một cỗ hơi thở thanh lãnh đạm bạc.
“Khẩn trương sao?” Nick vỗ vai Phương Thanh, cười nói.
“Còn tốt.”
Nick cười, “Đừng nóng giận, phi thuyền chính quy thời điểm kiểm tra đều rất nghiêm khắc. Nếu ngươi không cẩn thận bỏ vào vật phẩm vi phạm quy định, một khi bị kiểm tra ra liền phiền toái.”
Phương Thanh nhìn mấy trùng đang cẩn thận lật xem rương hành lý của mình, nhẹ nhàng gật gật đầu. Trước khi đến đây hắn đã phun rất nhiều tin tức tố Trùng đực lên quần áo, thậm chí da thịt cũng không tha đều phun nồng nặc. Ngay cả liều ức chế tề cuối cùng bản thân có hắn cũng đã tiêm vào cơ thể sáng nay để đảm bảo an toàn hết mức có thể.
Hơn mười phút sau, mấy trùng kiểm tra hành lý trả đồ cho hắn sắp xếp lại. Phương Thanh nhét hết vật rơi vãi vào trong rương rồi ra hiệu cho Nick.
“Lão bản, có thể đi rồi.”
Liếc nhìn Nick một cái, Phương Thanh sờ sờ túi đem tuýp dinh dưỡng dịch màu đỏ nhạt lấy ra. Đây là bữa sáng hôm trước Nick cho hắn, hắn vẫn để dành còn chưa có ăn.
Dinh dưỡng dịch nhập khẩu trong nháy mắt kích thích đầu lưỡi lan tỏa vị ngọt thanh khiến Phương Thanh hơi hơi híp mắt lại, trên gương mặt lộ ra thần sắc hưởng thụ. Hương vị ngon đến mức hắn nghĩ nếu loại dinh dưỡng dịch này có tồn tại trên địa cầu, phỏng chừng mấy tiệm cơm đều phải đóng cửa ngừng kinh doanh hết cả.
Bộ dáng Thanh đắm chìm làm Nick khựng người một chốc, qua lúc lâu sau mới có thể hồi thần.
Ánh mắt Nick hơi có chút đen sẫm lại, sau đó hắn vặn vặn đầu. Dung mạo Phương Thanh vẫn luôn thập phần phù hợp với yêu thích của trùng đực, nhưng điều kỳ quái là dường như mấy ngày hôm nay Phương Thanh càng lúc lại càng tỏa ra khí chất hấp dẫn lạ thường, khiến bất kì ai đi qua cũng đều không thể rời mắt.
“Đi thôi.” Thanh âm Nick đè thấp vài phần.
Đáng tiếc mấy ngày nay không thấy được Camilla, bằng không hiện tại hắn liền muốn tìm đối phương thư thải một chút, bình ổn loại cảm giác khô nóng đột nhiên xuất hiện này.
Phương Thanh cũng không biết trong lòng Nick suy nghĩ gì, hắn xách bọc hành lý lên sau đó nhanh chóng đi đến chỗ Camilla. Lúc trước ở quán Camilla vẫn luôn ăn mặc có chút thiếu vải, quanh thân tỏa ra luồng khí chất phong trần dâm mị. Bất quá hôm nay hắn cùng dĩ vãng thế nhưng khác biệt rất nhiều.
Tóc tai hẳn là được chuyên gia tới chăm sóc, chính là kiểu tóc phổ biến mà mấy trùng cái bình thường tại tinh vực văn minh hay để. Quần áo hắn mặc cũng rất đẹp đẽ quý giá, điểm xuyết đá quý long lanh lại không bị dung tục quê mùa, ngược lại mang tới một cỗ khí chất của giới thượng lưu quý tộc.
Đây hẳn là thái độ của trùng cái bình thường trong tinh vực văn minh, bên người bọn họ chưa bao giờ thiếu vắng sự xun xoe theo đuổi của trùng đực. Bởi vì sinh ra được chúng tinh phủng nguyệt, nên từ trong xương cốt đã sinh ra ngạo khí.
Trên khuôn mặt Camilla xuất hiện một tia không tự nhiên, hắn đã rời khỏi loại sinh hoạt này từ lâu lắm rồi. Ở tinh vực hỗn loạn hắn tuy rằng là bảo vật, nhưng cùng lắm cũng chỉ là loại bảo vật dùng để lấy lòng dụ hoặc đàn ông, đấy chính là giá trị của hắn. Chỉ có phục tùng tuyệt đối, hắn mới có thể sinh tồn.
Ực, Phương Thanh rõ ràng nghe được từ bốn phương tám hướng vang lên không ít tiếng nuốt nước miếng của đám trùng đực. Hiển nhiên, ngoại hình của Camilla lúc này so với ngày thường càng hấp dẫn bọn họ hơn.
Trùng cái càng cao ngạo càng làm cho bọn họ có hứng thú cùng dục vọng chinh phục.
“Phương Thanh, ngươi cũng đi thay quần áo đi.” Camilla đột nhiên nói.
Phương Thanh sửng sốt.
"Camilla bây giờ đang là trùng cái cao quý, ngươi bồi bên người hắn đương nhiên cũng không thể ăn mặc keo kiệt như vậy. Nên nhớ thân phận lúc này của ngươi là trùng đực theo đuổi Camilla." Nick nói.
Phương Thanh nhíu nhíu mày, chuyện này không ổn rồi đây. Nếu thay quần áo chắc chắn mùi tin tức tố trên người hắn sẽ phai nhạt đi rất nhiều. May mắn là hắn có phun lên trên người một chút, ít nhất có thể qua được cửa ải này.
“Được rồi.” Phương Thanh đặt rương hành lý xuống.
Thời điểm hắn rời đi, Nick tranh thủ kéo Camilla về phía mình động tay động chân một chút.
Lúc này Camilla đã vô pháp duy trì vẻ ngoài cao ngạo giả dối, chỉ có thể mềm nhũn người tùy ý Nick dày vò. Đương nhiên Nick cũng không làm quá mức, dù sao Camilla cũng ngay lập tức phải lên phi thuyền rồi. Một khi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Hắc Tước Sĩ chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn.
Rắc, cửa phòng thay quần được mở ra.
Nick không khỏi đứng thẳng thân thể lại. Không chỉ có hắn, mấy trùng đực còn lại trong mắt cũng lộ ra một tia kinh diễm.
Quần áo đưa cho Phương Thanh nguyên bản là kiểu dáng được lưu hành trong giới quý tộc tinh vực văn minh vài năm trước. Đến bây giờ mặc vào nom có vẻ hơi lỗi mốt, chủ yếu là do giá cả khá đắt, trang phục của Camilla đã tiêu tốn một khoản tinh tế tệ không nhỏ, đương nhiên với Phương Thanh sẽ keo kiệt hơn.
Bởi vì quần áo này đã là kiểu dáng của mấy năm về trước, cho nên hình thức mang hơi hướng phục cổ. Trùng quý tộc hiện tại chê nó cổ lỗ sĩ, chẳng còn mấy ai chịu mặc.
Trang phục trên người Phương Thanh thiên về màu đen nhưng lại không tỏa ra tử khí âm trầm, hoa văn điểm xuyết vài sợi tơ vàng tựu trung tạo cho người ta cảm giác thần bí lại cao quý lạ thường.
Camilla giả dối ngụy trang tuy có thể khiến họ kinh ngạc trong nháy mắt, nhưng rất nhanh họ cũng sẽ nhận ra được bản chất của hắn sau lớp vỏ bọc. Ăn mày mặc quần áo hoàng đế chính là để nói trường hợp này.
Nhưng Phương Thanh không giống thế, từ trong xương cốt hắn bẩm sinh tản mát ra loại khí chất thanh lãnh cùng đạm bạc. Thời điểm hắn mặc bộ quần áo đó lên người phối hợp cùng dung mạo ưu việt vốn có, nhìn hắn càng giống như một trùng cái trước nay sống trong nhung lụa lại thêm sinh hoạt tùy ý chứ không phải là một trùng đực tầm thường.
Camilla hơi cúi đầu, hắn không thể không thừa nhận bản thân có một chút ghen ghét đang dần trồi lên.
Đồng dạng lưu lạc đến tận đây, loại tính cách này của Phương Thanh làm hắn có vài phần hổ thẹn pha thêm chán ghét. Người đối với đồ vật mình mất đi, một loại sinh ra ý muốn bảo hộ cùng quý trọng. Một loại khác lại chuyển qua hoàn toàn ghen ghét cùng đố kỵ. Mà Camilla không thể không thừa nhận, hắn lúc này lựa chọn làm người sau.
“Lão bản.” Phương Thanh sửa sang lại quần áo một chút, kêu lên.
Bởi vì trên bộ quần áo này không có phun tin tức tố, Phương Thanh vẫn luôn có chút không yên tâm.
“…Được đấy… Quần áo dù kiểu dáng có hơi lạc hậu một chút, bất quá mặc trên người của ngươi rất thích hợp.” Nick hoàn hồn, cười nói.
Như vậy Phương Thanh đứng ở bên người Camilla cũng sẽ không có nghi ngờ gì.
Nick lúc này mới dẫn theo bọn Phương Thanh đi đến trước phi thuyền. Phi thuyền chính quy tuyệt đối sẽ không ghé qua tinh vực hỗn loạn. Có thể khiến nó thay đổi lộ tuyến, hạ cánh tại nơi đây chắc chắn phải kể đến bản lĩnh không nhỏ của Hắc Tước Sĩ.
Thời gian chờ đợi không dài, rất nhanh Phương Thanh liền cảm giác được những gió nổi lên bốn phía khuấy động không gian.
“Tới rồi.” Nick kích động nói.
Nếu chuyến này giao dịch thành công chắc chắn hắn sẽ kiếm được khoản lợi nhuận kếch xù. Chất gây ảo giác là vật phẩm bán chạy, ức chế tề lại luôn được một bộ phận giống cái săn đón, bọn họ thiếu gì chứ tuyệt đối không thiếu tiền.
Quả nhiên rất nhanh Phương Thanh liền nhìn thấy một con thuyền khổng lồ như ẩn như hiện. Nó hẳn sẽ không đáp xuống vì ở đây chẳng có chỗ đậu nào lớn đến vậy. Chốc lát sau, một phi thuyền loại nhỏ được tách từ tàu mẹ ra hướng chỗ bọn hắn bay tới.
Phi hạm tốc độ rất nhanh, không đến một phút liền hạ xuống rồi.
Đầu tiên nhảy ra tiếp đón là một trùng đực mặc chế phục màu trắng, sau đó lại tiếp tục thêm vài trùng nữa bước ra đi tới trước mặt đoàn PhươngThanh, “Là mấy người muốn lên phi thuyền sao?”
(Nini: Thề xưng hô các thứ loạn vch, tác giả thay vì dùng "người" lại dùng "trùng" ấy, xong thỉnh thoảng bả lại quay ra dùng "người" mà quên mất dùng "trùng", kiểu nó bị loạn linh tinh lên hết cả, nếu Ni edit ngáo thì mọi người bỏ qua dùm nha)
Đại bộ phận Trùng cái đều sinh hoạt ở chủ tinh tinh vực văn minh Giọt Nước, rất ít khi có ai đi ra ngoài. Nói thật, lần này phi thuyền vận tốc ánh sáng tên Siamo này chịu đáp ứng tới tinh vực hỗn loạn, nguyên nhân chủ yếu là nghe nói có một vị trùng cái ngoài ý muốn xuất hiện ở đây.
“Đúng vậy, tiên sinh.” Nick cười nói.
Chờ hắn tránh ra một bên, vị trùng đực này mới nhìn thấy rõ Camilla cùng Phương Thanh. Trong mắt hắn lộ ra thần sắc kinh diễm không thể che dấu, đợi đến khi hoàn hồn lại hắn mới cau mày nghi hoặc hỏi:
"Tiên sinh, không phải nói chỉ có một vị trùng cái tên Camilla thôi hay sao? Vị còn lại là...?"
Ánh mắt hắn băn khoăn nhìn qua nhìn lại giữa Camilla cùng Phương Thanh, hai trùng cái này đều có chỗ đặc biệt khác nhau. Một người ngoại hình tinh xảo, giữa mày mang theo chút lười biếng phong tình. Người tiếp theo đứng cạnh lại trông tuấn tú thanh nhã.
Đây đúng là mở rộng tầm mắt, bình thường dù hắn có công việc thu nhập không tồi đi chăng nữa cũng vô pháp tiếp xúc được đến trùng cái gần gũi như vậy.
“Không… Ta không phải, ta là trùng đực, ...người theo đuổi của Camilla.”
Phương Thanh một tay đặt ở trước ngực hơi hơi cúi người hành lễ, đây là lễ nghi quý tộc cơ bản.
“A?” Trùng đực kia kinh ngạc liếc nhìn Phương Thanh một cái, từ trong lòng dâng lên nỗi niềm đáng tiếc cổ quái không có hương vị.
Bộ dáng PhươngThanh nếu là một vị trùng cái mà nói, thật sự quá đáng yêu. Bất quá sau khi đã biết người ta là trùng đực giống mình, hắn không thể tránh khỏi dâng lên cảnh giác trong lòng, đặc biệt đối phương còn là người theo đuổi Camilla.
Trùng đực đối với trùng cái luôn có một loại chấp nhất cùng yêu thích bẩm sinh. Đặc biệt thời điểm khi có trùng cái ở gần, bọn họ sẽ theo bản năng muốn biểu diễn chính mình. Đây là khao khát do gen sinh ra, cũng vì sự thiếu hụt giống cái mà trở nên thiên kinh địa hữu.
“Có vấn đề gì sao?” Camille âm thầm đổ chút mồ hôi lạnh, bất quá trên mặt vẫn là khinh phiêu phiêu liếc nhìn trùng đực kia một cái.
Đây là thái độ phổ biến của trùng cái đối đãi với trùng đực.
“Không, đương nhiên không có, mời ngài.” Vị trùng đực này nhanh chóng tránh người qua một bên, khiến trùng cái tôn quý phải đứng trên mảnh đất hỗn loạn dơ bẩn này lâu như vậy, thật là không phải phép.
Camilla hừ một tiếng, quay đầu hướng phi thuyền đi tới.
Lần này cùng nhau lên phi thuyền trừ bỏ Phương Thanh còn có hai trùng đực đảm đương vai trò hầu hạ. Hai trùng này đều là người của Hắc Tước Sĩ, cũng là vì phòng ngừa Phương Thanh cùng Camilla nảy sinh tư tâm.
Thời điểm lên phi thuyền, Phương Thanh mới cảm thán bản thân thực sự đã xuyên tới một thế giới mà khoa học kỹ thuật phát triển đến cực hạn. Lúc trước còn ở tinh vực hỗn loạn ngoài Tiểu Viên ra thì đúng là chẳng có tí hơi thở văn minh nào.
Phi thuyền tráng lệ huy hoàng đã dọa sợ Camilla, hắn lộ ra một tia khiếp đảm.
“Thả lỏng.” Phương Thanh đi nhanh vài bước, hắn tiến đến nhắc nhở Camilla tránh để bại lộ thân phận.
Tên trùng đực mở cửa có chút đố kỵ liếc nhìn Phương Thanh, dung mạo Phương Thanh xác thật rất xuất sắc nhưng ở cương vị một trùng đực, vẻ ngoài này lại không trợ giúp được hắn tí nào. Hơn nữa quần áo hắn mặc lại là loại trang phục đã lỗi thời mấy năm về trước, xem ra giống hệt một tên quý tộc kiểu cũ nghèo rớt mồng tơi.
Loại trùng đực vô dụng này thế nhưng theo đuổi được giống cái tôn quý, thậm chí giống cái kia còn ỷ lại hắn như vậy. Thật mẹ nó ghen tị.
Sau khi Phương Thanh giúp Camilla ngồi xuống xong, vị trùng đực mặc chế phục kia dặn dò một hai câu rồi khởi động phi thuyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro