Chương 1: Quán bar Hoa Hồng
"Tiểu tử, cho ta một ly rượu hoa hồng."
"Có ngay thưa Wallen tiên sinh."
Một thiếu niên nhìn qua mới 15-16 tuổi, mặt mày thanh tú, một đầu tóc đen cùng đồng tử màu nâu từ chỗ đài rượu lấy ra một ly pha lê sạch sẽ, lại lấy thêm mấy bình rượu đủ mọi màu sắc bắt đầu nhanh chóng pha chế.
"Thanh, cậu tại sao lại là giống đực, thật sự quá đáng tiếc."
Có người tiến đến đài rượu, không kiêng nể gì đánh giá thiếu niên, sau đó nói một cách đáng tiếc.
Thiếu niên bartender tên Phương Thanh, trên thực tế, hắn cũng không phải người của tinh cầu này. Quỷ mới biết, hắn vì cái gì sẽ đến nơi đây. Trước đó hắn chỉ là đang gặp mặt một sinh viên thể dục quen biết trên app mạng xã hội dành cho gay.
Sau khi tán tỉnh nhau, hắn mời đối phương ăn một bữa cơm, cuối cùng lái xe dẫn người đi khách sạn.
Sau đó... Phương Thanh liền cái gì cũng không biết.
Đối với chuyện kế tiếp, cũng không có ấn tượng gì.
Khi hắn có lại ý thức, thời điểm biết chính mình kêu Phương Thanh, hắn tỉnh lại từ trên người một bé trai năm sáu tuổi đã qua đời. Lúc ấy tiểu nam hài bị chôn ở bên trong một đống rác rưởi, là bị đói chết.
Phương Thanh tốt xấu gì cũng đã nuôi sống chính mình, sau đó tiêu phí thời gian mười năm sau này, khiến bản thân hiểu rõ thế giới này, dung nhập vào nó.
Trên thực tế, hắn hiện tại đã hai mươi tuổi. Đương nhiên, đây là Phương Thanh chính mình tự tính.
Bất quá trên thực tế, tuổi tác của hắn khả năng lớn hơn một chút. Bởi vì thân thể này suy dinh dưỡng dẫn tới có điểm nhỏ gầy. Cho nên lúc trước thân thể tiểu hài tử kia rất có thể đã bảy tám tuổi. Suy ra hắn hiện tại có khi đã 21-22 rồi.
Bất quá, trong đó còn có một nhân tố mấu chốt nhất chính là, Phương Thanh tuy rằng hiện vẫn chưa cảm thấy hắn với nam giới trên trái đất cấu tạo thân thể có gì khác biệt. Nhưng xét trên nền văn minh chủng tộc trên tinh cầu này mà nói, hắn hẳn là thuộc về giống cái.
Đối với giống đực, giống cái sẽ trông có vẻ nhỏ xinh gầy yếu hơn một chút.
Đáng nói chính là, chủng tộc văn minh này kêu Trùng tộc. Một chủng tộc lấy bạo lực để nổi tiếng khắp vũ trụ, giống đực đối với chiến tranh có khát vọng bẩm sinh, vượt qua tất cả các chủng tộc văn minh khác.
Cho nên sau khi tiến vào tân kỷ nguyên, Trùng tộc trước mắt vẫn giữ địa vị cấp bá chủ vũ trụ.
Bất quá, Trùng tộc này cũng thực kỳ lạ. Bọn họ phát triển đến bây giờ, trong xã hội giống cái đã trở nên nông nỗi cực kỳ thưa thớt. Bất luận mỗi một giống cái nào ra đời đều là một sự kiện đáng giá chúc mừng. Mà mỗi khi một giống cái được sinh ra cũng đều được hưởng đãi ngộ cấp bậc bảo hộ tốt nhất, cùng với pháp luật thiên vị rõ ràng.
Giống cái hưởng thụ toàn bộ điều kiện hậu đãi của xã hội Trùng tộc cũng sẽ phải trả một cái giá nhất định, chính là sau khi trưởng thành phải đồng ý cùng trùng đực hẹn hò.
Trong lúc này, đương nhiên sẽ không có sự kiện mang tính cưỡng bách phát sinh. Bởi vì sau khi xã hội Trùng tộc phát triển đến cao độ, mạng xã hội không nơi nào không có. Một khi trong quá trình hẹn hò trùng đực có bất kỳ hành vi vượt quá cho phép nào, trùng cái có thể ngay lập tức dùng thiết bị đầu cuối báo nguy, tiếp đó cái trùng đực kia phải đối mặt chỉ sợ là tai ương lao ngục. Thậm chí hắn có thể đánh mất vĩnh viễn cơ hội được gặp mặt hẹn hò cùng trùng cái trong tương lai.
Mà nếu trùng cái không hài lòng với trùng đực mình gặp mặt, hắn có thể tiếp tục quá trình sàng lọc tư liệu trùng đực, thẳng cho đến khi gặp được người vừa lòng mới thôi.
Điều trái pháp luật duy nhất mà trùng cái phải chịu khiển trách là từ chối tất cả trùng đực muốn gặp mặt, tỏ vẻ muốn cô độc cả đời hay lựa chọn một trùng cái khác làm bạn tình.
Đối với những hậu đãi như vậy dành cho giống cái, nếu bản thân đang ở tinh vực văn minh Phương Thanh sẽ không chút do dự thoát khỏi khốn cảnh trước mắt. Nhưng hiển nhiên, vị trí hắn đang ở không phải tinh vực văn minh mà là tinh vực hỗn loạn, dắng cay làm sao.
Tinh vực hỗn loạn là vùng đất không có người quản, nơi này hàng năm tụ tập rất nhiều hải tặc tinh tế cùng với những thương nhân buôn bán ức chế tề, đương nhiên, còn có nhóm các nhà thám hiểm.
Quan trọng nhất là, nơi này bởi vì thiếu hụt pháp luật, giống cái ở chỗ này không có được bất kỳ bảo đảm nào.
Phương Thanh thời điểm còn ở trái đất chính là gay, hơn nữa hắn thiên về không hơn (thụ á mn =))). Mẫu người lý tưởng của hắn là nam nhân dáng dấp khỏe mạnh, tràn ngập sức sống lẫn hơi thở thanh xuân dào dạt.
Trên thực tế trong xã hội gay, đại đa số không có thuần công hay thuần thụ, về cơ bản đều là chức năng linh hoạt. Bất quá công so với thụ ít hơn nhiều. Phương Thanh đã từng làm 1 qua, nói thật cảm giác không quá tốt. Đương nhiên hắn cũng chẳng phải lạm giao gặp ai cũng ngủ, thường thường cách mỗi hai tháng một lần, hắn sẽ lên mạng xã hội tìm bạn tình.
So với những người gặp trong quá bar hay club dễ dàng ước pháo, Phương Thanh càng thích sinh viên thể dục hơn. Sạch sẽ lại nhiệt tình. Trong thời gian hẹn hò hắn cũng sẽ thỉnh thoảng đưa đối phương đi ăn cơm, đôi khi tặng vài món quà nhỏ.
Phương Thanh không bài xích dục vọng bản thân, nhưng vẫn cần thiết phải bảo vệ mình. Hắn không chơi cái loại thú tính đa dạng, cũng không chơi trần. Trước khi ước pháo sẽ hẹn đối phương đi bệnh viện kiểm tra, xác nhận hai bên đều an toàn mới tiến tới, nếu người ta không hợp tác, vậy coi như bỏ.
Phương Thanh cũng không phải chưa từng nghĩ tới việc có một mối quan hệ lâu dài. Đáng tiếc đều thất bại. Chuyện này không chỉ đơn giản là hòa hợp về thân thể, còn cần cả hòa hợp về tâm hồn.
Đại bộ phận gay sinh hoạt cá nhân đều hỗn loạn. Phương Thanh muốn sau khi ổn định hai người có thể giống như những đôi phu thê bình thường, không được xuất quỹ ngoại tình.
Nhưng có rất ít người chịu vứt bỏ việc tìm kiếm kích thích bên ngoài. Nam tính không mang thai, này xác thật làm cho bọn họ càng thêm không kiêng nể gì theo đuổi khoái cảm.
Được thôi, Phương Thanh lắc lắc đầu, thỉnh thoảng hắn lại nghĩ tới những ký ức trên trái đất trong vô thức.
Bất quá trên thực tế, giống đực Trùng tộc đại bộ phận đều là loại dáng người cực phẩm, hơn nữa dung mạo lại mười phần xuất sắc. Cho nên đối với Phương Thanh mà nói, hắn cũng không bài xích thân phận của chính mình, cùng với cái địa phương mới này.
Rốt cuộc thì hắn ở trái đất cũng không có thân nhân. Có một công việc không tồi, nhưng cũng không phải không thể vứt bỏ. Thậm chí, hắn cũng không bài xích việc ở chỗ này tìm một giống đực yên ổn sinh hoạt.
Giống đực nơi đây so với gay trên trái đất, mặc kệ là dáng người hay là giá trị nhan giá, hiển nhiên càng phù hợp với khẩu vị của hắn hơn.
Nhưng vấn đề lớn nhất, nơi này là tinh vực hỗn loạn.
Ở tinh vực văn minh là hắn chọn người ta, còn ở nơi đây, một khi thân phận của hắn bị bại lộ, chờ đợi hắn không phải buôn bán cũng là nô lệ.
Chuyện này không tốt tí nào.
Giữa việc tự nguyện và bị ép buộc chính là cách biệt một trời, Phương Thanh tuyệt đối sẽ không để bản thân lưu lạc đến loại tình trạng bết bát đó.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro